Người Đẹp Trả Thù
-
Chương 47
Nam Nê lại càng cảm thấy bất ổn hơn. Dường như ông Nam Mặc Thiên đã không tự điều khiển được hành vi của mình nữa. Máu trong người ông sôi sùng sục như nước sôi vậy, ông không khống chế được cảm xúc của mình, dang tay ôm cô con gái nuôi đè xuống dưới thân mình. Nam Nê cố vùng vẫy nhưng ông ta lại càng ghìm chặt hơn.
Cái ông muốn chiếm hữu chính là khuôn mặt đẹp mê hồn của Lâm Thiên Vân, cùng với cơ thể tròn căng tràn ngập thanh xuân của Nam Nê. Cả đời này ông yêu nhất hai người phụ nữ, vì họ ông đã chọn sống độc thân. Tới lúc này ông không thể nhịn được nữa, không thể chịu đựng được sự day dứt này lâu thêm nữa. Bởi ông vẫn là một người đàn ông bình thường.
Ý tưởng về sự kết hợp hoàn hảo giữa hai người phụ nữ ông yêu thật kỳ diệu biết bao! Đối mặt với kiệt tác này, cái ác đã chìm sâu tận đáy lòng ông chỗi dậy, giống như một con sói đói mò ra khỏi hang điên cuồng làm việc ác vậy.
Nam Ne khóc, kêu gào, cắn cấu, cô không thể tưởng tượng nổi người bố nuôi luôn giúp cô chống đỡ với mọi dư luận trong phút chốc lại biến thành ác ma. Con ác ma lúc gọi tên "Thiên Vân", lúc lại gọi tên "Nam Nê ". Những cái tên được phát ra từ miệng của ông Nam Mặc Thiên lại bị Nam Nê nuốt vào sau mỗi lần ông cuồng điên hôn lên miệng cô, điều đó như một viên đạn bắn sâu vào cơ thể khiến cô chao đảo, hoảng loạn, cô cảm thấy thất bại nặng nề. Cô không còn sức để giãy đạp nữa, cô để mặc cho gã lột quần áo của mình rồi...
Khi thực hiện xong hành động cưỡng đoạt, gã Nam Mặc Thiên còn thở hổn hển rồi hôn lên khuôn mặt giả của Nam Nê, sau đó hắn lại cẩn thận bóc khuôn mặt giả ra, để lộ khuôn mặt thật của cô.
Rồi gã ôm chặt cô, rủ rỉ với cô rằng năm xưa gã đã bế cô về nhà như thế nào, rồi khi quyết định kết liễu cuộc đời cô gã đã thay đổi ý định như thế nào. Rồi gã nuôi dưỡng cô, một đứa trẻ không thân không thích, thậm chí đến cả bố mẹ đẻ cũng vứt bỏ trưởng thành ra sao. Vì để dành chọn vẹn tình thương yêu cho cô, gã đã không hề nghĩ tới việc lấy vợ. Gã đã dành hết tình thương yêu cho cô, do vậy mọi thứ của cô đều thuộc về gã...
Nam Nê không nói không rằng, cô có cảm giác lúc đó mình đã chết. Cô chợt cảm thấy ghê tởm và hận cái người cô từng gọi là bố kia. Giá như vào đêm cách đây hai mươi năm gã kết liễu đời mình thì tốt biết bao. Chính gã đã cho cô tái sinh nhưng rồi sua khi bắt cô phải nếm trải mọi nỗi tủi nhục của cuộc đời, gã lại một lần nữa giết cô.
Nếu như mảnh trời gã từng chống đỡ cho cô đã sụp đi một nửa khi cô biết gã giết chết Tần Nhược Yên thì đến giờ khoảng trời đó đã sụp đổ hoàn toàn. Không có khoảng trời này, thế giới đầy rẫy những sự xấu xa tội lỗi này sẽ không đáng để cô lưu luyến thêm nữa.
Và chính trong đêm hôm đó, Nam Nê cảm thấy mình đã biến thành một con người khác. Đó không phải là Nam Nê như trước kia mà là người dã cứng rắn thoát khỏi cái vỏ bọc cơ thể và linh hồn của Nam Nê. Cô đã được tái sinh, được sống lại để báo thù chính cái thế giới này, báo thù tất cả những người đã có lỗi với cô.
Cũng từ hôm đó, ban ngày Nam Nê đeo khẩu trang làm trợ thủ cho bố, rồi chuyên tâm học kỹ thuật phẫu thuật thẩm mĩ. Khi đêm xuống cô lại đeo khuôn mặt giả giống Lâm Thiên Vân dể gã bố nuôi mặc sức dày vò.
Mãi tới khi Nam Mặc Thiên chết, cô mới có cảm giác mình được giải thoát thực sự. Cô không hề cảm thấy thất vọng, chán nản khi gã bố nuôi chết đi mà vẫn chưa kịp làm phẫu thuật thẩm mĩ cho cô, cô chỉ quan tâm tới việc là phải báo thù như thế nào đây.
Cô được thừa kế tài sản của Nam Mặc Thiên, cô bán căn nhà của ông ta, sau đó trở về Vân Thành, trở về nơi cô đã được sinh ra.
Cô lột xác trở thành một bác sĩ phẫu thuật thẩm mĩ, cô sử dụng các kỹ thuật phẫu thuật thẩm mĩ đã học được từ gã bố nuôi để tiến hành phẫu thuật cho một số người muốn dùng tiền để đổi lấy cái đẹp. Từ tay cô đã tạo ra rất nhiều những người đẹp do phẫu thuật thẩm mĩ.
Nam Nê đã rất vất vả để tìm được tung tích của bố mẹ đẻ và bà bác sĩ Lâm Thiên Vân. Tới lúc đó, cô mới biết bố mẹ mình đã li hôn từ lâu, bố cô vẫn sống một mình, sức khoẻ tương đối tốt. Mẹ cô đang sống cùng vợ chồng cô em gái cô.
Bà Lâm Thiên Vân hai mươi năm trước đã rời Vân Thành để tới Thanh Thành, rất nhiều năm trước hai vợ chồng bà đã thiệt mạng trong một vụ tai nạn ô tô, chỉ còn duy nhất một đứa con trai.
Con trai của bà Lâm Thiên Vân tên là Diêu Thiên Bình, anh ta đang làm chủ quản cho một công ty, trước là sinh viên của khoa Giáo dục Thể chất Học viện Sư phạm Thanh Thành và cũng là bạn học của Thẩm Lực.
Hoá ra những người có ân có oán với cô lại ngẫu nhiêu ở cùng một nơi.
Khi màn kịch đã được biên soạn kỹ càng chỉ chờ lúc công diễn, thì một tối nọ khi Nam Nê đi dạo trên cầu bỗng nhìn thấy một cô gái đang thẫn thờ giống như kẻ thất tình.
Người con gái đó rất đẹp, nhưng vẻ thất vọng hiện rõ trên khuôn mặt cô ta. Khi Nam Nê nhìn thấy vẻ mặt buồn bã đau khổ của cô ta, bất giác cô thấy đồng cảm. Cô gái kia nhìn thấy Nam Nê với khuôn mặt giả rất đẹp, bất giác cũng sững người.
Ngoài hai khuôn mặt không giống nhau, thì chiều cao cân nặng của hai cô cũng tương đương nhau. Nếu họ cùng nhau đi trên phố, và chỉ nhìn từ phía sau chắc hẳn sẽ có rất nhiều người cho rằng họ là chị em sinh đôi.
Cô gái đó tên Triển Nhan, là giáo viên dạy văn tiểu học. Từ lúc đó hai cô trở thành bạn thân của nhau. Trong đời của Nam Nê, ngoài ông bố nuôi vừa đáng thương vừa đáng hận Nam Mặc Thiên và anh chàng Thẩm Lực cô thầm yêu chộm nhớ ra thì Triển Nhan là người đầu tiên khiến Nam Nê cảm thấy thân thiết, dễ gần. Triển Nhan là người bạn duy nhất trong đời Nam Nê.
Triển Nhan dốc bầu tâm sự với Nam Nê:
- Khi cô sắp cùng bạn trai bước lên thảm đỏ thì lần kiểm tra sức khoẻ trước khi cưới, bác sĩ phát hiện cả đời này cô sẽ không thể sinh con được.
Hoá ra sau khi Triển Nhan chia tay mối tình đầu là Phương Trình, cô phát hiện ra mình đã mang thai. Triển Nhan đã phải nuốt nước mắt tới một phòng khám tư nhân để nạo thai, nhưng sau khi nạo đã để lại di chứng.
Bạn trai của Triển Nhan không chịu nổi sức ép của bố mẹ, hơn nữa anh cũng không muốn cả đời này không có con cái gì, do vậy anh ta đề nghị chia tay. Triển Nhan không ngờ nổi hạnh phúc nửa đời còn lại của cô lại bị bóp nát chỉ vì một phút lầm lỗi đã phạm phải từ rất lâu trong quá khứ.
Nam Nê nghe xong, ngoài việc rất thông cảm với Triển Nhan, cô còn cảm thấy vô cùng kinh ngạc bởi mối tình đầu của Triển Nhan lại chính là chồng của Thẩm Thiếp em gái của cô.
Để an ủi Triển Nhan, Nam Nê đã kể cho Triển Nhan nghe cuộc đời càng bi thảm hơn của mình. Tuy cô chỉ kể một phần nhỏ mà thôi nhưng đã khiến Triển Nhan không khỏi thương xót. Sau đó, hai người con gái bất hạnh đã ở cùng nhau, dùng tình bạn sưởi ấm cho nhau.
Bất hạnh của Triển Nhan càng khiến Nam Nê căm hận cái thế giới này. Cuối cùng cô đã quyết định hành động.
Cô đã sử dụng kỹ thuật ông Nam Mặc Thiên dạy cho mình để làm cho mình một khuôn mặt giả, khuôn mặt giả đó được làm theo khuôn mặt của Tần Nhược Yên. Nam Nê dán khuôn mặt này lên, đổi tên là Lê Hồng rồi xuất hiện trong thế giới của Diêu Thiên Bình. Nam Nê đã chuyển nỗi căm hận bà Lâm Thiên Vân sang con trai là Diêu Thiên Bình của bà. Nỗi căm hận không chỉ bởi vì kế tráo đổi trẻ sơ sinh của bà mà còn vì một dạo cô đã từng phải làm thế thân của bà trước mặt gã bố nuôi Nam Mặc Thiên.
Cô đã sử dụng thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn đối với Diêu Thiên Bình là tình yêu. Cô khiến cho Diêu Thiên Bình yêu cô, rồi lại phải chịu cảnh mất cô, khiến anh ta đau khổ sống không bằng chết.
Cố tạo ra khuôn mặt giống Tần Nhược Yên, Nam Nê còn có một ý định khác bởi cô muốn thử phản ứng của Thẩm Lực khi nhìn thấy cô trong đám cưới của Diêu Thiên Bình.
Và Thẩm Lực đã rất ngỡ ngàng khi nhìn thấy cô dâu có tên là Lê Hồng. Khi Thẩm Lực đưa ánh mắt còn chan chứa tình yêu về phía cô, bất ngờ đã nhóm lên ngọn nửa yêu thương bị dồn nén từ lâu trong lòng cô. Lúc này cô mới nhận ra Thẩm Lực là người duy nhất cô yêu trong cuộc đời này. Thế nhưng số phận trớ trêu lại ngăn cách họ bởi con sông xuân, hai người chỉ có thể đứng ở hai bên bờ nhìn nhau mà thôi.
Theo kế hoạch đã được vạch ra từ trước, vào đêm tân hôn Nam Nê đã cho Diêu Thiên Bình uống nước có thuốc mê, sau đó cô hoá trang thành một cô gái trên mình chi chít vết thương ở trong nhà vệ sinh rồi bước ra trước mặt Diêu Thiên Bình đang nửa tỉnh nửa mê và tạo ra màn kịch kinh hãi như chúng ta đã được biết.
Trước khi Nam Nê giả dạng thành Tần Nhược Yên, cô đã lựa chọn một cô gái đã từng tới làm phẫu thuật thẩm mĩ có vóc dáng giống như mình, rồi phẫu thuật khuôn mặt cô ta giống hệt với Tần Nhược Yên.Cô gái này chính là y tá Giang Địch ở Dương Thành. Nam Nê đã bớt cho cô ta nhiều tiền phẫu thuật với điều kiện trong thời gian Nam Nê đang đóng giả thành Lê Hồng thì phải tìm mọi cách biến mất một cách bí ẩn. Chính vì vậy mọi việc được sắp xếp đâu ra đấy.
Nam Nê rất hài lòng về việc lựa chọn Giang Địch của mình. Cô nhận thấy Giang Địch là người mê tiền tài, chắc chắn Diêu Thiên Bình sẽ không thể yêu cô ta được. Cô muốn đảo lộn thế giới cảm xúc của Diêu Thiên Bình.
Kết cục của chuyện đổi trắng thay đen của Nam Nê thảm hơn Nam Nê tưởng tượng nhiều. Diêu Thiên Bình đã phát điên rồi giết chết Giang Địch, sau đó tự kết liễu cuộc đời mình.
Trong đêm tân hôn trốn khỏi Diêu Thiên Bình, lúc chuẩn bị trở về Vân Thành thì Nam Nê nhận được tin nhắn Triển Nhan đã tự sát.
Khi Nam Nê về đến nhà thì phát hiện Triển Nhan đã chết vì uống thuốc ngủ quá liều. Trong bức di thư Triển Nhan viết rằng khi cô ấy đang cảm thấy vô cùng tuyệt vọng đối với cuộc đời này thì cô ấy lại vô tình nhìn thấy người yêu đầu đời của mình đang dìu cô vợ sắp sinh trên phố. Ánh mắt vô cùng trìu mến của Phương Trình nhìn vợ cùng với vẻ mặt rạng ngời hạnh phúc của người đàn bà sắp làm mẹ kia đã khiến trái tim Triển Nhan tan nát.
Có lẽ ông trời đã sắp đặt cuộc đời Triển Nhan không được hưởng hạnh phúc,vậy thì còn gì đáng phải lưu luyến nữa chứ? Chỉ còn một cách là tự kết liễu cuộc đời mình mà thôi.
Nam Nê bị sốc nặng từ khi nhìn thấy người bạn duy nhất trên đời của cô đã trở thành cái xác lạnh lẽo. Cô đã ngồi suốt đêm bên cạnh Triển Nhan và quyết định đem giấu cái xác của Triển Nhan đi rồi lại giả dạng làm Triển Nhan xuất hiện trước mắt Phương Trình. Cô muốn nhen lại ngọn lửa tình của Phương Trình, nếu làm như vậy không những cô có thể báo thù cả Phương Trình lẫn vợ của anh ta - em gái cô, Thẩm Thiếp.
Cô em gái Thẩm Thiếp của cô sớm đã bị liệt vào danh sách các đối tượng bị trả thù.
Nhìn thấy cuộc sống hạnh phúc của em gái, cô cho rằng cuộc sống đó đáng lẽ phải thuộc về cô, nhưng rốt cuộc nó lại thuộc về người khác.
Cái ông muốn chiếm hữu chính là khuôn mặt đẹp mê hồn của Lâm Thiên Vân, cùng với cơ thể tròn căng tràn ngập thanh xuân của Nam Nê. Cả đời này ông yêu nhất hai người phụ nữ, vì họ ông đã chọn sống độc thân. Tới lúc này ông không thể nhịn được nữa, không thể chịu đựng được sự day dứt này lâu thêm nữa. Bởi ông vẫn là một người đàn ông bình thường.
Ý tưởng về sự kết hợp hoàn hảo giữa hai người phụ nữ ông yêu thật kỳ diệu biết bao! Đối mặt với kiệt tác này, cái ác đã chìm sâu tận đáy lòng ông chỗi dậy, giống như một con sói đói mò ra khỏi hang điên cuồng làm việc ác vậy.
Nam Ne khóc, kêu gào, cắn cấu, cô không thể tưởng tượng nổi người bố nuôi luôn giúp cô chống đỡ với mọi dư luận trong phút chốc lại biến thành ác ma. Con ác ma lúc gọi tên "Thiên Vân", lúc lại gọi tên "Nam Nê ". Những cái tên được phát ra từ miệng của ông Nam Mặc Thiên lại bị Nam Nê nuốt vào sau mỗi lần ông cuồng điên hôn lên miệng cô, điều đó như một viên đạn bắn sâu vào cơ thể khiến cô chao đảo, hoảng loạn, cô cảm thấy thất bại nặng nề. Cô không còn sức để giãy đạp nữa, cô để mặc cho gã lột quần áo của mình rồi...
Khi thực hiện xong hành động cưỡng đoạt, gã Nam Mặc Thiên còn thở hổn hển rồi hôn lên khuôn mặt giả của Nam Nê, sau đó hắn lại cẩn thận bóc khuôn mặt giả ra, để lộ khuôn mặt thật của cô.
Rồi gã ôm chặt cô, rủ rỉ với cô rằng năm xưa gã đã bế cô về nhà như thế nào, rồi khi quyết định kết liễu cuộc đời cô gã đã thay đổi ý định như thế nào. Rồi gã nuôi dưỡng cô, một đứa trẻ không thân không thích, thậm chí đến cả bố mẹ đẻ cũng vứt bỏ trưởng thành ra sao. Vì để dành chọn vẹn tình thương yêu cho cô, gã đã không hề nghĩ tới việc lấy vợ. Gã đã dành hết tình thương yêu cho cô, do vậy mọi thứ của cô đều thuộc về gã...
Nam Nê không nói không rằng, cô có cảm giác lúc đó mình đã chết. Cô chợt cảm thấy ghê tởm và hận cái người cô từng gọi là bố kia. Giá như vào đêm cách đây hai mươi năm gã kết liễu đời mình thì tốt biết bao. Chính gã đã cho cô tái sinh nhưng rồi sua khi bắt cô phải nếm trải mọi nỗi tủi nhục của cuộc đời, gã lại một lần nữa giết cô.
Nếu như mảnh trời gã từng chống đỡ cho cô đã sụp đi một nửa khi cô biết gã giết chết Tần Nhược Yên thì đến giờ khoảng trời đó đã sụp đổ hoàn toàn. Không có khoảng trời này, thế giới đầy rẫy những sự xấu xa tội lỗi này sẽ không đáng để cô lưu luyến thêm nữa.
Và chính trong đêm hôm đó, Nam Nê cảm thấy mình đã biến thành một con người khác. Đó không phải là Nam Nê như trước kia mà là người dã cứng rắn thoát khỏi cái vỏ bọc cơ thể và linh hồn của Nam Nê. Cô đã được tái sinh, được sống lại để báo thù chính cái thế giới này, báo thù tất cả những người đã có lỗi với cô.
Cũng từ hôm đó, ban ngày Nam Nê đeo khẩu trang làm trợ thủ cho bố, rồi chuyên tâm học kỹ thuật phẫu thuật thẩm mĩ. Khi đêm xuống cô lại đeo khuôn mặt giả giống Lâm Thiên Vân dể gã bố nuôi mặc sức dày vò.
Mãi tới khi Nam Mặc Thiên chết, cô mới có cảm giác mình được giải thoát thực sự. Cô không hề cảm thấy thất vọng, chán nản khi gã bố nuôi chết đi mà vẫn chưa kịp làm phẫu thuật thẩm mĩ cho cô, cô chỉ quan tâm tới việc là phải báo thù như thế nào đây.
Cô được thừa kế tài sản của Nam Mặc Thiên, cô bán căn nhà của ông ta, sau đó trở về Vân Thành, trở về nơi cô đã được sinh ra.
Cô lột xác trở thành một bác sĩ phẫu thuật thẩm mĩ, cô sử dụng các kỹ thuật phẫu thuật thẩm mĩ đã học được từ gã bố nuôi để tiến hành phẫu thuật cho một số người muốn dùng tiền để đổi lấy cái đẹp. Từ tay cô đã tạo ra rất nhiều những người đẹp do phẫu thuật thẩm mĩ.
Nam Nê đã rất vất vả để tìm được tung tích của bố mẹ đẻ và bà bác sĩ Lâm Thiên Vân. Tới lúc đó, cô mới biết bố mẹ mình đã li hôn từ lâu, bố cô vẫn sống một mình, sức khoẻ tương đối tốt. Mẹ cô đang sống cùng vợ chồng cô em gái cô.
Bà Lâm Thiên Vân hai mươi năm trước đã rời Vân Thành để tới Thanh Thành, rất nhiều năm trước hai vợ chồng bà đã thiệt mạng trong một vụ tai nạn ô tô, chỉ còn duy nhất một đứa con trai.
Con trai của bà Lâm Thiên Vân tên là Diêu Thiên Bình, anh ta đang làm chủ quản cho một công ty, trước là sinh viên của khoa Giáo dục Thể chất Học viện Sư phạm Thanh Thành và cũng là bạn học của Thẩm Lực.
Hoá ra những người có ân có oán với cô lại ngẫu nhiêu ở cùng một nơi.
Khi màn kịch đã được biên soạn kỹ càng chỉ chờ lúc công diễn, thì một tối nọ khi Nam Nê đi dạo trên cầu bỗng nhìn thấy một cô gái đang thẫn thờ giống như kẻ thất tình.
Người con gái đó rất đẹp, nhưng vẻ thất vọng hiện rõ trên khuôn mặt cô ta. Khi Nam Nê nhìn thấy vẻ mặt buồn bã đau khổ của cô ta, bất giác cô thấy đồng cảm. Cô gái kia nhìn thấy Nam Nê với khuôn mặt giả rất đẹp, bất giác cũng sững người.
Ngoài hai khuôn mặt không giống nhau, thì chiều cao cân nặng của hai cô cũng tương đương nhau. Nếu họ cùng nhau đi trên phố, và chỉ nhìn từ phía sau chắc hẳn sẽ có rất nhiều người cho rằng họ là chị em sinh đôi.
Cô gái đó tên Triển Nhan, là giáo viên dạy văn tiểu học. Từ lúc đó hai cô trở thành bạn thân của nhau. Trong đời của Nam Nê, ngoài ông bố nuôi vừa đáng thương vừa đáng hận Nam Mặc Thiên và anh chàng Thẩm Lực cô thầm yêu chộm nhớ ra thì Triển Nhan là người đầu tiên khiến Nam Nê cảm thấy thân thiết, dễ gần. Triển Nhan là người bạn duy nhất trong đời Nam Nê.
Triển Nhan dốc bầu tâm sự với Nam Nê:
- Khi cô sắp cùng bạn trai bước lên thảm đỏ thì lần kiểm tra sức khoẻ trước khi cưới, bác sĩ phát hiện cả đời này cô sẽ không thể sinh con được.
Hoá ra sau khi Triển Nhan chia tay mối tình đầu là Phương Trình, cô phát hiện ra mình đã mang thai. Triển Nhan đã phải nuốt nước mắt tới một phòng khám tư nhân để nạo thai, nhưng sau khi nạo đã để lại di chứng.
Bạn trai của Triển Nhan không chịu nổi sức ép của bố mẹ, hơn nữa anh cũng không muốn cả đời này không có con cái gì, do vậy anh ta đề nghị chia tay. Triển Nhan không ngờ nổi hạnh phúc nửa đời còn lại của cô lại bị bóp nát chỉ vì một phút lầm lỗi đã phạm phải từ rất lâu trong quá khứ.
Nam Nê nghe xong, ngoài việc rất thông cảm với Triển Nhan, cô còn cảm thấy vô cùng kinh ngạc bởi mối tình đầu của Triển Nhan lại chính là chồng của Thẩm Thiếp em gái của cô.
Để an ủi Triển Nhan, Nam Nê đã kể cho Triển Nhan nghe cuộc đời càng bi thảm hơn của mình. Tuy cô chỉ kể một phần nhỏ mà thôi nhưng đã khiến Triển Nhan không khỏi thương xót. Sau đó, hai người con gái bất hạnh đã ở cùng nhau, dùng tình bạn sưởi ấm cho nhau.
Bất hạnh của Triển Nhan càng khiến Nam Nê căm hận cái thế giới này. Cuối cùng cô đã quyết định hành động.
Cô đã sử dụng kỹ thuật ông Nam Mặc Thiên dạy cho mình để làm cho mình một khuôn mặt giả, khuôn mặt giả đó được làm theo khuôn mặt của Tần Nhược Yên. Nam Nê dán khuôn mặt này lên, đổi tên là Lê Hồng rồi xuất hiện trong thế giới của Diêu Thiên Bình. Nam Nê đã chuyển nỗi căm hận bà Lâm Thiên Vân sang con trai là Diêu Thiên Bình của bà. Nỗi căm hận không chỉ bởi vì kế tráo đổi trẻ sơ sinh của bà mà còn vì một dạo cô đã từng phải làm thế thân của bà trước mặt gã bố nuôi Nam Mặc Thiên.
Cô đã sử dụng thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn đối với Diêu Thiên Bình là tình yêu. Cô khiến cho Diêu Thiên Bình yêu cô, rồi lại phải chịu cảnh mất cô, khiến anh ta đau khổ sống không bằng chết.
Cố tạo ra khuôn mặt giống Tần Nhược Yên, Nam Nê còn có một ý định khác bởi cô muốn thử phản ứng của Thẩm Lực khi nhìn thấy cô trong đám cưới của Diêu Thiên Bình.
Và Thẩm Lực đã rất ngỡ ngàng khi nhìn thấy cô dâu có tên là Lê Hồng. Khi Thẩm Lực đưa ánh mắt còn chan chứa tình yêu về phía cô, bất ngờ đã nhóm lên ngọn nửa yêu thương bị dồn nén từ lâu trong lòng cô. Lúc này cô mới nhận ra Thẩm Lực là người duy nhất cô yêu trong cuộc đời này. Thế nhưng số phận trớ trêu lại ngăn cách họ bởi con sông xuân, hai người chỉ có thể đứng ở hai bên bờ nhìn nhau mà thôi.
Theo kế hoạch đã được vạch ra từ trước, vào đêm tân hôn Nam Nê đã cho Diêu Thiên Bình uống nước có thuốc mê, sau đó cô hoá trang thành một cô gái trên mình chi chít vết thương ở trong nhà vệ sinh rồi bước ra trước mặt Diêu Thiên Bình đang nửa tỉnh nửa mê và tạo ra màn kịch kinh hãi như chúng ta đã được biết.
Trước khi Nam Nê giả dạng thành Tần Nhược Yên, cô đã lựa chọn một cô gái đã từng tới làm phẫu thuật thẩm mĩ có vóc dáng giống như mình, rồi phẫu thuật khuôn mặt cô ta giống hệt với Tần Nhược Yên.Cô gái này chính là y tá Giang Địch ở Dương Thành. Nam Nê đã bớt cho cô ta nhiều tiền phẫu thuật với điều kiện trong thời gian Nam Nê đang đóng giả thành Lê Hồng thì phải tìm mọi cách biến mất một cách bí ẩn. Chính vì vậy mọi việc được sắp xếp đâu ra đấy.
Nam Nê rất hài lòng về việc lựa chọn Giang Địch của mình. Cô nhận thấy Giang Địch là người mê tiền tài, chắc chắn Diêu Thiên Bình sẽ không thể yêu cô ta được. Cô muốn đảo lộn thế giới cảm xúc của Diêu Thiên Bình.
Kết cục của chuyện đổi trắng thay đen của Nam Nê thảm hơn Nam Nê tưởng tượng nhiều. Diêu Thiên Bình đã phát điên rồi giết chết Giang Địch, sau đó tự kết liễu cuộc đời mình.
Trong đêm tân hôn trốn khỏi Diêu Thiên Bình, lúc chuẩn bị trở về Vân Thành thì Nam Nê nhận được tin nhắn Triển Nhan đã tự sát.
Khi Nam Nê về đến nhà thì phát hiện Triển Nhan đã chết vì uống thuốc ngủ quá liều. Trong bức di thư Triển Nhan viết rằng khi cô ấy đang cảm thấy vô cùng tuyệt vọng đối với cuộc đời này thì cô ấy lại vô tình nhìn thấy người yêu đầu đời của mình đang dìu cô vợ sắp sinh trên phố. Ánh mắt vô cùng trìu mến của Phương Trình nhìn vợ cùng với vẻ mặt rạng ngời hạnh phúc của người đàn bà sắp làm mẹ kia đã khiến trái tim Triển Nhan tan nát.
Có lẽ ông trời đã sắp đặt cuộc đời Triển Nhan không được hưởng hạnh phúc,vậy thì còn gì đáng phải lưu luyến nữa chứ? Chỉ còn một cách là tự kết liễu cuộc đời mình mà thôi.
Nam Nê bị sốc nặng từ khi nhìn thấy người bạn duy nhất trên đời của cô đã trở thành cái xác lạnh lẽo. Cô đã ngồi suốt đêm bên cạnh Triển Nhan và quyết định đem giấu cái xác của Triển Nhan đi rồi lại giả dạng làm Triển Nhan xuất hiện trước mắt Phương Trình. Cô muốn nhen lại ngọn lửa tình của Phương Trình, nếu làm như vậy không những cô có thể báo thù cả Phương Trình lẫn vợ của anh ta - em gái cô, Thẩm Thiếp.
Cô em gái Thẩm Thiếp của cô sớm đã bị liệt vào danh sách các đối tượng bị trả thù.
Nhìn thấy cuộc sống hạnh phúc của em gái, cô cho rằng cuộc sống đó đáng lẽ phải thuộc về cô, nhưng rốt cuộc nó lại thuộc về người khác.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook