Ngược Về Thời Lê Sơ (tái bản)
-
Chương 90: Đấu nội lực
Lai nói đến cả hai con ngựa chiến gần như cùng lúc dựng thẳng người lên mà chồm tới phía trước, nhưng con ngựa của Cầm Võ thì chậm hơn một nhịp, và cũng là khí thế cũng thấp hơn một chút. Đơn giả đó là vì con ngựa này kém hơn Hắc Mã của Nguyên Hãn một chút, nó bị màn đấu khí thế của Nguyên Hãn và Cầm Võ ảnh hưởng. Đây cũng chính là lí do vì sao chiến tướng nơi sa trường lại quý trọng bảm mã đến vậy. Đôi khi không phải họ thua kém đối phương mà tử trận, tư trận là vì bảo mã không bằng đối phương mà thôi.
Tốc độ của Nguyên Hãn là nhanh hơn một bực, điều đó có nghĩa là lực đánh của hắn sẽ được cộng theo số điểm nhân so với Cầm Bành. Thật ra những kị binh bình thường khi thực hiện cưỡi ngụa chiến đấu chỉ dám giữu chặt đao thương trong tay, nhờ vào lực chạy của chiến mã mà va chạm cùng đối phương. Bởi vì sức lao của ngựa đã rất lớn nêud như còn thực hiện động tác đâm chém thì rất nguy hiểm. Nhẹ thì bị vằn vũ khí, nặng thì gãy cổ tay trật khớp vai, có khi còn lăn khỏi ngựa mà tử vong. Xong đấy là kị binh bình thường. Đối với những chiến tướng có sức mạnh hơn người thì họ vẫn có thể thoải mái chém giết với tốc độ phi nhanh của Chiến mã. Đây chính là điểm khác biệt.
Chỉ thấy Nguyên Hãn nghiêng người phóng ra ba đóa hoa thương, từng thương như rồng với mũi thương xoáy tròn mà phong vào ba vị trí; hai vai và bụng của Cầm Võ. Đây chính là tuyệt chiêu trong thương pháp của Trần gia thoát thai từ Lạc tướng thương pháp. Nhưng Cầm Võ cũng không thua kém mà tung ra bốn đóa hoa thương mà phá tan chiêu thức của Nguyên Hãn. Vậy mà hai người động tác cự kì tương tự, chỉ có một vài điểm khác biệt nhỏ mà thôi.
Ba đóa hoa thương của Nguyên Hãn chạm vào thương của Cầm Võ thì hắn cảm thấy như đâm vào bị bông bày nhày mà kết dính, khiến cho sức lực của hắn tán đi rất nhiều. Về mặt chiêu số và nội lực rõ rang Nguyên Hãn gặp bất lợi cực lớn. Cao thủ nội công thường đi hướng trầm ổn, nhìn chiêu thức của họ cực chậm nhưng khi khoảng cánh tới mục tiêu rất gần thì họ tuôn ra nội lực mà biến chiêu cực nhanh. Cao thủ ngoại công thường phải thi triển chiêu thức theo thế đại khai đại hợp, vì mỗi chiêu mỗi thức của họ cần lấy là để đề cao uy lực. Nhưng nội gia cao thủ chỉ cần một khoảng cách ngắn họ có thể biến chiêu và tăng tốc độ đến kinh khủng. Vậy nên chiêu số của họ thường rất khó lường. Nhưng tại sao Cao thủ nội gia không tuôn nội lực ngay khi mở ra chiêu thức. Đơn giản do hai nguyên nhân, thứ nhất nội lực không đủ chèo chống, thứ hai sợ tán đi nội lực trước khi tiếp cận đối phương. Trừ khi ngươi là cao thủ tiên thiên, siêu cấp võ tướng như Quan Vũ, Lã Bố thì từng chiêu từng thức ngươi đều có thể tuôn đầy nội lực, do tiên thiên cao thủ đã đả thong hai mạch Nhâm, Đốc vậy nên nội lực đã đi thành một vòng tuần hoàn, chúng không ngừng sinh sôi khiến chi các cao thủ này có thể được nội lực chèo chống trong một khoảng thời gian cực dài. Đấy là lý do họ gần như đao thương bất nhập mà xông vô cả ngàn người chém đầu tướng địch, Tây Sở Bá Vương Hạng Vũ là kẻ điển hình như vậy. Mà Đại Việt có một tiên thiên cao thủ khá nổi tiếng đó là Thái Giám Lý Thường Kiệt, hay sau này có Phạm Ngũ Lão, Trần Quang Diệu, và Quang Trung Nguyễn Huệ cũng là chiến tướng có sức mạnh như vậy.
Cả Nguyên Hãn và Cầm Võ đều là nội ngoại kiêm tu cao thủ, vậy nên cảnh giới cao hơn thì có lợi hơn. May mà Nguyên Hãn chiếm thượng phong về mặt chớp thời cơ chiến mã đối phương bị khớp, vậy nên khi tam thương va chạm thì Cẩm Võ cảm thấy hai tay như núi lớn đè vào, đây là ngoại công với chữ Bá trong thương pháp Trần gia. Nó lợi dụng sức mạnh cơ bắp đặc thù của cái gia tộc hiển hách này mà thoát thai Lạc tướng Thương pháp tạo nên một Trần Gia thương pháp bá đạo hơn nhiều. Chính vì lãnh trọn 3 thương cực kì khủng bố ngạnh công của Nguyên Hãn mà thương thứ tư của Cầm Võ đã thiếu đi lực mà sự chính xác. Nhưng Nguyên Hãn cũng phải hết sức né người mới có thể tránh một thương xẹt qua gò má. Thương phong rít gào đã cắt cho gò má hắn rướm máu, điều này đủ thấy lực đâm của cao thủ nội ngoại kiêm tu khinh khủng nhường nào.
Mọi người ồ lên sợ hãi vì họ không thể hiểu được những gì diễn biến trong trận đấu. Chỉ thấy Lão đầu kia thiếu chút nữa đã một thương Phong hầu Vương Gia rồi. Tất cả đều chưng ánh mắt mà nhìn lại phía Cầm Bành như muốn nới: " Con mẹ ngươi mang lão cha ngươi đến để đàu nhập cống hiến cho Vương Gia hat là để làm sát thủ.". Chu Kiến Văn thì hành động thiết thực hơn, hắn thì thầm ra lệnh cho Thái giám nói là chuẩn bị giáp sĩ cẩn thận, chỉ cần Nguyên Hãn có bề gì thì sẽ chém chết hai cha con nhà Cầm Bành ngay tức khắc. Mặt Cầm Bành thì tái nhợt rồi, tính lão cha hắn thì Cầm Bành rõ như lòng bàn tay, ông ta là kẻ võ si, đã đánh nhau mà gặp đối thủ là quên mẹ hết rồi. Đến cả độc chiêu như vậy cũng dám ra, xem ra ngày hôm nay hai cha con thật khó thọ rồi.
Vốn dĩ hai ngựa phải tách nhau ra, nhưng Nguyên Hãn không làm vậy. Tách ta là hắn thua chắc, vì một khi khí thế qua đi bắt đầu xông lại một hạp mới thì hăng không bị đánh cho răng rơi đầy đất mới là chuyện lạ. Bằng một chiêu " Vĩ Long chiền trụ" thì Nguyên Hãn lợi dụng thân thể dẻo dai của mình mà quấn eo vật thương, đuôi thương của hắn nhanh như chớp bám vào vì trí 7 tấc của Cầm Võ thương đang rút về.
Nội lực không tiếc rẻ mà ào ào tuôn ra khiến thanh ngân thương của Nguyên Hãn bám chặt lấy vị Trí 7 tấc Hắc thương Cầm Võ. Đây là chiêu được ăn cả ngã về không của Nguyên Hãn, hắn muốn đấu nội lực ngay từ đầu, bắt buộc cả hai không thể dùng tinh xảo chiêu kết hợp nội lực đấu nhau. Nếu như vậy chỉ càn 3 hợp là Nguyên Hãn bị đánh bay khởi ngựa ngay. Giờ đây Nguyên Hãn muốn tận dụng cơ hội hai thương đang bám lấy mà tiêu hau hết nội lực của cả hai, sau đó sẽ chỉ là so đấu chiêu thức và ngạnh công thôi.
Người ngoài chỉ thấy hai con ngựa chồm lên như muốn xong qua nhau nhưng lại như bị ai đó cộ khoad lại một chỗ mà lồng lộn lên. Nhìn kĩ thì cả Nguyên Hãn và Cầm Võ đang so chiêu thương pháp hết sức kì lạ. Hai chiếc thương một trắng một đen như dính lấy nhau mà đẩy qua đẩy lại, động tác chạm dãi vô cùng, có khi lại đột nhiên thoáng nhanh như chớp. Trong phút chốc Nguyên Hãn và Cầm Võ viên thương lien tiếp, so đấu nội lực đến cùng. Nhưng không chỉ là so đấu nội lực kiểu trong tivi hai thàng úp tay vào nhau cùng ngồi xuống đi ị, mà là vùng vẫy trong nội lực của đối phương rồi đột ngột tăng tốc bứt phá đâm một thương. Những chiêu viên thương rồi đâm này Cầm Võ thành thạo hơn Nguyên Hãn, mặc dù cố né tránh nhưng thân thể Nguyên Hãn cũng đã dính vài thương rồi. Tuy chỉ là thương phần mềm và bị thương và nội lực của Nguyên Hãn khống chế bớt nhưng máu tươi cũng đã dòng dòng trên thân thể vị Vương gia rồi.
Quân giáp sĩ thì ngày càng ép sát Cầm Bành, thân binh cảu Cầm Bành cũng có động mà phòng bị. Nhưng trong lòng các thân bình này cũng rối loạn vô cùng, họ cũng thấy cha con nhà này có vấn đề rồi, mọi chuyện đang tốt đẹo tại sao lại trở nên như vậy cơ chứ.
Tốc độ của Nguyên Hãn là nhanh hơn một bực, điều đó có nghĩa là lực đánh của hắn sẽ được cộng theo số điểm nhân so với Cầm Bành. Thật ra những kị binh bình thường khi thực hiện cưỡi ngụa chiến đấu chỉ dám giữu chặt đao thương trong tay, nhờ vào lực chạy của chiến mã mà va chạm cùng đối phương. Bởi vì sức lao của ngựa đã rất lớn nêud như còn thực hiện động tác đâm chém thì rất nguy hiểm. Nhẹ thì bị vằn vũ khí, nặng thì gãy cổ tay trật khớp vai, có khi còn lăn khỏi ngựa mà tử vong. Xong đấy là kị binh bình thường. Đối với những chiến tướng có sức mạnh hơn người thì họ vẫn có thể thoải mái chém giết với tốc độ phi nhanh của Chiến mã. Đây chính là điểm khác biệt.
Chỉ thấy Nguyên Hãn nghiêng người phóng ra ba đóa hoa thương, từng thương như rồng với mũi thương xoáy tròn mà phong vào ba vị trí; hai vai và bụng của Cầm Võ. Đây chính là tuyệt chiêu trong thương pháp của Trần gia thoát thai từ Lạc tướng thương pháp. Nhưng Cầm Võ cũng không thua kém mà tung ra bốn đóa hoa thương mà phá tan chiêu thức của Nguyên Hãn. Vậy mà hai người động tác cự kì tương tự, chỉ có một vài điểm khác biệt nhỏ mà thôi.
Ba đóa hoa thương của Nguyên Hãn chạm vào thương của Cầm Võ thì hắn cảm thấy như đâm vào bị bông bày nhày mà kết dính, khiến cho sức lực của hắn tán đi rất nhiều. Về mặt chiêu số và nội lực rõ rang Nguyên Hãn gặp bất lợi cực lớn. Cao thủ nội công thường đi hướng trầm ổn, nhìn chiêu thức của họ cực chậm nhưng khi khoảng cánh tới mục tiêu rất gần thì họ tuôn ra nội lực mà biến chiêu cực nhanh. Cao thủ ngoại công thường phải thi triển chiêu thức theo thế đại khai đại hợp, vì mỗi chiêu mỗi thức của họ cần lấy là để đề cao uy lực. Nhưng nội gia cao thủ chỉ cần một khoảng cách ngắn họ có thể biến chiêu và tăng tốc độ đến kinh khủng. Vậy nên chiêu số của họ thường rất khó lường. Nhưng tại sao Cao thủ nội gia không tuôn nội lực ngay khi mở ra chiêu thức. Đơn giản do hai nguyên nhân, thứ nhất nội lực không đủ chèo chống, thứ hai sợ tán đi nội lực trước khi tiếp cận đối phương. Trừ khi ngươi là cao thủ tiên thiên, siêu cấp võ tướng như Quan Vũ, Lã Bố thì từng chiêu từng thức ngươi đều có thể tuôn đầy nội lực, do tiên thiên cao thủ đã đả thong hai mạch Nhâm, Đốc vậy nên nội lực đã đi thành một vòng tuần hoàn, chúng không ngừng sinh sôi khiến chi các cao thủ này có thể được nội lực chèo chống trong một khoảng thời gian cực dài. Đấy là lý do họ gần như đao thương bất nhập mà xông vô cả ngàn người chém đầu tướng địch, Tây Sở Bá Vương Hạng Vũ là kẻ điển hình như vậy. Mà Đại Việt có một tiên thiên cao thủ khá nổi tiếng đó là Thái Giám Lý Thường Kiệt, hay sau này có Phạm Ngũ Lão, Trần Quang Diệu, và Quang Trung Nguyễn Huệ cũng là chiến tướng có sức mạnh như vậy.
Cả Nguyên Hãn và Cầm Võ đều là nội ngoại kiêm tu cao thủ, vậy nên cảnh giới cao hơn thì có lợi hơn. May mà Nguyên Hãn chiếm thượng phong về mặt chớp thời cơ chiến mã đối phương bị khớp, vậy nên khi tam thương va chạm thì Cẩm Võ cảm thấy hai tay như núi lớn đè vào, đây là ngoại công với chữ Bá trong thương pháp Trần gia. Nó lợi dụng sức mạnh cơ bắp đặc thù của cái gia tộc hiển hách này mà thoát thai Lạc tướng Thương pháp tạo nên một Trần Gia thương pháp bá đạo hơn nhiều. Chính vì lãnh trọn 3 thương cực kì khủng bố ngạnh công của Nguyên Hãn mà thương thứ tư của Cầm Võ đã thiếu đi lực mà sự chính xác. Nhưng Nguyên Hãn cũng phải hết sức né người mới có thể tránh một thương xẹt qua gò má. Thương phong rít gào đã cắt cho gò má hắn rướm máu, điều này đủ thấy lực đâm của cao thủ nội ngoại kiêm tu khinh khủng nhường nào.
Mọi người ồ lên sợ hãi vì họ không thể hiểu được những gì diễn biến trong trận đấu. Chỉ thấy Lão đầu kia thiếu chút nữa đã một thương Phong hầu Vương Gia rồi. Tất cả đều chưng ánh mắt mà nhìn lại phía Cầm Bành như muốn nới: " Con mẹ ngươi mang lão cha ngươi đến để đàu nhập cống hiến cho Vương Gia hat là để làm sát thủ.". Chu Kiến Văn thì hành động thiết thực hơn, hắn thì thầm ra lệnh cho Thái giám nói là chuẩn bị giáp sĩ cẩn thận, chỉ cần Nguyên Hãn có bề gì thì sẽ chém chết hai cha con nhà Cầm Bành ngay tức khắc. Mặt Cầm Bành thì tái nhợt rồi, tính lão cha hắn thì Cầm Bành rõ như lòng bàn tay, ông ta là kẻ võ si, đã đánh nhau mà gặp đối thủ là quên mẹ hết rồi. Đến cả độc chiêu như vậy cũng dám ra, xem ra ngày hôm nay hai cha con thật khó thọ rồi.
Vốn dĩ hai ngựa phải tách nhau ra, nhưng Nguyên Hãn không làm vậy. Tách ta là hắn thua chắc, vì một khi khí thế qua đi bắt đầu xông lại một hạp mới thì hăng không bị đánh cho răng rơi đầy đất mới là chuyện lạ. Bằng một chiêu " Vĩ Long chiền trụ" thì Nguyên Hãn lợi dụng thân thể dẻo dai của mình mà quấn eo vật thương, đuôi thương của hắn nhanh như chớp bám vào vì trí 7 tấc của Cầm Võ thương đang rút về.
Nội lực không tiếc rẻ mà ào ào tuôn ra khiến thanh ngân thương của Nguyên Hãn bám chặt lấy vị Trí 7 tấc Hắc thương Cầm Võ. Đây là chiêu được ăn cả ngã về không của Nguyên Hãn, hắn muốn đấu nội lực ngay từ đầu, bắt buộc cả hai không thể dùng tinh xảo chiêu kết hợp nội lực đấu nhau. Nếu như vậy chỉ càn 3 hợp là Nguyên Hãn bị đánh bay khởi ngựa ngay. Giờ đây Nguyên Hãn muốn tận dụng cơ hội hai thương đang bám lấy mà tiêu hau hết nội lực của cả hai, sau đó sẽ chỉ là so đấu chiêu thức và ngạnh công thôi.
Người ngoài chỉ thấy hai con ngựa chồm lên như muốn xong qua nhau nhưng lại như bị ai đó cộ khoad lại một chỗ mà lồng lộn lên. Nhìn kĩ thì cả Nguyên Hãn và Cầm Võ đang so chiêu thương pháp hết sức kì lạ. Hai chiếc thương một trắng một đen như dính lấy nhau mà đẩy qua đẩy lại, động tác chạm dãi vô cùng, có khi lại đột nhiên thoáng nhanh như chớp. Trong phút chốc Nguyên Hãn và Cầm Võ viên thương lien tiếp, so đấu nội lực đến cùng. Nhưng không chỉ là so đấu nội lực kiểu trong tivi hai thàng úp tay vào nhau cùng ngồi xuống đi ị, mà là vùng vẫy trong nội lực của đối phương rồi đột ngột tăng tốc bứt phá đâm một thương. Những chiêu viên thương rồi đâm này Cầm Võ thành thạo hơn Nguyên Hãn, mặc dù cố né tránh nhưng thân thể Nguyên Hãn cũng đã dính vài thương rồi. Tuy chỉ là thương phần mềm và bị thương và nội lực của Nguyên Hãn khống chế bớt nhưng máu tươi cũng đã dòng dòng trên thân thể vị Vương gia rồi.
Quân giáp sĩ thì ngày càng ép sát Cầm Bành, thân binh cảu Cầm Bành cũng có động mà phòng bị. Nhưng trong lòng các thân bình này cũng rối loạn vô cùng, họ cũng thấy cha con nhà này có vấn đề rồi, mọi chuyện đang tốt đẹo tại sao lại trở nên như vậy cơ chứ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook