Ngự Thú Đại Sử Kí
-
Chương 44: Làm phản
“ Hay...hay chúng ta cứ vậy trở về đi?” lần này mở miệng là A Cửu.
Nói thật hiện giờ mọi người ở đây đều rất sợ hãi, đối phương chưa thấy mặt mà đồng đội đã chết gần hết.
Không kinh hoảng mới là có quỷ, chưa kể đến chuyến đi này lại thu hoạch được linh dược tam phẩm cần thiết để tiến hóa linh thú của bản thân. Thế nên hiện giờ A Cửu chỉ muốn nhanh chóng dời khỏi đây nhanh nhất có thể.
“ Câm miệng!!! Nếu cứ thế này tay không chở về ta chắc chắn phải chết. Ta không cần biết các ngươi làm thế nào, ta chỉ cần các người tìm ra tên tiểu tử đó và giết chết hắn cho ta” Tần Minh hét lớn.
Nói thật bây giờ hắn cũng muốn cứ như thế trở về giống như A Cửu vậy. Nhưng nếu không mang “ thứ đó” về, lão nhân kia chắc chắn sẽ không gần ngại giết chết hắn.
Tuy vẫn gọi nhau là sư đồ, nhưng chính vì thế Tần Minh mới càng hiểu rõ sự điên cuồng của lão nhân kìa.
“Đừng nói chỉ là một tên đệ tử không đáng là gì như ta, mà ngày cả người nhà của bản thân lão nhân kia cũng đã....” Tần Minh rùng minh không dám tiếp tục suy nghĩ.
Nghe thấy Tần Minh quát, A Cửu không dám tiếp tục nói chuyện. Nhưng trong ánh mắt của hắn đã ánh lên lệ quang, nhưng bị bản thân che giống rất tốt.
Tuy nói Cửu ảnh đội là dòng họ Tần bồi dường tử sĩ, nhưng mỗi người có lòng riêng làm sao biết hết được.
“ Nếu....chỉ là nếu ta giết chết tên công tử bột này, sau đó trốn đi...Không không, thế lực của dòng họ Tần không nhỏ, chưa nói đến có thể trốn đến thành phố khác hay không, cho dù có cũng chưa chắc thoát được dòng họ Tần.....” nội tâm A Cửu bắt đầu đấu tranh.
Khuôn mặt hắn mới đầu lạnh lùng sau đó lông mày nhíu lại, tiếp theo chuyển qua hoảng loạn cuối cùng bị sự dữ tợn thay thế.
A Cửu đi ở cuối đoàn người, thế nên sắc mặt hắn biến hóa không bị bọn người Tần Minh phát hiện.
Đoàn người tiếp tục tiến tới, trong tay A Cửu hiện giờ lại xuất hiện một con dao găm. Nhưng hắn cũng không vội động thủ, mà đang chờ thời cơ.
A Nhất đi trước mở đường Tần Minh theo sao, tiếp đó là A Tam cuối cùng mời là A Cửu.
Bây giờ nếu hắn ra tay rất dễ bị A Tam phát hiện cho cản lại, thế nên A Cửu mới không vội hành động.
A Cửu đưa ánh mắt nhìn sang Lục Diệp Xà bên cạnh, trong lòng bắt đầu tính toán.
“ Diệp Xà, tí nữa sau khi ta ra lệnh lập tức sử dụng Mộc lâm khốn cảnh lên đám người phía trước” A Cửu truyền âm cho Lục Diệp Xà.
“ Nhưng....” Lục Diệp Xà như có điều muốn nói.
“ Cứ làm theo nhưng gì ta bảo là được” A Cửu ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Lục Diệp Xà.
“ Vâng” Lục Diệp Xà vội vàng nói.
A Cửu biết làm thế rất nguy hiểm, nhưng hắn biết chỉ cần bản thân giết được Tần Minh thì A Nhất và A Tam cũng sẽ không ra tay đuổi giết bản thân.
Tuy rằng nếu bản thân ra tay giết Tần Minh, hai người đối phương sẽ ra tay ngăn cản.
Nhưng nếu Tần Minh chết rồi thì hai người họ cho dù có giết chết hung thủ, thì lúc trở dòng họ Tần cũng không tha cho bọn họ.
Thế nên bây giờ chỉ cần một kích giết được Tần Minh thì mọi chuyện sẽ được giải quyết.
Nói thật nếu không phải vừa rồi hắn lấy được kiện tam phẩm linh dược kia thì A Cửu cũng sẽ không nảy ra ý giết Tần Minh.
A Cửu bán mạng cho dòng họ Tần cũng chỉ vì để có được tài nguyên tu luyện. Làm nhiệm vụ cùng lắm là chết thôi, nhưng nếu không có tài nguyên cung cấp làm cho hắn không thể mạnh hơn thì A Cửu còn khó chịu hơn chết.
Nhưng giờ đây đã khác, hắn có tài liệu quan trọng nhất để linh thú của hắn tiến hóa. Nhưng tài liệu còn lại thì cùng lắm dốc hết tích lũy của bản thân ra mua là được, hắn cũng không tin là không đủ.
Chỉ cần lần tiến hóa này thành công, linh thú của hắn có thể nâng tiềm năng trưởng thành lên đến lục phẩm.
Đến lúc đó một tương lai rộng mở đang chờ hắn, hắn không muốn chết hắn cũng không muốn làm con chó cho dòng họ Tần nữa.
Nếu Tần Minh chịu rút quân trở về còn dễ nói, nhưng bây giờ hắn vẫn muốn săn lùng mục tiêu lại làm cho A Cửu nổi lên sát tâm.
Sát tâm muốn giết chết Tần Minh, giết chết đối phương để bản thân được sống. A Cửu đã rất sợ hãi rồi, sợ hãi cách giết người trong vô hình của Bạch Du.
Đối phương còn chưa thấy đối phương, nhưng anh em của mình lại từng người ngã xuống. Chuyện này đã làm cho trong lòng A Cửu trở lên sợ hãi.
Mộc lâm khốn cảnh chỉ là kĩ năng khống chế, A Cửu muốn cũng chỉ là khống chế lại đám người.
Giành cho bản thân thời gian để giết Tần Minh mà thôi, chứ không hề muốn tấn công A Nhất cùng A Tam.
“ Đây là ngươi ép ta....” A Cửu lẩm bẩm, ngay sau đó hắn hô to lên: “ Ngay lúc này”
Nghe thấy chủ nhân ra lệnh, Lục Diệp Xà lập tức phát động tấn công. Nó dùng đuôi cắm sâu xuống mặt đất, mặt đất như giấy dán bị đuôi Lục Diệp Xà đễ dàng xuyên thủng.
Cũng ngay lúc đó, dưới chân bọn Tần Minh cây cối bắt đầu sinh trưởng thắng đến đám người mà quấn đi.
Chiêu này cũng giống như thứ đã vậy khốn Ma Ảnh Báo. Chỉ khác là lúc đó chỉ cuốn lấy một mình Ma Ảnh Báo, mà lần này cuốn đến ba người và hai con linh thú thế nên độ rắn chắc của dây leo đã giảm đi nhiều.
Thế nhưng cũng đã đủ, mục đích của A Cửu chỉ là câu một tí thời gian mà thôi. Hắn nhún người hướng, huy động dao găm trong tay thẳng đến cổ Tần Minh chém tới.
Bởi vì Ma Ảnh Báo mà Cốt Binh của Tần Minh đã bị thương, thế nên hắn đã thu lại Cốt Binh vào linh văn hồi phục.
Không có linh thú ở bên, Tần Minh chỉ là một tên công tử bột tay trói gà không chặt mà thôi.
“ Ngươi muốn chết sao? Nhanh chóng thả ta ra” Tần Minh hết lên.
“ Lão Cửu, ngươi đang làm cái gì thế...?” A Tam hô lên.
“ Đúng vậy, lão Cửu nhanh chóng dừng lại....” A Nhất cũng vội la lên.
Bởi vì quá bất ngờ không đề phòng, đám người Tân Minh kể cả hai con Linh thú của A Nhất và A Tam cũng đã bị vây khốn không thể làm gì.
Tuy nghe thấy ba người la lên, nhưng A Cửu vẫn không dừng lại dao găm vẫn thẳng hướng cổ họng Tần Minh mà đến.
Rắc ~ Rắc ~
Ngay lúc con dao sắp đâm chúng Tần Minh một đạo thân ảnh xuất hiện che trước mặt hắn.
Đúng là Cốt Binh của Tần Minh, thế nhưng bởi vì Tần Minh bị dây leo nhấc lên khỏi mặt đất. Dần đến cổ đầu Cốt Binh vừa lúc che trước cổ hắn.
Dẫn đến dao găm của A Cửu thuận thế đâm thủng xương đầu của cốt binh. Ngay khi con dao vừa đâm thủng đầu của Cốt Binh, tia chớp từ con dao bộc phát đánh sinh mệnh chi hỏa của nó.
Phốc ~ phốc ~
Tần Minh ngay lập tức phun ra hai ngụm máu tươi. Linh thú chết đi cũng làm cho chủ nhân gặp phản phệ, Tần Minh lập tức bị thương nặng.
“ Không....không....linh thú của ta....ta muốn ngươi chết không toàn thây....” Tân Minh hét lên.
Nói thật hiện giờ mọi người ở đây đều rất sợ hãi, đối phương chưa thấy mặt mà đồng đội đã chết gần hết.
Không kinh hoảng mới là có quỷ, chưa kể đến chuyến đi này lại thu hoạch được linh dược tam phẩm cần thiết để tiến hóa linh thú của bản thân. Thế nên hiện giờ A Cửu chỉ muốn nhanh chóng dời khỏi đây nhanh nhất có thể.
“ Câm miệng!!! Nếu cứ thế này tay không chở về ta chắc chắn phải chết. Ta không cần biết các ngươi làm thế nào, ta chỉ cần các người tìm ra tên tiểu tử đó và giết chết hắn cho ta” Tần Minh hét lớn.
Nói thật bây giờ hắn cũng muốn cứ như thế trở về giống như A Cửu vậy. Nhưng nếu không mang “ thứ đó” về, lão nhân kia chắc chắn sẽ không gần ngại giết chết hắn.
Tuy vẫn gọi nhau là sư đồ, nhưng chính vì thế Tần Minh mới càng hiểu rõ sự điên cuồng của lão nhân kìa.
“Đừng nói chỉ là một tên đệ tử không đáng là gì như ta, mà ngày cả người nhà của bản thân lão nhân kia cũng đã....” Tần Minh rùng minh không dám tiếp tục suy nghĩ.
Nghe thấy Tần Minh quát, A Cửu không dám tiếp tục nói chuyện. Nhưng trong ánh mắt của hắn đã ánh lên lệ quang, nhưng bị bản thân che giống rất tốt.
Tuy nói Cửu ảnh đội là dòng họ Tần bồi dường tử sĩ, nhưng mỗi người có lòng riêng làm sao biết hết được.
“ Nếu....chỉ là nếu ta giết chết tên công tử bột này, sau đó trốn đi...Không không, thế lực của dòng họ Tần không nhỏ, chưa nói đến có thể trốn đến thành phố khác hay không, cho dù có cũng chưa chắc thoát được dòng họ Tần.....” nội tâm A Cửu bắt đầu đấu tranh.
Khuôn mặt hắn mới đầu lạnh lùng sau đó lông mày nhíu lại, tiếp theo chuyển qua hoảng loạn cuối cùng bị sự dữ tợn thay thế.
A Cửu đi ở cuối đoàn người, thế nên sắc mặt hắn biến hóa không bị bọn người Tần Minh phát hiện.
Đoàn người tiếp tục tiến tới, trong tay A Cửu hiện giờ lại xuất hiện một con dao găm. Nhưng hắn cũng không vội động thủ, mà đang chờ thời cơ.
A Nhất đi trước mở đường Tần Minh theo sao, tiếp đó là A Tam cuối cùng mời là A Cửu.
Bây giờ nếu hắn ra tay rất dễ bị A Tam phát hiện cho cản lại, thế nên A Cửu mới không vội hành động.
A Cửu đưa ánh mắt nhìn sang Lục Diệp Xà bên cạnh, trong lòng bắt đầu tính toán.
“ Diệp Xà, tí nữa sau khi ta ra lệnh lập tức sử dụng Mộc lâm khốn cảnh lên đám người phía trước” A Cửu truyền âm cho Lục Diệp Xà.
“ Nhưng....” Lục Diệp Xà như có điều muốn nói.
“ Cứ làm theo nhưng gì ta bảo là được” A Cửu ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Lục Diệp Xà.
“ Vâng” Lục Diệp Xà vội vàng nói.
A Cửu biết làm thế rất nguy hiểm, nhưng hắn biết chỉ cần bản thân giết được Tần Minh thì A Nhất và A Tam cũng sẽ không ra tay đuổi giết bản thân.
Tuy rằng nếu bản thân ra tay giết Tần Minh, hai người đối phương sẽ ra tay ngăn cản.
Nhưng nếu Tần Minh chết rồi thì hai người họ cho dù có giết chết hung thủ, thì lúc trở dòng họ Tần cũng không tha cho bọn họ.
Thế nên bây giờ chỉ cần một kích giết được Tần Minh thì mọi chuyện sẽ được giải quyết.
Nói thật nếu không phải vừa rồi hắn lấy được kiện tam phẩm linh dược kia thì A Cửu cũng sẽ không nảy ra ý giết Tần Minh.
A Cửu bán mạng cho dòng họ Tần cũng chỉ vì để có được tài nguyên tu luyện. Làm nhiệm vụ cùng lắm là chết thôi, nhưng nếu không có tài nguyên cung cấp làm cho hắn không thể mạnh hơn thì A Cửu còn khó chịu hơn chết.
Nhưng giờ đây đã khác, hắn có tài liệu quan trọng nhất để linh thú của hắn tiến hóa. Nhưng tài liệu còn lại thì cùng lắm dốc hết tích lũy của bản thân ra mua là được, hắn cũng không tin là không đủ.
Chỉ cần lần tiến hóa này thành công, linh thú của hắn có thể nâng tiềm năng trưởng thành lên đến lục phẩm.
Đến lúc đó một tương lai rộng mở đang chờ hắn, hắn không muốn chết hắn cũng không muốn làm con chó cho dòng họ Tần nữa.
Nếu Tần Minh chịu rút quân trở về còn dễ nói, nhưng bây giờ hắn vẫn muốn săn lùng mục tiêu lại làm cho A Cửu nổi lên sát tâm.
Sát tâm muốn giết chết Tần Minh, giết chết đối phương để bản thân được sống. A Cửu đã rất sợ hãi rồi, sợ hãi cách giết người trong vô hình của Bạch Du.
Đối phương còn chưa thấy đối phương, nhưng anh em của mình lại từng người ngã xuống. Chuyện này đã làm cho trong lòng A Cửu trở lên sợ hãi.
Mộc lâm khốn cảnh chỉ là kĩ năng khống chế, A Cửu muốn cũng chỉ là khống chế lại đám người.
Giành cho bản thân thời gian để giết Tần Minh mà thôi, chứ không hề muốn tấn công A Nhất cùng A Tam.
“ Đây là ngươi ép ta....” A Cửu lẩm bẩm, ngay sau đó hắn hô to lên: “ Ngay lúc này”
Nghe thấy chủ nhân ra lệnh, Lục Diệp Xà lập tức phát động tấn công. Nó dùng đuôi cắm sâu xuống mặt đất, mặt đất như giấy dán bị đuôi Lục Diệp Xà đễ dàng xuyên thủng.
Cũng ngay lúc đó, dưới chân bọn Tần Minh cây cối bắt đầu sinh trưởng thắng đến đám người mà quấn đi.
Chiêu này cũng giống như thứ đã vậy khốn Ma Ảnh Báo. Chỉ khác là lúc đó chỉ cuốn lấy một mình Ma Ảnh Báo, mà lần này cuốn đến ba người và hai con linh thú thế nên độ rắn chắc của dây leo đã giảm đi nhiều.
Thế nhưng cũng đã đủ, mục đích của A Cửu chỉ là câu một tí thời gian mà thôi. Hắn nhún người hướng, huy động dao găm trong tay thẳng đến cổ Tần Minh chém tới.
Bởi vì Ma Ảnh Báo mà Cốt Binh của Tần Minh đã bị thương, thế nên hắn đã thu lại Cốt Binh vào linh văn hồi phục.
Không có linh thú ở bên, Tần Minh chỉ là một tên công tử bột tay trói gà không chặt mà thôi.
“ Ngươi muốn chết sao? Nhanh chóng thả ta ra” Tần Minh hết lên.
“ Lão Cửu, ngươi đang làm cái gì thế...?” A Tam hô lên.
“ Đúng vậy, lão Cửu nhanh chóng dừng lại....” A Nhất cũng vội la lên.
Bởi vì quá bất ngờ không đề phòng, đám người Tân Minh kể cả hai con Linh thú của A Nhất và A Tam cũng đã bị vây khốn không thể làm gì.
Tuy nghe thấy ba người la lên, nhưng A Cửu vẫn không dừng lại dao găm vẫn thẳng hướng cổ họng Tần Minh mà đến.
Rắc ~ Rắc ~
Ngay lúc con dao sắp đâm chúng Tần Minh một đạo thân ảnh xuất hiện che trước mặt hắn.
Đúng là Cốt Binh của Tần Minh, thế nhưng bởi vì Tần Minh bị dây leo nhấc lên khỏi mặt đất. Dần đến cổ đầu Cốt Binh vừa lúc che trước cổ hắn.
Dẫn đến dao găm của A Cửu thuận thế đâm thủng xương đầu của cốt binh. Ngay khi con dao vừa đâm thủng đầu của Cốt Binh, tia chớp từ con dao bộc phát đánh sinh mệnh chi hỏa của nó.
Phốc ~ phốc ~
Tần Minh ngay lập tức phun ra hai ngụm máu tươi. Linh thú chết đi cũng làm cho chủ nhân gặp phản phệ, Tần Minh lập tức bị thương nặng.
“ Không....không....linh thú của ta....ta muốn ngươi chết không toàn thây....” Tân Minh hét lên.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook