Người Hùng Cấp Thảm Họa Hồi Sinh (BẢN DỊCH)
Chapter 55: Có thứ gì bên trong đó? (1)

Hai anh em nhà Chun tròn mắt. Tất nhiên, cả hai là bị sốc vì những lý do khác nhau.

-Nhà của bọn cháu? Chú đã đến thăm nơi đó đầu tiên á?

-Chú thật sự đã ở đó ư?

 Lee Gun trả lời hai câu hỏi khác nhau.

 -Phải! Đó là nơi đầu tiên ta ngủ sau khi ra khỏi tháp.

Chun Yooha kín đáo nhìn em trai của mình. Cô dùng sóng năng lượng ma thuật thầm ra hiệu tại sao không nói với cô về điều này.

Chun Sungjae có thể cảm nhận được sự tức giận vô lý trong ánh nhìn của cô. Cậu cảm thấy có chút xấu hổ.

-Em không biết người ấy là chú vào thời điểm đó! - Trên thực tế, chú ấy đã vặt đầu của bức tượng nhỏ của chú ra!

-Ta không ở đó lâu đâu. Ta chỉ ngủ một ngày thôi. - Lee Gun nói thêm.

-Một đêm, hai ngày! - Chun Yooha nhìn em trai của mình với vẻ mặt tức giận. Cô khiến đồ uống nổi của mình bong bóng bởi ống hút, than thở vì để mất cơ hội. Dù sao thì đó không phải là thứ quan trọng lúc này.

-Tại sao chú lại muốn đến đó?

-Ta nghĩ con mụ điên đang ở trong đó.

Hai anh em bắt đầu nhao nhao; Chun Sungjae đặc biệt ngạc nhiên. Chị gái cậu có một nơi ở do Thánh Hội của cô cung cấp. Vì vậy, cô coi ngôi nhà của họ như phòng làm việc của mình. Đối với Chun Sungjae thì khác. Cậu ăn và ngủ ở đó hàng ngày, cũng đi học từ đó. Sao Song Tử Chi Tinh có thể ở đó được?

-Điều này không hợp lí. Tại sao cô ấy lại ở nhà cháu? - Cậu hỏi.

-Ta không biết. Phải hỏi cho thủ phạm thôi. - Lee Gun trả lời.

-Thủ phạm?

Lee Gun nhanh chóng lấy ra một mặt dây chuyền khiến Chun Sungjae ngạc nhiên.

-Ah! Đó là!

Đó là món đồ mà Lee Gun đã giành được trong cuộc đấu giá bằng cách đâm sau lưng Hội trưởng Choi. Chun Sungjae nhớ rất rõ. 

-Tất cả các hội trưởng đều khao khát món hàng này.

Món hàng được đánh giá là vật phẩm hạng D. Vì vậy, các Hội trưởng đã cố tình tỏ ra thờ ơ - trái ngược với việc nó thực sự diễn ra thế nào ở phía sau.

-Mọi người đều thắc mắc tại sao họ lại bán đấu giá một món đồ như vậy… 

Lee Gun khịt mũi trước những lời này. 

-Đó là lý do tại sao lũ người đó đều vô dụng. - Hắn lấy hộp đựng đồ mà mình đã mang từ Cheongwadae về và tiếp tục. - Đó cũng là lý do tại sao chính phủ đưa vật phẩm hạng S vào kho.

-Gì cơ? Hạng S? Cái nào….

Anh em nhà Chun trở nên kinh ngạc trước món đồ mà Lee Gun lấy ra. 

-Cuốn truyện tranh đó là hạng S?

-Nó là thứ gì…

Lee Gun bật cười khi đặt mặt dây chuyền lên mặt cuốn truyện tranh. Giây sau, điều kỳ diệu đã xảy ra.

Chớp sáng.

Cuốn truyện tranh cũ kĩ đã đổi thành một cuốn sách khác.

[Bách Khoa Toàn Thư] Xếp hạng S

<Nó trông như một cuốn sách nấu ăn, nhưng thực chất là một cái túi nhỏ.>

<Sau khi một vật phẩm được đặt lên trang giấy, thành phần của vật phẩm đó sẽ được chuyển đổi thành chữ.>

-<Sách có tổng cộng 100 trang.>

Chun Sungjae hét toáng khi nhìn thấy cuốn sách.

-Ah! Tôi biết cái này! Có hình của chú cùng với nó ở trong sách giáo khoa! Mọi người đã cãi nhau khi nghĩ rằng chú đang đọc một cuốn sách dạy nấu ăn kỳ quặc! - Cuối cùng Sungjae đã được chứng kiến ​​món đồ huyền thoại kia ngoài đời thật. Anh quay về phía chú của mình.

Lee Gun giải thích.

-Mặt dây chuyền là một Thánh vật. Cuốn sách này giống như một túi đồ. Nó được sử dụng để lưu trữ tất cả các loại nguyên liệu và vũ khí.

-?! - Chun Sungjae đã nghĩ rằng cuốn sách chứa đầy các công thức và nguyên liệu. Ai ngờ được, nó lại là một kho tàng thông tin về các mặt hàng. Đó là một phát minh dạng túi - thứ khiến nó trở nên đặc biệt giá trị. Tất cả các hội trưởng đều muốn chạm tay vào món đồ này. Tuy nhiên, điều đó không phải điều đáng quan tâm ngay bây giờ.

Ta phải đi hỏi thủ phạm… Việc đó có liên quan gì đến món vật phẩm này?

Lee Gun bật cười khi lấy ra một chiếc hộp thủy tinh có kích thước bằng hộp đựng nhẫn.

[Hộp Trưng Bày của Bạch Dương Chi Tinh]

<Nó có thể cất giữ bất cứ thứ gì quý giá. Bất kỳ thứ gì một khi được đưa vào hầu như không thể thoát ra.>

Thứ bên trong của chiếc hộp khiến cả hai anh chị em, đặc biệt là Chun Sungjae, đều kinh ngạc như dự đoán. 

[Linh hồn đang gào thét]

[Tiên Vương cầu xin lòng thương xót]

[Tiên Vương Fairy tỏa ra năng lượng mạnh mẽ]

-Chú ơi, đây là…!

Đúng vậy, bên trong chiếc hộp là linh hồn bị bắt trong Cheongwadae. Đó là linh hồn được triệu hồi bởi Song Tử Chi Tinh . 

Linh hồn bắt đầu la khóc khi nó nhìn thấy Lee Gun. Sau đó, nó cố gắng chạy trốn như thể mình đã mất trí. Nhưng có thứ khác càng khiến Chun Sungjae ngạc nhiên hơn. 

-Đó là một linh hồn Bậc Thánh Thần...!

Đúng vậy. Linh hồn này là Tiên Vương, Raeriqueen. Nó là linh hồn cao cấp nhất mà Song Tử Chi Tinh sở hữu. Các linh hồn được chia thành các cấp bậc: Nô lệ, Bình thường, Hiệp sĩ, Cấp cao và Thánh Thần. Thánh Thần là cấp bậc cao nhất.

Tiên Vương có khả năng quét sạch một quốc gia ngay tức thì. Nó từng được đặt biệt danh là Nữ hoàng Hủy diệt.

-Tiên Vương… Nó đã khóc và làm ầm lên khi nhìn thấy Chú sao?

Lee Gun không hề để tâm đến thứ lịch sử oai hùng của linh hồn này và cười.

-Phép thuật của Tiên Vương cũng khá hữu ích. Với nó, ta có thể đối đầu với các Chi Tinh khác.

Số Chi Tinh còn lại thì cảm thấy khó khăn để đối phó với nắm đấm của hắn.

Tất nhiên, Tiên Vương vẫn chưa hoàn chỉnh.

[Tiên Vương Raeriqueen] Linh hồn 70%

(Người triệu hồi đã sử dụng một kỹ năng vay mượn để phân tách linh hồn.)

-Ba mươi phần trăm còn lại có lẽ ở chỗ Song Tử Chi Tinh.

Song Tử Chi Tinh để lại bảy mươi phần trăm cho Tiên Vương với vai trò người thay thế trước khi rời đi. Động thái này đã dẫn đến một hệ quả bất lợi cho nàng ta.

-Ta chỉ cần tìm ba mươi phần trăm còn lại là có thể tận dụng nó. - Lee Gun nở nụ cười khi mở cuốn sách. Một thứ đáng kinh ngạc đã xảy ra.

[Tiên Vương sẽ được lưu ở trang 15.]

[Ma thuật loại Ác quỷ (Thủ thư) có trong cuốn sách đã được sử dụng.]

[Tiên Vương và tủ trưng bày đã được đổi thành các câu chữ trong cuốn sách.]

Ánh sáng lóe lên.

Tiên Vương hét lên khi bị nhốt bên trong cuốn sách. Một phút trước, nó đã suýt phá vỡ được Thánh vật của Bạch Dương Chi Tinh để thoát ra. Tuy nhiên, giờ đây, cuốn sách vẫn không hề nhúc nhích. 

Đó là lý do tại sao hai anh em bị sốc. Ngay cả khi đã được phân tách, đó vẫn là linh hồn của Tiên Vương.

–Thật đáng kinh ngạc. Ai đã làm ra món đồ này?

-Chị nghĩ ai có thể làm được chứ hả? Chắc chắn là Đấng Tối Cao rồi! Một món đồ tầm cỡ này phải được làm bằng trái tim và linh hồn của Đấng Tối Cao!

Lee Gun chế giễu. 

-Thật hả? Ta đã làm nó đấy. 

Hai anh em trợn tròn mắt.

-Gì cơ? Chú đã làm ra cái này á? - Chun Sungjae suýt ngất.

Đôi mắt của Chun Yooha lấp lánh như thể cô vừa bị hấp dẫn tột độ.

-Chú quả nhiên là một vị thần.

Các vị thần có thể tạo ra các Thánh vật. Vì lý do nào đó, có một sự khác biệt lớn giữa vật phẩm do các vị thần làm ra và các Đấng Tối cao.

Chun Sungjae nhìn xuống chiếc điện thoại của mình - thứ đang kêu liên tục. Là bố của cậu ấy. Có phải vì con gái ông đã tắt điện thoại chăng? Không nhận được phản hồi, Hugo bắt đầu gửi tin nhắn văn bản.

Chun Sungjae cuối cùng cũng trả lời, hét vào điện thoại của mình.

-Lạy Chúa! Yooha và chú đã đến một đất nước khác! Đừng gọi cho con!

Nhấp chuột!

Chun Sungjae chặn số của bố mình một cách tàn nhẫn. Sau đó, cậu nhìn Lee Gun. 

-Dù sao, cháu sẽ đưa chú đến nhà của chúng cháu. Chú nói là Song Tử Chi Tinh ở đó đúng không? ”

Chun Yooha ngay lập tức ngăn họ lại.

-Đợi một chút! Song Tử Chi Tinh nhiều khả năng đã gài bẫy. Chúng ta phải mở rộng phạm vi ngôi nhà. Các đệ tử của cô ta có thể đang cố gắng phục kích chú.

Chun Sungjae đã nhận ra sai lầm của mình khi nghe thấy từ mai phục.

-Đúng rồi! Nếu đụng phải bùa chú giải trừ vũ khí, chúng ta coi như đi tong. Ít nhất, chúng ta có thể cần vũ khí của chú!

-Vũ khí nào của chú ấy cơ? Em đang nói về Sự Trừng Phạt của Chúa à? ”

<Sự Trừng Phạt của Chúa> là vũ khí tượng trưng cho Lee Gun. Nếu vũ khí bị bỏ lại trong Tháp Quỷ cùng với Lee Gun và các xác chết, mọi thứ có thể tạm ổn. Tuy nhiên, vũ khí này đã bay ra khỏi tháp. Các Hoàng đạo Chi Tinh gần như không thể khôi phục được vũ khí của Lee Gun. Tuy nhiên, vật phẩm sau đó đã biến mất như một ảo ảnh.

-Đó là một trong những vật phẩm mà tất cả các Thánh hội đều đang lùng sục trong tuyệt vọng!

Trên thực tế, cuộc chinh phục những con quái vật dựa trên ý tưởng rằng có thể Thánh Hội đã tìm thấy nó.

-Chúng ta có nên chuẩn bị quần áo chống lại bùa chú giải trừ trang bị không? Nếu chúng ta đặt hàng ngay bây giờ, việc giao hàng sẽ mất một vài tháng. Tuy nhiên, cháu có thể yêu cầu Thẩm định viên giúp đỡ, và có thể mất một tuần… Nếu chú yêu cầu, có thể chỉ cần ba ngày…

-Không! Chúng ta phải đi gặp Song Tử Chi Tinh ngay bây giờ.

Lee Gun quả quyết. Hắn phải lấy đi Soul Directory, sau đó là mang Hợp đồng của Song Tử Chi Tinh về bên mình. Do đó, hắn liền gọi một cuốc điện thoại.

Người ở đầu dây bên kia lập tức nhấc máy.

-Này, Taeksoo.

Lee Gun có thể nghe thấy những lời chửi bới giận dữ qua điện thoại. Nó gần như là một thứ ngôn ngữ ngoại lai. Hắn cau mày, đưa điện thoại ra xa tai.

-Phải. Tôi đang ở Hàn Quốc. Cậu có thể thông minh hơn không? Tôi không thể tưởng tượng nổi cậu đã thực sự tin cái đó. Cậu có tin tôi kí đầu cậu không?

Sau khi Lee Gun nói vậy, những lời nói như người ngoài hành tinh của Hugo biến thành tiếng gầm gừ của một con quái thú. Ít nhất, sẽ thật tuyệt nếu anh ấy nghe như một loài động vật có vú.

-Tại sao hình ảnh của tôi lại giảm sút nhiều vậy? - Lee Gun không tệ đến mức quấy rối con gái của bạn mình. - Dù sao, tôi có một nhiệm vụ cho cậu đây.

Cuối cùng, Hugo đã bình tĩnh lại, rửa tai lắng nghe.

* * *

Thế giới đang thay đổi. Đó là khởi đầu cho quãng thời gian đầy biến động.

 [hk989: Ai nói Lee Gun xấu xí? Cho tao xem cái mặt mày nào.]

[pasan: 22222222 Show hàng đi]

[ㅍㅍ: 33333333333 Không dám à]

[fai: Tên người dùng của nó là gì?]

[ㅇㅇ: King @ Jeha <- Thằng khốn này]

[stuki: Cho tao xem mặt đi]

[kon: Mày đã nói rằng mày sẽ ăn cái mũ đúng không]

[gg: Hoặc đập đầu xuống sàn]

Thế giới gần như náo loạn. Mọi chương trình truyền hình đều bàn tán về cùng một điều.

[Chào mừng, Giáo sư. Rất nhiều ồn ào đã dấy lên liên quan đến người đàn ông trẻ tuổi xuất hiện trong buổi họp báo. Video clip này đã có hơn một trăm triệu lượt xem. Tôi nghe nói đây là video nhanh nhất đạt đến con số đó.]

[Phải vậy. Tuy nhiên, nó có thể đã thu hút nhiều lượt xem hơn nếu hình ảnh thật sự rõ ràng.]

[Ah! Chúng tôi đã định thử, nhưng…]

Họ đang ở trong một thế giới được bao quanh bởi Nền văn minh Vô danh. TV, radio, internet, điện thoại, v.v., khoảng 80% thông tin liên lạc được phân phối bởi một mạng lưới do Song Ngư Chi Tinh thiết lập bằng cách sử dụng sóng siêu âm.

[Chắc hẳn do sự xuất hiện của Hỏa Vương đã khiến mạng lưới liên lạc của Song Ngư Chi Tinh trở nên không ổn định. Tất cả những chiếc điện thoại có mặt trong buổi họp báo đều bị tưởng lửa hạn chế. Rất ít người may mắn có thể khôi phục một số cảnh quay, và cho ra đời các video đang được lan truyền rộng rãi trên internet.]

[Dù sao, đó không phải là phần quan trọng.]

[Đúng rồi. Người tự xưng là Lee Gun đã đánh bại Hỏa Vương. Ngay cả những Hội trưởng cấp S cũng chạy trốn khỏi con quái vật đó bốn năm về trước.]

[Anh ta thực sự có thể là người đã giết Red Eye hai mươi năm trước.]

[Nếu đem so sánh Lee Gun với các thế hệ môn đồ hiện tại, chúng ta nên đo lường thế nào? Ai là người ưu việt hơn….]

[Theo ý kiến ​​của tôi….]

-Anh ta nói Lee Gun thắng nhờ một trận lở đất. - Các môn đồ xúm quanh TV chế giễu.

Các Hội trưởng đang nhìn TV đều có những biểu hiện khiến người ta phải nể phục.

-Họ có bị mất trí không?

Sau buổi họp báo, các chương trình đặc biệt liên quan đến Lee Gun đã bắt đầu xuất hiện trên các phương tiện truyền thông. Những người này đã xem đoạn ghi hình mờ và ảnh gif ngắn để xem những gì truyền thông nói có phải là sự thật hay không. Tuy nhiên, họ vẫn đang nghi ngờ.

Các hội trưởng đều ngạc nhiên vì sự vô lý này.

-Không phải như thế này.

-Tôi biết anh ấy là một trong những thức tỉnh giả đầu tiên, nhưng làm sao họ có thể so sánh anh ấy với các Hội trưởng được?"

Ai đó lên tiếng khi đang cố gắng lủi đi.

-Các phóng viên đã đưa ra lời khai. Họ nói rằng Lee Gun là kẻ đã giết Red Eye…

-Cậu có tin không? Đám nhà báo có thể nói bất cứ cái gì mình muốn mà.

-Ừ. Nhưng chúng ta cũng không biết điều đó liệu có đúng hay không!

-Lee Gun chỉ có thể hành động với sự hỗ trợ của các Hoàng đạo Chi Tinh…”

Đột nhiên…

-Một con quái vật vô danh đã xuất hiện ở Đại Tây Dương! Đây là sinh vật đầu tiên thuộc loại này!

-Nó ở thứ hạng nào!

-Nó là một thứ nguy hiểm có khả năng tiến hóa thành quái vật vùng Đỏ! Tuy nhiên, nó khá giống với con quái vật xuất hiện trong chiến dịch <Ngàn Chân>…

-Gì cơ? <Nghìn chân>? Ý cậu là con quái vật từ một trong những video được xem nhiều nhất trên youtube ư?

-Vâng! Chính là một trong những video về Lee Gun! Dù sao thì đó cũng là một con quái vật mà Lee Gun đã giết. Chúng ta nên làm theo hướng dẫn của Lee Gun để— ”

Mọi người trong Thánh hội bắt đầu phá lên cười.

-Chúng tao cóc cần cuốn sách hướng dẫn lạc hậu đó.

-!

Đây là một cơ hội, một cơ hội để cho mọi người thấy rằng họ giỏi hơn Lee Gun! Mọi người trong Thánh hội đều đang bận rộn chuẩn bị di chuyển. Đã đến lúc để họ thể hiện kỹ năng.

* * *

Cùng lúc, ở một nơi khác…

-Ngài Leeee Guuun!

Một tiếng kêu thảm thiết nổ ra từ ngôi nhà của anh em nhà Chun. Chính xác mà nói, đó là một tiếng reo vui. Cứ như thể chàng trai trẻ bị cảm xúc lấn át.

-Ngài thực sự là ngài Lee Gun!

Người xúc động phát khóc trước Lee Gun không ai khác chính là bạn cùng phòng của Chun Sungjae, Hahn Jimin.

Khi Lee Gun ra khỏi Tháp Quỷ, hắn đã cứu cậu học sinh trung học này khỏi bầy sói.

Lee Gun sửng sốt trước tiếng kêu thảm thiết trong khi Hahn Jimin cố gắng giấu những giọt nước mắt của mình.

-Sungjae nói không có chuyện ngài là Lee Gun, vì vậy tôi đã cứ đứng ở bên ngoài. Ngài đã thật sự ra khỏi tháp…

Chun Sungjae nao núng.

-Này! Cậu… Tôi đã nói chú ấy không phải là Lee Gun khi nào! 

-Cậu đã nói điều đó khi ngôi nhà gần như bị cháy rụi. Cậu quên rồi à?

-…!

Chun Sungjae muốn giết Hahn Jimin. Tuy nhiên, anh chỉ tự đập đầu vào tường, chợt nhớ lại những gì bản thân đã làm với thần tượng của mình.

-Tôi chính là một tội đồ. Tôi xin tự giác nhảy cầu tạ lỗi.

-Không có gì. Ta cũng có lỗi. Đáng lẽ ta nên nói chuyện nghiêm túc hơn. - Lee Gun nói. Vào thời điểm đó, hắn không cảm thấy cần phải nói một cách nghiêm túc cũng là điều dễ hiểu. Dù sao thì Sungjae cũng là môn đồ của Song Tử Thánh Hội.

Lee Gun không muốn cung cấp quá nhiều thông tin cho cấp dưới kẻ thù của mình.

-Nếu ta biết cậu là con trai của Taeksoo, mọi chuyện đã khác.

Tuy nhiên, dù là trước hay bây giờ đều không thành vấn đề. Lee Gun vẫn đang phải chịu một sự trừng phạt, vì vậy độ nhạy các giác quan của anh ấy đã giảm dần.

-Ta thậm chí từng không nhận ra Song Tử Chi Tinh đang ở đây trong ngôi nhà này.

Tất nhiên, các giác quan bị tổn hại không phải là lý do duy nhất khiến hắn không thể cảm nhận được nàng ta.

Lee Gun toét miệng cười. Hắn trông giống như một con mèo đang nhìn chằm chằm vào một con chuột đang mắc kẹt trong một cái lọ.

Hahn Jimin run lên khi nhìn xung quanh.

-Song Tử Chi Tinh có thực sự ở đây không?

-Có đấy!

Chun Yooha đã đẩy cảnh giác lên cao độ. Đối thủ của họ là một Hoàng đạo Chi Tinh và cũng là kẻ thù truyền kiếp của Lee Gun. Nói cách khác, Song Tử Chi Tinh là một con quái vật có khả năng đối đầu trực tiếp với Lee Gun. Chun Yooha sẽ phải hết mức đề phòng nàng ta.

Tuy nhiên, Lee Gun trông có vẻ không quan tâm khi hắn liên tục lượn qua lượn lại. Điều này làm mọi người ngạc nhiên vì hai lý do. Đầu tiên là danh tính của món đồ mà Lee Gun đã chọn. Thứ hai là tiếng hét phát ra từ món đồ sau đó. 

[Kyahhhh!]

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương