Trương Tử Hề nghĩ đến, đối phương muốn gặp mình, mục tiêu của các nàng khẳng định là mình, không phải Chu Tư Y. Hơn nữa đối phương cũng không có thực thi hành vi bắt cóc, còn ở lại Tư Tích, ở lại địa bàn của mình và Chu Tư Y bàn, đã nói lên đối phương không muốn biến cương quan hệ, xác thực có chuyện gì tưởng cầu mình.

Hết thảy đều là Trương Tử Hề vừa chạy đến Tư Tích vừa suy nghĩ, nhưng cô cũng chỉ là đoán, không thể hoàn toàn xác định mục đích của đối phương. Bởi vì liên quan đến Chu Tư Y, Trương Tử Hề cũng không có nhiều thời gian suy nghĩ, cẩn thận dừng xe, cô chú ý tới hai ba chiếc xe giống như limousine đậu gần cửa chính của Tư Tích, thuần một sắc đen.

Trương Tử Hề khẽ cau mày, đây là xe của người nọ, xem ra đối phương rất có thân phận, người bình thường sẽ không ngu xuẩnchơi trội, bọn họ "ra tay" người không biết quỷ không hay.

Trương Tử Hề suy nghĩ một chút, vẫn là lấy ra di động, nhưng không có gọi cho ai, chỉ bấm sẵn số của cảnh sát.

Làm tốt hết thảy, Trương Tử Hề không có do dự, đeo kính đen, cầm ví đi vào công ty.

Đối với bố cục của công ty Trương Tử Hề cũng không xa lạ, bởi vì lúc trướcbản thiết kế là do cô định đoạt, hơn nữa trí nhớ của Trương Tử Hề luôn luôn hảo kinh người. Đi vào Tư Tích, Trương Tử Hề phát hiện nơi này vẫn là một mảnh bình tĩnh, không có phát sinh đại sự, trong lòng hơi thả lỏng, Trương Tử Hề liền trực tiếp đi đến phòng Chu Tư Y, nhưng nhân viên tiếp tân quả thật rất có trách nhiệm, nàng gọi lại Trương Tử Hề:"Vị tiểu thư này, ngài hảo, xin hỏi ngài có chuyện gì?"

Trương Tử Hề nghe nhân viên tiếp tân hỏi, suy nghĩ một chút, nói:"Ngươi kêu Thái Trác Nghiên đi ra."

Thượng vị giả tự nhiên sẽ dưỡng thành một loại khí thế, bình dị gần gũi cực nhỏ cực nhỏ, phần lớn có thể làm đến bước này, đều là cố ý. Trương Tử Hề là tầng lớp thượng lưu, tự nhiên cũng là dưỡng raloại khí thế này, lúc này trong lòng cô lo lắng, không thèm để ý nhiều vấn đề nhàm chán.

Viên công kia chỉ mới vừa tốt nghiệp, bị "kinh sợ", theo bản năng liền nói:"Tốt, thỉnh ngài chờ." Nàng không có chú ý tới Trương Tử Hềhô thẳng tênThái Trác Nghiên, còn làmột trong bốn cổ đông, kêu đối phương tự mình đi ra gặp cô.

Thái Trác Nghiên nhận được điện thoại, trong lòng nghi hoặc, hỏi đối phương là loại người nào, viên công ngây ngẩn cả người, nàng đâm lao phải theo lao, đành phải nói với Thái Trác Nghiên "thỉnh chờ", sau đó che microphone hỏi Trương Tử Hề:"Vị tiểu thư này, xin hỏi tôn tính đại danh?"

"Nói ta họ Trương." Trương Tử Hề đơn giản chân thật đáp, cô thật sự lo lắng, nhưng lại không thể trực tiếp xông vào, dù sao người biết cô chỉ có Chu Tư Y và ba người Thái Trác Nghiên, Trương Tử Hề cũng tưởng theo Thái Trác Nghiên nơi đó xem khẩu phong trước, thăm dò đối phương, để có thể ứng phó tốt.

Trong ấn tượng của Trương Tử Hề, ba vị bạn tốt của Chu Tư Y, Thái Trác Nghiên là tỉnh táo nhất cơ trí nhất, Trương Tử Hề quả nhiên đã đúng, Thái Trác Nghiên nghe được "họ Trương", phản ứng rất nhanh, ra đến đại thính nhìn thấy Trương Tử Hề cũng không có tiết lộ thân phận của cô, chỉ hô:"Xin chào, Trương tiểu thư."

Trương Tử Hề gật gật đầu, đi về phía Thái Trác Nghiên, hơn nữa cũng không dừng lại, trực tiếp đi vào nội bộ. Thái Trác Nghiên nghi hoặc Trương Tử Hề vì sao không tìm Chu Tư Y mà tìm mình, nhưng nàng cũng không mở miệng hỏi,chỉ trầm mặc đi cùng Trương Tử Hề, cho dù không cần hỏi, Trương Tử Hề cũng sẽ nói.

Quả nhiên, đi vào một chút, xung quanh không có ai, đi ở phía trước Trương Tử Hề hỏi:"Y nhi hiện tại ở văn phòng của em ấy sao?"

"Vâng, đúng vậy." Thái Trác Nghiên hồi đáp.

Sau đó nghe Trương Tử Hề tiếp tục hỏi:"Chỉ có em ấy?"

"À, không phải. Còn có hai vị hộ khách." Thái Trác Nghiên kể ra tình hình.

Trương Tử Hề nghe đến đó, dừng cước bộ, xoay người lại nhìn Thái Trác Nghiên hỏi:"A? Hộ khách? Dạng hộ khách gì?"

Tàng Huyền Thanh cùng Mộ Dung Phỉ trước hết là có Thái Trác Hân chiêu đãi, lúc ấy Thái Trác Hân nguyên bản là ở phòng Thái Trác Nghiên bị kêu đi, cho nên Thái Trác Nghiên cũng tò mò đi theo Thái Trác Hân, quan sát hai vị hộ khách, cho nên nàng cũng biết việc này.

Thái Trác Nghiên nói:"Thân phận cụ thể còn chưa biết, bất quá là có chút địa vị. Là hai nữ nhân, một người hơn ba mươi một chút, người khác mới mười sáu mười bảy."

Trương Tử Hề hỏi, Thái Trác Nghiên cũng không có hàm hồ ứng đối, tận lực đem những gì mình biết nói cho đối phương, không phải nàng nghĩ nhiều, mà là từ tính cách luôn luôn cẩn thận tạo thành. Thái Trác Nghiên cơ hồ là người thứ nhất có thể chỉ xem một lần liền xác định được Tàng Huyền Thanh bao nhiêu tuổi, cũng không biết nàng làm sao có thể xác định như thế, nếu Tàng Huyền Thanh biết, cô cũng sẽ kinh ngạc vì sức quan sát của Thái Trác Nghiên.

Hỏi đến đây, Trương Tử Hề cũng không tính hỏitiếp, xem Thái Trác Nghiên biểu tình, nghĩ nàng biết cũng chỉ như vậy, nếu cứ tiếp tục hỏi, sợ là năng lực tư duy rất mạnh Thái Trác Nghiên sẽnhìn ra cái gì. Trương Tử Hềnghe được là hai nữ nhân, trong lòng lại thả lỏng hơn, không hề chần chờ, Trương Tử Hề nói với Thái Trác Nghiên:"Cám ơn. Ngươi đi đi, tự ta tìm Y nhi là được."

Thái Trác Nghiên đứng ở tại chỗ nhìn bóng dáng Trương Tử Hề suy nghĩ một hồi, Trương Tử Hề ngụy trang thật sự rất tốt, nàng cũng không nghĩ ra cái gì, chỉ nghĩ Trương Tử Hề hẳn là tưởng cấp Chu Tư Y kinh hỉ, vì thế cười cười xoay người rời đi.

Trương Tử Hề đi đến phòng Chu Tư Y, cũng không có lập tức đẩy cửa vào, đầu tiên là tháo xuống kính râm, gõ cửa, nghe được bên trong đáp lại vẫn là thanh âm của Chu Tư Y, mới đẩy cửa đi vào.

Vừa mở cửa ra, Trương Tử Hề liền thấy Chu Tư Y bình yên vô sự ngồi trên ghế, nhưng sắc mặt không tốt lắm, biểu tình rất lạnh, tựa hồ còn kèm theo một tia oán hận, thấy Trương Tử Hề mới dịu đi một chút, trong ánh mắt còn bao hàm một tia thật có lỗi.

Gặp Chu Tư Y cũng không có bị thương tổn, Trương Tử Hề mới hoàn toàn yên lòng. Lúc này cô mới đi quan sát hai người muốn gặp cô, xem đến chỉ là bóng dáng, hai ngườiđều không có quay đầu, nhưng nhìn trong đó có một người mặc sườn xám xanh đen, cô tựa hồ nhớ tới một cái truyền thuyết, một nữ nhân luôn khiến nam nhân tự biết xấu hổ – Thanh Liên Hội, Tàng Huyền Thanh.

Trương Tử Hề vẫn trầm mặc nhiễu qua bàn công tác, đi đến bên cạnh Chu Tư Y, mặt đối mặt với hai người kia, cuối cùng xác định, người này 99% là Tàng Huyền Thanh. H thị, thậm chí toàn thế giới, cũng chỉ có một nữ nhân được ví như truyền thuyết. Sườn xám xanh đen thêu hoa đỏ, ngọc chất Phật châu,son môi hồng sắc, còn dẫn theo một cô gái mười sáu mười bảy tuổi, tất là Thanh Liên Hội Tàng Huyền Thanh không thể nghi ngờ.

Văn phòng của Chu Tư Y có ba cái ghế, một cái là ghế lão bản của Chu Tư Y, hai cái khác ở đối diện để Chu Tư Y chiêu đãi khách nhân. Đối với Trương Tử Hề mà nói, ghế dành cho khách, cô đương nhiên sẽ không tọa, hơn nữa cô cũng lười nhiễu qua bàn thêm một lần, đoán rằng đối phương thông qua Chu Tư Y tìm đến mình, khẳng định là biết mối quan hệ giữa mình và Chu Tư Y, vì thế cũng không kiêng dè, trực tiếp an vị trên đùi Chu Tư Y, có điểm lạnh lùng nhìn Tàng Huyền Thanh.

Chu Tư Y nguyên bản là muốn tránh ra nhường chỗ cho Trương Tử Hề ngồi, nàng hiểu Trương Tử Hề không muốn ngồi ghế dành cho khách, nhưng nàng không nghĩ Trương Tử Hề lập tức ngồi xuống đùi mình, đây là lần đầu tiên côhành động như vậy, dĩ vãng đều là Chu Tư Y ngồi trên đùi Trương Tử Hề, Trương Tử Hề ngồi trên đùi Chu Tư Y thì đúng là lần đầu tiên.

Bất quá Chu Tư Y không có phản kháng bài xích, ngược lại là có cảm giác hạnh phúc của tình nhân thân mật mà độc cụ thỏa mãn, nhưng lúc này còn có ngoại nhân, Chu Tư Y vẫn là không thể bình tĩnh giống như Trương Tử Hề, trốn rasau lưng Trương Tử Hề đỏ mặt.

Mẫu thân Tàng Huyền Thanh – Trương Nghiên Khánh xuất thân từ Trương gia, là dì ruột của Trương Tử Hề, Tàng Huyền Thanh sớm đã biết, nhưng cô lại chưa bao giờ có ý tưởng đi nhận thân thích. Trương Tử Hề rốt cuộc đến trước mặt cô, cô vẫn là nhịn không đượctò mò, khi Trương Tử Hề tiến vào tầm mắt, cô liền cẩn thận quan sát Trương Tử Hề, phát hiện Trương Tử Hề thật là cùng mẫu thân có chút tương tự, nhưng tương tự không nhiều lắm, chỉ có hai phần.

Tàng Huyền Thanh càng xem Trương Tử Hề càng cảm thấy thú vị, trừ bỏ chính cô tám phần giống Trương Nghiên Khánh, cô vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy ngườihoàn mỹ giống như mẫu thân. Tàng Huyền Thanh đối với Trương Tử Hề hảo kỳ cùng quan sát, tựa hồ cũng không che giấu, thẳng ngoắc ngoắc nhìn Trương Tử Hề, ai cũng có thể nhìn ra cô đối Trương Tử Hề nồng hậu hứng thú.

Trương Tử Hề thô sơ giản lược quan sát Tàng Huyền Thanh, tọa hạ, mặt đối mặt cẩn thận quan sát thêm một lần, không biết vì sao, cô nhìn kỹ, thế nhưng đối Tàng Huyền Thanh có một loại cảm giác giống như đã từng quen biết, tổng cảm thấy Tàng Huyền Thanh cực kỳ giống một người mình từng quen, nhưng mặc kệ Trương Tử Hề cố gắng ra sao, cũng không thể nhớ ra người kia là ai.

Giống như đã từng quen biết, từ ngữ này đối với luôn luôn đối nhân đối sự đều cực kỳ lạnh lùng Trương Tử Hề mà nói, là rất khó sẽ phát sinh trên người cô, nhưng lúc này cô thật sự có cảm giácnhư vậy. Cô phát giác ánh mắt Tàng Huyền Thanh nhìn mình, nhịn không được nhăn lại mi, Tàng Huyền Thanh không chút nào che giấu, làm cho cô có điểm không thoải mái.

Mộ Dung Phỉ đối với mọi thứ trên thế gian đều không có cảm xúc, nhưng mà duy độc đối Tàng Huyền Thanh lại mẫn cảm phi thường, cho dù là đưa lưng về phía Tàng Huyền Thanh, nàng cũng có thể cảm giác được Tàng Huyền Thanh hành động thế nào, nàng quay đầu thấy Tàng Huyền Thanh đang "âu yếm" nhìn Trương Tử Hề, từ khi cô đi vào phòng thì chưa từng biến hóa, biểu tình lãnh khốc trong nháy mắt nhảy ra một tia cảm xúc, là bất mãn cùng tức giận.

Nàng cau mày nhìn Tàng Huyền Thanh, Tàng Huyền Thanh lại không chút nào nhận thấyđược ánh mắt của nàng, vẫn chuyên chú nhìn Trương Tử Hề. Điều này làm cho Mộ Dung Phỉ phi thường bất mãn, phi thường khó chịu. Trong nhân sinh quan của Mộ Dung Phỉ không có đạo đức cùng thẹn thùng, nàng luôn luôn làm theo ý mình, Tàng Huyền Thanh như thế khiến nàng không có cố kị, vươn tay nắm cằm Tàng Huyền Thanh, cưỡng chế xoay mặt cô lại đối diện với mình, tức giận trừng Tàng Huyền Thanh.

Sau đó không đợi Tàng Huyền Thanh phản ứng, liền hung hăng hôn lên mạt son hồng kia, cực kỳ bá đạo lại cường thế. Tàng Huyền Thanh cũng không phản kháng, tùy ý Mộ Dung Phỉ hôn mình, thậm chí cònbắt đầu đáp lại. Tàng Huyền Thanh cùng Mộ Dung Phỉ quan niệm đạo đức cực thấp, kích thích nhiệt lạt trước mặt Trương Tử Hề và Chu Tư Y, "livestream" trình diễn đông cung đồ.

Chờ hai người hôn xong, Mộ Dung Phỉ buông Tàng Huyền Thanh ra, sau đó còn rất cẩn thận lấy tay giúp Tàng Huyền Thanh lau đi son môi bị lem, ngay cả miệng mình cũng khôngthèm sát, liền quay đầu đi, như trước làlãnh khốc không chút thay đổi, mặt cũng không đỏ, nhưng bên môi mang theo điểmướt át trong suốt, lại cho thấy nàng vừa làm ra chuyện khiến người ta giận sôi.

Tàng Huyền Thanh ý thức được Mộ Dung Phỉ là ghen tị, cảm thấy rất thú vị "khanh khách" cười không ngừng.

Toàn bộ quá trình Trương Tử Hề cùng Chu Tư Y đều xem ở tại trong mắt, nhưng mà đối với chuyện như vậy, Trương Tử Hề có thể hoàn toàn bình tĩnh, cô chỉ lạnh lùng nhìn hết thảy, thầm nghĩ:"Quả nhiên là bạo."

Chu Tư Y da mặt mỏng, nét ửng đỏ vừa tiêu thất lại nổi lên, mắng thầm:"Hai người này một chút liêm sỉ cũng không biết."

Chờ Tàng Huyền Thanh cười xong, cô lại nhìn về phía Trương Tử Hề, sau đó đồng thời phát hiện Chu Tư Y trốn sau lưng Trương Tử Hề, trong lòng cảm thấy thú vị, âm thầm nghĩ đến, mình cùng Trương Tử Hề tính đứng lên là biểu tỷ muội, không nghĩ tới mình cùng Trương Tử Hề tương tự như thế, đều thích bé gái nhỏ tuổi hơn mình. Điều này đối với Tàng Huyền Thanh, là một phát hiện phi thường tân kỳ và thú vị, nhìn Trương Tử Hề cùng Chu Tư Y, khóe miệng giương lên, đây là nụ cười thiệt tình cô rất ít phát ra.

Tàng Huyền Thanh cũng không lãng phí thời gian, trực tiếp nói với Trương Tử Hề:"Trương Tử Hề, ta muốn hợp tác với ngươi."

Trương Tử Hề một chút cũng không kinh ngạc, nhưng cô lại nghi hoặc, hỏi:"A? Tàng Huyền Thanh, ta thật sự không thể tưởng được ta có phương diện nào có thể cùng ngươi hợp tác? Bất đồng thân phận không nói, hành vi của ngươi cũng không khiến ta cảm thấy thành ý a."

Tàng Huyền Thanh thẳng hô kỳ danhTrương Tử Hề, cho nên Trương Tử Hề cũng không cảm thấy mình phải tôn xưng đối phương cái gì. Hơn nữa Trương Tử Hề cũng không cảm thấy phân lượng của mình thấp hơn Tàng Huyền Thanh, tuy rằng Tàng Huyền Thanh thân là trùm hắc đạoH thị, nhưng Trương Tử Hề cũng là đại thiên kim đại thương thị lớn nhất H thị.

Người có thể thẳng hô tính danh của mình, trừ bỏ Mộ Dung Phỉ cùng cha mẹ đã tạ thế, Tàng Huyền Thanh luôn rất keo kiệt, bởi vì ở trong mắt Tàng Huyền Thanh, ngoại trừ ba người kia, người khác đều không có tư cách gọi tên đầy đủ của cô. Tàng Huyền Thanh xem Trương Tử Hềnhư biểu muội, thêm phần khoan dung, tuy rằng Trương Tử Hề cùng Trương Nghiên Khánh chỉtương tự hai phần.

Thái độ của Tàng Huyền Thanh coi như là thành khẩn:"Ta cũng là bất đắc dĩ, chuyện ta và ngươi hợp tác phải giữ bí mật, cho ngươi cho ta đều có lợi, ngươi cũng thấy đó, nếu ta trực tiếp đi tìm ngươi thì sẽ khó tránh khỏi bị người hữu tâm phát hiện."

Tàng Huyền Thanh coi như là cho Trương Tử Hề mặt mũi, nếu đối mặt với người khác, cô căn bản là lười giải thích, Trương Tử Hề có thể cảm giác được Tàng Huyền Thanh hữu thành ý, hơn nữa Trương Tử Hề cũng không tưởng cùng Tàng Huyền Thanh huyên náo, ít nhất là hiện tại, bởi vì cô còn có đối thủ rất mạnh cần ứng phó. Trương Tử Hềgật gật đầu, xem như tiếp nhận Tàng Huyền Thanh giải thích, sau đó hỏi:"Trước tiên là nói về phương diện hợp tác cụ thể đi, ta cần phải suy nghĩ có nên đáp ứng ngươi hay không."

Lời Trương Tử Hềnói rất có hương vị thương nhân, Tàng Huyền Thanh nghe xong, nói:"Ta biết ngươi cần tiền, bằng không ngươi cũng sẽ không kêu hảo bằng hữu của ngươi là thiên kim Tô thịgiúp ngươi tẩy tiền, ta có thể cho ngươi vay số lượng khổng lồ, còn là không kỳ hạn không lợi tức."

Tàng Huyền Thanh nói làm cho Trương Tử Hề híp mắt một chút, Tàng Huyền Thanh tra được Tô Lâm giúp mình tẩy tiền, cô cũng không cảm thấy kỳ quái, bởi vì Tàng Huyền Thanh là hắc đạo, nếu tra không được, cô ta sẽ không đủ tư cách ngồi lên vị trí đệ nhất.

Hơn nữa Tàng Huyền Thanh cũng không có nói sai, Trương Tử Hề đúng thật là cần tiền, cần rất nhiều tiền, Tàng Huyền Thanh đưa ra chỗ tốt, làm một thương nhân, Trương Tử Hề đương nhiên sẽ không cự tuyệt, nhưng cô lại biết, trên đời không có cái gì free, Trương Tử Hề để ý là đại giới cô phải trả, vì thế cô hỏi:"Vậy ngươi muốn cái gì từ ta?"

Tàng Huyền Thanh nhẹ nhàng cười, vươn hai ngón tay thon dài nói với Trương Tử Hề:"Hai thứ. Thứ nhất, ta muốn ngươi giúp ta thu mua Lưu thị, hết thảy tài chính do ta cung cấp, sau khi thành công, ta không cần, cho ngươi luôn. Thứ hai, ta muốn công ty Viện An dưới quyền Trương thị."

Trương Tử Hề nghe Tàng Huyền Thanh nói xong, sâu kín nhìn Tàng Huyền Thanh một cái, liền cúi đầu, che giấu cảm xúc chậm rãicân nhắc. Cô cảm thấy Tàng Huyền Thanh nhất định biết mình muốn đối phó Lưu Tổ Thông, năm đó cha mẹ Chu Tư Y bị tai nạn xe cộ, Tàng Huyền Thanh hẳn là rất đơn giản liền có thể tra thông thấu, thu mua Lưu thị vốn chính là một phần nhỏ trong kế hoạch của Trương Tử Hề, cho nên điểm ấy Trương Tử Hề cũng không có cái gì hảo lo lắng.

Về công ty con Viện An của Trương thị, nếu Trương Tử Hềthành công, có thể nắm giữ Trương thị, tựa hồ cũng không khó để đáp ứng. Viện An đối với Trương thị, cũng không phải sản nghiệp chủ lưu, nó chỉ phụ trách cung cấp bảo an cùng phục vụ Trương thị, cũng đối ngoại cung cấp thêm hạng mục bảo tiêu.

Chỉ cần Tàng Huyền Thanh có thể cung cấp tài chính, kế hoạch của cô sẽ không cần kéo dài thêm hai ba năm, lập tức có thể triển khai. Điều kiện như vậy đối với Trương Tử Hề mà nói, là trăm lợi chứ không hại, Trương Tử Hề cũng không do dự nữa.

Đối với Tàng Huyền Thanh, cô cùng bất luận kẻ nào hợp tác cũng không quen viết biên nhận hay ký hợp đồng, bởi vì cô cho tới bây giờ vốn không có nhờ pháp luật bảo hộ quyền lợi của mình, cô dùng phương pháp riêng, chính là loại người "đếch sợ bố con thằng nào".

Đối với Trương Tử Hề, không viết biên nhận, không ký hợp đồng, ích lợi lại hoàn toàn thiên hướngcô, nếu muốn hợp tác thành công, Tàng Huyền Thanh phải xuất ra tài chính đến duy trì cô, cô sẽ thực hiện bước tiếp theo. Vì thế Trương Tử Hề cũng vui vẻ đồng ý.

Trước khi Tàng Huyền Thanh cùng Mộ Dung Phỉ rời đi, Tàng Huyền Thanh đột nhiên nói:"Để cho sự hợp tác của chúng ta có thể thành công, bắt đầu từ ngày mai ta sẽ phái vài người âm thầm bảo hộ ngươi cùng Y nhi nhà ngươi."

Trương Tử Hề nghe xong nhíu mày, hồi đáp:"Cám ơn hảo ý của ngươi, nhưng không cần đâu, ta không quen cuộc sống của mình bị quấy rầy."

Tàng Huyền Thanh nghe xong thì nhẹ nhàng cười, thật tự tin nói:"Ngươi yên tâm, ta cam đoancuộc sống của ngươi sẽ giốngnhư trước kia như đúc, nếu thật sự để ngươi nhận thấy bọn họ tồn tại, bọn họ cũng không đủ tư cách là tinh anh củaThanh Liên Hội. Ngươi hẳn là biết Lưu Tổ Thông là người thế nào, hắn chuyện gì đều có thể làm được, chẳng lẽ ngươi không lo lắng sự an toàn của Y nhi nhà ngươi sao? Trọng yếu hơn là, tác dụng của bọn họ không chỉ là có thể bảo hộ các ngươi, còn có thể giúp các ngươi phòng ngừa người khác điều tra."

Tàng Huyền Thanh nói như vậy, Trương Tử Hề không có lý do cự tuyệt, đành phải đáp ứng.

Tàng Huyền Thanh cùng Mộ Dung Phỉ rời đi, Chu Tư Y đột nhiên vòng trụ thắt lưngTrương Tử Hề, nghiêng đầu nằm lên lưng cô, nhẹ nhàng hỏi:"Hề, chị biết chị ta hả?"

Trương Tử Hề cầm tay Chu Tư Yđặt bên hông, mỉm cười, hồi đáp:"Ừ, tôi biết."


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương