Mọi người thấy tiếng động mạnh chảy ra.

Những người chứng kiến nghĩ người nằm dưới đường kia là mẹ Main, nhưng không phải. Main thấy mẹ vùng chạy, chạy ra ngăn cản nhưng không kịp, chỉ kịp cầm được vào tay mẹ kéo lại, theo đà thì main bị đẩy ra chỗ oto thế chỗ cho mẹ. Ai nhìn cảnh tượng ấy đều xót xa. Mẹ main thấy vậy liền chạy ra đỡ, máu từ mồm mũi tay chảy ra không ngừng Có vẻ như khó qua khỏi.

Con chó thì bị người dân đập phát chết luôn cô H hiện ra cười the thé… “Thế là mày cũng đã nếm được mùi vị mất con ntn rồi nhé, rồi để tao xem cái phố này không có máu của thằng 1 mắt thì ai giết được tao…”

Cô H nói song biến mất. Để lại những tiếng khóc than đau lòng. Mẹ main vì quá đau khổ mà ngất luôn. Bọn thằng c cũng kịp chạy ra nhìn mặt lần cuối.

Main hình như đã tỉnh lại nhìn thấy em rồi rút ra cây kim đưa cho em chỉ dặn dò được câu cuối… “Giúp Tao….Bảo vệ… Ngư… oi… Thân… trong nhà…”


Nói xong câu ấy thì đi. E nghe song mà nươc mắt chảy ra như suối. Đến giờ nghĩ lại mà vẫn rơm rớm nước mắt. Nếu nó còn sống thì e vs nó đã là bộ đôi ăn ý rồi. Ai cũng khóc thương đau sót, bố main chỉ biết ôm con vào lòng mà khóc trong bất lực.

Ông kháu mới chạy ra… “Nếu con được siêu thoát thì đầu thai thành kiếp người, rồi ông dạch vào mu bàn tay Main 1 dấu nhân, nói rằng nếu anh chị có con mà thấy dâu X này là do Main đầu thai về nhà a chị làm con 1 lần nữa”

Người dân không ai bảo ai, mỗi người 1 chân 1 tay lo tổ chức tang lễ. Dường như mẹ Main không chịu nổi nỗi mất con này, cứ tỉnh dậy rồi lại đòi đi tìm con, ng dân phải tiêm thuốc an thần. Ông Kháu vì cũng thương sót nên ở lại và gia đình quyết trừ con quỷ này cho dân. Ông bấm độn 1 lúc bảo với bố Main “Main nó chưa tới số mà lại chết oan chêt trùng, để thần trùng giữ.

Bây giờ cả nhà không muốn Main bị đánh đập thì phải làm lễ cắt đoạn nghiệp trướng, khai phương phá ngục, giải oan thì Main mới đc thoát đi lại đc giữa cõi âm và trần, có thể siêu thoát đươc. Đây là điều cuối cùng có thể giúp Main. Bố Main thì cũng không đủ lí trí để quyết định, thế nên giao hết cho ông.

Sau 3 ngày, ông mới làm lễ cắt trùng giải oan khi làm lễ song xuôi, thì Main hiện về. Nó cũng chỉ nói rằng không hối hận nó chết thay mẹ cũng là 1 cách báo hiếu, dặn mọi người là hãy sống tốt. Ngày giết đc cô H, cũng là ngày nó được siêu thoát, đầu thai sang kiếp mới, nó còn dặn bố mẹ, đừng vì hận thù mà làm điều lầm lỗi, vì đây âu cũng là cái hạn, vậy lên hãy sống tốt cho những ngày tháng còn lại. Rồi nó biế mất. Ông Kháu cũng quyết định bắt được con quỷ này không cho nó lộng hành, lên bảo mọi người chuẩn bị đồ lập lại trận yểm. Rồi ông nhờ người nhà lên cái đầu ngâm trong bình. Mọi người thắc mắc sao ông vẫn giữ. ông bảo vì cô H chưa tiêu tan nên thứ này vẫn còn giá trị. Chờ đến 15 rằm cũng là ngày trăng sáng nhất.

Ông cũng làm ý như đợt đầu, vừa gỡ tấm vải vàng da thì cô H xuất hiện, cô nhìn thấy con mình thì nỗi căm hận lại dâng trào… “Tại sao, chúng mày bảo tốt mà sao không chịu buông tha cho con tao…”

Vì không ai nhìn thấy nên chỉ nghe thấy giọng của cô.


Em mới lên tiếng… “Mày xem, mày đã làm gì, mày hại bao nhiêu người mày hại bạn tao, trả giá đi…”

cô H cười lên 1 tràng man dợ lướt lại chỗ con, thời cơ đã đến ông mới liệm chú sợi chỉ đó liền bắt lấy cô, trận yểm đã được hoạt động, hòn đá lại bắt đầu hút tà khí của cô.

Cô bắt đầu hiện nguyên hình, nhưng hình như cô Không có mảy may gì đến trận yểm… “Chúng mày nghĩ dùng 1 cách 2 lần thì còn tác dụng nữa à Nói xong cô H bắt đầu nhắm mắt 1 lẩm bầm 1 lúc thì bà béo xuất hiện, là u minh thuật (cái này e nghĩ ra vì cô H sai khiến điều khiển đc ng). Bà béo đã bị cô H điều khiển, mọi người thấy vậy ngăn cản, nhưng vs thân hình sồ sề, béo to béo khỏe nhưng đéo đẹp bà hất tung mọi rào cản. Chạy 1 mạch đến trận yểm mới dùng hết sức bình sinh nhảy vào tấm kính, tấm kính vỡ ra trận yểm bị phá vớ ông kháu vì đang điều hành trận yểm bị phá vỡ bất ngờ nên bị phản dame mồm ói máu. Cô H thoát được ra. ông thấy vậy dùng hết sức mình khai triển bát trụ lăng kính do ông mới làm đc làm bằng 8 trụ gỗ dán bùa giữ chân cô H không cho chạy. Nhưng trận này yếu chỉ giữ chân cô H đc 1-2 hôm là kịch, vì cô H sẽ nghĩ cách hồi phục tà khí mà thoát ra. Còn về phần bà béo, rơi xuống hố bị manh kính đam và cổ họng chết tại chỗ. Người dân mới đem xác bà H dao nôp cho công an. Rồi quay trở về, bàn cách đối phó. Đây là trận yểm lợi hại nhất của ông kháu mà đã dùng 2 lần đều không thể tiệt triêu con quỷ này. Nên cách duy nhất là mời sư tăng về thôi. Mọi người thấy vậy liền chạy mời 12 vị sư tăng về. Mời về nghỉ ngơi cơm nước song cũng đã sẩm tối, lúc này thì cũng là lúc cô H cũng sắp phá đc trận yểm, các sư tăng thấy vậy vội vàng chạy ra lập đàn. 8 vị ngồi xung quanh cô H tượng trưng cho 8 điểm của hình bát quái, 2 vị chính ngồi lập đàn còn 2 vị chạy đàn. Họ ngồi tụng kinh để cho cô H bỏ nỗi hận oán niệm trần gian buông tay mà về dưới âm phủ chịu tội, lúc đầu niệm cô H gào rú, đau đầu như bị niệm kim cô, em với mọi người ở ngoài đứng xem, thấy cô Vật lộn trong đau khổ, tầm 2 tiếng sau thì có vẻ đã hiểu thấm nhầm phật phát mà cô ngồi im, 2 dòng nước mắt chảy ra, ông kháu bảo lúc đầu con đang uất hân, vượt đc qua nỗi uất hận thì đau khổ than trách số phận, đến lúc cô ấy mỉm cười thì coi như siêu thoát mà sang kiếp mới. Em nghe thấy vậy cũng à à ừ ừ, nhưng ra đến gần chỗ cô H, 1 tiếng sau có vẻ như cô sắp từ bỏ để điến 1 kiếp mới.

Thì em mới nhảy 1 phát trận yểm ấy, tay em cầm cây kim mà Main cho đâm 1 phát vào ngực cô ấn sâu vào tìm… “mày không đáng đc siêu thoát, mày phải xuống âm phủ tạ tội cho những người chết oan mà mày hại…”

em lấy hết sức hét to… “Và điều nữa mày xuống tạ tội với Main đi… ”


Nói đến ấy nước mắt e trào ra. Không ai ngờ em làm vậy. Cô H bị máu của Main xuyên vào tìm thì đau đớn vùng vẫy hất em ra. Em bị ném ra xa, cô cố rút kim ra nhưng chưa kịp thì bị tan biến rất nhanh. Ai nhìn cảnh tượng ấy mà cũng sợ. Các sư tăng nhìn e rồi chỉ nói 1 câu, âu cũng là cái số. E vì bị đẩy ra xa nên cũng ngất lịm. Hôm sau dậy thì thấy bố mẹ em đang bên cạnh. Hỏi ra thì bố mẹ cũng biết hết chuyện, ông kháu thì làm lễ siêu sinh cho đưa con cô H, rồi cũng về luôn trong đêm, em thì nhớ lại, nhớ đên Main mà nước mắt lại chảy ra. Gì thì cũng đã bảo vệ được gia đình cho Main, cũng đã hoàn thành tâm nguyện. Bố mẹ Main thấy e cũng ngoan lại bằng tuổi Main lên nhận em là con nuôi.

1 năm sau chuyện qua đi, nhưng vì quá đau buồn mà chuyển đi nơi khác, không muốn nhớ lại kí ức đau buồn ấy, nhà em thì mất hẳn liên lạc luôn… Mấy năm sau thì e nghe mấy bà chơi thân với mẹ Main bảo, Mẹ Main mới sinh thêm 1 đứa con trai. E nghe thấy vậy cũng mừng, chắc là Main đã đầu thai rồi…, hôm nay cũng rằm trăng thật là sáng và yên bình.



Vậy là cuối cùng cũng đã đến hồi kết thúc của truyện. Cảm ơn các bạn đã theo dõi suốt thời gian qua!!!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương