Ngu Nhạc Quyển Chi Thái Tử Giá Đáo
-
Chương 119: Khoảng cách [1]
“Tôi đã biết.”
Cúp điện thoại, Tần Mộc đứng dậy đi đến phía trước cửa sổ, nhìn Tiêu Dật đang ở trong hoa viên, cùng Tiêu Thần không biết nói cái gì, trên mặt lộ vẻ tươi cười nhợt nhạt, sau khi lớn lên ngũ quan của Tiêu Dật mở ra, dáng vẻ càng thêm tinh xảo, thời gian từ từ làm cho cậu càng thêm hoàn mỹ, dù là dáng người hay là tướng mạo, ngay cả giọng nói cũng khiến người ta tìm không ra điểm nào không hoàn mỹ, không hổ là thái tử, cậu thật sự là di truyền gen tốt nhất của quốc gia.
Từ sau khi lớn lên, thời gian trôi càng nhanh, bạn tốt ngày xưa bây giờ chạy đông chạy tây, giới giải trí thay đổi bất ngờ, toàn bộ giống như chỉ trong chớp mắt, chỉ một thứ không thay đổi, là cảm giác giữa hắn cùng Tiêu Dật. Đúng vậy, cảm giác, cái loại này so với bạn thân thân thiết hơn ba phần, so với người thân càng sâu hai phần, so với người yêu kém một phần cảm giác.
Năm đó lần đầu tiên hắn thẳng thắn với người trong nhà rằng mình thích Tiêu Dật, ba Tần chỉ nói một câu:“Tình yêu là cần thời gian đến chứng minh.” Nay mười năm trôi qua, Tần Mộc lại đột nhiên phát hiện giữa hắn cùng Tiêu Dật, có lẽ cũng không phải tình yêu.
Nay hắn cùng Tiêu Dật đều đã là ngôi sao trẻ tuổi nổi tiếng trong giới giải trí, đã không còn thích hợp cùng nhận một kịch bản, nhưng mà vừa mới nãy trong điện thoại, người khác nói với hắn, ngày hôm qua Tiêu Dật gọi điện thoại yêu cầu đoàn phim tăng phân đoạn diễn của một nữ diễn viên, loại yêu cầu này cũng không hiếm thấy, chẳng qua thái độ không nói nguyên nhân chỉ cần kết quả, làm cho người ta có chút không vừa lòng, dù sao Tiêu Dật còn rất trẻ, chẳng qua mới mười sáu tuổi mà thôi.
Tác phong làm việc của Tiêu Dật có chút giống Bạch Ức Hàn năm đó, trước đó, bởi vì tình cảm lưu luyến bùng nổ, Bạch Ức Hàn cùng Tần Thái Nhiên cùng nhau rời khỏi giới giải trí, không rõ tung tích. May mà nay Tần Mộc cùng Tiêu Dật, sớm đã qua thời điểm cần dựa vào tuyên truyền để mọi người biết đến, dù là như thế, Tiêu Dật làm như vậy cũng không nên, tốt xấu gì cậu cũng phải nói ra lý do, không có Tần Thái Nhiên bảo vệ che chở, đối thủ ngày xưa ở bên cạnh như hổ rình mồi lúc nào cũng có khả năng mượn cơ hội kéo bọn họ xuống ngựa.
Nhưng mà, thật sự làm cho Tần Mộc cảm thấy ngực buồn, là Tiêu Dật thế mà không cùng hắn đề cập tới chuyện này, loại cảm giác này tương đối thất bại, hắn thậm chí không cần nghĩ cũng biết chuyện này Tiêu Dật nhất định là đã nói cùng Tiêu Thần, bởi vì tối hôm qua cậu ở bên ngoài gọi điện thoại cho Tiêu Thần, sau đó sáng sớm hôm nay, Tiêu Thần tới đây, hai người ở trong hoa viên nói chuyện đến trưa, nhìn vẻ mặt Tiêu Dật, rõ ràng là thực vui vẻ
Tần Mộc cảm thấy như có một cây gai đâm vào ngực đau nhói, lại tìm không thấy người để nói ra, thân là ngôi sao, ngôn hành cử chỉ của hắn đều bị người nhìn chăm chú, mà là một ngôi sao trưởng thành, khán giả còn soi mói trách móc nặng nề, không hề bởi vì tuổi bạn còn nhỏ mà bao dung với bạn, bọn họ chỉ biết vung tay múa chân với bạn, không chấp nhận được một chút sai lầm. Tần Mộc đột nhiên rất nhớ Tề Bân, từ ba năm trước đây khi hắn ra nước ngoài học, Tần Mộc chưa từng gặp lại, ngẫu nhiên ở trong điện thoại nói chuyện phiếm, cũng bởi vì sai giờ, không thể nói được mấy câu. Nếu Tề Bân ở, có lẽ sẽ giúp ích được.
Tần Mộc xoay người ngồi trên ghế, xoa xoa mi tâm, suy nghĩ xem nên phải nói với Tiêu Dật thế nào mới không làm cậu không vui, dù sao vẫn là lần đầu tiên cậu mở miệng yêu cầu gia tăng kịch bản cho một nữ ngôi sao, nữ ngôi sao kia chỉ là một diễn viên hạng hai, mấy năm trước dựa vào scandal với một kẻ có tiền mà nổi lên một hồi, nay tuổi lớn, yên tĩnh vài năm, sao Tiêu Dật lại cầu tình vì một người như vậy?
Đang nghĩ, cửa thư phòng bị gõ hai cái, sau đó Mộ Dung Phong đi đến, không đợi Mộ Dung Phong mở miệng, Tần Mộc liền hỏi:“Vừa rồi đạo diễn đoàn phim của tiểu Dật gọi điện thoại cho tôi nói tiểu Dật muốn tăng phân đoạn diễn cho một diễn viên phụ, đây là có chuyện gì?”
“Ngày hôm qua ở đoàn phim, vừa bắt đầu thái độ của Dật thiếu gia vẫn như lúc bình thường, chỉ là lúc quay một phân đoạn, đột nhiên ngây ngẩn cả người, sau đó là tìm đạo diễn muốn tăng phân đoạn diễn của nữ diễn viên kia.”
“Đó là phân đoạn gì?”
“Bức cung. Nữ diễn viên kia diễn hoàng hậu, lúc ấy cô ấy cùng hoàng đế ở Kim Loan điện.”
Tần Mộc không nói nữa, một lát sau nhi, mới nhẹ giọng hỏi:“Anh cảm thấy, tiểu Dật có thể hay không cảm thấy nữ diễn viên kia rất giống mẫu phi hắn, cho nên……”
“Dật thiếu gia vẽ không ít bức họa về mẫu phi, cô gái kia kia nữ nhân không có thể sánh bằng.”
Tần Mộc gật gật đầu, bức họa hắn cũng đã thấy qua, là một đại mỹ nhân, người phụ nữ kia tuy rằng dáng vẻ cũng không tệ, nhưng mà so sánh với mẫu thân Tiêu Dật, đó là khác nhau một trời một vực, về điểm này, nhìn dáng vẻ bây giờ của Tiêu Dật cũng có thể hiểu được.
Tần Mộc lúc này thật không hiểu rõ, chẳng lẽ trực tiếp đến hỏi Tiêu Dật? Nghĩ vậy, Tần Mộc không khỏi cười khổ, Tiêu Dật không nói cho hắn, tỏ vẻ cậu không muốn nói, dù đến hỏi, cũng hỏi không ra kết quả, làm gì cần phải tăng thêm cảm giác không thoải mái cho cả hai?
Mộ Dung Phong nhìn đồng hồ bỏ túi, nhắc nhở:“Nên đi dùng cơm trưa.”
Tần Mộc gật gật đầu, đứng lên đi ra ngoài. Mộ Dung Phong đi ở phía sau hắn, nhìn bóng dáng hắn, đáy lòng khẽ thở dài một cái, Tiểu tiểu thư nói không sai, giữa bọn họ thật sự tồn tại vấn đề rất lớn.
Tần Mộc đi vào hoa viên, xa xa chợt nghe thấy Tiêu Thần nói chuyện cực nhanh, ngẫu nhiên nghe được giọng nói dịu dàng của Tiêu Dật, Tần Mộc đột nhiên thực hâm mộ Tiêu Thần, Tiêu Thần ở trước mặt Tiêu Dật là bốc đồng, nói cái gì cũng là thẳng thắn nói ra, cho tới bây giờ cũng không cần lo lắng Tiêu Dật có tức giận hay không, trung thành là tín nệm đầu tiên trong cuộc sống của hắn. Tần Mộc nhịn không được nhớ tới chính mình, tín niệm trong cuộc sống của mình lại là cái gì? Từ khi gặp được Tiêu Dật, hình như vẫn là xoay quanh cậu, cho tới bây giờ, thường thường chê cười Tiêu Thần ngu trung, chính mình không phải cũng giống như vậy sao?
Từ lúc Tần Mộc đi tới, Tiêu Dật liền nhìn thấy hắn, thấy hắn đột nhiên dừng chân, đứng ở tại chỗ ngẩn người, nét mặt, có chút, bi thương? Tiêu Dật giật mình, chẳng lẽ là đã biết chuyện muốn thêm phân đoạn diễn ngày hôm qua?
Tiêu thần theo ánh mắt Tiêu Dật thấy được Tần Mộc, lập tức hô một tiếng:“Tần Mộc, cậu đứng ở nơi đó làm cái gì? Chẳng lẽ là muốn nghe lén tôi cùng thiếu gia nói chuyện?”
Đối với Tiêu Thần đối chọi gay gắt, Tần Mộc đã sớm quen, nhấc chân đi qua, thực tự nhiên đứng ở bên người Tiêu Dật, nhìn thấy lá rụng trên vai cậu, nâng tay lên nhẹ tay phủi đi, Tiêu Thần nhìn mà trừng mắt, Tiêu Dật lại giống như không biết, nhìn như tùy ý hỏi:“Vừa mới suy nghĩ cái gì?”
Tần Mộc nở nụ cười:“Không có gì, đến lúc ăn cơm, cho nên anh tới tìm hai người, từ xa chợt nghe hai người nói chuyện thật vui vẻ.”
Tiêu Thần đắc ý hừ một tiếng:“Đó là đương nhiên!”
Tần Mộc không để ý tới hắn, kéo tay Tiêu Dật trở về, Tiêu Dật đi theo bước chân của hắn, quay đầu nhìn thấy Tiêu Thần còn đứng ở tại chỗ, nhìn hắn gọi:“Tiểu Thần, mau tới ăn cơm.”
Vừa ăn cơm trưa xong, Từ Văn Khiêm liền đến lấy cớ buổi chiều có việc muốn dẫn Tiêu Thần đi, Tần Mộc hoài nghi chẳng lẽ hắn trang bị máy nghe trộm trên người Tiêu Thần, nhất định là vậy! Bằng không thời gian sao lại chuẩn như vậy, vừa buông chén xuống, chuông cửa liền vang.
Tiễn bước Tiêu Thần, Tiêu Dật ách xì 1 cái, lôi kéo Tần Mộc trở về bổ sung giấc ngủ. Tần Mộc ở trong lòng suy nghĩ hồi lâu cũng chưa suy nghĩ được nên mở miệng lúc nào và mở miệng nói thế nào, cuối cùng đơn giản tỉnh ngủ nói sau.
Hai người nằm ở trên giường, Tần Mộc theo thường lệ đem Tiêu Dật ôm vào trong ngực, để cho cậu gối đầu lên cánh tay mình, đây là tư thế Tiêu Dật thích nhất, Tần Mộc biết, loại tư thế này có ý nghĩa là không có cảm giác an toàn.
Tần Mộc từ từ nhắm hai mắt, lại không hề buồn ngủ, đợi hồi lâu mới mở mắt ra, Tiêu Dật đã ngủ, Tần Mộc nâng tay lên, nhẹ nhàng vuốt ve hai má Tiêu Dật, khẽ thở dài một cái.
Lông mi Tiêu Dật nhẹ nhàng run rẩy, nghe được Tần Mộc thở dài, trong lòng Tiêu Dật không hiểu sao có cảm giác đau đớn nhè nhẹ. Lúc trước, sau khi tình yêu của Bạch Ức Hàn cùng Tần Thái Nhiên sáng tỏ, nhóm fan điên cuồng, truyền thông bùng nổ, cuối cùng ép bọn họ rời khỏi giới giải trí. Hình như từ đó về sau, Tần Mộc liền ngẫu nhiên sẽ lộ ra một ít vẻ mặt u buồn, mà chờ cậu hỏi đến, Tần Mộc cái gì cũng không nói, Tiêu Dật mơ hồ cảm thấy giữa mình cùng Tần Mộc có chút vấn đề, nhưng lại tìm không ra, cho nên lựa chọn án binh bất động, hôm nay lại nhìn thấy Tần Mộc lộ ra vẻ mặt này, Tiêu Dật cảm thấy đau lòng đồng thời lại sinh ra một chút tức giận, vì cái gì Tiêu Thần có cái gì cũng nói ra, mà Tần Mộc lại luôn lựa chọn buồn ở trong lòng? Rõ ràng có thiệt nhiều thứ cậu đều cố ý che giấu không nói, chờ Tần Mộc tới hỏi, hắn lại một chữ cũng không hỏi!
Trưa hôm nay, hai thân thể trẻ tuổi thân mật nằm cùng nhau trên giường, nghĩ cùng một câu hỏi: Cuối cùng khi nào hắn mới thay đổi?
Cúp điện thoại, Tần Mộc đứng dậy đi đến phía trước cửa sổ, nhìn Tiêu Dật đang ở trong hoa viên, cùng Tiêu Thần không biết nói cái gì, trên mặt lộ vẻ tươi cười nhợt nhạt, sau khi lớn lên ngũ quan của Tiêu Dật mở ra, dáng vẻ càng thêm tinh xảo, thời gian từ từ làm cho cậu càng thêm hoàn mỹ, dù là dáng người hay là tướng mạo, ngay cả giọng nói cũng khiến người ta tìm không ra điểm nào không hoàn mỹ, không hổ là thái tử, cậu thật sự là di truyền gen tốt nhất của quốc gia.
Từ sau khi lớn lên, thời gian trôi càng nhanh, bạn tốt ngày xưa bây giờ chạy đông chạy tây, giới giải trí thay đổi bất ngờ, toàn bộ giống như chỉ trong chớp mắt, chỉ một thứ không thay đổi, là cảm giác giữa hắn cùng Tiêu Dật. Đúng vậy, cảm giác, cái loại này so với bạn thân thân thiết hơn ba phần, so với người thân càng sâu hai phần, so với người yêu kém một phần cảm giác.
Năm đó lần đầu tiên hắn thẳng thắn với người trong nhà rằng mình thích Tiêu Dật, ba Tần chỉ nói một câu:“Tình yêu là cần thời gian đến chứng minh.” Nay mười năm trôi qua, Tần Mộc lại đột nhiên phát hiện giữa hắn cùng Tiêu Dật, có lẽ cũng không phải tình yêu.
Nay hắn cùng Tiêu Dật đều đã là ngôi sao trẻ tuổi nổi tiếng trong giới giải trí, đã không còn thích hợp cùng nhận một kịch bản, nhưng mà vừa mới nãy trong điện thoại, người khác nói với hắn, ngày hôm qua Tiêu Dật gọi điện thoại yêu cầu đoàn phim tăng phân đoạn diễn của một nữ diễn viên, loại yêu cầu này cũng không hiếm thấy, chẳng qua thái độ không nói nguyên nhân chỉ cần kết quả, làm cho người ta có chút không vừa lòng, dù sao Tiêu Dật còn rất trẻ, chẳng qua mới mười sáu tuổi mà thôi.
Tác phong làm việc của Tiêu Dật có chút giống Bạch Ức Hàn năm đó, trước đó, bởi vì tình cảm lưu luyến bùng nổ, Bạch Ức Hàn cùng Tần Thái Nhiên cùng nhau rời khỏi giới giải trí, không rõ tung tích. May mà nay Tần Mộc cùng Tiêu Dật, sớm đã qua thời điểm cần dựa vào tuyên truyền để mọi người biết đến, dù là như thế, Tiêu Dật làm như vậy cũng không nên, tốt xấu gì cậu cũng phải nói ra lý do, không có Tần Thái Nhiên bảo vệ che chở, đối thủ ngày xưa ở bên cạnh như hổ rình mồi lúc nào cũng có khả năng mượn cơ hội kéo bọn họ xuống ngựa.
Nhưng mà, thật sự làm cho Tần Mộc cảm thấy ngực buồn, là Tiêu Dật thế mà không cùng hắn đề cập tới chuyện này, loại cảm giác này tương đối thất bại, hắn thậm chí không cần nghĩ cũng biết chuyện này Tiêu Dật nhất định là đã nói cùng Tiêu Thần, bởi vì tối hôm qua cậu ở bên ngoài gọi điện thoại cho Tiêu Thần, sau đó sáng sớm hôm nay, Tiêu Thần tới đây, hai người ở trong hoa viên nói chuyện đến trưa, nhìn vẻ mặt Tiêu Dật, rõ ràng là thực vui vẻ
Tần Mộc cảm thấy như có một cây gai đâm vào ngực đau nhói, lại tìm không thấy người để nói ra, thân là ngôi sao, ngôn hành cử chỉ của hắn đều bị người nhìn chăm chú, mà là một ngôi sao trưởng thành, khán giả còn soi mói trách móc nặng nề, không hề bởi vì tuổi bạn còn nhỏ mà bao dung với bạn, bọn họ chỉ biết vung tay múa chân với bạn, không chấp nhận được một chút sai lầm. Tần Mộc đột nhiên rất nhớ Tề Bân, từ ba năm trước đây khi hắn ra nước ngoài học, Tần Mộc chưa từng gặp lại, ngẫu nhiên ở trong điện thoại nói chuyện phiếm, cũng bởi vì sai giờ, không thể nói được mấy câu. Nếu Tề Bân ở, có lẽ sẽ giúp ích được.
Tần Mộc xoay người ngồi trên ghế, xoa xoa mi tâm, suy nghĩ xem nên phải nói với Tiêu Dật thế nào mới không làm cậu không vui, dù sao vẫn là lần đầu tiên cậu mở miệng yêu cầu gia tăng kịch bản cho một nữ ngôi sao, nữ ngôi sao kia chỉ là một diễn viên hạng hai, mấy năm trước dựa vào scandal với một kẻ có tiền mà nổi lên một hồi, nay tuổi lớn, yên tĩnh vài năm, sao Tiêu Dật lại cầu tình vì một người như vậy?
Đang nghĩ, cửa thư phòng bị gõ hai cái, sau đó Mộ Dung Phong đi đến, không đợi Mộ Dung Phong mở miệng, Tần Mộc liền hỏi:“Vừa rồi đạo diễn đoàn phim của tiểu Dật gọi điện thoại cho tôi nói tiểu Dật muốn tăng phân đoạn diễn cho một diễn viên phụ, đây là có chuyện gì?”
“Ngày hôm qua ở đoàn phim, vừa bắt đầu thái độ của Dật thiếu gia vẫn như lúc bình thường, chỉ là lúc quay một phân đoạn, đột nhiên ngây ngẩn cả người, sau đó là tìm đạo diễn muốn tăng phân đoạn diễn của nữ diễn viên kia.”
“Đó là phân đoạn gì?”
“Bức cung. Nữ diễn viên kia diễn hoàng hậu, lúc ấy cô ấy cùng hoàng đế ở Kim Loan điện.”
Tần Mộc không nói nữa, một lát sau nhi, mới nhẹ giọng hỏi:“Anh cảm thấy, tiểu Dật có thể hay không cảm thấy nữ diễn viên kia rất giống mẫu phi hắn, cho nên……”
“Dật thiếu gia vẽ không ít bức họa về mẫu phi, cô gái kia kia nữ nhân không có thể sánh bằng.”
Tần Mộc gật gật đầu, bức họa hắn cũng đã thấy qua, là một đại mỹ nhân, người phụ nữ kia tuy rằng dáng vẻ cũng không tệ, nhưng mà so sánh với mẫu thân Tiêu Dật, đó là khác nhau một trời một vực, về điểm này, nhìn dáng vẻ bây giờ của Tiêu Dật cũng có thể hiểu được.
Tần Mộc lúc này thật không hiểu rõ, chẳng lẽ trực tiếp đến hỏi Tiêu Dật? Nghĩ vậy, Tần Mộc không khỏi cười khổ, Tiêu Dật không nói cho hắn, tỏ vẻ cậu không muốn nói, dù đến hỏi, cũng hỏi không ra kết quả, làm gì cần phải tăng thêm cảm giác không thoải mái cho cả hai?
Mộ Dung Phong nhìn đồng hồ bỏ túi, nhắc nhở:“Nên đi dùng cơm trưa.”
Tần Mộc gật gật đầu, đứng lên đi ra ngoài. Mộ Dung Phong đi ở phía sau hắn, nhìn bóng dáng hắn, đáy lòng khẽ thở dài một cái, Tiểu tiểu thư nói không sai, giữa bọn họ thật sự tồn tại vấn đề rất lớn.
Tần Mộc đi vào hoa viên, xa xa chợt nghe thấy Tiêu Thần nói chuyện cực nhanh, ngẫu nhiên nghe được giọng nói dịu dàng của Tiêu Dật, Tần Mộc đột nhiên thực hâm mộ Tiêu Thần, Tiêu Thần ở trước mặt Tiêu Dật là bốc đồng, nói cái gì cũng là thẳng thắn nói ra, cho tới bây giờ cũng không cần lo lắng Tiêu Dật có tức giận hay không, trung thành là tín nệm đầu tiên trong cuộc sống của hắn. Tần Mộc nhịn không được nhớ tới chính mình, tín niệm trong cuộc sống của mình lại là cái gì? Từ khi gặp được Tiêu Dật, hình như vẫn là xoay quanh cậu, cho tới bây giờ, thường thường chê cười Tiêu Thần ngu trung, chính mình không phải cũng giống như vậy sao?
Từ lúc Tần Mộc đi tới, Tiêu Dật liền nhìn thấy hắn, thấy hắn đột nhiên dừng chân, đứng ở tại chỗ ngẩn người, nét mặt, có chút, bi thương? Tiêu Dật giật mình, chẳng lẽ là đã biết chuyện muốn thêm phân đoạn diễn ngày hôm qua?
Tiêu thần theo ánh mắt Tiêu Dật thấy được Tần Mộc, lập tức hô một tiếng:“Tần Mộc, cậu đứng ở nơi đó làm cái gì? Chẳng lẽ là muốn nghe lén tôi cùng thiếu gia nói chuyện?”
Đối với Tiêu Thần đối chọi gay gắt, Tần Mộc đã sớm quen, nhấc chân đi qua, thực tự nhiên đứng ở bên người Tiêu Dật, nhìn thấy lá rụng trên vai cậu, nâng tay lên nhẹ tay phủi đi, Tiêu Thần nhìn mà trừng mắt, Tiêu Dật lại giống như không biết, nhìn như tùy ý hỏi:“Vừa mới suy nghĩ cái gì?”
Tần Mộc nở nụ cười:“Không có gì, đến lúc ăn cơm, cho nên anh tới tìm hai người, từ xa chợt nghe hai người nói chuyện thật vui vẻ.”
Tiêu Thần đắc ý hừ một tiếng:“Đó là đương nhiên!”
Tần Mộc không để ý tới hắn, kéo tay Tiêu Dật trở về, Tiêu Dật đi theo bước chân của hắn, quay đầu nhìn thấy Tiêu Thần còn đứng ở tại chỗ, nhìn hắn gọi:“Tiểu Thần, mau tới ăn cơm.”
Vừa ăn cơm trưa xong, Từ Văn Khiêm liền đến lấy cớ buổi chiều có việc muốn dẫn Tiêu Thần đi, Tần Mộc hoài nghi chẳng lẽ hắn trang bị máy nghe trộm trên người Tiêu Thần, nhất định là vậy! Bằng không thời gian sao lại chuẩn như vậy, vừa buông chén xuống, chuông cửa liền vang.
Tiễn bước Tiêu Thần, Tiêu Dật ách xì 1 cái, lôi kéo Tần Mộc trở về bổ sung giấc ngủ. Tần Mộc ở trong lòng suy nghĩ hồi lâu cũng chưa suy nghĩ được nên mở miệng lúc nào và mở miệng nói thế nào, cuối cùng đơn giản tỉnh ngủ nói sau.
Hai người nằm ở trên giường, Tần Mộc theo thường lệ đem Tiêu Dật ôm vào trong ngực, để cho cậu gối đầu lên cánh tay mình, đây là tư thế Tiêu Dật thích nhất, Tần Mộc biết, loại tư thế này có ý nghĩa là không có cảm giác an toàn.
Tần Mộc từ từ nhắm hai mắt, lại không hề buồn ngủ, đợi hồi lâu mới mở mắt ra, Tiêu Dật đã ngủ, Tần Mộc nâng tay lên, nhẹ nhàng vuốt ve hai má Tiêu Dật, khẽ thở dài một cái.
Lông mi Tiêu Dật nhẹ nhàng run rẩy, nghe được Tần Mộc thở dài, trong lòng Tiêu Dật không hiểu sao có cảm giác đau đớn nhè nhẹ. Lúc trước, sau khi tình yêu của Bạch Ức Hàn cùng Tần Thái Nhiên sáng tỏ, nhóm fan điên cuồng, truyền thông bùng nổ, cuối cùng ép bọn họ rời khỏi giới giải trí. Hình như từ đó về sau, Tần Mộc liền ngẫu nhiên sẽ lộ ra một ít vẻ mặt u buồn, mà chờ cậu hỏi đến, Tần Mộc cái gì cũng không nói, Tiêu Dật mơ hồ cảm thấy giữa mình cùng Tần Mộc có chút vấn đề, nhưng lại tìm không ra, cho nên lựa chọn án binh bất động, hôm nay lại nhìn thấy Tần Mộc lộ ra vẻ mặt này, Tiêu Dật cảm thấy đau lòng đồng thời lại sinh ra một chút tức giận, vì cái gì Tiêu Thần có cái gì cũng nói ra, mà Tần Mộc lại luôn lựa chọn buồn ở trong lòng? Rõ ràng có thiệt nhiều thứ cậu đều cố ý che giấu không nói, chờ Tần Mộc tới hỏi, hắn lại một chữ cũng không hỏi!
Trưa hôm nay, hai thân thể trẻ tuổi thân mật nằm cùng nhau trên giường, nghĩ cùng một câu hỏi: Cuối cùng khi nào hắn mới thay đổi?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook