Ngược Về Thời Lê Sơ (tái bản)
-
Chương 77: Tú Xuân cũng tham gia quân ngũ
Trời đông thật lạnh, lạnh đến độ mặt trời cũng lười nhác mà trốn trong chăn ngủ, vậy nên mặc kệ cho con gà trống gáy sang rách cả cổ thì bầu trời vẫn tối đen rồi.
Nguyên Hãn ngọ nguậy thân mình muốn chui ra khỏi chăn ấm, mặc dù hắn rất lưu luyến cái cảm giác được ôm cô vợ nhỏ bé xinh xắn của mình mà ngủ tiếp. Nhưng quân vụ vẫn là quân vụ, bản thân hắn phải làm gương cho binh sĩ nếu muốn binh sĩ của mình tuân thủ quy củ.
Con mèo nhỏ trắng tinh trong long hắn cựa quậy rồi, nàng dụi dụi cặp mắt mơ. Quả thật những ngày đông giá lạnh như vậy được nằm trong vòng tay ấm áp cảu Nguyên Hãn quả thật nàng thấy lưu luyến vô cùng. Thế nhưng Tú Xuân là người con gái hiểu lí lẽ, nàng không thể làm trễ nãi chuyện quân vụ của trượng phu được. Khẽ dùng ngón tay mà vạch những vòng tròn nho nhỏ trên bộ ngực săn chắc của Nguyên Hãn nang thì thầm.
- Chàng phải đi rồi sao..
- ùm..
- Bao giờ chàng về, sắp tến rồi...
- Ta sẽ về trước tết, nàng yên tâm...
- Thiếp cũng muốn tong binh....
- Ô hay, việc chinh chiến xa trường là của nam nhi, ta còn chưa chết thì còn bảo hộ được nàng...
Tú Xuân cong đôi môi cánh sen mà nói:
- Người ta muốn được gần chàng... được nhìn thấy từ xa cũng được... đằng này mấy thàng mới được gặp một lần... mà ai nói việc đánh giặc chỉ của riêng nam nhi, vậy Triệu Trinh Nương, Trưng Trắc, Trưng Nhị thì chàng nói sao... không biết, ta muốn thành lập một đội nữ binh, ta làm tướng quân....
Nguyên Hãn trợn mắt rồi, " Bỏ xừ, trước khi cưới tìm hiểu không kĩ, không ngờ Tú Xuân hiền dịu nết na, lay động lòng người ôn như thu thủy mà lại có một mặt trẻ con như vậy. Mà cũng phải thôi nàng mới 16 tuổi, cáo tuổi Ô mai ở thời hiện đại đấy. Cái thời điểm này rất dễ có hành động nổi loạn vì bị ảnh tưởng bởi hoocmon".
-Được rồi cứ cho là nàng tong quân đi... kể cả thành lập nữ binh đi... thế các nàng làm thế nào chiến đấu... nàng cầm nổi đao không?
- Không cầm nổi...
- Thương?
- Cũng không...
- Cung tên kéo nổi không...?
- Thiếp không kéo được...
- Vậy đội quân cảu nàng làm gì? nấu cơm à. Việc đó ta quyết không cho nàng tham dự. Nàng là Vương Hậu a.
- Đội quân của thiếp bắn súng...
- Nàng cầm mổi Trường súng hỏa mai sao?
- Không cầm nổi nhưng đoản súng hỏa mai thì cầm được....
- Cũng được, cho nàng thành lập một đội chơi cho vui cũng được, đỡ phải ở nhà buồn rầu... nhưng nhớ không được tham chiến thật... đoản súng hỏa mai khoảng cách có 100m bắn được 1 viên là kẻ định lao vào rồi, đến lúc đó chỉ có chết mà thôi...
- Bọn thiếp chạy...
- Chạy kịp sao.?
- Cưỡi ngựa chạy... bắn rồi chạy ra xa... chuẩn bị xong quay lại bắn... rồi lại chạy ra xa....
-........................ ( Im thin thít)
Nguyên Hãn đúng là rất kinh ngạc, vì sao hắn không nghĩ ra điều này trước đây. Huấn luyện một cung thủ vừa cưỡi ngụa vừa bắn tên rất khó. Trường cung Longbow hoàn toàn không thể dùng trên ngựa, dung đoản cung thì khoảng cách bắn gần. Còn theo suy nghĩ của Tú Xuân thì mọi chuyện đơn giản, chỉ cần tập cưỡi được ngựa là sẽ thành kị binh của Trần Gia, vì họ chỉ cần cầm súng lên bắn bừa vào đội hình địch rồi chạy ra xa, lắp đạn rồi quay lại bắn tiếp. Chiến thuật tưởng như đơn giản này có thê đối phó cả bộ binh lẫn kị binh đối phương. Tất nhiên sung hỏa mai ở đây sẽ được chế ngắn hơn một chút để giảm sức nặng, do đó có thể sử dụng bằng một tay. Hôn đánh chụt một cái lên môi tú Xuân hắn ha ha cười lớn rồi bò ra khỏi giường, vớ lấy xấp giấy mà viết hai văn kiện rồi cộp ấn tín vào.
Hai đạo sắc lệnh này là để thành lập hai đạo binh chủng thuộc Lục Quân. Một là nam kị binh bắn súng, còn lại nà nữ kị binh bắn súng. Sắc lệnh còn lại là phong cho Lê Tú Xuân làm Phiêu Kỵ thượng tướng quân, nhưng chỉ có quyền hạn đối với nữ kị binh. Nhưng số quân của nàng Nguyên Hãn không ghi rõ, nói thật theo luật của chính hắn viết ra thì không thể phong Lê Tú xuân lên cấp thượng tướng nếu trong tay nàng không có 5 vạn quân. Mà theo Nguyên Hãn nghĩ vợ hắn kiếm được 100 nữ binh đã là giỏi rồi, thời buổi này chưng được nữ binh cực khó. Chỉ những người có hoàn cảnh đặc biệt như những cô gái bị hải tặc bắt cóc thì mới chịu tham gia quân ngũ mà thôi.
Tú xuân chỉ lãnh đạo tầm 100 người thì chỉ có thể phong cấp úy là cao rồi, vậy mà hắn phong thượng tướng. Mây mà Nguyên Hãn giới hạn quyền lực nàng chỉ nằm trong những chuyện liên quan Nữ kị binh thôi, ví dụ như; Sở tài chính cung cấp hỗ trợ không hạn chế cho nữ kỵ doanh, cục quân khí cung cấp không hạn chế vũ khí cho họ theo đòi hỏi của Tú Xuân. Quả thật cái sắc lệnh này rất hoang đường, nhưng chắc chắn không ai dám ý kiến, ai bảo cô gái nhỏ này là Vương Hậu vợ của Vương gia. Người ta chiều vợ một chút mà ngươi dám ý kiến, thèm đánh à. Nhưng Nguyên Hãn quen một chuyện, Lê Tú Xuân có chức thượng tướng thì nàng được quyền bổ nhiệm trực tiếp cấp úy mà không cần thông qua Sở quốc phòng.... Thành thử ra chuyện này sẽ khá vui về sau, nhưng đó là chuyện sau này.
Giờ đây Tú Xuân đang cầm trong tay sắc lệnh bổ nhiệm của mình mà nhảy tung tăng trong phòng. Nguyên Hãn cũng chỉ lắc đầu mà cười, đây mới là tính cách cần có của một cô bé 16 tuổi, không thể bắt nàng gồng mình mà đóng vai gòa dặn mẫu nghi thiên hạ được. Nguyên Hãn thích Lê Tú Xuân lúc này hơn.
Ba ngày sau thì Nguyên Hãn đã xuất hiện ở cảng buôn lậu Lê gia. Xa xa neu đậu hai chiến thuyền đợi sẵn để đón hắn đi ra đảo Phượng Hoàng. Theo thuyền nhỏ thừ từ lại gần thì Nguyên Hãn mới ngớ người ra, đây chính là hai chiếc thuyền mới tinh của hải quân Trần gia. Rõ rang đây là hai chiếc chiến thuyền kiểu đáy nhọn Long cốt Hạm. Cả hai đều dài 55 m và rộng 17 m đúng theo Nguyên Hãn yêu cầu, hắn cần chiến thuyền không chay quá nhanh nên mới yêu cầu kích thước như vậy. 55m là giới hạn khó vượt qua của Long cốt hạm do chiều dài của Thân cây gỗ Giẻ không có cây nào vượt quá 80m cả. Nhưng chiều rộng là Nguyên Hãn yêu cầu như vậy để đảm bảo tính ổng định chống gió bão của thuyền. Nếu làm kích thước ngang nhỏ hơn nữa thì rõ ràng tốc độ sẽ tăng lên nhưng nếu gặp gió bão thuyền sẽ dễ lật hơn nhiều.
Thấy ánh mắt của Nguyên Hãn vui vẻ ngắm nhìn 2 chiếc Chiến Hạm từ xa,thì Cầm Bành đứng bên cạnh bắt đầu xum xoe mà giới thiệu về chiến hạm này.
* Bẩm Vương gia, dựa theo thiết kế ngài đã ban xuống về cánh buồm thì ban quân khí của Hải quân đảo Phượng Hoàng đã ngày đêm trang bị cho 2 Chiến Hạm mới này. Kể từ một tháng trước đây đã hạ thủy và cho chạy thử. Lúc đầu thủy thủ đoàn có hơi bỡ ngỡ vì các điều khiển hai buồm dọc và hai buồm tam giác. Nhưng chỉ sau 3 tuần thì chúng thuộc hạ đã tìm được phương pháp để khống chế linh hoạt. Thực sự là kết quả không thể tuyệt diệu hơn.....
Theo như lời gã Chỉ huy sứ lữ đoàn hải quân Phượng Hoàng Đảo thì hai chiếc chiến thuyền này nếu chạy xuôi chiều gió sẽ nhanh gấp rưỡi thủy Quân Đại Minh hoặc Đại Việt tức là có thể đi đến vận tốc gần 35km/giờ, nếu gặp gió mạnh thì còn tốt hơn nữa. Còn nếu đi ngược gió thì căn bản không thể so sánh vì hai bên quá chênh lệch. Những chiến hạm đáy nhọn này có thể lớt một góc 30° so với hướng gió, trong khi đó những thuyền đáy bằng chỉ có thể chật vật ở góc 60° mà thôi. Ưu điểm nữa đó là hai buồn tam giác trước sau khiến thuyền vừa có thể cân bằng hơn, lại dễ điều hướng hơn. Trọng tải của con thuyền này lên tới 300 tấn, mộ con số ấn tượng nếu đem so sánh với người các người "anh em" của chúng ở Châu Âu lúc này. Tất nhiên nếu nói về tải trọng thì thuyền đáy bằng luôn có một chút ưu thế vì sức ăn nước cảu chúng nhỏ hơn nhiều thuyền đáy nhọn. Nhưng với kết quả này Nguyên Hãn đã quá hài lòng vì chúng lòng vì chúng đã tiếp cận cực gần với tải trọng thuyền đáy vuông cùng kích cỡ. Quan trọng nhất đó là thuyền này được thiết kế mới hoàn toàn phục vụ cho lý niệm dùng Súng Thần Công kiểu mới vậy nên chúng được tiết kế 5 tầng với chiều cao hợp lý, trong đó có đến 2 tầng thấp dành cho vị trí của súng thần công, bố trí dày đặc đến 14 khẩu pháo mỗi bên thành thuyền, vậy là nếu cộng thêm hai pháo phía trước và hai pháo phía sau thì có đến 32 khẩu súng thần công trên thuyền rồi. Số lượng có thể nói là đủ gây uy hiếp đến bất kì chiến hạm nào trên being vào thời kì này. Mỗi thuyền sẽ có từ 300 đến 400 chiến sĩ trong đó phần cứng là 32 tay chèo thuyền, 64 tay pháp thủ, 25 tên phu trách điều khiển thuyền. 100 tay cung thủ kiêm xạ thủ sung hỏa mai. Số còn lại là lính thủy đánh bộ và, lính thủy cận chiến có thể xao động tùy vào tình hình. Còn những ưu thế vượt trội khác của Thuyền thì có rât nhiều ví như tay lái chèo không còn là vầm thanh gỗ lớn gắng sức đưa đi đưa lại phía sau thành bánh lái nữa mà thay vào đó là hệ thống vô lăng lái ở Phòng lái thuyền. Phòng lái được đặt tạo phía đuôi thuyền và cũng là vị trí cao nhất trên sàn thuyền ( tất nhiên không so sánh với cột buồn chòi gác). Vô lăng ở đây được nối với một hệ thống dòng dọc và bánh răng chuyển động để có thể điều chỉnh bánh lái ngập sâu song nước ở đáy thuyền. Đây cũng chính là sự tiến bộ lớn nhất trong hệ thống điều hướng của thuyền này so với các thuyền đáy bằng Đông á.
Lời tác giả: Đây là chương cuối mình đăng bên truyencuatui.vn nhé... nhữnng chương tiếp thep mình sẽ đăng bên truyencv http://qtruyen.net/tro-ve-thoi-le-so-soan-le/. Bên đó có hệ thống kiểm tra lỗi chính tả giúp được mình nhiều hơn. Cảm ơn các bạn
Nguyên Hãn ngọ nguậy thân mình muốn chui ra khỏi chăn ấm, mặc dù hắn rất lưu luyến cái cảm giác được ôm cô vợ nhỏ bé xinh xắn của mình mà ngủ tiếp. Nhưng quân vụ vẫn là quân vụ, bản thân hắn phải làm gương cho binh sĩ nếu muốn binh sĩ của mình tuân thủ quy củ.
Con mèo nhỏ trắng tinh trong long hắn cựa quậy rồi, nàng dụi dụi cặp mắt mơ. Quả thật những ngày đông giá lạnh như vậy được nằm trong vòng tay ấm áp cảu Nguyên Hãn quả thật nàng thấy lưu luyến vô cùng. Thế nhưng Tú Xuân là người con gái hiểu lí lẽ, nàng không thể làm trễ nãi chuyện quân vụ của trượng phu được. Khẽ dùng ngón tay mà vạch những vòng tròn nho nhỏ trên bộ ngực săn chắc của Nguyên Hãn nang thì thầm.
- Chàng phải đi rồi sao..
- ùm..
- Bao giờ chàng về, sắp tến rồi...
- Ta sẽ về trước tết, nàng yên tâm...
- Thiếp cũng muốn tong binh....
- Ô hay, việc chinh chiến xa trường là của nam nhi, ta còn chưa chết thì còn bảo hộ được nàng...
Tú Xuân cong đôi môi cánh sen mà nói:
- Người ta muốn được gần chàng... được nhìn thấy từ xa cũng được... đằng này mấy thàng mới được gặp một lần... mà ai nói việc đánh giặc chỉ của riêng nam nhi, vậy Triệu Trinh Nương, Trưng Trắc, Trưng Nhị thì chàng nói sao... không biết, ta muốn thành lập một đội nữ binh, ta làm tướng quân....
Nguyên Hãn trợn mắt rồi, " Bỏ xừ, trước khi cưới tìm hiểu không kĩ, không ngờ Tú Xuân hiền dịu nết na, lay động lòng người ôn như thu thủy mà lại có một mặt trẻ con như vậy. Mà cũng phải thôi nàng mới 16 tuổi, cáo tuổi Ô mai ở thời hiện đại đấy. Cái thời điểm này rất dễ có hành động nổi loạn vì bị ảnh tưởng bởi hoocmon".
-Được rồi cứ cho là nàng tong quân đi... kể cả thành lập nữ binh đi... thế các nàng làm thế nào chiến đấu... nàng cầm nổi đao không?
- Không cầm nổi...
- Thương?
- Cũng không...
- Cung tên kéo nổi không...?
- Thiếp không kéo được...
- Vậy đội quân cảu nàng làm gì? nấu cơm à. Việc đó ta quyết không cho nàng tham dự. Nàng là Vương Hậu a.
- Đội quân của thiếp bắn súng...
- Nàng cầm mổi Trường súng hỏa mai sao?
- Không cầm nổi nhưng đoản súng hỏa mai thì cầm được....
- Cũng được, cho nàng thành lập một đội chơi cho vui cũng được, đỡ phải ở nhà buồn rầu... nhưng nhớ không được tham chiến thật... đoản súng hỏa mai khoảng cách có 100m bắn được 1 viên là kẻ định lao vào rồi, đến lúc đó chỉ có chết mà thôi...
- Bọn thiếp chạy...
- Chạy kịp sao.?
- Cưỡi ngựa chạy... bắn rồi chạy ra xa... chuẩn bị xong quay lại bắn... rồi lại chạy ra xa....
-........................ ( Im thin thít)
Nguyên Hãn đúng là rất kinh ngạc, vì sao hắn không nghĩ ra điều này trước đây. Huấn luyện một cung thủ vừa cưỡi ngụa vừa bắn tên rất khó. Trường cung Longbow hoàn toàn không thể dùng trên ngựa, dung đoản cung thì khoảng cách bắn gần. Còn theo suy nghĩ của Tú Xuân thì mọi chuyện đơn giản, chỉ cần tập cưỡi được ngựa là sẽ thành kị binh của Trần Gia, vì họ chỉ cần cầm súng lên bắn bừa vào đội hình địch rồi chạy ra xa, lắp đạn rồi quay lại bắn tiếp. Chiến thuật tưởng như đơn giản này có thê đối phó cả bộ binh lẫn kị binh đối phương. Tất nhiên sung hỏa mai ở đây sẽ được chế ngắn hơn một chút để giảm sức nặng, do đó có thể sử dụng bằng một tay. Hôn đánh chụt một cái lên môi tú Xuân hắn ha ha cười lớn rồi bò ra khỏi giường, vớ lấy xấp giấy mà viết hai văn kiện rồi cộp ấn tín vào.
Hai đạo sắc lệnh này là để thành lập hai đạo binh chủng thuộc Lục Quân. Một là nam kị binh bắn súng, còn lại nà nữ kị binh bắn súng. Sắc lệnh còn lại là phong cho Lê Tú Xuân làm Phiêu Kỵ thượng tướng quân, nhưng chỉ có quyền hạn đối với nữ kị binh. Nhưng số quân của nàng Nguyên Hãn không ghi rõ, nói thật theo luật của chính hắn viết ra thì không thể phong Lê Tú xuân lên cấp thượng tướng nếu trong tay nàng không có 5 vạn quân. Mà theo Nguyên Hãn nghĩ vợ hắn kiếm được 100 nữ binh đã là giỏi rồi, thời buổi này chưng được nữ binh cực khó. Chỉ những người có hoàn cảnh đặc biệt như những cô gái bị hải tặc bắt cóc thì mới chịu tham gia quân ngũ mà thôi.
Tú xuân chỉ lãnh đạo tầm 100 người thì chỉ có thể phong cấp úy là cao rồi, vậy mà hắn phong thượng tướng. Mây mà Nguyên Hãn giới hạn quyền lực nàng chỉ nằm trong những chuyện liên quan Nữ kị binh thôi, ví dụ như; Sở tài chính cung cấp hỗ trợ không hạn chế cho nữ kỵ doanh, cục quân khí cung cấp không hạn chế vũ khí cho họ theo đòi hỏi của Tú Xuân. Quả thật cái sắc lệnh này rất hoang đường, nhưng chắc chắn không ai dám ý kiến, ai bảo cô gái nhỏ này là Vương Hậu vợ của Vương gia. Người ta chiều vợ một chút mà ngươi dám ý kiến, thèm đánh à. Nhưng Nguyên Hãn quen một chuyện, Lê Tú Xuân có chức thượng tướng thì nàng được quyền bổ nhiệm trực tiếp cấp úy mà không cần thông qua Sở quốc phòng.... Thành thử ra chuyện này sẽ khá vui về sau, nhưng đó là chuyện sau này.
Giờ đây Tú Xuân đang cầm trong tay sắc lệnh bổ nhiệm của mình mà nhảy tung tăng trong phòng. Nguyên Hãn cũng chỉ lắc đầu mà cười, đây mới là tính cách cần có của một cô bé 16 tuổi, không thể bắt nàng gồng mình mà đóng vai gòa dặn mẫu nghi thiên hạ được. Nguyên Hãn thích Lê Tú Xuân lúc này hơn.
Ba ngày sau thì Nguyên Hãn đã xuất hiện ở cảng buôn lậu Lê gia. Xa xa neu đậu hai chiến thuyền đợi sẵn để đón hắn đi ra đảo Phượng Hoàng. Theo thuyền nhỏ thừ từ lại gần thì Nguyên Hãn mới ngớ người ra, đây chính là hai chiếc thuyền mới tinh của hải quân Trần gia. Rõ rang đây là hai chiếc chiến thuyền kiểu đáy nhọn Long cốt Hạm. Cả hai đều dài 55 m và rộng 17 m đúng theo Nguyên Hãn yêu cầu, hắn cần chiến thuyền không chay quá nhanh nên mới yêu cầu kích thước như vậy. 55m là giới hạn khó vượt qua của Long cốt hạm do chiều dài của Thân cây gỗ Giẻ không có cây nào vượt quá 80m cả. Nhưng chiều rộng là Nguyên Hãn yêu cầu như vậy để đảm bảo tính ổng định chống gió bão của thuyền. Nếu làm kích thước ngang nhỏ hơn nữa thì rõ ràng tốc độ sẽ tăng lên nhưng nếu gặp gió bão thuyền sẽ dễ lật hơn nhiều.
Thấy ánh mắt của Nguyên Hãn vui vẻ ngắm nhìn 2 chiếc Chiến Hạm từ xa,thì Cầm Bành đứng bên cạnh bắt đầu xum xoe mà giới thiệu về chiến hạm này.
* Bẩm Vương gia, dựa theo thiết kế ngài đã ban xuống về cánh buồm thì ban quân khí của Hải quân đảo Phượng Hoàng đã ngày đêm trang bị cho 2 Chiến Hạm mới này. Kể từ một tháng trước đây đã hạ thủy và cho chạy thử. Lúc đầu thủy thủ đoàn có hơi bỡ ngỡ vì các điều khiển hai buồm dọc và hai buồm tam giác. Nhưng chỉ sau 3 tuần thì chúng thuộc hạ đã tìm được phương pháp để khống chế linh hoạt. Thực sự là kết quả không thể tuyệt diệu hơn.....
Theo như lời gã Chỉ huy sứ lữ đoàn hải quân Phượng Hoàng Đảo thì hai chiếc chiến thuyền này nếu chạy xuôi chiều gió sẽ nhanh gấp rưỡi thủy Quân Đại Minh hoặc Đại Việt tức là có thể đi đến vận tốc gần 35km/giờ, nếu gặp gió mạnh thì còn tốt hơn nữa. Còn nếu đi ngược gió thì căn bản không thể so sánh vì hai bên quá chênh lệch. Những chiến hạm đáy nhọn này có thể lớt một góc 30° so với hướng gió, trong khi đó những thuyền đáy bằng chỉ có thể chật vật ở góc 60° mà thôi. Ưu điểm nữa đó là hai buồn tam giác trước sau khiến thuyền vừa có thể cân bằng hơn, lại dễ điều hướng hơn. Trọng tải của con thuyền này lên tới 300 tấn, mộ con số ấn tượng nếu đem so sánh với người các người "anh em" của chúng ở Châu Âu lúc này. Tất nhiên nếu nói về tải trọng thì thuyền đáy bằng luôn có một chút ưu thế vì sức ăn nước cảu chúng nhỏ hơn nhiều thuyền đáy nhọn. Nhưng với kết quả này Nguyên Hãn đã quá hài lòng vì chúng lòng vì chúng đã tiếp cận cực gần với tải trọng thuyền đáy vuông cùng kích cỡ. Quan trọng nhất đó là thuyền này được thiết kế mới hoàn toàn phục vụ cho lý niệm dùng Súng Thần Công kiểu mới vậy nên chúng được tiết kế 5 tầng với chiều cao hợp lý, trong đó có đến 2 tầng thấp dành cho vị trí của súng thần công, bố trí dày đặc đến 14 khẩu pháo mỗi bên thành thuyền, vậy là nếu cộng thêm hai pháo phía trước và hai pháo phía sau thì có đến 32 khẩu súng thần công trên thuyền rồi. Số lượng có thể nói là đủ gây uy hiếp đến bất kì chiến hạm nào trên being vào thời kì này. Mỗi thuyền sẽ có từ 300 đến 400 chiến sĩ trong đó phần cứng là 32 tay chèo thuyền, 64 tay pháp thủ, 25 tên phu trách điều khiển thuyền. 100 tay cung thủ kiêm xạ thủ sung hỏa mai. Số còn lại là lính thủy đánh bộ và, lính thủy cận chiến có thể xao động tùy vào tình hình. Còn những ưu thế vượt trội khác của Thuyền thì có rât nhiều ví như tay lái chèo không còn là vầm thanh gỗ lớn gắng sức đưa đi đưa lại phía sau thành bánh lái nữa mà thay vào đó là hệ thống vô lăng lái ở Phòng lái thuyền. Phòng lái được đặt tạo phía đuôi thuyền và cũng là vị trí cao nhất trên sàn thuyền ( tất nhiên không so sánh với cột buồn chòi gác). Vô lăng ở đây được nối với một hệ thống dòng dọc và bánh răng chuyển động để có thể điều chỉnh bánh lái ngập sâu song nước ở đáy thuyền. Đây cũng chính là sự tiến bộ lớn nhất trong hệ thống điều hướng của thuyền này so với các thuyền đáy bằng Đông á.
Lời tác giả: Đây là chương cuối mình đăng bên truyencuatui.vn nhé... nhữnng chương tiếp thep mình sẽ đăng bên truyencv http://qtruyen.net/tro-ve-thoi-le-so-soan-le/. Bên đó có hệ thống kiểm tra lỗi chính tả giúp được mình nhiều hơn. Cảm ơn các bạn
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook