Ngự Quỷ Hữu Thuật
-
Chương 95: Xác định bại cuộc
Toàn hiện trường yên tĩnh, mãi đến tận nửa ngày sau, Nhất Diện là người phản ứng đầu tiên, gã cơ hồ muốn hộc máu liên tục, đây là cha mẹ của Thẩm Tu?! Lúc trước Tam Diện và Tứ Diện đi qua đó thuyết phục liên quân của Không Đảo và quỷ giới, nguyên lai là không tác dụng! Bọn gã vẫn cho rằng sẽ nắm chắc phần thắng, không nghĩ đến trong giây phút sống còn, cư nhiên phát hiện bọn họ vừa mới bắt đầu đã thua cả một ngọn tháp, đến cơ hội lật ngược tình thế cũng không có!
Hải Thanh và Vương Lĩnh liếc nhìn nhau, lại nhìn nhìn Tạ Nguyên đang ngây ngốc, ánh mắt của mọi người lại chuyển dời về phía Nhất Diện, tên nguyên lão của tổ chức Thánh Minh này làm nhiều việc ác, lúc này đang dùng một loại ánh mắt vô cùng vô cùng cừu thị trừng bọn họ……. Mọi người nhất thời cảm thấy oan uổng, ngay từ ban đầu bọn họ cũng không biết a! Căn bản trước đó bọn họ không được không báo được không!
Thẩm Tu làm người không tồi, thực lực cường hãn, lúc đưa ra cái kế hoạch như vậy, cũng đã phân tích rất nhiều, hơn nữa cũng có thu thập chứng cứ tội ác của Nhất Diện, Tam Diện, Tứ Diện, cũng rất chu đáo, cũng chính bởi vì như vậy, đám người Hải Thanh mới đi tin tưởng lời giải thích của Thẩm Tu, đặt Nhất Diện, Tam Diện và Tứ Diện ở vị trí đối địch, lúc trước đồng ý liên hợp đội quân, bất quá là tương kế tựu kế mà thôi. Viêm Lam và Ô Minh cũng không phản đối, thẳng thắn trực tiếp tán thành kế hoạch này, chủ yếu là tin tưởng Thẩm Tu không phải là dạng người qua sông đoạn cầu, không đến mức vì lợi ích cá nhân, mà đem toàn bộ đoàn đội ném vào nguy hiểm.
Chúng nó nghĩ, một Ngự Quỷ sư có thể tùy tiện lấy ra một vật phẩm có giá trị để cứu trị một quỷ tộc xa lạ, dù có nói thế nào, vẫn đáng để tin tưởng.
Hiện trường không ngừng vang lên tiếng hít không khí, mà Lục Chiến đang đứng ở bên cạnh nam nhân, lúc này lại nhịn không được mà kinh ngạc, cảm thán, nó dùng sắc mặt lạnh nhạt, đứng ở đằng xa, đề phòng Nhất Diện có thể làm hành động phản kích trước khi chết, trong lòng lại có một chút căng thẳng nho nhỏ…… Đó là người nhà của Ngự Quỷ sư, sau này cũng sẽ là người nhà của nó sao? Vì thế Lục Chiến quyết định phải tiếp tục cố gắng, tranh thủ lần đầu gặp mặt tạo dựng nên một cái ấn tượng tốt!
Vì thế, Thẩm Tu lơ đãng phát hiện, cái eo lưng của quỷ tộc cao đẳng kia tựa hồ càng lúc càng thẳng, khí thế lẫm liệt càng lúc càng nồng, còn nâng tay đem sợi tóc đang bay loạn lên buộc lại cho gọn.
“Các ngươi! Vô liêm sỉ!” Nhất Diện bị đánh cho tương đối thê thảm, Thất Diện và Bát Diện nhận được lực lượng hỗ trợ tăng cao, hoàn toàn có thể đánh lại gã, phải nói, trước đó mặc dù gã có thuật pháp tăng thực lực, cùng lắm cũng chỉ có thể bất phân thắng bại với Thất Diện và Bát Diện mà thôi, hiện tại cục diện càng lúc càng nghiêng về một bên, sau vài hiệp, gã hoàn toàn không còn lực hoàn thủ.
Gã khó thở, hổn hển tìm cơ hội phát kích, khóe mắt đang liếc nhìn xung quanh, còn chưa nghĩ được một âm mưu quỷ kế gì, một cỗ lực lượng cường đại liền xông về phía gã.
Thất Diện và Bát Diện hợp kích, Thuật Pháp và Đấu Khí kết hợp lại với nhau, một loại năng lượng cự đại hiện ra trước mặt mọi người, bởi vì sau khi hòa lẫn vào với nhau tạo thành dị biến, khiến cho người ta có thể sử dụng mắt thường cũng nhìn rõ được đường đi của lực lượng, một luồng sức mạnh mãnh liệt lao lên phía trước, trong giây lát bao trùm toàn bộ Nhất Diện.
Nhất Diện hét thảm một tiếng, liền rơi từ không trung xuống mặt đất, nằm thoi thóp.
Mọi người lập tức vây lại gần để xem, bọn họ cũng chỉ có thể vây xem, loại đẳng cấp chiến đấu này bọn họ căn bản không thể nhúng tay, Thẩm Tu cũng không có ý định ra tay, không phải hắn không thể, mà chỉ là không cần, Lục Chiến đi theo chủ nhân, dùng đôi mắt lạnh lẽo nhìn tên thành viên cấp bậc nguyên lão của tổ chức Thánh Minh kia đầy mặt suy sụp, xác định bại trận!
Nhất Diện đứng dậy khỏi mặt đất, đôi mắt đỏ ngầu trừng về phía mọi người, ác ý nơi đáy mắt khiên mọi người nghĩ đến những hành vi độc ác mà gã thường xuyên làm, lại nhìn nhìn thi thể của chiến hữu nằm la liệt trên mặt đất, máu tươi tràn ngập, sinh mệnh đã mất, những người này vĩnh viễn đều không thể trở về cố hang, mà người làm việc ác, lại dùng sắc mặt khinh thường nhìn bọn họ. Bọn họ không khỏi phẫn nộ, hận không thể xông lên phía trước ăn tươi nuốt sống Nhất Diện!
Vương Lĩnh dùng một ánh mắt ra hiệu cho Tạ Nguyên, bọn họ chuẩn bị cùng Viêm Lam tiến lên phía trước xác nhận tình huống của Nhất Diện, nếu như gã đã chết thì tốt, nếu như chưa chết, thì cho gã thêm một đao, không thể xem thường.
“Chờ một chút.” Thẩm Tu lại vương tay ngăn cản bọn họ, híp mắt nhìn về phía Nhất Diện, trầm giọng nói “Còn chưa chết.”
“Hắn còn chưa chết?” Vương Lĩnh nhíu nhíu mày, rõ ràng cảm giác thấy người kia sau khi giãy giụa một lát, hô hấp cũng dần biến mất, lúc này đương nhiên khí tức đã đứt gãy.
“Giả vờ.” Thẩm Tu thần sắc không đổi, trực tiếp nói thẳng.
Hắn vừa nói xong, Nhất Diện liền biết bản thân không giả vờ được, lúc nãy xem Thất Diện và Bát Diện cùng chế tạo hợp kích, cần có thời gian để điều tức, còn chưa kịp đến đây cho gã một kích cuối cùng, định nhân cơ hội này đoạt lấy lực lượng của một nhân tộc hoặc quỷ tộc tiến đến gần chỗ gã, nếu không để ý đến tính mạng của đối phương, cướp lấy toàn bộ sinh cơ, thân mình của gã liền có thể hồi phục một ít, sau đó tiếp tục tìm kiếm con mồi từ đám người bởi vì tức giận mà xông về phía này.
Chỉ cần lộ ra vài phần suy yếu, một ít người sẽ dễ dàng bị kích phát mà nổi giận, do đó sinh ra suy nghĩ có thể giết chết gã…… Đáng tiếc, Thẩm Tu không hổ là hậu đại của Thất Diện và Bát Diện, liên cái loại thuật pháp che giấu hơi thở cũng có thể nhận ra!”
“Ha ha ha, ta vẫn quá coi thường ngươi!” Nhất Diện lại phun ra một búng máu, cổ họng hơi chút thông thoáng, lạnh lùng nói “Thất Diện và Bát Diện cũng rất ít khi xuất hiện ở trong bản doanh của tổ chức Thánh Minh, lần này chiến đấu cũng là lần ta tiếp xúc với bọn họ gần nhất từ trước đến giờ, quả nhiên danh bất hư truyền, nhưng mà, nếu chỉ nói riêng về Bát Diện, trước kia ta cũng coi như từng thân mật tiếp xúc.”
Thẩm Tu hình như không hiểu gã nói gì, đưa mắt nhìn về phía gã.
Nhất Diện cười cười, tiếp tục nói “Ngươi có lẽ còn không biết, kỳ thật dáng người của Bát diện còn rất đẹp……”
Kế tiếp, liền phun những lời bẩn thỉu.
“Eo rất nhỏ, chân cũng rất dài, ta hình như chưa nói với ngươi, trên mông nàng còn có một cái mụn, đặc biệt mê người.” Nhất Diện cười cười, sắc mặt lại hiện ra vài phần đáng khinh, gã nhướn mày nhìn về phía Thẩm Tu, đầy mặt thích ý “Hơn nữa, ngực vừa lớn vừa mềm……”
“Thẩm Tu! Đừng xúc động, hắn đang dụ ngươi qua đó!” Hải Thanh nhanh chóng phản ứng lại, người này cư nhiên muốn dùng trò cũ, nhưng mà đối tượng lần này lại là Thẩm Tu.
“Vừa rồi ngươi ngăn cản chúng ta, hiện tại cũng không thể bị hắn khiêu khích!” Vương Lĩnh cũng nôn nóng quát.
“Là cạm bẫy, đừng mắc mưu.” Ô Minh cũng tốt bụng nhắc nhở một câu “Nếu người ta nói Thất Diện và Bát Diện như hình với bóng, cha mẹ của ngươi căn bản sẽ không có thời gian một mình đi gặp hắn.”
Thẩm Tu hơi hơi nheo nheo mắt, nhưng vẫn cất bước đi về phía trước, người khác làm nhục cha mẹ hắn, lại coi như không nghe thấy? Cũng không phải là hoàn toàn đánh không lại gã, vừa đi qua đó sẽ tạo thành cản trở, hoặc là tạo thành hậu quả nghiêm trọng, khiến cục diện chiến đấu bị lật ngược lại, hắn cảm giác, có thể đánh một trận cũng được, tất yếu phải hung hăng mà đánh gã!
Lục Chiến không khuyên can chủ nhân, Ngự Quỷ sư của nó, đương nhiên muốn làm gì cũng được, chỉ là…… Lục Chiến nhanh chóng bước theo, không giống như mọi lần, nhu thuận đi theo phía sau nam nhân, mà vô cùng thất lễ, đứng ở trước mặt Thẩm Tu, nó khoanh tay cụp mắt, đứng im như núi “Chủ nhân, xin cho phép ta lên trước.”
“……” Thẩm Tu không phát hiện được trên người quỷ tộc cao đẳng này một chút ý tứ ngoan ngoãn đợi hắn cho phép dù chỉ một chút, cái từ ‘xin’ kia đặc biệt dư thừa, nó là một câu khẳng định.
Kết quả, hai người còn chưa ra tay, Nhất Diện còn đang suy nghĩ xem lát nữa giết chết con ngự quỷ kia trước, hay là xuống tay với Ngự Quỷ sư trước, lúc này trên bầu trời vang lên một thanh âm hỏa bạo, thanh thúy giống như ngọc thạch, nhưng lại tràn ngập chiến ý nồng đậm “Ngươi nói ai ngực vừa lớn vừa mềm?”
Lúc Bát Diện hạ người xuống đất, một cước dẫm lên trên ngực Nhất Diện, Thất Diện bay theo sau cũng dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn gã, giống như nhìn một khối thi thể.
Nhất Diện bị đạp cho thất điên bát đảo, không chỉ hộc máu, vẫn cố vắt toàn bộ óc tìm kiếm đường sống, gã miễn cưỡng mở miệng nói “Không…… phải là ngươi sao…… Bát Diện, ngươi buông chân ra trước…… Chúng ta có thể tán gẫu với nhau a……”
“Là ta sao.” Bát Diện nhìn xuống gã, lại thình lình hỏi một câu “Ta có ngực?”
Nhất Diện ngẩn người, ngẩng đầu, một lát sau, giống như gặp quỷ mà trợn trừng hai mắt.
Bát Diện cùng một đá đá xuyên qua lồng ngực của gã, đến khi đối phương hoàn toàn tắt thở, mới nhấc chân ra, nói một câu “Mắt vụng về!”
Thất Diện theo sau, dùng một hỏa cầu thiêu cháy toàn bộ thi thể của gã, đỡ phải lưu lại chướng mắt.
Chiến trường trải qua một đoạn thời gian ngập tràn thuốc súng cũng coi như chấm dứt, Thẩm Tu dẫn theo quỷ tộc cao đẳng đi đến trước mặt Thất Diện và Bát Diện, những người còn lại cũng đều vây quanh lại đây.
Hải Thanh thở dài, đại chiến lần này, đội ngũ của bọn họ cũng vẫn có thương vong, thế nhưng so sánh với thắng lợi đạt được, tất cả đều đáng giá, ít nhất thế lực tà ác của tổ chức Thánh Minh đã bị hủy diệt, dẫn tới một đoạn thời gian rất dài về sau cuộc sống sẽ bình tĩnh yên ổn. Ô Minh đối với việc này cũng vô cùng vừa lòng, bên trong quỷ giới vốn chưa từng phát sinh loại chiến tranh quy mô lớn này, chúng nó có thể tham dự vào, hoàn toàn là vì muốn thanh trừ toàn bộ cái quả bom hẹn giờ này, hơn nữa sau chiến tranh này, hiệp nghị liên minh với nhân tộc sẽ trở nên chặt chẽ, thời đại mới đang dần hiện ra trước mắt.
Vương Lĩnh và Tạ Nguyên nhìn Thất Diện và Bát Diện cường đại ngay trước mắt, một người cảm thấy đây là sự tồn tại tối cao của Đấu Linh, người còn lại cảm thấy lực hấp dẫn của thuật pháp cường hãn, không khỏi tiến tới hơi gần hơn một chút, Hải Thanh cũng rất ngạc nhiên nhìn cha mẹ của Thẩm Tu, mà Viêm Lam và Ô Minh, mặc dù tính tình tương đối thờ ơ, cùng với Nham Thạch không quá thích đi để ý chuyện tình của nhân tộc, cũng đều không nhịn được muốn nhìn cho cẩn thận.
Lúc Nhất Diện cường điệu dáng người của Bát Diện, bọn họ có khinh thường, thế nhưng những lời kia vang lên, lúc bọn họ có thể nhìn thấy, đương nhiên sẽ theo bản năng mà để ý, kết quả…… Ngực đâu? Cư nhiên thật sự là không có! Bọn họ lập tức dời tầm mắt sang chỗ khác, đang yên đang lành nhìn chằm chằm người ta cũng không tốt lắm.
Thẩm Tu thở dài, liền biết những người này nghĩ sai rồi, hắn thoải mái giới thiệu “Đây là phụ thân ta.”
Lục Chiến nhìn theo ngón tay của chủ nhân, cư nhiên chỉ chỉ Bát Diện……
Mọi người “……”
Bát Diện cũng không quan tâm hiện trường nhất thời trở nên yên tĩnh, hắn cũng đã quen rồi, chỉ là vì bộ dạng xinh đẹp một chút, đôi khi mặc áo choàng sẽ trở nên không phân rõ giới tính, cái chuyện này bọn họ cũng chẳng còn cách nào, vốn dĩ không thể chỉ vì chứng minh giới tính, liền đi lộ ra một số thứ đặc thù.
“Vị này cũng là phụ thân ta.” Thẩm Tu dựa vào người Thất Diện, thản nhiên cười nói.
Sắc mặt của Thất Diện vẫn lạnh như băng không khác gì lúc trước, nhưng ánh mắt nhìn về phía Thẩm Tu lại vang theo một loại ôn hòa thành thật, y vỗ vỗ bả vai của Thẩm Tu, lộ rõ tâm ý muốn bảo hộ.
Lục Chiến đứng ở một bên nhìn, không đi quấy rầy bầu không khí vui vẻ hòa thuận, nó không phải người thân của Thẩm Tu, cũng không phải bạn thân, nó chỉ là một ngự quỷ, một ngự quỷ tương lai có thể trở thành bạn lữ của chủ nhân! Cho nên lúc này, nó vẫn nên im lặng âm thầm kiếm lấy một ít hảo cảm, tỷ như một ngự quỷ hiểu chuyện, là một ngự quỷ sau khi được Ngự Quỷ sư giới thiệu, mới có thể đến gần, sau đó buổi tối lại cẩn thận hầu hạ chủ nhân. Lục Chiến sắc mặt bình tĩnh nhìn về phía Thất Diện và Bát Diện, lúc liếc mắt nhìn về phía Bát Diện, nó dùng ánh mắt vô cùng tự nhiên, hoàn mỹ, chân thành tha thiết…… Khóe môi hơi hơi cong lên, lộ ra một nụ cười nghiêm cẩn lễ phép.
Bát Diện tựa hồ run rẩy, cũng lập tức cười cười với nó.
Lục Chiến mặt không đổi sắc, trong lòng thầm nghĩ, đây coi như là thành công bước đầu tiên sao, nhưng mà Thất Diện hình như có chút quen mắt……
Mãi đến khi nghe Thẩm Tu giải thích một lúc, mọi người mới bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai Thất Diện và Bát Diện sau khi kết thành bạn lữ, do Thất Diện đến sinh sản hậu đại, mà không phải là Bát Diện như mọi người vẫn tưởng, nguyên nhân thì không có gì…… Thất Diện trên thực tế là một quỷ tộc.
Viêm Kam và Ô Minh lúc ấy cũng bắt đầu ngọa tào, Nham Thạch cũng hoàn toàn biến thành một khối đá.
Nguyên lai phụ thân của Thẩm Tu thật sự là Đấu Linh mà Ngự Quỷ sư, ‘mẫu thân’ là Thuật Sĩ, Bát Diện không phải là ngự Thất Diện – một quỷ tộc cao đẳng hay sao!
Hải Thanh lúc này không bình tĩnh được, quỷ tộc có thể mang thai, còn có thể sinh con, đây cũng là chuyện rất bình thường, mặc dù khi kết hợp với nhân tộc, cũng không ảnh hưởng đến việc sinh sản hậu đại, về vấn đề gen, đều phải xem tạo hóa, không nhất định cha mẹ cường hãn, con cái nhất định có thể nhận được di truyền, thế nhưng cha mẹ quá yếu, xác định con cái chắc chắn không có ưu thế gì, cần phải dựa vào sự cố gắng của bản thân. Đối với việc Thất Diện và Bát Diện sinh ra Thẩm Tu, cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, thế nhưng Thất Diện không chỉ là một ngự quỷ, mà còn là một Thuật Sĩ! Nói cách khác, quỷ tộc có thể học được thuật pháp, như vậy ý nghĩa của vòng điều khiển quỷ về sau sẽ phải thay đổi, nói không chừng không gọi là vòng điều khiển quỷ nữa, mà có thể gọi là vòng điều khiển người……
Cái từ ‘điều khiển’ này thậm chí còn phải bỏ đi, chung quy sử dụng pháp thuật trở thành năng lực mà cả hai tộc đều có thể học được, về sau khế ước bình đẳng phòng chừng có thể thực hiện được cái ý nghĩa bình đẳng thật sự của nó, mặc dù là quỷ tộc hay nhân tộc, cũng có thể sử dụng khế ước với đối phương, đồng thời có đủ khả năng có thể giải trừ hoặc tạo khế ước.
Đám quỷ tộc ở đây cũng nhìn thấy hi vọng phục hưng trong tương lại, quỷ giới từng một mảnh phồn hoa, cũng có sách vở có ghi lại quỷ tộc có thể học được thuật pháp, đáng tiếc, cho đến nay vẫn chưa có ngoại lệ thành công, mà lúc này, trước mắt liền có một, còn sống khỏe mạnh! Thậm chí còn vô cùng cường hãn!
Lúc sau, Thất Diện cũng đi trò chuyện với đám người Viêm Lam một lúc, lúc trước bởi vì học tập thuật pháp vẫn chưa ổn định, bởi vậy vẫn chưa mở rộng ra ngoài, nhưng trận chiến này, khiến cho lý luận trở thành thực tiễn, hoàn toàn có thể xác định khả năng có thể học tập pháp thuật của quỷ tộc, sau này cũng sẽ dùng loại phương thức học tập này hướng dẫn cho mọi người, ai có thể học được thành công, liền xem bản sự của quỷ đó.
Bát Diện thấy một số người còn dùng ánh mắt bán tín bán nghi nhìn về phía mình, liền đơn giản cởi trường bào bên ngoài ra, lộ ra một dáng người mặc một bộ quần áo đơn giản bó sát, quả nhiên, chỉ liếc mắt nhìn qua, liền sẽ không có ai nghĩ hắn là phụ nữ, cùng lắm là nhìn gương mặt tú lệ khó phân biệt mà thôi, thế nhưng khí chất cơ thể vô cùng rõ ràng là thuộc về giới tính nam.
Lục Chiến lạc trong đám người ầm ĩ, trầm tư một lát, rốt cuộc nghĩ đến, cái người mà lúc trước gặp Thẩm Tu ở đầm lầy, chính là Thất Diện……
Lục Chiến cụp mắt không nói gì, im lặng vứt bỏ dòng chữ ‘nghi ngờ là tiểu tam’ trên đầu Thất Diện, cảm thấy may mắn là lúc đó nó không có xông ra ngoài, lúc này, nó liếc mắt nhìn về phía Thất Diện, đáy mắt hiện ra dòng chứ ‘mẹ chồng tương lai’.
Hải Thanh và Vương Lĩnh liếc nhìn nhau, lại nhìn nhìn Tạ Nguyên đang ngây ngốc, ánh mắt của mọi người lại chuyển dời về phía Nhất Diện, tên nguyên lão của tổ chức Thánh Minh này làm nhiều việc ác, lúc này đang dùng một loại ánh mắt vô cùng vô cùng cừu thị trừng bọn họ……. Mọi người nhất thời cảm thấy oan uổng, ngay từ ban đầu bọn họ cũng không biết a! Căn bản trước đó bọn họ không được không báo được không!
Thẩm Tu làm người không tồi, thực lực cường hãn, lúc đưa ra cái kế hoạch như vậy, cũng đã phân tích rất nhiều, hơn nữa cũng có thu thập chứng cứ tội ác của Nhất Diện, Tam Diện, Tứ Diện, cũng rất chu đáo, cũng chính bởi vì như vậy, đám người Hải Thanh mới đi tin tưởng lời giải thích của Thẩm Tu, đặt Nhất Diện, Tam Diện và Tứ Diện ở vị trí đối địch, lúc trước đồng ý liên hợp đội quân, bất quá là tương kế tựu kế mà thôi. Viêm Lam và Ô Minh cũng không phản đối, thẳng thắn trực tiếp tán thành kế hoạch này, chủ yếu là tin tưởng Thẩm Tu không phải là dạng người qua sông đoạn cầu, không đến mức vì lợi ích cá nhân, mà đem toàn bộ đoàn đội ném vào nguy hiểm.
Chúng nó nghĩ, một Ngự Quỷ sư có thể tùy tiện lấy ra một vật phẩm có giá trị để cứu trị một quỷ tộc xa lạ, dù có nói thế nào, vẫn đáng để tin tưởng.
Hiện trường không ngừng vang lên tiếng hít không khí, mà Lục Chiến đang đứng ở bên cạnh nam nhân, lúc này lại nhịn không được mà kinh ngạc, cảm thán, nó dùng sắc mặt lạnh nhạt, đứng ở đằng xa, đề phòng Nhất Diện có thể làm hành động phản kích trước khi chết, trong lòng lại có một chút căng thẳng nho nhỏ…… Đó là người nhà của Ngự Quỷ sư, sau này cũng sẽ là người nhà của nó sao? Vì thế Lục Chiến quyết định phải tiếp tục cố gắng, tranh thủ lần đầu gặp mặt tạo dựng nên một cái ấn tượng tốt!
Vì thế, Thẩm Tu lơ đãng phát hiện, cái eo lưng của quỷ tộc cao đẳng kia tựa hồ càng lúc càng thẳng, khí thế lẫm liệt càng lúc càng nồng, còn nâng tay đem sợi tóc đang bay loạn lên buộc lại cho gọn.
“Các ngươi! Vô liêm sỉ!” Nhất Diện bị đánh cho tương đối thê thảm, Thất Diện và Bát Diện nhận được lực lượng hỗ trợ tăng cao, hoàn toàn có thể đánh lại gã, phải nói, trước đó mặc dù gã có thuật pháp tăng thực lực, cùng lắm cũng chỉ có thể bất phân thắng bại với Thất Diện và Bát Diện mà thôi, hiện tại cục diện càng lúc càng nghiêng về một bên, sau vài hiệp, gã hoàn toàn không còn lực hoàn thủ.
Gã khó thở, hổn hển tìm cơ hội phát kích, khóe mắt đang liếc nhìn xung quanh, còn chưa nghĩ được một âm mưu quỷ kế gì, một cỗ lực lượng cường đại liền xông về phía gã.
Thất Diện và Bát Diện hợp kích, Thuật Pháp và Đấu Khí kết hợp lại với nhau, một loại năng lượng cự đại hiện ra trước mặt mọi người, bởi vì sau khi hòa lẫn vào với nhau tạo thành dị biến, khiến cho người ta có thể sử dụng mắt thường cũng nhìn rõ được đường đi của lực lượng, một luồng sức mạnh mãnh liệt lao lên phía trước, trong giây lát bao trùm toàn bộ Nhất Diện.
Nhất Diện hét thảm một tiếng, liền rơi từ không trung xuống mặt đất, nằm thoi thóp.
Mọi người lập tức vây lại gần để xem, bọn họ cũng chỉ có thể vây xem, loại đẳng cấp chiến đấu này bọn họ căn bản không thể nhúng tay, Thẩm Tu cũng không có ý định ra tay, không phải hắn không thể, mà chỉ là không cần, Lục Chiến đi theo chủ nhân, dùng đôi mắt lạnh lẽo nhìn tên thành viên cấp bậc nguyên lão của tổ chức Thánh Minh kia đầy mặt suy sụp, xác định bại trận!
Nhất Diện đứng dậy khỏi mặt đất, đôi mắt đỏ ngầu trừng về phía mọi người, ác ý nơi đáy mắt khiên mọi người nghĩ đến những hành vi độc ác mà gã thường xuyên làm, lại nhìn nhìn thi thể của chiến hữu nằm la liệt trên mặt đất, máu tươi tràn ngập, sinh mệnh đã mất, những người này vĩnh viễn đều không thể trở về cố hang, mà người làm việc ác, lại dùng sắc mặt khinh thường nhìn bọn họ. Bọn họ không khỏi phẫn nộ, hận không thể xông lên phía trước ăn tươi nuốt sống Nhất Diện!
Vương Lĩnh dùng một ánh mắt ra hiệu cho Tạ Nguyên, bọn họ chuẩn bị cùng Viêm Lam tiến lên phía trước xác nhận tình huống của Nhất Diện, nếu như gã đã chết thì tốt, nếu như chưa chết, thì cho gã thêm một đao, không thể xem thường.
“Chờ một chút.” Thẩm Tu lại vương tay ngăn cản bọn họ, híp mắt nhìn về phía Nhất Diện, trầm giọng nói “Còn chưa chết.”
“Hắn còn chưa chết?” Vương Lĩnh nhíu nhíu mày, rõ ràng cảm giác thấy người kia sau khi giãy giụa một lát, hô hấp cũng dần biến mất, lúc này đương nhiên khí tức đã đứt gãy.
“Giả vờ.” Thẩm Tu thần sắc không đổi, trực tiếp nói thẳng.
Hắn vừa nói xong, Nhất Diện liền biết bản thân không giả vờ được, lúc nãy xem Thất Diện và Bát Diện cùng chế tạo hợp kích, cần có thời gian để điều tức, còn chưa kịp đến đây cho gã một kích cuối cùng, định nhân cơ hội này đoạt lấy lực lượng của một nhân tộc hoặc quỷ tộc tiến đến gần chỗ gã, nếu không để ý đến tính mạng của đối phương, cướp lấy toàn bộ sinh cơ, thân mình của gã liền có thể hồi phục một ít, sau đó tiếp tục tìm kiếm con mồi từ đám người bởi vì tức giận mà xông về phía này.
Chỉ cần lộ ra vài phần suy yếu, một ít người sẽ dễ dàng bị kích phát mà nổi giận, do đó sinh ra suy nghĩ có thể giết chết gã…… Đáng tiếc, Thẩm Tu không hổ là hậu đại của Thất Diện và Bát Diện, liên cái loại thuật pháp che giấu hơi thở cũng có thể nhận ra!”
“Ha ha ha, ta vẫn quá coi thường ngươi!” Nhất Diện lại phun ra một búng máu, cổ họng hơi chút thông thoáng, lạnh lùng nói “Thất Diện và Bát Diện cũng rất ít khi xuất hiện ở trong bản doanh của tổ chức Thánh Minh, lần này chiến đấu cũng là lần ta tiếp xúc với bọn họ gần nhất từ trước đến giờ, quả nhiên danh bất hư truyền, nhưng mà, nếu chỉ nói riêng về Bát Diện, trước kia ta cũng coi như từng thân mật tiếp xúc.”
Thẩm Tu hình như không hiểu gã nói gì, đưa mắt nhìn về phía gã.
Nhất Diện cười cười, tiếp tục nói “Ngươi có lẽ còn không biết, kỳ thật dáng người của Bát diện còn rất đẹp……”
Kế tiếp, liền phun những lời bẩn thỉu.
“Eo rất nhỏ, chân cũng rất dài, ta hình như chưa nói với ngươi, trên mông nàng còn có một cái mụn, đặc biệt mê người.” Nhất Diện cười cười, sắc mặt lại hiện ra vài phần đáng khinh, gã nhướn mày nhìn về phía Thẩm Tu, đầy mặt thích ý “Hơn nữa, ngực vừa lớn vừa mềm……”
“Thẩm Tu! Đừng xúc động, hắn đang dụ ngươi qua đó!” Hải Thanh nhanh chóng phản ứng lại, người này cư nhiên muốn dùng trò cũ, nhưng mà đối tượng lần này lại là Thẩm Tu.
“Vừa rồi ngươi ngăn cản chúng ta, hiện tại cũng không thể bị hắn khiêu khích!” Vương Lĩnh cũng nôn nóng quát.
“Là cạm bẫy, đừng mắc mưu.” Ô Minh cũng tốt bụng nhắc nhở một câu “Nếu người ta nói Thất Diện và Bát Diện như hình với bóng, cha mẹ của ngươi căn bản sẽ không có thời gian một mình đi gặp hắn.”
Thẩm Tu hơi hơi nheo nheo mắt, nhưng vẫn cất bước đi về phía trước, người khác làm nhục cha mẹ hắn, lại coi như không nghe thấy? Cũng không phải là hoàn toàn đánh không lại gã, vừa đi qua đó sẽ tạo thành cản trở, hoặc là tạo thành hậu quả nghiêm trọng, khiến cục diện chiến đấu bị lật ngược lại, hắn cảm giác, có thể đánh một trận cũng được, tất yếu phải hung hăng mà đánh gã!
Lục Chiến không khuyên can chủ nhân, Ngự Quỷ sư của nó, đương nhiên muốn làm gì cũng được, chỉ là…… Lục Chiến nhanh chóng bước theo, không giống như mọi lần, nhu thuận đi theo phía sau nam nhân, mà vô cùng thất lễ, đứng ở trước mặt Thẩm Tu, nó khoanh tay cụp mắt, đứng im như núi “Chủ nhân, xin cho phép ta lên trước.”
“……” Thẩm Tu không phát hiện được trên người quỷ tộc cao đẳng này một chút ý tứ ngoan ngoãn đợi hắn cho phép dù chỉ một chút, cái từ ‘xin’ kia đặc biệt dư thừa, nó là một câu khẳng định.
Kết quả, hai người còn chưa ra tay, Nhất Diện còn đang suy nghĩ xem lát nữa giết chết con ngự quỷ kia trước, hay là xuống tay với Ngự Quỷ sư trước, lúc này trên bầu trời vang lên một thanh âm hỏa bạo, thanh thúy giống như ngọc thạch, nhưng lại tràn ngập chiến ý nồng đậm “Ngươi nói ai ngực vừa lớn vừa mềm?”
Lúc Bát Diện hạ người xuống đất, một cước dẫm lên trên ngực Nhất Diện, Thất Diện bay theo sau cũng dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn gã, giống như nhìn một khối thi thể.
Nhất Diện bị đạp cho thất điên bát đảo, không chỉ hộc máu, vẫn cố vắt toàn bộ óc tìm kiếm đường sống, gã miễn cưỡng mở miệng nói “Không…… phải là ngươi sao…… Bát Diện, ngươi buông chân ra trước…… Chúng ta có thể tán gẫu với nhau a……”
“Là ta sao.” Bát Diện nhìn xuống gã, lại thình lình hỏi một câu “Ta có ngực?”
Nhất Diện ngẩn người, ngẩng đầu, một lát sau, giống như gặp quỷ mà trợn trừng hai mắt.
Bát Diện cùng một đá đá xuyên qua lồng ngực của gã, đến khi đối phương hoàn toàn tắt thở, mới nhấc chân ra, nói một câu “Mắt vụng về!”
Thất Diện theo sau, dùng một hỏa cầu thiêu cháy toàn bộ thi thể của gã, đỡ phải lưu lại chướng mắt.
Chiến trường trải qua một đoạn thời gian ngập tràn thuốc súng cũng coi như chấm dứt, Thẩm Tu dẫn theo quỷ tộc cao đẳng đi đến trước mặt Thất Diện và Bát Diện, những người còn lại cũng đều vây quanh lại đây.
Hải Thanh thở dài, đại chiến lần này, đội ngũ của bọn họ cũng vẫn có thương vong, thế nhưng so sánh với thắng lợi đạt được, tất cả đều đáng giá, ít nhất thế lực tà ác của tổ chức Thánh Minh đã bị hủy diệt, dẫn tới một đoạn thời gian rất dài về sau cuộc sống sẽ bình tĩnh yên ổn. Ô Minh đối với việc này cũng vô cùng vừa lòng, bên trong quỷ giới vốn chưa từng phát sinh loại chiến tranh quy mô lớn này, chúng nó có thể tham dự vào, hoàn toàn là vì muốn thanh trừ toàn bộ cái quả bom hẹn giờ này, hơn nữa sau chiến tranh này, hiệp nghị liên minh với nhân tộc sẽ trở nên chặt chẽ, thời đại mới đang dần hiện ra trước mắt.
Vương Lĩnh và Tạ Nguyên nhìn Thất Diện và Bát Diện cường đại ngay trước mắt, một người cảm thấy đây là sự tồn tại tối cao của Đấu Linh, người còn lại cảm thấy lực hấp dẫn của thuật pháp cường hãn, không khỏi tiến tới hơi gần hơn một chút, Hải Thanh cũng rất ngạc nhiên nhìn cha mẹ của Thẩm Tu, mà Viêm Lam và Ô Minh, mặc dù tính tình tương đối thờ ơ, cùng với Nham Thạch không quá thích đi để ý chuyện tình của nhân tộc, cũng đều không nhịn được muốn nhìn cho cẩn thận.
Lúc Nhất Diện cường điệu dáng người của Bát Diện, bọn họ có khinh thường, thế nhưng những lời kia vang lên, lúc bọn họ có thể nhìn thấy, đương nhiên sẽ theo bản năng mà để ý, kết quả…… Ngực đâu? Cư nhiên thật sự là không có! Bọn họ lập tức dời tầm mắt sang chỗ khác, đang yên đang lành nhìn chằm chằm người ta cũng không tốt lắm.
Thẩm Tu thở dài, liền biết những người này nghĩ sai rồi, hắn thoải mái giới thiệu “Đây là phụ thân ta.”
Lục Chiến nhìn theo ngón tay của chủ nhân, cư nhiên chỉ chỉ Bát Diện……
Mọi người “……”
Bát Diện cũng không quan tâm hiện trường nhất thời trở nên yên tĩnh, hắn cũng đã quen rồi, chỉ là vì bộ dạng xinh đẹp một chút, đôi khi mặc áo choàng sẽ trở nên không phân rõ giới tính, cái chuyện này bọn họ cũng chẳng còn cách nào, vốn dĩ không thể chỉ vì chứng minh giới tính, liền đi lộ ra một số thứ đặc thù.
“Vị này cũng là phụ thân ta.” Thẩm Tu dựa vào người Thất Diện, thản nhiên cười nói.
Sắc mặt của Thất Diện vẫn lạnh như băng không khác gì lúc trước, nhưng ánh mắt nhìn về phía Thẩm Tu lại vang theo một loại ôn hòa thành thật, y vỗ vỗ bả vai của Thẩm Tu, lộ rõ tâm ý muốn bảo hộ.
Lục Chiến đứng ở một bên nhìn, không đi quấy rầy bầu không khí vui vẻ hòa thuận, nó không phải người thân của Thẩm Tu, cũng không phải bạn thân, nó chỉ là một ngự quỷ, một ngự quỷ tương lai có thể trở thành bạn lữ của chủ nhân! Cho nên lúc này, nó vẫn nên im lặng âm thầm kiếm lấy một ít hảo cảm, tỷ như một ngự quỷ hiểu chuyện, là một ngự quỷ sau khi được Ngự Quỷ sư giới thiệu, mới có thể đến gần, sau đó buổi tối lại cẩn thận hầu hạ chủ nhân. Lục Chiến sắc mặt bình tĩnh nhìn về phía Thất Diện và Bát Diện, lúc liếc mắt nhìn về phía Bát Diện, nó dùng ánh mắt vô cùng tự nhiên, hoàn mỹ, chân thành tha thiết…… Khóe môi hơi hơi cong lên, lộ ra một nụ cười nghiêm cẩn lễ phép.
Bát Diện tựa hồ run rẩy, cũng lập tức cười cười với nó.
Lục Chiến mặt không đổi sắc, trong lòng thầm nghĩ, đây coi như là thành công bước đầu tiên sao, nhưng mà Thất Diện hình như có chút quen mắt……
Mãi đến khi nghe Thẩm Tu giải thích một lúc, mọi người mới bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai Thất Diện và Bát Diện sau khi kết thành bạn lữ, do Thất Diện đến sinh sản hậu đại, mà không phải là Bát Diện như mọi người vẫn tưởng, nguyên nhân thì không có gì…… Thất Diện trên thực tế là một quỷ tộc.
Viêm Kam và Ô Minh lúc ấy cũng bắt đầu ngọa tào, Nham Thạch cũng hoàn toàn biến thành một khối đá.
Nguyên lai phụ thân của Thẩm Tu thật sự là Đấu Linh mà Ngự Quỷ sư, ‘mẫu thân’ là Thuật Sĩ, Bát Diện không phải là ngự Thất Diện – một quỷ tộc cao đẳng hay sao!
Hải Thanh lúc này không bình tĩnh được, quỷ tộc có thể mang thai, còn có thể sinh con, đây cũng là chuyện rất bình thường, mặc dù khi kết hợp với nhân tộc, cũng không ảnh hưởng đến việc sinh sản hậu đại, về vấn đề gen, đều phải xem tạo hóa, không nhất định cha mẹ cường hãn, con cái nhất định có thể nhận được di truyền, thế nhưng cha mẹ quá yếu, xác định con cái chắc chắn không có ưu thế gì, cần phải dựa vào sự cố gắng của bản thân. Đối với việc Thất Diện và Bát Diện sinh ra Thẩm Tu, cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, thế nhưng Thất Diện không chỉ là một ngự quỷ, mà còn là một Thuật Sĩ! Nói cách khác, quỷ tộc có thể học được thuật pháp, như vậy ý nghĩa của vòng điều khiển quỷ về sau sẽ phải thay đổi, nói không chừng không gọi là vòng điều khiển quỷ nữa, mà có thể gọi là vòng điều khiển người……
Cái từ ‘điều khiển’ này thậm chí còn phải bỏ đi, chung quy sử dụng pháp thuật trở thành năng lực mà cả hai tộc đều có thể học được, về sau khế ước bình đẳng phòng chừng có thể thực hiện được cái ý nghĩa bình đẳng thật sự của nó, mặc dù là quỷ tộc hay nhân tộc, cũng có thể sử dụng khế ước với đối phương, đồng thời có đủ khả năng có thể giải trừ hoặc tạo khế ước.
Đám quỷ tộc ở đây cũng nhìn thấy hi vọng phục hưng trong tương lại, quỷ giới từng một mảnh phồn hoa, cũng có sách vở có ghi lại quỷ tộc có thể học được thuật pháp, đáng tiếc, cho đến nay vẫn chưa có ngoại lệ thành công, mà lúc này, trước mắt liền có một, còn sống khỏe mạnh! Thậm chí còn vô cùng cường hãn!
Lúc sau, Thất Diện cũng đi trò chuyện với đám người Viêm Lam một lúc, lúc trước bởi vì học tập thuật pháp vẫn chưa ổn định, bởi vậy vẫn chưa mở rộng ra ngoài, nhưng trận chiến này, khiến cho lý luận trở thành thực tiễn, hoàn toàn có thể xác định khả năng có thể học tập pháp thuật của quỷ tộc, sau này cũng sẽ dùng loại phương thức học tập này hướng dẫn cho mọi người, ai có thể học được thành công, liền xem bản sự của quỷ đó.
Bát Diện thấy một số người còn dùng ánh mắt bán tín bán nghi nhìn về phía mình, liền đơn giản cởi trường bào bên ngoài ra, lộ ra một dáng người mặc một bộ quần áo đơn giản bó sát, quả nhiên, chỉ liếc mắt nhìn qua, liền sẽ không có ai nghĩ hắn là phụ nữ, cùng lắm là nhìn gương mặt tú lệ khó phân biệt mà thôi, thế nhưng khí chất cơ thể vô cùng rõ ràng là thuộc về giới tính nam.
Lục Chiến lạc trong đám người ầm ĩ, trầm tư một lát, rốt cuộc nghĩ đến, cái người mà lúc trước gặp Thẩm Tu ở đầm lầy, chính là Thất Diện……
Lục Chiến cụp mắt không nói gì, im lặng vứt bỏ dòng chữ ‘nghi ngờ là tiểu tam’ trên đầu Thất Diện, cảm thấy may mắn là lúc đó nó không có xông ra ngoài, lúc này, nó liếc mắt nhìn về phía Thất Diện, đáy mắt hiện ra dòng chứ ‘mẹ chồng tương lai’.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook