Vương Tử Hựu quả nhiên là tuổi trẻ, thân thể phi thường khỏe mạnh, chưa đến một tuần vết thương đã lành hẳn.

Vừa đúng lúc đoàn phim "Nguyên Vị" tuyên truyền đã được phân nửa thời gian.
Khi hai người gặp mặt lần nữa Mạc Tịnh Ngôn nhìn nàng một cái rồi đi làm chuyện của mình, Vương Tử Hựu định nhiệt tình ôm nàng, kết quả ngay cả chào hỏi cũng không có mà người đã chạy mất rồi, để mặc nàng một mình đứng nhìn thất vọng.
Thừa dịp thời gian ăn cơm Vương Tử Hựu đến phòng nghỉ của Mạc Tịnh Ngôn, đẩy cửa bước vào trông thấy 80 cùng Mạc Tịnh Ngôn đang mở cặp lồng đựng cơm.

80 thấy Vương Tử Hựu đến cũng không nói lời nào, chỉ mở to hai mắt nhìn nàng chằm chằm, vì vậy rất thức thời nói: "Ài, khát quá, tôi đi mua nước ngọt, Mạc tỷ cậu có muốn uống không ? Được rồi tôi biết rõ cậu cũng muốn, tôi đi, máy bán nước tự động hơi xa chút, có lẽ tôi sẽ đi hơi lâu..." lầm bầm lầu bầu một hồi 80 cũng đóng cửa rời đi.
Trong phòng chỉ còn hai người họ.
"Chân em đã lành chưa?" Mạc Tịnh Ngôn cười hỏi.
"Nói nhảm, không lành sao có thể đứng trước mặt chị chứ ?"
Mạc Tịnh Ngôn liếc mắt nhìn âm dương quái khí Mạc Tịnh Ngôn một cái, không muốn cãi với nàng, tiếp tục ăn cơm.
"Chị lại như trước kia làm như không quen em sao!" Vương Tử Hựu thò tay đoạt lấy cặp lồng đựng cơm của Mạc Tịnh Ngôn, rõ ràng hôm nay không nhận được câu trả lời vừa ý sẽ không trả lại cơm cho nàng.
Mạc Tịnh Ngôn buông tay: "Tiểu Hựu, tiểu bằng hữu, em muốn thế nào đây? Trước mặt mọi người mà mắt đưa mày lại sao? Em không sợ mọi người biết quan hệ của chúng ta sao?"
"..." Vương Tử Hựu quả thật không phản bác được.
"Ngoan, tôi đói quá." Mạc Tịnh Ngôn muốn đoạt lại cặp lồng đựng cơm, Vương Tử Hựu vẫn không cho.
"Ngoan cái gì, nghe lời cái gì ! Em không phải chó con! Chẳng lẽ chị muốn cứ như vậy mà đối xử sao?"
Mạc Tịnh Ngôn thở dài, nhìn Vương Tử Hựu với ánh mắt dịu dàng: "Chẳng lẽ ngay từ đầu em không ở trái đất để nhận thức ư?"
"Ở trái đất gì?"

"Đó là chuyện đương nhiên thôi" Mạc Tịnh Ngôn đứng lên, duỗi ngón tay chỉ vào ngực Vương Tử Hựu nói: "Em quên rồi sao? Công ty đã sớm cảnh cáo chúng ta sau khi tuyên truyền phim kết thúc thì phải cách xa một chút, tin đồn cũng không được tiếp tục có, những điều này đều vì sự nghiệp của em, em nên nhớ kỹ một chút."
"Thế nhưng mà!" Vương Tử Hựu dùng sức ném cặp lồng đựng cơm về phía bàn ăn, cơm rơi đầy, còn có trứng muối ọt ọt lăn lộn xuống đất "Chúng ta vừa mới quen nhau, chưa có bất kỳ mật ngọt nào, chẳng lẽ vì vậy mà ít đi ?"
Mạc Tịnh Ngôn nhìn trứng muối lăn dưới đất, nhăn mặt nói: "Này, đừng có lãng phí thức ăn."
"Mạc Tịnh Ngôn, chị không được bỏ qua vấn đề của em!" Vương Tử Hựu bất mãn tương đương.
Mạc Tịnh Ngôn bị nàng trách móc có chút phiền, vừa lúc có người gõ cửa, Mạc Tịnh Ngôn thở phào đứng lên mở cửa.
Cửa vừa mở, Mạc Tịnh Ngôn đã thấy phóng viên Tô Trì đứng trước mặt, lập tức ngẩn ngơ.
"HI, MONICA!" Tô Trì phóng khoáng chào hỏi, ánh mắt lơ đãng nhìn vào trong phòng, đúng lúc đối mặt với Vương Tử Hựu, Tô Trì cười nói: "Tôi đến tìm 80, cô ấy có ở đây không?"
Mạc Tịnh Ngôn kỳ thật bất ngờ khi có phóng viên xuất hiện ở chổ này, cô ấy làm sao biết mà đến nơi này? Đoàn phim cùng đơn vị chế tác không có khả năng tiết lộ.
"80 đi mua đồ rồi, có lẽ ở lầu một." Mạc Tịnh Ngôn giữ cửa nửa đóng nửa hở, không muốn trò chuyện với nàng thêm nữa, sợ nàng trông thấy tình huống bên trong phòng, rất lễ phép ôn hòa trả lời
"Ah...cám ơn" Tô Trì quay người muốn đi, đột nhiên đụng phải Đại Nguyên vội vội vàng vàng.
Đại Nguyên vốn chưa kịp thấy mặt Tô Trì, nhưng lại có cảm giác phía sau lưng rùng mình, khiến cả người nàng run lên, Vội vàng quay đầu nhìn lại vừa vặn đối mặt với con mắt yêu mị dấu đằng sau mắt kính dài nhỏ của Tô Trì.
"Khỏe không Đại Nguyên." với tư cách là phóng viên ưu tú, không chỉ nhớ tên của đại minh tinh, mà người đại diện ở phía sau hậu trường cũng phải thuộc như lòng bàn tay.
"Tô Trì, tại sao cô lại ở đây?" Đại Nguyên đương nhiên là biết rõ.

Danh tiếng phóng viên vương bài của Đông Đại Vệ, Đại Nguyên đã sớm được giới đại diện của các nàng lưu truyền, phóng viên này dùng ngôn từ chanh chua sắc bén, nổi tiếng xuất quỷ nhập thần trong vòng 10m có thể đánh hơi được mùi bách hợp.

Bất quá điều đau đầu nhất của công ty giải trí chính là năng lực tìm ra scandal của nàng, phần lớn đầu đề trên báo Đông Đại vệ đều do nàng viết nên.
"Tôi tới tìm bằng hữu." Tô Trì chỉnh lại gọng kiếng của nàng.

"Tìm 80?"
Tô Trì ha ha cười hai tiếng không tiếp tục đề tài này, vỗ vỗ cánh tay Đại Nguyên nói: "Tôi biết rõ cô thích ăn hải sản, lần sau tôi mời cô, chỗ đó hương vị rất ngon, nhất định cô sẽ thích."
Đại Nguyên chào rồi bỏ qua, Tô Trì xuống lầu, Đại Nguyên nhìn theo nàng mặc bộ đồ công sở màu đen, như có điều suy nghĩ: "Xem ra tôi đoán nàng cùng 80 giao tình không đơn giản là đúng, nàng khó đối phó, không biết là bạn hay là thù...80 nàng không biết có chế trụ được nữ nhân này không nữa?" Đại Nguyên thở dài, một người, hai người đều là nhóm bách hợp, ngành giải trí quả nhiên có nhiều thú vị.
"Xong luôn, bị phóng viên thấy chúng ta ở cùng một chổ một mình, đoán chắc sẽ bị giật tít." Mạc Tịnh Ngôn hoàn toàn không để ý đến cặp lồng thức ăn, ngồi trên ghế sofa dưỡng thần.
"Chị lo sợ sao?"
"Tôi nói bao nhiêu lần rồi, tôi không sợ, mà là...!ai! Mạc Tịnh Ngôn cảm giác mình quả thật đã xuyên không trở thành tú tài, hận không thể một quyền "binh" kẻ trước mặt cho đến chết.

"Tóm lại vì sự nghiệp của em mà suy nghĩ, bớt tính tình trẻ con lại đi, công ty muốn em làm gì thì em cứ làm theo, có biết không?"
Vương Tử Hựu cả giận nói: "Đừng có dùng giọng điệu bộ trưởng mà dạy dỗ em!"
Mạc Tịnh Ngôn thở dài: "Không thể nói chuyện được với em mà." Nói xong liền mở cửa đi ra ngoài.
"Đừng có mà một câu xong rồi! Dù sao chúng ta cũng chỉ là tình ẩn mà thôi!"
Mạc Tịnh Ngôn "BÌNH" một tiếng dùng hết sức đóng cửa lại, trong phòng lập tức an tĩnh trở lại, chỉ còn lại Vương Tử Hựu như đồ ngốc đứng ở nơi đó.
An tĩnh một hồi Vương Tử Hựu có chút hối hận những lời mình vừa nói ra.

Kỳ thật nàng cũng biết Mạc Tịnh Ngôn vì muốn tốt cho nàng, nhưng bản thân nàng cũng là loại người dễ bị chọc giận, không lựa lời nói thì nàng sẽ nổi giận.
"Ai!" Vương Tử Hựu dùng sức đặt mông ngồi xuống ghết Sofa Mạc Tịnh Ngôn vừa ngồi, không nghĩ lần này vừa ngồi xuống, chổ tựa lưng bị gãy gập, hại nàng suýt tí nữa lật ngược ra sau.

May mắn nàng anh tuấn tiêu sái phản ứng nhanh vội vàng đứng vững không bị ngã sấp xuống, thế nhưng nhìn lại chiếc ghế Sofa Mạc Tịnh Ngôn vừa dùng....Chổ tựa lưng cùng theo mặt hoa hoa lệ lệ nằm ngang.

"...Cũng tốt, có thể dùng làm giường ngủ" Vương Tử Hựu an ủi bản thân một phen, sau đó lập tức trốn khỏi hiện trường.
Đợi Mạc Tịnh Ngôn một lần nữa trở về nghỉ ngơi, nhìn thấy ghế của mình ở trong tình trạng thê lương chào đón nàng, không khỏi tức giận nói: "Woa Vương Tử Hựu, em rõ ràng trả thù còn dùng thủ đoạn ngây thơ như thế, chúng ta chờ xem!"
Mạc Tịnh Ngôn không nhận ra dần dần bị Vương Tử Hựu kéo tuổi tác hạ dần xuống thấp, trận này tình cảnh va chạm không giống như yêu đương mà giống như đấu đá....
Chiến dịch tuyên truyền đi vào giai đoạn cuối, theo thông báo ngày cuối cùng bắt đầu từ sáu giờ và kết thúc vào hai giờ đêm, tất cả mọi người trong đoàn phim đều chết lặng.
Tuy công ty không có khuấy động tin đồn của Mạc Tịnh Ngôn cùng Vương Tử Hựu, nhưng giới truyền thông cũng như các đài truyền hình lớn đều đối với mối quan hệ của các nàng vẫn nhiệt tình phỏng đoán như cũ.

Mỗi lần hai nàng cùng tham gia một chương trình giải trí thì lập tức sẽ hỏi về quan hệ giữa hai nàng.

Tuy các nàng đang ở trong giai đoạn giận dỗi nhưng khi đối mặt với màn ảnh vẫn làm một bộ "tỷ muội tình thâm"
Người chủ trì hỏi các nàng: "Tôi nghĩ các cô từng nghe qua những lời đồn đãi trên mạng rất phổ biến, có rất nhiều diễn đàn chỉ dành cho hai người, xin hỏi các cô từng xem qua chưa?"
Vương Tử Hựu trả lời trước: "Kỳ thật hiện giờ tôi hoàn toàn xa lạ với Internet, trước kia còn đi học thì có lên mạng, sau này công việc bận rộn, trừ phi tôi muốn tra tài liệu thì lên mạng, tuy nhiên trên cơ bản không có đọc tin giải trí..."
"Vì sao, sợ đọc được những đánh giá tiêu cực ư?"
"Cứ xem là vậy đi, bởi vì tôi so với người khác quả thật hơi tự phụ, mọi người cũng biết tính tình tôi không tốt, tôi sợ sẽ đọc được những lời nhận xét ác ý, lúc đó không nhịn được cùng mấy người đó tranh cãi."
Trong lòng người chủ trì có chút khiếp sợ, hắn từng phỏng vấn qua nhiều nghệ sĩ, dù là nghệ sĩ đang nổi tiếng như Vương Tử Hựu hay là nghệ sĩ kém nổi tiếng một chút đều trả lời vấn đề này khá cẩn trọng, nội dung thông thường đều cùng một công thức, cái gì chịu được thì chịu, nào là "chỉ đọc được những lời tốt đẹp, không thấy lời phê bình nặng nề" ,"nào là mạng Internet cơ bản đều là hư ảo không hề để trong lòng" đại loại như thế.

Tuy nhiên giống như Vương Tử Hựu thừa nhận mình tính tình tự phụ khác biệt, có khả năng sẽ trả lời để tranh cãi ngược lại là lần đầu tiên gặp.
Người đại diện giáo dục nàng thế này sao? Thế nhưng người trẻ tuổi này trong mắt rõ ràng ánh lên vẻ tự tin kiên định, khó trách nhiều người yêu thích nàng như vậy, đoán chứng mọi người đều thích tính cách thẳng thắn ngay thẳng không giả dối của nàng.
Tuy người chủ trì đối với Vương Tử Hựu hảo cảm tăng gấp đôi, nhưng hắn vẫn phải hoàn thành nhiệm vụ: "Kỳ thật điều tôi muốn hỏi không phải cái này..." Người chủ trì cười nói: "Tôi muốn hỏi, hai cô đã từng xem qua những diễn đàn ghép hai cô thành một đôi, còn có fanfic viết các cô yêu đương với nhau không ?"
Mạc Tịnh Ngôn luôn im lặng ngồi bên cạnh Vương Tử Hựu nghe nàng cùng người chủ trì nói chuyện phiếm, người chủ trì đột nhiện hỏi trực tiếp vấn đề như vậy, Mạc Tịnh Ngôn có chút tiêu hóa không nổi, vừa đúng lúc máy quay hướng về nàng đặc tả, Mạc Tịnh Ngôn cười khổ đối với máy quay nói "Đoạn này có thể cắt được không?"
Người chủ trì đột nhiên nghe Mạc Tịnh Ngôn nói chuyện, làm bộ kinh ngạc nói: "Ah, Monica cô cũng ở đây?"
Toàn trường quay cười rộ lên, bởi vì Mạc Tịnh Ngôn luôn thất thần, trên cơ bản không nói lời nào, rốt cuộc bị người chủ trì trêu chọc.

Mạc Tịnh Ngôn khó nói lên câu đầu tiên đã bị trêu chọc, vì vậy liền lui trở về, người chủ trì lắc đầu bất đắc dĩ: "Monica, không hiểu sao mỗi lần thấy cô đứng cùng Zoe rồi lui về đằng sau lại có bộ dáng của tiểu Tam thế này ?"
"Phốc!" Vương Tử Hựu nhịn cười không được...!Mạc Tịnh Ngôn trừng mắt nhìn người chủ trì rồi nhìn sang nàng, trong lòng nguyền rủa họ 100 lần, 100 lần ah!
Hiện tại người chủ trì đều như vậy không cân nhắc, cái gì cũng có thể nói được sao?
Người chủ trì này rõ ràng bản lãnh thâm hậu, da mặt cũng luyện đến đao thương bất nhập, bị Mạc Tịnh Ngôn trừng vẫn không đau không nhột tiếp tục truy vấn.

Mà Vương Tử Hựu rõ ràng cùng phe với hắn, hai người rõ ràng vô tâm trò chuyện.
"Zoe hợp tác cùng Monica cảm thấy Monica có phải là người thẹn thùng không ?
"Thẹn thùng? Làm gì mà thẹn thùng chứ, thường xuyên nổi giận đòi đánh mông tôi, buộc tôi gọi nàng là chị."
"Đánh đòn? Monica thích dạy dỗ lắm hả?"
"Phải nói là rất thích mới đúng, hơn nữa còn rất dài dòng, chỉ có một miếng trứng muối rơi xuống đất mà bị nàng tụng niệm cả buổi."
"Zoe....!nói như vậy không sợ mọi người cho rằng hai người bất hòa sao?"
"Sao có thể...hai chúng tôi tình cảm rất bền vững." Nói xong, Vương Tử Hựu hào phóng kéo Mạc Tịnh Ngôn ôm vào trong lòng, Mạc Tịnh Ngôn cúi đầu xấu hổ, hình ảnh này càng tăng thêm không khí hài hòa, Vương Tử Hựu đã thật sự biến Mạc Tịnh Ngôn trở thành hình dạng tiểu tam mất rồi.
Vương Tử Hựu khóc như mưa kể lể cả buổi, người chủ trì hai mắt sáng rỡ, nghĩ thầm tuy yêu sách nhiều nhưng sẽ mang lại tỷ lệ bạn xem đài cao!
Mạc Tịnh Ngôn sắp chịu không nổi, phi thường muốn rống to: "Chẳng lẽ hiện tại tất cả tiết mục quảng bá lại đa dạng như vậy sao??"
Kết quả bi thảm nhất chính là các thành viên khác trong đoàn phim "Nguyên Vị" tính luôn cả đạo diễn K đều bị cho qua một bên, toàn bộ tiết mục chỉ có màn kể lể của Vương Tử Hựu cùng hình ảnh Vương Tử Hựu và Mạc Tịnh Ngôn liếc mắt đưa tình.
Tiết mục kết thúc, Mạc Tịnh Ngôn cũng không muốn cãi nhau với Vương Tử Hựu, cái đồ không có đầu óc dám ở trên tv mà nói nàng như thế, còn đối với người xem bình luận về cách sống của mình nữa chứ, bản thân mình giữ hình tượng ôn nhu hiền hòa lâu như vậy lại bị nàng một câu "dạy dỗ" rồi còn một "miếng trứng muối" triệt để phá hỏng.

Mạc Tịnh Ngôn giờ phút này chỉ nghĩ phải tìm được Đại Nguyên mà hung hăng tố khổ với nàng, lại muốn cho Đại Nguyên đánh chết tên tiểu quỷ kia.
Nhanh chân đến phòng nghỉ Đại Nguyên, Mạc Tịnh Ngôn đột nhiên sực nhớ, không đúng, tìm Đại Nguyên làm chi? Hiện tại mình cùng Vương Tử Hựu là quan hệ tình nhân, muốn đánh thì phải do chính nàng tự mình đánh cho một trận!
Vì thế Mạc Tịnh Ngôn vén tay áo lên, mặt đen đi, trong lòng nghĩ nhất định phải tính luôn mối thù làm hư ghế sofa của nàng trong một lần.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương