Sau khi Trương Tử Mộng về nước vẫn luôn ở nhà Trương Tử Hề, Trương Tử Hề tự nhiên cũng sẽ không cho nàng lập tức đi làm, không cho thương lượng muốn nàng nghỉ ngơi một tháng.

Trương Tử Hề xem ra, Trương Tử Mộng lúc này là cần người chiếu cố, nhưng Trương Tử Hề và Chu Tư Y đều phải ra ngoài vì kế hoạch giành giật từng giây, không chiếu cố Trương Tử Mộng được. Trương Tử Hề cũng không yên tâm để Trương Tử Mộng ở nhà một mình, tuy rằng không biết tình huống cụ thể, nhưng Trương Tử Hề biết Trương Tử Mộng làm xong giải phẫu mới mười bốn ngày, khẳng định là hành động có điều không tiện, phải tìm người tới chiếu cố nàng.

Hai ngày trước là Trương Tử Hề nghỉ ngơi ở nhà bồi Trương Tử Mộng, chiếu cố Trương Tử Mộng, mà về phương diện khác cũng là để bản thân nghỉ ngơi một chút, dù sao Đan Lam Phong cũng đã trở lại, rất nhiều chuyện Trương Tử Hề đều có thể tạm thời buông ra, không cần tự lực cánh sinh nữa, hơn nữa có văn kiện trọng yếu gì đó, cũng có thể kêu Đan Lam Phong gửi bưu kiện cho mình.

Trương Tử Hề ngẫu nhiên nghỉ ngơi một chút còn có thể, nhưng thân là tổng tài của một công ty lớn, rất nhiều này nọ vẫn là phải thời khắc theo dõi, cho nên hai ngày sau, Trương Tử Hề cũng đi làm, lúc này cô hoang mang, rốt cuộc tìm ai tới chiếu cố Trương Tử Mộng đây.

Quản gia Miracle là người thích hợp, nhưng Miracle lại không biết tình huống cụ thể của Trương Tử Mộng, Trương Tử Hề cũng sẽ không nói cho nàng biết. Như vậy còn có ai có thể chiếu cố tốt Trương Tử Mộng? Thời điểm Trương Tử Hề đang xoắn, liền có người thích hợp nhất tự đưa mình lên cửa.

7h30 sáng, Trương Tử Hề và Chu Tư Y vừa rời giường tẩy xuyến xong, liền nghe thấy dưới lầu vang lên tiếng chuông cửa, hai người nghi hoặc nhìn nhau, sau đó đổi quần áo cùng nhau đi xuống lầu, vừa vặn thấy Tô Lâm trong tay dẫn theo một cái gói to đi theo Miracle.

Trương Tử Hề và Chu Tư Y sửng sốt, tựa hồ cũng chưa nghĩ đến Tô Lâm sớm như vậy sẽ đến thăm, Tô Lâm đi theo Miracle tiến vào đại sảnh, cô nhìn xung quanh một chút, tựa hồ đang tìm tìm cái gì, tiếp theo liền phát hiện Trương Tử Hề cùng Chu Tư Y đứng ở giữa thang lầu, cực kỳ tự nhiên chào hỏi:"Hề Hề, Tư Y, sớm a."

Trương Tử Hề và Tô Lâm đều lớn hơn Chu Tư Y, Trương Tử Hề lớn hơn Chu Tư Y bảy tuổi, Tô Lâm lại lớn hơn Chu Tư Y mười hai tuổi. Chu Tư Y chưa bao giờ xem Trương Tử Hề là trưởng bối, nhưng là đối với Tô Lâm nàng lại xem cô như một trưởng bối, người này còn là bằng hữu duy nhất của Trương Tử Hề, nàng đặc biệt nhu thuận lễ phép, mỉm cười đáp lại:"Tô tỷ, sớm."

Mà Trương Tử Hề đối Tô Lâm cũng là trực tiếp một chút, trên mặt không có tươi cười, chỉ có nghi hoặc, hỏi:"Tô tỷ, hôm nay làm sao đến sớm vậy?"

Tô Lâm hai ngày trước có đến xem Trương Tử Mộng, nhưng chưa từng sớm như hôm nay, bình thường đều là khi Tô Lâm rảnh rỗi mới tới a.

Tô Lâm vừa rồi còn bình thường, Trương Tử Hề hỏi xong, cô lại trở nên mất tự nhiên, nhịn không được nhìn thoáng qua phía sau Trương Tử Hề, phát hiện người mình muốn tìm vẫn chưa xuất hiện, cô không có trực tiếp hồi đáp Trương Tử Hề, hỏi ngược lại:"Hề Hề, Mộng Mộng còn chưa rời giường sao?"

Trương Tử Hề nhìn Tô Lâm có chút đăm chiêu, sau đó đáp:"Ừ, còn chưa có rời giường đâu. Tôi kêu em ấy hảo hảo nghỉ ngơi một trận rồi hãy đi làm, cho nên không vội đánh thức em ấy."

Tô Lâm cúi đầu nhìn gói to trong tay, suy nghĩ một chút, nói với Trương Tử Hề:"Hề Hề, tôi có thể đi lên nhìn xem em ấy hay không, tôi sẽ không đánh thức em ấy, tôi chỉ là...... Nhìn xem thôi."

Nghe Tô Lâm nói thì Chu Tư Y đã biết, trên mặt nàng hiển lộ thần sắc, nhưng nàng không dám xen mồm vào cuộc đối thoại giữa Trương Tử Hề và Tô Lâm, chỉ nhu thuận đứng ở một bên. Trương Tử Hề cũng là hơi nhíu nhíu mày, chưa rời giường thì có gì đẹp, chờ Trương Tử Mộng thức dậy lại đi xem nàng cũng giống nhau.

Lại nhìn Tô Lâm trang điểm tinh xảo, Trương Tử Hề nghĩ đến chỗ Tô Lâm ở cách nơi này cũng không tính gần, cộng thêm thời gian hoá trang, như thế nào cũng phải mất một tiếng, chẳng lẽ Tô Lâm 6h30 đã rời giường? Trầm mặc một chút, Trương Tử Hề tựa hồ cũng tưởng đến cái gì, thoáng do dự một chút, cuối cùng vẫn là không nói ra, chỉ gật gật đầu nói với Tô Lâm: "Ừ, Tô tỷ chị đi lên đi."

Tiếp theo Trương Tử Hề lôi kéo Chu Tư Y xuống lầu, mà Tô Lâm liền dẫn theo gói to lên lầu, lúc gặp thoáng qua, Trương Tử Hề lơ đãng nhìn cái gói, từ khe hở trông vào, hình như là một hạp cơm.

Trương Tử Hề cùng Chu Tư Y ngồi vào bàn ăn, hai người đều là đăm chiêu, có lẽ là nghĩ cùng một sự kiện, nhưng mà ai cũng không mở miệng, các loại trầm mặc cường điệu đã thành thói quen, như trước vẫn là Trương Tử Hề chiếu cố Chu Tư Y.

Đem một chén cháo đã được thổi nguội nhẹ nhàng đặt trước mặt Chu Tư Y, Trương Tử Hề đột nhiên hỏi:"Y nhi, em cũng thấy được Tô tỷ đối Tử Mộng giống như có điểm......?"

Trương Tử Hề cũng không nói toạc ra, nhưng cô tin tưởng mình và Chu Tư Y đủ ăn ý, lời của cô Chu Tư Y có thể biết.

Chu Tư Y ngẩng đầu nhìn Trương Tử Hề một cái, gật gật đầu, sau đó suy nghĩ một chút mới hỏi:"Hề, vậy chị nghĩ thế nào?"

Chu Tư Y hỏi như vậy, là bởi vì nàng so với ai khác đều hiểu biết Trương Tử Hề, Trương Tử Hề bình thường đối ai cũng lạnh lùng, nhưng khi đối người mà cô để ý thì sẽ không như thế, ngược lại là quan tâm càng sâu, tỷ như Trương Tử Mộng, Trương Tử Hề dưới đáy lòng nhận Trương Tử Mộng là muội muội, tuy rằng ngoài miệng chưa bao giờ nói ra, nhưng Chu Tư Y biết Trương Tử Hề vẫn đều quan tâm Trương Tử Mộng, thật giống như kế hoạch của Trương Tử Hề hiện tại đã có sự hiện diện của Trương Tử Mộng rồi.

Trương Tử Hề nhíu mày không có lập tức trả lời, cô đối lời Chu Tư Y nói lâm vào trầm tư. Chu Tư Y lúc này cũng đoán không ra Trương Tử Hề nghĩ gì, kỳ thật Chu Tư Y cũng không biết chuyện xấu của Tô Lâm, bởi vì Trương Tử Hề không phải hạng người đi nói xấu sau lưng người khác, cô chưa từng cùng Chu Tư Y nhắc tới những chuyện cũ khiến cô bất mãn của Tô Lâm.

Mà Chu Tư Y nghĩ đến là, tâm ý Trương Tử Hề đối với mình, mình có thể khẳng định, nhưng tâm ý Trương Tử Hề đối với Trương Tử Mộng là gì, có phải là không hy vọng Trương Tử Mộng đi lại đường xưa của hai người, hy vọng Trương Tử Mộng có thể tìm một nam nhân sống một cuộc sống bình thường?

Ấn tượng Tô Lâm cấp cho Chu Tư Y, cơ bản đều tốt, nàng gặp Trương Tử Hề trầm mặc không nói lời nào, vì thế nhẹ nhàng bổ sung một câu: "Kỳ thật em cảm thấy Tô tỷ tốt lắm."

Trương Tử Hề nghe Chu Tư Y nói, nghĩ đến nàng là đồng ý Tô Lâm cùng Trương Tử Mộng, cô cười cười nói:"Kỳ thật tôi cũng hiểu được Tô tỷ không tồi, bằng không tôi cũng sẽ không cùng chị ta làm bằng hữu nhiều năm như vậy."

Trương Tử Hề là nói thật, Tô Lâm xác thực ở phương diện kia là cô cực độ không đồng ý, nhưng dưới sự phản cảm của Trương Tử Hề, Tô Lâm lại có thể làm cho Trương Tử Hề dễ dàng tha thứ, liền cho thấy chị ta có rất nhiều địa phương được Trương Tử Hề thưởng thức. Hơn nữa hành vi gần đây của Tô Lâm cô đều xem tại trong mắt, Tô Lâm bây giờ hoàn toàn không giống dĩ vãng, đối Trương Tử Mộng cũng chiếu cố cẩn thận, mà thái độ của Trương Tử Mộng đối với Tô Lâm hai ngày này, Trương Tử Hề xem ra cũng là có khả năng, huống chi ở trong mắt Trương Tử Hề, hai người chỉ cần lưỡng tình tương duyệt, không cần để ý giới tính.

Chuyện tình Trương Tử Hề vốn rối rắm, nhưng Chu Tư Y chỉ nói một câu liền rộng mở sáng suốt, cô cười cười nói:"Cảm tình chính là chuyện giữa hai người, tôi cũng sẽ không cản trở, hết thảy liền thuận theo tự nhiên đi."

Tô Lâm đứng bên ngoài phòng Trương Tử Mộng một hồi, sau đó thử mở cửa ra, có lẽ là vì nơi này là nhà Trương Tử Hề, đối với Trương Tử Mộng mà nói rất có cảm giác an toàn, cho nên cửa cũng không có khóa. Nhẹ nhàng đẩy cửa ra, Tô Lâm đi vào.

Quay người đóng cửa, ánh mắt Tô Lâm không tự giác bắt đầu mềm nhẹ, nhìn Trương Tử Mộng còn nằm trên giường ngủ say, ánh mắt chuyên chú chưa từng di động, cước bộ nhẹ nhàng chậm chạp đi qua, sau đó ngồi ở bên giường, nhìn nàng điềm tĩnh ngủ say, trong lòng nhu thành nước.

Tô Lâm cứ như vậy im lặng nhìn, ngay cả tần suất chớp mắt đều là giảm đến mức thấp nhất, tựa hồ người trước mắt xem thế nào cũng không chán, ánh mắt quá mức chuyên chú mà triền miên.

Trương Tử Mộng luôn luôn thiển miên, hơn nữa trực giác của nữ nhân đặc biệt mẫn cảm, ánh mắt Tô Lâm quá mức triền miên, cho nên Trương Tử Mộng đang ngủ lại nhíu nhíu mày, sau đó chậm rãi mở mắt, chống lại ánh mắt nhu tình như nước của Tô Lâm.

Có lẽ Tô Lâm đối Trương Tử Mộng là quá mức quen thuộc, ngửi mùi hương trên người Tô Lâm nàng liền biết là ai tới, có lẽ là bởi vì ánh mắt Tô Lâm thật nhu hòa, cho nên vừa tỉnh lại Trương Tử Mộng phát giác bên cạnh đột nhiên có thêm một người, nhưng không có bị kinh hách.

Cùng Tô Lâm nhìn nhau một hồi, ngay cả Trương Tử Mộng cũng không biết thời gian đối diện kéo dài bao lâu, khi nàng thật sự nhịn không được mà nháy mắt thì mới hoàn hồn, sau đó nhẹ giọng kêu:"Tô tỷ."

Tô Lâm không tự giác giơ lên khóe miệng, hình thành một độ cong rất mỹ lệ, thanh âm chưa bao giờ mềm nhẹ đến thế:"Ừ, em tỉnh rồi?"

Trương Tử Mộng nguyên bản là nằm nghiêng, không biết do nguyên nhân gì mà xoay người biến thành nằm ngửa, sau đó trợn mắt nhìn trần nhà đáp:"Ừ." Lại qua vài giây, nàng mới quay đầu nhìn Tô Lâm nói:"Tô tỷ, hiện tại mấy giờ?"

Tô Lâm nhìn đồng hồ đáp:"8h20."

Trương Tử Mộng khẽ cau mày, sau đó nghi hoặc nhìn Tô Lâm hỏi:"Tô tỷ, sớm như vậy chị đã có mặt ở đây?"

Tô Lâm cười nói:"Tôi đến đây chiếu cố em nha. Mộng Mộng, chỉ có tôi mới có thể chiếu cố em tốt nhất."

Tô Lâm cực kỳ tự tin, giống như là chân lý, giống như khẳng định chính mình, lại giống như thôi miên Trương Tử Mộng.

Trương Tử Mộng sửng sốt một chút, nhưng không có phản bác Tô Lâm, Tô Lâm nói những lời này cũng không phải lần đầu tiên, hơn nữa cho tới nay đúng là không có ai để ý mình như Tô Lâm, còn cẩn thận chiếu cố, cho nên Trương Tử Mộng trong lòng cũng đồng ý lời Tô Lâm nói, nhưng mà nàng lại nghi hoặc hỏi:"Tô tỷ, chị không cần đi làm sao?"

Tô Lâm đã sớm đoán được Trương Tử Mộng sẽ hỏi như vậy, cười khẽ đáp:"Không cần a, đệ đệ của tôi mới trở lại công ty, cho nên tôi tạm thời để nó thích ứng một chút, vì thế liền nghỉ phép một tháng, vừa vặn có thể chiếu cố em."

"Đệ đệ của chị?" Trương Tử Mộng cau mày nghi vấn, nàng nhớ tới ngày đầu tiên Chu Tư Y tiến vào Vu thị thực tập, nam nhân kia thẳng hô tính danh Trương Tử Hề, thật là không có giáo dưỡng.

"Ừ." Sự kiện kia Tô Lâm không biết, cô không biết lúc ấy Trương Tử Mộng cũng có mặt ở đó, hơn nữa Trương Tử Mộng biết mình là bởi vì quan hệ giữa mình và Trương Tử Hề, thẳng đến sau khi Trương Tử Hề ly khai Trương gia hai người mới bắt đầu quen thuộc, cho nên Tô Lâm nghĩ Trương Tử Mộng không có gặp qua Tô Vân Trì, cô nói:"Em hẳn là không biết nó, đã nhiều năm nó không có về Tô gia, luôn luôn ở học viện tài chính Thế Khải làm giáo sư. Nó cũng là gần đây mới đột nhiên trở về."

Nghe Tô Vân Trì đột nhiên trở lại Tô gia, lại liên tưởng đến thái độ lúc ấy của Tô Vân Trì đối với Trương Tử Hề, Trương Tử Mộng tựa hồ có dự cảm xấu, nàng cau mày tự cố tự hỏi.

Tô Lâm cũng không có chú ý tới thần sắc của Trương Tử Mộng, cô cúi người đi lấy gói to, nói với Trương Tử Mộng:"Mộng Mộng, rời giường đi, tôi kêu người ta nấu cho em một ít cháo lộc nhung nè, em mau rời giường rồi uống nó đi, sẽ có ích cho thân thể của em đó."

Kỳ thật Tô Lâm rất muốn tự mình nấu cháo, bất đắc dĩ cô thật sự là không tinh thông gia vụ, càng lo lắng Trương Tử Mộng sẽ ăn không vô, cuối cùng Tô Lâm vẫn là từ bỏ, như trước thỉnh đầu bếp nấu giùm.

Cháo lộc nhung, Trương Tử Mộng không cần nghĩ cũng biết nó là thực vật tư âm. Nàng cũng không có cự tuyệt, nói:"Vậy được rồi, Tô tỷ chị chờ một chút, tôi đi rửa mặt trước."

Phòng khách của Trương Tử Mộng có phòng tắm, trước kia nàng luôn dùng cái dưới lầu, chẳng qua là vì Trương Tử Hề chưa bao giờ mời khách đến nhà, cho nên phòng tắm trong phòng khách vẫn đều để trống, sau khi Trương Tử Mộng vào ở, Trương Tử Hề mới trang bị đủ thứ.

Nhưng mà, Trương Tử Mộng vừa rời giường, tiếng đập cửa liền vang lên, không cần nghĩ cũng biết,nếu không phải Trương Tử Hề thì chắc chắn là Chu Tư Y, vì thế Trương Tử Mộng vừa nói chờ một chút, vừa tự mình đi tới cửa.

Xuất hiện ở cửa là Trương Tử Hề, cô đầu tiên là nhìn thoáng qua căn phòng, tiến vào, một bên hỏi Trương Tử Mộng:"Dậy rồi à?" Một bên đi về phía Tô Lâm, ngồi xuống giường.

"Vâng." Trương Tử Mộng gật đầu đáp.

Trương Tử Hề liếc Tô Lâm một cái, thấy hạp cơm mở ra, đang để cháo nguội, cũng không nói thêm cái gì, sau đó hỏi Tô Lâm:"Tô tỷ, hôm nay chị không cần đi làm?"

Tô Lâm liền lặp lại câu trả lời ban nãy, Trương Tử Hề nghe tin Tô Vân Trì quay lại Tô thị cũng không có chú ý nhiều, nhưng khi nghe Tô Lâm nghỉ phép lại đây chiếu cố Trương Tử Mộng, trong lòng hơi thả lỏng. Trương Tử Hề sớm đã chuẩn bị xuất môn, nhưng là lo lắng Trương Tử Mộng không có người chiếu cố, cho nên vẫn kéo dài tới hiện tại, Chu Tư Y thì đã đi mất.

Lúc này Trương Tử Mộng vừa vặn hỏi:"Chị, Tư Y đâu?"

Trương Tử Hề nhìn Trương Tử Mộng cùng Tô Lâm, cũng không có lập tức trả lời vấn đề này, cô đang suy tư đây có phải là thời cơ nói ra toàn bộ kế hoạch. Cẩn thận suy tư cân nhắc một hồi, Trương Tử Mộng và Tô Lâm đều đảm đương vị trí quan trọng trong kế hoạch, có lẽ sớm một chút nói cho bọn họ biết, để bọn họ còn chuẩn bị tâm lý.

Vì thế Trương Tử Hề đột nhiên nghiêm túc lên, nói với hai người:"Tô tỷ, Tử Mộng, hai người cẩn thận nghe tôi nói, kỳ thật tôi và Y nhi có một kế hoạch......"

Trương Tử Mộng cùng Tô Lâm im lặng nghe Trương Tử Hề kể ra, sau đó biểu tình càng ngày càng ngưng trọng, chờ Trương Tử Hề nói xong, hai người đều trầm mặc một chút, cũng không có lập tức trả lời Trương Tử Hề.

Một lát sau Trương Tử Mộng mới nói:"Chị, em nghe lời chị."

Tô Lâm thật sâu nhìn thoáng qua Trương Tử Mộng rồi cũng nói:"Hề Hề, vì Mộng Mộng...... Và em, tôi sẽ tẫn hết khả năng."

Tô Lâm tạm dừng ở trung gian quá mức rõ ràng, khiến cho Trương Tử Mộng không khỏi xấu hổ, nàng nhịn không được trừng Tô Lâm một cái, sau đó lại có điểm mất tự nhiên nhìn về phía Trương Tử Hề, lại thấy Trương Tử Hề cũng không có phát giác cái gì, mới yên tâm một chút.


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương