Ngược Về Thời Lê Sơ (Nam Việt Hải Quốc)
-
Chương 234: Tập đoàn thực dân xuất phát
Vì phải chờ sự di chuyển khá “thong thả” của 1 vạn quân chư hầu Nam Hàn một vạn quân chư hầu Nhật Bản nên phải đến tận 20 tháng 9 năm 1405 thì đội chiến Hạm bổ xung mới cập bờ Raffna của Yarlpanam vương quốc. Nếu hình dung thì cả hòn đảo Sri Lanka giống như một quả trứng gà đầu nhỏ hướng lên phía Bắc, nơi này là khu vực của Yarlpanam, vùng trung tâm của Sri Lanka là vùng cao nguyên và là địa bàn của Kandy vương quốc, nơi đây tập trung hầu như toàn bộ khoáng sản của Sri Lanka. Vùng đáy phía Nam của quả trứng là vùng đất của Kotte vương quốc. Lúc này đây Đảo Mannar của Raffna đã được Vishal huy động hơn 10 vạn nhân công trong một tháng trời san lấp đủ kiểu để chuẩn bị cho quân Nam Việt đổ bộ và xây căn cứ chính thức.
Vì không có những đại hình máy móc như ở Nam Việt thế nên quá trình bốc rỡ, cũng như vận chuyển hàng hóa trở nên rất tốn sức, rất may nhân công của Sri Lanka đều là dân Indian to cao đen hôi, rất khỏe mạnh nên công việc coi như trôi chảy. Mặc kệ các công việc xây dựng, lắm đặt các công trình các tướng tá sĩ quan đang tập trung tại hoàng cung Yarlpanam để bàn bạc vấn đền.... chia trác thuộc địa. Hứng thú nhất có lẽ là tên Lý Tử Thành và Miamashu Yoshimitsu, hai tên thái tử của các con giao long mới nổi của Đông Á này sau khi ăn ngon ngọt của việc thực dân Indonesia thì đang quá hưng phấn khi được “ lão sư” không quên lãng. Chúng được vị lão sư cường hãn này chỉ đích danh đi bem nhau tập thể ai mà chả không vui. Tên Chu Cao Sĩ thì được giao trọng trách tại vùng biển Hoa Đông kiềm chế Dương Lăng, thằng này giờ mới được tín nhiệm nhất, hắn thuộc dạng bà ngoại không yêu cậu không thương. Giờ đây chả có nơi nào hắn có thể dung thân trừ Nam Việt, cả Đại Minh và Trung Hoa đều coi hắn là cái đinh phải nhổ, nếu hỏi người Nam Việt nào muốn hủy diệt Hoa Hạ nhất thì phải nói là tên này. Nếu Nguyên Hãn có bom nguyên tử thì tên này sẽ không ngại ngần mà ném vài quả xuống Đại Minh và Trung Hoa. Hắn hận Chu Lượng đã cướp một vùng đất của cha hắn thế nên cha hắn mới lâm vào tình cảnh khó khăn, hắn hận gấp 10 lần là Dương Lăng và bè lũ vì thù giết cha diệt tộc. Vậy nên hắn thành tư lệnh hải quân chiến trường Hoa Đông thì ai cũng yên tâm. Sử dụng tên này vì hắn là chính danh đối với Trung Hoa đấy, tiếng nói của hắn đối với dân Trung Hoa vẫn có trọng lượng và hắn trở thành một nhân tố bất ổn thuộc dạng nghiêm trọng đối với Dương Lăng.
Chuyện chia trách thuộc địa thì đã được Nguyên Hãn lên kế hoạch rồi. Vishal trong một tháng tới phải tự mình quét ngang Sri Lanka và ổn định hậu phương của liên quân. Sau đó nhanh chóng đem quân bộ binh phụ trợ các cánh quân trong việc tấn công Ấn Độ.
Quân Nam Việt sẽ đánh chiếm Bangalore là cả một vùng bán đảo phía Nam Ấn độ với rất nhiều than đá và các mỏ quặng. Nam Hàn được phân chia cảng biển Bombay còn việc đánh lấn được vào Hyderabad hay không thì đó là dựa vào năng lực của bản thân. Tương tự Ahmadabad là của Nhật Bản, có giỏi thì đánh tới Đêli Nam Việt chả quản. Nói chung Nam Việt chỉ chiếm nguyên mỏm Bangalore chiếm diện tích 1/5 Ấn độ còn lại Nam Việt cho hai nước toàn quyền. Nhưng các vùng phía đông Ấn độ như Nagpur , Kolkata và Patna thì đã thuộc Đại Việt đăng kí nên không được đụng vào. Giờ đây Đại việt hành vi rất là máu tanh, nếu hai quốc gia này xâm phạm chủ quyền của họ thì đến cả Nam Việt cũng khó mà ăn nói.
Hai vị thái tử nhìn mảnh đất mà Nguyên Hãn khoanh tròn trên bản đồ mắt sáng lấp lánh, hai vùng này diện tích còn lớn gấp 2 lần quốc gia họ, rất là giàu có và đông dân chứ không lèo bèo như Nhật Bản và Nam Hàn. Đúng là lão sư quá ưu ái họ rồi, thế nhưng cảm ơn rối rít lão sư xong là họ lao ra ngoài vì có chuyện quan trọn hơn. Việc phân chia đất đai ở hai cảng biển thì Nguyên Hãn phân chia rõ ràng cho họ. Thế nhưng cả một mảng lục địa rộng lớn bên trong thì không hề nói gì để kệ họ phân chia, anh em ruột còn đánh nhau vì lãnh địa chứ đừng nói chỉ là huynh đệ đồng môn. Ý của Miamashu là vạch một đường song song vĩ tuyến mà chia, thế nhưng cái mõm phía bắc của Ấn Độ vòng lên thế kia nếu chia kiểu đó thì Tử Thành húp cháo à. Thế là cãi nhau, hai người tìm một căn phòng riêng mà bàn bạc, không cho thân vệ hay bất kì ai vô. Kết quả của bàn luận là hai mắt Lý Tử Thành tím như gấu trúc, lỗ mũi Miamashu thì ăn trầu thụt thò. Sau khi hai vị vương tử quần áo xộc xệch đi ra thì đường ranh giới hai bên cũng được xác định. Cuộc bàn bạc này khá là “vất vả”.
Ngày 1 tháng 11 tại Yarlpanam bốn đạo quân cùng xuất phát tứ phương, 2 vạn quân súng trường của Vishal tiến về phía nam ngược lên cao nguyên tấn công Kandy. 3 vạn quân Nam Việt vượt 70km eo biển Mannar tiến công Bangalore, 2 vạn quân liên minh Nhật-Hàn cùng nhau ngược hướng tây bắc tấn công cảng Bombay, Nhật giúp Hàn nhanh nhất túm vào tay cái quân cảng này. Sau đó Hàn sẽ ủng hộ 5000 quân giúp Nhật cầm giữ Ahmadabad, có lẽ đây la kết quả tốt nhất của việc hai vị này bem nhau tơi bời trong phòng kín.
Vì không có những đại hình máy móc như ở Nam Việt thế nên quá trình bốc rỡ, cũng như vận chuyển hàng hóa trở nên rất tốn sức, rất may nhân công của Sri Lanka đều là dân Indian to cao đen hôi, rất khỏe mạnh nên công việc coi như trôi chảy. Mặc kệ các công việc xây dựng, lắm đặt các công trình các tướng tá sĩ quan đang tập trung tại hoàng cung Yarlpanam để bàn bạc vấn đền.... chia trác thuộc địa. Hứng thú nhất có lẽ là tên Lý Tử Thành và Miamashu Yoshimitsu, hai tên thái tử của các con giao long mới nổi của Đông Á này sau khi ăn ngon ngọt của việc thực dân Indonesia thì đang quá hưng phấn khi được “ lão sư” không quên lãng. Chúng được vị lão sư cường hãn này chỉ đích danh đi bem nhau tập thể ai mà chả không vui. Tên Chu Cao Sĩ thì được giao trọng trách tại vùng biển Hoa Đông kiềm chế Dương Lăng, thằng này giờ mới được tín nhiệm nhất, hắn thuộc dạng bà ngoại không yêu cậu không thương. Giờ đây chả có nơi nào hắn có thể dung thân trừ Nam Việt, cả Đại Minh và Trung Hoa đều coi hắn là cái đinh phải nhổ, nếu hỏi người Nam Việt nào muốn hủy diệt Hoa Hạ nhất thì phải nói là tên này. Nếu Nguyên Hãn có bom nguyên tử thì tên này sẽ không ngại ngần mà ném vài quả xuống Đại Minh và Trung Hoa. Hắn hận Chu Lượng đã cướp một vùng đất của cha hắn thế nên cha hắn mới lâm vào tình cảnh khó khăn, hắn hận gấp 10 lần là Dương Lăng và bè lũ vì thù giết cha diệt tộc. Vậy nên hắn thành tư lệnh hải quân chiến trường Hoa Đông thì ai cũng yên tâm. Sử dụng tên này vì hắn là chính danh đối với Trung Hoa đấy, tiếng nói của hắn đối với dân Trung Hoa vẫn có trọng lượng và hắn trở thành một nhân tố bất ổn thuộc dạng nghiêm trọng đối với Dương Lăng.
Chuyện chia trách thuộc địa thì đã được Nguyên Hãn lên kế hoạch rồi. Vishal trong một tháng tới phải tự mình quét ngang Sri Lanka và ổn định hậu phương của liên quân. Sau đó nhanh chóng đem quân bộ binh phụ trợ các cánh quân trong việc tấn công Ấn Độ.
Quân Nam Việt sẽ đánh chiếm Bangalore là cả một vùng bán đảo phía Nam Ấn độ với rất nhiều than đá và các mỏ quặng. Nam Hàn được phân chia cảng biển Bombay còn việc đánh lấn được vào Hyderabad hay không thì đó là dựa vào năng lực của bản thân. Tương tự Ahmadabad là của Nhật Bản, có giỏi thì đánh tới Đêli Nam Việt chả quản. Nói chung Nam Việt chỉ chiếm nguyên mỏm Bangalore chiếm diện tích 1/5 Ấn độ còn lại Nam Việt cho hai nước toàn quyền. Nhưng các vùng phía đông Ấn độ như Nagpur , Kolkata và Patna thì đã thuộc Đại Việt đăng kí nên không được đụng vào. Giờ đây Đại việt hành vi rất là máu tanh, nếu hai quốc gia này xâm phạm chủ quyền của họ thì đến cả Nam Việt cũng khó mà ăn nói.
Hai vị thái tử nhìn mảnh đất mà Nguyên Hãn khoanh tròn trên bản đồ mắt sáng lấp lánh, hai vùng này diện tích còn lớn gấp 2 lần quốc gia họ, rất là giàu có và đông dân chứ không lèo bèo như Nhật Bản và Nam Hàn. Đúng là lão sư quá ưu ái họ rồi, thế nhưng cảm ơn rối rít lão sư xong là họ lao ra ngoài vì có chuyện quan trọn hơn. Việc phân chia đất đai ở hai cảng biển thì Nguyên Hãn phân chia rõ ràng cho họ. Thế nhưng cả một mảng lục địa rộng lớn bên trong thì không hề nói gì để kệ họ phân chia, anh em ruột còn đánh nhau vì lãnh địa chứ đừng nói chỉ là huynh đệ đồng môn. Ý của Miamashu là vạch một đường song song vĩ tuyến mà chia, thế nhưng cái mõm phía bắc của Ấn Độ vòng lên thế kia nếu chia kiểu đó thì Tử Thành húp cháo à. Thế là cãi nhau, hai người tìm một căn phòng riêng mà bàn bạc, không cho thân vệ hay bất kì ai vô. Kết quả của bàn luận là hai mắt Lý Tử Thành tím như gấu trúc, lỗ mũi Miamashu thì ăn trầu thụt thò. Sau khi hai vị vương tử quần áo xộc xệch đi ra thì đường ranh giới hai bên cũng được xác định. Cuộc bàn bạc này khá là “vất vả”.
Ngày 1 tháng 11 tại Yarlpanam bốn đạo quân cùng xuất phát tứ phương, 2 vạn quân súng trường của Vishal tiến về phía nam ngược lên cao nguyên tấn công Kandy. 3 vạn quân Nam Việt vượt 70km eo biển Mannar tiến công Bangalore, 2 vạn quân liên minh Nhật-Hàn cùng nhau ngược hướng tây bắc tấn công cảng Bombay, Nhật giúp Hàn nhanh nhất túm vào tay cái quân cảng này. Sau đó Hàn sẽ ủng hộ 5000 quân giúp Nhật cầm giữ Ahmadabad, có lẽ đây la kết quả tốt nhất của việc hai vị này bem nhau tơi bời trong phòng kín.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook