Giới thiệu
=======
Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC <Ngươi Có Giống Công Tử> tại TruyenTR.com
========Tên gốc:《公子你有種》
Tác giả: Nguyên Viện/作者:元媛
Độ dài: 10 chương
( cảnh bảo truyện H ^^)
nam nhân này nhìn đáng ghét và vô lại
Cũng không biết sao hắn ỷ vào khuôn mặt vẻ ngoài
vẫn ỷ vào việc chính mình giống người trong nội tâm của nàng
Luôn trải qua bất chính mà đối với nàng vứt mị nhãn,bỏ mạng già khiêu khích nàng
Nàng đã sặc tiếng nói đối với hắn không hứng thú rồi
Thế nhưng hắn lại nói nếu như có thể lấy được nàng, hắn không ngại “Thế thân”
Ách… Đề nghị này thật mãn làm lòng người cảm động
Bởi vì nhìn hắn, thật giống như chứng kiến cái người nàng luôn luôn không quên được
Nhưng không xong chính là,lúc hắn đang hôn lên nàng,vuốt ve nàng
Nàng lại đối với “Thế thân”này của hắn có cảm giác…
Bởi vì hắn, nàng dần dần đã quên “Bản tôn “
Nhưng mà,vết thương đau nhức trước đây cũng không cho phép nàng quên lãng
Thế là, nàng cố ý đang lúc hoan ái gọi tên người khác
Không nghĩ đến hắn sẽ “Thẹn quá hóa giận”, trở mặt không nhận người
Lúc về đến. Nghênh đón nàng không phải thiếu niên kiên định ôn nhu tươi cười. Mà là phiêu dương bạch bà.
Lần đó gặp mặt đúng là lần cuối cùng. Nhất tràng ôn dịch mang hắn đi. Cũng mang đi lòng của nàng…
Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC <Ngươi Có Giống Công Tử> tại TruyenTR.com
========Tên gốc:《公子你有種》
Tác giả: Nguyên Viện/作者:元媛
Độ dài: 10 chương
( cảnh bảo truyện H ^^)
nam nhân này nhìn đáng ghét và vô lại
Cũng không biết sao hắn ỷ vào khuôn mặt vẻ ngoài
vẫn ỷ vào việc chính mình giống người trong nội tâm của nàng
Luôn trải qua bất chính mà đối với nàng vứt mị nhãn,bỏ mạng già khiêu khích nàng
Nàng đã sặc tiếng nói đối với hắn không hứng thú rồi
Thế nhưng hắn lại nói nếu như có thể lấy được nàng, hắn không ngại “Thế thân”
Ách… Đề nghị này thật mãn làm lòng người cảm động
Bởi vì nhìn hắn, thật giống như chứng kiến cái người nàng luôn luôn không quên được
Nhưng không xong chính là,lúc hắn đang hôn lên nàng,vuốt ve nàng
Nàng lại đối với “Thế thân”này của hắn có cảm giác…
Bởi vì hắn, nàng dần dần đã quên “Bản tôn “
Nhưng mà,vết thương đau nhức trước đây cũng không cho phép nàng quên lãng
Thế là, nàng cố ý đang lúc hoan ái gọi tên người khác
Không nghĩ đến hắn sẽ “Thẹn quá hóa giận”, trở mặt không nhận người
Lúc về đến. Nghênh đón nàng không phải thiếu niên kiên định ôn nhu tươi cười. Mà là phiêu dương bạch bà.
Lần đó gặp mặt đúng là lần cuối cùng. Nhất tràng ôn dịch mang hắn đi. Cũng mang đi lòng của nàng…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook