Người Cầm Quyền
-
Chương 1269: Phụ tá
Sau đó các vị Ủy viên thường vụ Thành ủy lần lượt bước lên, lần lượt bắt tay chúc mừng Hàn Đông. Lần Hội nghị này có mấy người có mặt ở đây cũng đã tham gia rồi, sớm đã biết tin mừng của Hàn Đông, bọn họ quay về trước Hàn Đông, bây giờ cùng Uông Tồn Minh đến đón tiếp Hàn Đông, lễ tiết cũng không thể thiếu được.
Hàn Đông và mọi người hàn huyên một lúc, sau đó liền mời mọi người quay về làm việc của mình.
Bây giờ địa vị và thân phận của Hàn Đông cũng đều đã được nâng cao, nhưng những hạng mục công tác định làm ở thành phố Giang Trung cũng vẫn phải tiếp tục tiến hành, điều này Hàn Đông chắc chắn không thay đổi. Hơn nữa trong phương diện hình thức và thái độ khi đối đãi với các đồng chí khác, Hàn Đông cũng không có thay đổi gì lớn.
Thực tế, lần này sở dĩ Hàn Đông có thể thuận lợi tiến thêm một bước nữa, cũng có liên quan đến việc ở thành phố Giang Trung Hàn Đông luôn giữ thái độ khiêm nhường, khoan dung đối với mọi người. Cho dù là những người của Dương Bộ Hầu để lại, Hàn Đông cũng không hề chèn ép, mà tìm mọi cách để thông qua chế độ, thông qua công tác mà đoàn kết họ lại. Trong mắt Hàn Đông, chỉ cần vì sự phát triển của thành phố Giang Trung, thì cho dù quan điểm có chút không giống với hắn, thì cũng có thể nhân nhượng và tha thứ được.
Bây giờ cục diện của thành phố Giang Trung, bởi vì thái độ của Hàn Đông, mà đang ở trong trạng thái cân bằng. Như thế cũng không ai dám dễ dàng phá vỡ sự cân bằng này, hơn nữa còn cố hết sức làm tốt công việc của mình, để tránh bị người khác nắm được nhược điểm mà trở thành đối tượng công kích của người khác.
Hàn Đông cũng dốc sức duy trì cục diện này, mặc dù đối với một Bí thư Thành ủy mà nói, có thể duy trì loại quyền uy tuyệt đối này, rất có lợi đối với việc triển khai công tác. Nhưng Hàn Đông lại không nghĩ như vậy, theo hắn, những cán bộ cứ giữ khư khư quyền lực của mình, nếu như một bộ phận, một ban ngành, thậm chí một Đảng ủy, Ủy ban nhân dân quá ỷ lại vào một lãnh đạo, thì tình huống như vậy không được ổn lắm. Trừ phi xây dựng chế độ thật tốt, một chế độ tốt có thể khiến một người bình thường có thể từng bước từng bước làm tốt mọi việc, có thể khiến cho một người ưu tú có thể phát huy và đột phá hơn nữa. Như vậy cho dù lãnh đạo có thay đổi như thế nào đi nữa, thì bộ phận đó vẫn giữ vững như cũ.
Mặt này, cũng là một trong những phương diện mà Hàn Đông đang cố gắng xây dựng để giữ vững sự cân bằng. Nếu không giữ được sự cân bằng, quyền lực tuyệt đối cũng sẽ mất đi sự chế định, một khi xảy ra vấn đề gì sẽ rất khó để giải quyết ổn thỏa được.
Trở lại Thành ủy, Hoàng Sĩ Kim đề nghị mở cuộc Hội nghị thường vụ Thành ủy, truyền đạt tinh thần văn kiện Trung ương. Điều này Hàn Đông thể hiện sự đồng ý, đồng ý chiều ngày mai sẽ mời họp tất cả cán bộ cấp Sở trở lên, truyền đạt tinh thần hội nghị Trung ương.
Trong phòng làm việc, liên tục có người đến báo cáo công tác, cho đến bây giờ số người dựa vào Hàn Đông đương nhiên càng ngày càng nhiều. Bây giờ Hàn Đông được thăng chức rồi, bọn họ đương nhiên sẽ mượn cơ hội đến báo cáo công tác này để lộ mặt với Hàn Đông, để Hàn Đông có chút ấn tượng, như vậy nói không chừng sau này có cơ hội phù hợp có lẽ sẽ nhớ đến bọn họ.
Không dễ dàng gì mới đuổi hết được những người này đi, Hàn Đông liền gọi Lý Tri Thu vào. Đến bây giờ Lý Tri Thu là Phó chủ nhiệm văn phòng Thành ủy, cấp bậc đã là Giám đốc sở. Theo suy nghĩ của Hàn Đông, Lý Tri Thu ở bên cạnh hắn thời gian cũng đủ dài rồi, có cơ hội thích hợp cũng phải nên đưa y ra ngoài rèn luyện một chút mới được. Bởi vì rất hài lòng với Lý Tri Thu, cho nên Hàn Đông lại cảm thấy cứ giữ Lý Tri Thu lại bên cạnh hắn ngược lại đối với sự phát triển của y lại không tốt. Dù sao là một thư ký, Lý Tri Thu cũng chỉ được tính là phụ tá của cán bộ, chứ không có nhiều kinh nghiệm quản lý, thiếu sự rèn luyện để đảm trách một công việc nào đó, điều này có thể sẽ trở ngại cho sự phát triển sau này của y.
Theo suy nghĩ của Hàn Đông, chuẩn bị để Lý Tri Thu đến cục Giao thông thành phố làm việc một thời gian, sau đó sẽ cho y về cơ sở làm Bí thư Huyện, như thế kinh nghiệm công tác cũng phong phú hơn một chút, sau này cũng sẽ có lợi hơn.
- Tri Thu, ngồi xuống nói chuyện đi.
Hàn Đông mỉm cười nói.
Lý Tri Thu hơi kinh ngạc, liền biết Hàn Đông chắc chắn có chuyện gì quan trọng cần nói với y rồi. Bây giờ cấp bậc của Hàn Đông đã cao hơn rồi, bản thân y đi theo hắn tiền đồ cũng sẽ rộng lớn hơn, phải nắm thật chặt cơ hội này mới được.
Thấy Lý Tri Thu định lấy vở ra định ghi chép lại, Hàn Đông liền cười nói:
- Không cần ghi nữa, nói chuyện tùy ý một chút thôi. Đúng rồi, thời gian trước, Cục trưởng cục Giao thông Trịnh Miễn Quân trúng gió, tình hình bây giờ như thế nào rồi?
Lý Tri Thu sửng sốt, tại sao đột nhiên Hàn Đông lại hỏi việc này? Nhưng tính nhạy bén của y vẫn rất mạnh, lập tức nghĩ đến việc có lẽ Hàn Đông đang chọn người ở cục Giao thông rồi, hơn nữa có thể có liên quan đến y, liền nói:
- Tôi nghe có người nói, Cục trưởng Trịnh tình hình không khả quan lắm, vốn dĩ sức khỏe của Cục trưởng Trịnh không được tốt, năm ngoái đã phải nằm viện mấy tháng, lần này e rằng thời gian còn cần phải dài hơn nữa, nhưng cũng không chắc có khỏe lại hoàn toàn được không!
Hàn Đông thở dài, nói:
- Sức khỏe là tiền đề của cách mạng mà, bất kỳ lúc nào, cũng phải chú ý đến sức khỏe, phải tăng cường luyện tập mới được. Đừng thấy bây giờ sức khỏe dường như không có vấn đề gì, nhưng đợi đến lúc tuổi lớn hơn một chút, bệnh tật có thể sẽ không ngừng xuất hiện. Cậu đi theo tôi, công việc cũng rất bận, nhưng dù có bận thế nào đi nữa cũng đừng quên rèn luyện thân thể. Mỗi tuần dành ra mấy tiếng đồng hồ, đi chạy bộ, đổ một chút mồ hôi, cũng rất tốt cho sức khỏe.
Lý Tri Thu gật đầu nói:
- Bí thư nói đúng, có lúc bận quá, quả thật cũng cảm thấy đau lưng. Bây giờ có rất nhiều bệnh nghề nghiệp, không được khỏe mạnh, cũng đều do không chú ý rèn luyện thân thể.
Hàn Đông nói:
- Chỉ có sức khỏe tốt, công việc mới có thể triển khai tốt hơn. Giống như lão Trịnh vậy, ba ngày đã có hai lần bị bệnh, làm sao có thể làm tốt công việc được? Tôi thấy tuổi tác của ông ta cũng lớn rồi, sức khỏe lại không được tốt, thà rằng nghỉ hưu sớm một chút cũng tiện cho việc nghỉ ngơi. Đối với công việc ở cục Giao thông, cậu nghĩ như thế nào?
Thành phố Giang Trung có phần lớn vị trí địa lý là thuộc vùng đồi núi hoặc vùng trũng, vấn đề giao thông vẫn luôn là một trong những vấn đề đáng được quan tâm. Lý Tri Thu thân là thư ký của Hàn Đông, đương nhiên hiểu biết rất nhiều về việc này. Nghe Hàn Đông có ý định hỏi han suy nghĩ của y, Lý Tri Thu nhanh chóng tổ chức lại một chút, dùng bốn trọng điểm để nói ra suy nghĩ của mình.
Nghe Lý Tri Thu nói, Hàn Đông thật sự rất vui mừng. Có thể nhận thấy bình thường Lý Tri Thu cũng quan sát rất nhiều việc, công tác giao thông chỉ là một trong rất nhiều công tác khác của thành phố Giang Trung, y có thể đưa ra những câu trả lời rất xác định, có thể nhận thấy bình thường y đi theo hắn cũng rất dụng tâm.
- Tốt lắm, nếu để cho cậu đến cục Giao thông, cậu dự định triển khai công việc như thế nào?
Hàn Đông nói ra suy nghĩ của hắn. Nếu Lý Tri Thu đã có tiềm lực như thế, vậy Hàn Đông cũng chuẩn bị bồi dưỡng y thật tốt, sau này cũng là một trợ thủ rất đắc lực.
Là một cán bộ lãnh đạo, không phải chỉ giỏi về việc sử dụng người tài, mà cũng phải giỏi trong việc phát hiện nhân tài, bồi dưỡng nhân tài, chỉ có như vậy mới có thể xuất hiện thêm nhiều người tài nữa.
Lý Tri Thu cũng rất hiểu biết, y biết được Hàn Đông hỏi như vậy, chắc chắn trong lòng đã có quyết định rồi. Hơn nữa bản thân y đã ở cạnh Hàn Đông thời gian lâu như vậy rồi, đi ra ngoài rèn luyện một chút với y cũng tốt. Trong thời gian này đi theo Hàn Đông, có thể nói Lý Tri Thu đã học được rất nhiều điều từ Hàn Đông, cũng có được sự tín nhiệm của Hàn Đông, y tin chắc rằng Hàn Đông sắp xếp như vậy cho y cũng là vì suy nghĩ cho y mà thôi.
- Tôi nghĩ, trước tiên phải chỉnh đốn tác phong làm việc của cục Giao thông, điều này là một điều quan trọng trong rất nhiều các ban ngành trực thuộc. Tiếp theo là phải nhanh chóng làm quen với công việc ở cục Giao thông, nắm bắt trọng điểm, tìm ra điểm bắt đầu, làm tốt công tác giao lưu với cơ quan Giao thông, chính quyền, chỉnh đốn lại bộ máy Giao thông lạc hậu ở các quận huyện, thị xã, thị trấn, tranh thủ nhanh chóng giải quyết các vấn đề giao thông ở các xã, thị trấn này. Theo tôi được biết, hiện nay tình hình giao thông ở các thị xã, thị trấn trực thuộc thành phố chúng ta còn khá lạc hậu…
Lý Tri Thu nói khá cụ thể, cũng rất đơn giản, không dùng nhiều ngôn ngữ trau chuốt, nhưng lại rất phù hợp với tình hình thực tế của cục Giao thông. Điều này khiến Hàn Đông cảm thấy yên tâm trong lòng, ít nhất đưa Lý Tri Thu đến cục Giao thông, có vẻ khá thích hợp.
- Ừ, suy nghĩ của cậu rất tốt, cậu làm việc ở Văn phòng Thành ủy thời gian cũng không phải ngắn nữa, tiếp theo, tôi định sắp xếp cậu đến cục Giao thông rèn luyện một thời gian, điều này cũng có lợi cho sự phát triển sau này của cậu.
- Cảm ơn Bí thư Hàn, tôi sẽ cố gắng làm việc, sẽ không để anh thất vọng.
Lý Tri Thu kiên định nói.
Hàn Đông gật gật đầu, nói:
- Ừ, cậu làm việc, tôi cũng rất yên tâm. Khoảng thời gian này, cậu cũng phải chú ý để chọn một người thích hợp để thay thế cậu mới được. Ngoài ra, tôi cũng dự định chọn một thư ký chính trị, yêu cầu phải có tầm nhìn rộng, tư tưởng sâu sắc, nhạy bén. Việc này cũng không vội, từ từ xem xét là được, cũng không nhất định phải hạn chế trong nhân viên công tác của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố.
Thân phận của Hàn Đông bây giờ đã khác rồi, đương nhiên cũng phải cố gắng tạo cho mình một nhóm phụ tá riêng. Thư ký chính trị này, là một trong những người quan trọng nhất bên cạnh hắn, chủ yếu có tác dụng tham khảo, kiến nghị, quan trọng hơn so với những thư ký văn kiện, sự nghiệp bình thường. Kiến nghị của thư ký này, rất có thể gây ảnh hưởng rất lớn đến các quyết sách, cho nên đối với thư ký này, Hàn Đông vô cùng coi trọng.
Lúc này Lý Tri Thu hơi suy nghĩ, nói:
- Bí thư, tôi nhớ đến một người, có một thời gian, có một người phát biểu một bài trên tờ báo Kinh tế thế kỷ 21, bình luận về hình thức phát triển kinh tế ở Trung Hoa, nhận được phản ứng không nhỏ, có rất nhiều người phê bình về y, nhưng cũng có rất nhiều Giáo sư, Học giả đồng ý với quan điểm của y. Chỉ là nghĩ rằng quan điểm của y quá tiên tiến, có lẽ không phù hợp với tình hình thực tế hiện nay…
Trên mặt Hàn Đông không khỏi nở nụ cười, người này là Phó giáo sư đại học Chính trị Pháp luật Giang Trung, tên là Lý Minh Bác, là loại giáo sư rất có tư tưởng rất có học thức. Chỉ là bài văn lần đó lấy một nơi nào đó làm ví dụ, cho nên mới gây ra không ít sự phản đối cũng như hưởng ứng. Hàn Đông cũng từng đọc qua bài viết của y, cảm thấy quan điểm của y không tồi, đương nhiên đối với người này hắn còn phải tìm hiểu thêm nữa.
- Ừ, người này cũng khá được. Cậu tìm thêm một ít tài liệu, trước tiên tìm hiểu một chút đã.
Hàn Đông nói, đương nhiên hắn không phải cần tìm một người quá lọc lõi, mà là tìm một người có tư tưởng, có thể mang cho hắn một tư tưởng mới để giúp hắn, cho nên dám nói ra sự thật cũng là một điều rất quan trọng.
Hàn Đông và mọi người hàn huyên một lúc, sau đó liền mời mọi người quay về làm việc của mình.
Bây giờ địa vị và thân phận của Hàn Đông cũng đều đã được nâng cao, nhưng những hạng mục công tác định làm ở thành phố Giang Trung cũng vẫn phải tiếp tục tiến hành, điều này Hàn Đông chắc chắn không thay đổi. Hơn nữa trong phương diện hình thức và thái độ khi đối đãi với các đồng chí khác, Hàn Đông cũng không có thay đổi gì lớn.
Thực tế, lần này sở dĩ Hàn Đông có thể thuận lợi tiến thêm một bước nữa, cũng có liên quan đến việc ở thành phố Giang Trung Hàn Đông luôn giữ thái độ khiêm nhường, khoan dung đối với mọi người. Cho dù là những người của Dương Bộ Hầu để lại, Hàn Đông cũng không hề chèn ép, mà tìm mọi cách để thông qua chế độ, thông qua công tác mà đoàn kết họ lại. Trong mắt Hàn Đông, chỉ cần vì sự phát triển của thành phố Giang Trung, thì cho dù quan điểm có chút không giống với hắn, thì cũng có thể nhân nhượng và tha thứ được.
Bây giờ cục diện của thành phố Giang Trung, bởi vì thái độ của Hàn Đông, mà đang ở trong trạng thái cân bằng. Như thế cũng không ai dám dễ dàng phá vỡ sự cân bằng này, hơn nữa còn cố hết sức làm tốt công việc của mình, để tránh bị người khác nắm được nhược điểm mà trở thành đối tượng công kích của người khác.
Hàn Đông cũng dốc sức duy trì cục diện này, mặc dù đối với một Bí thư Thành ủy mà nói, có thể duy trì loại quyền uy tuyệt đối này, rất có lợi đối với việc triển khai công tác. Nhưng Hàn Đông lại không nghĩ như vậy, theo hắn, những cán bộ cứ giữ khư khư quyền lực của mình, nếu như một bộ phận, một ban ngành, thậm chí một Đảng ủy, Ủy ban nhân dân quá ỷ lại vào một lãnh đạo, thì tình huống như vậy không được ổn lắm. Trừ phi xây dựng chế độ thật tốt, một chế độ tốt có thể khiến một người bình thường có thể từng bước từng bước làm tốt mọi việc, có thể khiến cho một người ưu tú có thể phát huy và đột phá hơn nữa. Như vậy cho dù lãnh đạo có thay đổi như thế nào đi nữa, thì bộ phận đó vẫn giữ vững như cũ.
Mặt này, cũng là một trong những phương diện mà Hàn Đông đang cố gắng xây dựng để giữ vững sự cân bằng. Nếu không giữ được sự cân bằng, quyền lực tuyệt đối cũng sẽ mất đi sự chế định, một khi xảy ra vấn đề gì sẽ rất khó để giải quyết ổn thỏa được.
Trở lại Thành ủy, Hoàng Sĩ Kim đề nghị mở cuộc Hội nghị thường vụ Thành ủy, truyền đạt tinh thần văn kiện Trung ương. Điều này Hàn Đông thể hiện sự đồng ý, đồng ý chiều ngày mai sẽ mời họp tất cả cán bộ cấp Sở trở lên, truyền đạt tinh thần hội nghị Trung ương.
Trong phòng làm việc, liên tục có người đến báo cáo công tác, cho đến bây giờ số người dựa vào Hàn Đông đương nhiên càng ngày càng nhiều. Bây giờ Hàn Đông được thăng chức rồi, bọn họ đương nhiên sẽ mượn cơ hội đến báo cáo công tác này để lộ mặt với Hàn Đông, để Hàn Đông có chút ấn tượng, như vậy nói không chừng sau này có cơ hội phù hợp có lẽ sẽ nhớ đến bọn họ.
Không dễ dàng gì mới đuổi hết được những người này đi, Hàn Đông liền gọi Lý Tri Thu vào. Đến bây giờ Lý Tri Thu là Phó chủ nhiệm văn phòng Thành ủy, cấp bậc đã là Giám đốc sở. Theo suy nghĩ của Hàn Đông, Lý Tri Thu ở bên cạnh hắn thời gian cũng đủ dài rồi, có cơ hội thích hợp cũng phải nên đưa y ra ngoài rèn luyện một chút mới được. Bởi vì rất hài lòng với Lý Tri Thu, cho nên Hàn Đông lại cảm thấy cứ giữ Lý Tri Thu lại bên cạnh hắn ngược lại đối với sự phát triển của y lại không tốt. Dù sao là một thư ký, Lý Tri Thu cũng chỉ được tính là phụ tá của cán bộ, chứ không có nhiều kinh nghiệm quản lý, thiếu sự rèn luyện để đảm trách một công việc nào đó, điều này có thể sẽ trở ngại cho sự phát triển sau này của y.
Theo suy nghĩ của Hàn Đông, chuẩn bị để Lý Tri Thu đến cục Giao thông thành phố làm việc một thời gian, sau đó sẽ cho y về cơ sở làm Bí thư Huyện, như thế kinh nghiệm công tác cũng phong phú hơn một chút, sau này cũng sẽ có lợi hơn.
- Tri Thu, ngồi xuống nói chuyện đi.
Hàn Đông mỉm cười nói.
Lý Tri Thu hơi kinh ngạc, liền biết Hàn Đông chắc chắn có chuyện gì quan trọng cần nói với y rồi. Bây giờ cấp bậc của Hàn Đông đã cao hơn rồi, bản thân y đi theo hắn tiền đồ cũng sẽ rộng lớn hơn, phải nắm thật chặt cơ hội này mới được.
Thấy Lý Tri Thu định lấy vở ra định ghi chép lại, Hàn Đông liền cười nói:
- Không cần ghi nữa, nói chuyện tùy ý một chút thôi. Đúng rồi, thời gian trước, Cục trưởng cục Giao thông Trịnh Miễn Quân trúng gió, tình hình bây giờ như thế nào rồi?
Lý Tri Thu sửng sốt, tại sao đột nhiên Hàn Đông lại hỏi việc này? Nhưng tính nhạy bén của y vẫn rất mạnh, lập tức nghĩ đến việc có lẽ Hàn Đông đang chọn người ở cục Giao thông rồi, hơn nữa có thể có liên quan đến y, liền nói:
- Tôi nghe có người nói, Cục trưởng Trịnh tình hình không khả quan lắm, vốn dĩ sức khỏe của Cục trưởng Trịnh không được tốt, năm ngoái đã phải nằm viện mấy tháng, lần này e rằng thời gian còn cần phải dài hơn nữa, nhưng cũng không chắc có khỏe lại hoàn toàn được không!
Hàn Đông thở dài, nói:
- Sức khỏe là tiền đề của cách mạng mà, bất kỳ lúc nào, cũng phải chú ý đến sức khỏe, phải tăng cường luyện tập mới được. Đừng thấy bây giờ sức khỏe dường như không có vấn đề gì, nhưng đợi đến lúc tuổi lớn hơn một chút, bệnh tật có thể sẽ không ngừng xuất hiện. Cậu đi theo tôi, công việc cũng rất bận, nhưng dù có bận thế nào đi nữa cũng đừng quên rèn luyện thân thể. Mỗi tuần dành ra mấy tiếng đồng hồ, đi chạy bộ, đổ một chút mồ hôi, cũng rất tốt cho sức khỏe.
Lý Tri Thu gật đầu nói:
- Bí thư nói đúng, có lúc bận quá, quả thật cũng cảm thấy đau lưng. Bây giờ có rất nhiều bệnh nghề nghiệp, không được khỏe mạnh, cũng đều do không chú ý rèn luyện thân thể.
Hàn Đông nói:
- Chỉ có sức khỏe tốt, công việc mới có thể triển khai tốt hơn. Giống như lão Trịnh vậy, ba ngày đã có hai lần bị bệnh, làm sao có thể làm tốt công việc được? Tôi thấy tuổi tác của ông ta cũng lớn rồi, sức khỏe lại không được tốt, thà rằng nghỉ hưu sớm một chút cũng tiện cho việc nghỉ ngơi. Đối với công việc ở cục Giao thông, cậu nghĩ như thế nào?
Thành phố Giang Trung có phần lớn vị trí địa lý là thuộc vùng đồi núi hoặc vùng trũng, vấn đề giao thông vẫn luôn là một trong những vấn đề đáng được quan tâm. Lý Tri Thu thân là thư ký của Hàn Đông, đương nhiên hiểu biết rất nhiều về việc này. Nghe Hàn Đông có ý định hỏi han suy nghĩ của y, Lý Tri Thu nhanh chóng tổ chức lại một chút, dùng bốn trọng điểm để nói ra suy nghĩ của mình.
Nghe Lý Tri Thu nói, Hàn Đông thật sự rất vui mừng. Có thể nhận thấy bình thường Lý Tri Thu cũng quan sát rất nhiều việc, công tác giao thông chỉ là một trong rất nhiều công tác khác của thành phố Giang Trung, y có thể đưa ra những câu trả lời rất xác định, có thể nhận thấy bình thường y đi theo hắn cũng rất dụng tâm.
- Tốt lắm, nếu để cho cậu đến cục Giao thông, cậu dự định triển khai công việc như thế nào?
Hàn Đông nói ra suy nghĩ của hắn. Nếu Lý Tri Thu đã có tiềm lực như thế, vậy Hàn Đông cũng chuẩn bị bồi dưỡng y thật tốt, sau này cũng là một trợ thủ rất đắc lực.
Là một cán bộ lãnh đạo, không phải chỉ giỏi về việc sử dụng người tài, mà cũng phải giỏi trong việc phát hiện nhân tài, bồi dưỡng nhân tài, chỉ có như vậy mới có thể xuất hiện thêm nhiều người tài nữa.
Lý Tri Thu cũng rất hiểu biết, y biết được Hàn Đông hỏi như vậy, chắc chắn trong lòng đã có quyết định rồi. Hơn nữa bản thân y đã ở cạnh Hàn Đông thời gian lâu như vậy rồi, đi ra ngoài rèn luyện một chút với y cũng tốt. Trong thời gian này đi theo Hàn Đông, có thể nói Lý Tri Thu đã học được rất nhiều điều từ Hàn Đông, cũng có được sự tín nhiệm của Hàn Đông, y tin chắc rằng Hàn Đông sắp xếp như vậy cho y cũng là vì suy nghĩ cho y mà thôi.
- Tôi nghĩ, trước tiên phải chỉnh đốn tác phong làm việc của cục Giao thông, điều này là một điều quan trọng trong rất nhiều các ban ngành trực thuộc. Tiếp theo là phải nhanh chóng làm quen với công việc ở cục Giao thông, nắm bắt trọng điểm, tìm ra điểm bắt đầu, làm tốt công tác giao lưu với cơ quan Giao thông, chính quyền, chỉnh đốn lại bộ máy Giao thông lạc hậu ở các quận huyện, thị xã, thị trấn, tranh thủ nhanh chóng giải quyết các vấn đề giao thông ở các xã, thị trấn này. Theo tôi được biết, hiện nay tình hình giao thông ở các thị xã, thị trấn trực thuộc thành phố chúng ta còn khá lạc hậu…
Lý Tri Thu nói khá cụ thể, cũng rất đơn giản, không dùng nhiều ngôn ngữ trau chuốt, nhưng lại rất phù hợp với tình hình thực tế của cục Giao thông. Điều này khiến Hàn Đông cảm thấy yên tâm trong lòng, ít nhất đưa Lý Tri Thu đến cục Giao thông, có vẻ khá thích hợp.
- Ừ, suy nghĩ của cậu rất tốt, cậu làm việc ở Văn phòng Thành ủy thời gian cũng không phải ngắn nữa, tiếp theo, tôi định sắp xếp cậu đến cục Giao thông rèn luyện một thời gian, điều này cũng có lợi cho sự phát triển sau này của cậu.
- Cảm ơn Bí thư Hàn, tôi sẽ cố gắng làm việc, sẽ không để anh thất vọng.
Lý Tri Thu kiên định nói.
Hàn Đông gật gật đầu, nói:
- Ừ, cậu làm việc, tôi cũng rất yên tâm. Khoảng thời gian này, cậu cũng phải chú ý để chọn một người thích hợp để thay thế cậu mới được. Ngoài ra, tôi cũng dự định chọn một thư ký chính trị, yêu cầu phải có tầm nhìn rộng, tư tưởng sâu sắc, nhạy bén. Việc này cũng không vội, từ từ xem xét là được, cũng không nhất định phải hạn chế trong nhân viên công tác của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố.
Thân phận của Hàn Đông bây giờ đã khác rồi, đương nhiên cũng phải cố gắng tạo cho mình một nhóm phụ tá riêng. Thư ký chính trị này, là một trong những người quan trọng nhất bên cạnh hắn, chủ yếu có tác dụng tham khảo, kiến nghị, quan trọng hơn so với những thư ký văn kiện, sự nghiệp bình thường. Kiến nghị của thư ký này, rất có thể gây ảnh hưởng rất lớn đến các quyết sách, cho nên đối với thư ký này, Hàn Đông vô cùng coi trọng.
Lúc này Lý Tri Thu hơi suy nghĩ, nói:
- Bí thư, tôi nhớ đến một người, có một thời gian, có một người phát biểu một bài trên tờ báo Kinh tế thế kỷ 21, bình luận về hình thức phát triển kinh tế ở Trung Hoa, nhận được phản ứng không nhỏ, có rất nhiều người phê bình về y, nhưng cũng có rất nhiều Giáo sư, Học giả đồng ý với quan điểm của y. Chỉ là nghĩ rằng quan điểm của y quá tiên tiến, có lẽ không phù hợp với tình hình thực tế hiện nay…
Trên mặt Hàn Đông không khỏi nở nụ cười, người này là Phó giáo sư đại học Chính trị Pháp luật Giang Trung, tên là Lý Minh Bác, là loại giáo sư rất có tư tưởng rất có học thức. Chỉ là bài văn lần đó lấy một nơi nào đó làm ví dụ, cho nên mới gây ra không ít sự phản đối cũng như hưởng ứng. Hàn Đông cũng từng đọc qua bài viết của y, cảm thấy quan điểm của y không tồi, đương nhiên đối với người này hắn còn phải tìm hiểu thêm nữa.
- Ừ, người này cũng khá được. Cậu tìm thêm một ít tài liệu, trước tiên tìm hiểu một chút đã.
Hàn Đông nói, đương nhiên hắn không phải cần tìm một người quá lọc lõi, mà là tìm một người có tư tưởng, có thể mang cho hắn một tư tưởng mới để giúp hắn, cho nên dám nói ra sự thật cũng là một điều rất quan trọng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook