Ngày cưới đối với cô dâu quả thật là một quá trình tra tấn ngọt ngào. Vừa phải dậy sớm, lại còn bị người ta lật tới lật lui, trang điểm rồi thay đồ.

Mạc Uyển Dư đang mang thai, ngày càng tham ăn, mặc cho thợ làm tóc đang tạo kiểu, cô cầm một cái ngô to, vừa ngáp một lại đưa ngô lên miệng gặm tiếp. Xong xuôi còn ăn thêm hai quả trứng gà luộc. Đúng là không sợ mặc vây cứoi sẽ xấu tẹo nào.

Quãng đường cũng hơi xa, vậy nên đến khi đoàn đón dâu về đến nhà họ Mạc thì cũng đã là trưa muộn.

Suốt dọc đường đi, Mạc Uyển Dư ngủ gật trên xe, Mạc Khải Liêm phải giữ lấy cô, tránh để cô ngã xuống nhưng vẫn không để tóc cô bị rối.

Chú thím Đinh không thể cùng đi nên chỉ đứng ở cổng rồi tiễn cô lên xe, gạt vội giọt nước mắt đang lăn xuống.

Cả buổi sáng bị dày vò, Mạc Uyển Dư đã sắp không trụ nổi, mọi người vội giục cô lên phòng nghỉ ngơi, buổi chiều còn phải đến khách sạn nơi tổ chức đám cứoi nữa.

Mạc Khải Liêm đỡ cô lên trên tầng, giúp cô không bị vấp vào vạt váy. Đến khi đã ngã ra chiếc giường êm ái, Mạc Uyển Dư híp mắt hưởng thụ.

Mạc Khải Liêm đi xuống dứoi nhà, bê lên khay đồ ăn đã được chuẩn bị, mang lên phòng cùng cô ăn bữa trưa.


Nhìn cô ăn ngon miệng, Mạc Khải Liêm gắp một miếng thịt đưa tới trước miệng cô, cô há mồm nhận lấy, híp mắt nhai ngon lành.

Trên khoé miệng còn dính chút dầu, anh lại lấy giấy nhẹ nhàng lau đi giúp cô.

Ăn uống no say xong, cô xoa cái bụng thoả mãn, ngáp dài một cái muốn chợp mắt một lúc:" Không xong rồi, em ăn no quá, váy cô dâu cũng bị căng phồng lên rồi, chắc em sẽ là cô dâu xấu xí chỉ vì tham ăn quá.

Mạc Khải Liêm: Vẫn xinh đẹp lắm, em muốn ăn thì cứ ăn, đừng để bụng đói. Nằm xuống ngủ một chút đi, đến giờ anh sẽ gọi em.

Mạc Khải Liêm thu dọn xong, bê khay xuống dứoi nhà. Mạc Uyển Dư nhớ ra cô vẫn chưa thông báo tin có thai cho anh. Khi ở trên xe cô mệt mỏi mà ngủ mê man, lại có thêm cả tài xế nữa nên cô chưa nói, chút nữa chờ anh lên cô lại nói vậy.

Nghĩ vậy, Mạc Uyển Dư lại ôm chăn nằm xuống, không lâu sau lại ngủ thiếp đi mất. Khi anh đi lên thì cô đã ngủ ngon lành, anh hôn nhẹ một cái lên môi cô rồi rời đi chứ không nằm lại.

Sảnh tiệc lớn nhất của khách sạn, là một trong số khách sạn lớn nhất thuộc sở hữu của KING. Từ ngoài cửa cho tới sảnh tiệc, hoa tươi được kết thành từng dãy, thơ mộng, xinh đẹp, là ước ao của hàng ngàn trái tim thiếu nữ.

Khách khứa ra vào tấp lập, không ngớt câu chúc mừng, ông bà Mạc hôm nay phấn khởi, ngừoi như thấy trẻ ra mừoi tuổi.


Mạc Khải Liêm cũng đứng một bên, cùng ngừoi nhà chào đón khách khứa. Còn trong phòng cô dâu, Mạc Uyển Dư đang gật gù chờ nhân viên trang điểm cho mình.

Lạc Phi Phi đi qua đi lại, bảo sửa đoạn này, chỉnh đoạn kia làm cô chóng hết cả mặt:

Mộc Mộc, cậu vẫn chưa nói cho chồng cậu biết chuyện kia à?.

Ừm, mình quên mất.

Lạc Phi Phi đỡ chán: Trời ạ, chuyện quan trọng như vậy mà cậu nói quên là quên ngay được hả.

Thì tại mình buồn ngủ quá mà, chút nữa chắc chắn sẽ nói.

Lạc Phi Phi nhìn cô hừ một tiếng, lại nhìn đồng hồ rồi thúc giục nhân viên trang điểm.

Mạc Uyển Dư nhìn cô dâu xinh đẹp trong gương, hai mắt lấp lánh ngập tràn hạnh phúc hỏi Lạc Phi Phi:

Có đẹp không?

Lạc Phi Phi nghiêm túc nhìn cô, cười trân thành: Đẹp lắm, cô dâu xinh đẹp nhất của tớ đây rồi, cậu chắc chắn sẽ hạnh phúc.

Ừm, tớ sẽ hạnh phúc.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương