Ngự Lôi
Quyển 2 - Chương 54: Thân thích đến

Bầu trời lại bắt đầu u ám tối tắm, cho dù chết, cũng muốn liều mạng, hơn nữa, cô không thể chết được! ! Đôi mắt màu tím kia chỉ sợ lúc này cũng là vắng lạnh một mảnh, khiến cho người ta không cách nào phỏng đoán được ý nghĩ của chủ nhân nó.

Người tới cũng chú ý tới bầu trời biến hóa, trong lòng thất kinh, quả nhiên, loại cảm giác áp bức kia! Hơn nữa, lại càng có thể phát động bất cứ lúc nào chỉ có Dị năng giả Dị sư đã ngoài trả giá cường đại đại giới mới có thể dẫn phát ra uy năng của trời đất, năng lực như vậy thật đáng để ghen tỵ! !

“Ha hả, không cần khẩn trương, tôi thật sự không có ác ý!” Người vừa đến lại nói, giọng điệu lần này rõ ràng không có cười đùa như mới vừa rồi, chân thành không ít. Cầm cái mũ trên đầu xuống, đặt ở trước ngực, cúi xuống thắt lưng làm ra lễ của quý tộc xưa với Mặc Hi, cười nói,”Tôi chỉ là đến đánh cái chào hỏi mà thôi.”

Sau đó, cuối cùng Mặc Hi cũng hoàn toàn thấy rõ được khuôn mặt của người trước mặt. Quả nhiên chỉ là một thiếu niên, nhìn khuôn mặt này, đại khái chỉ có 17, 18 tuổi, một đầu tóc ngắn có chút cháy nắng, làn da trắng nõn nà, đôi mắt mang theo ý cười, sống mũi thẳng tắp, đôi môi không dày không mỏng cong lên một nụ cười hữu nghị, tạo thành một gương mặt thiếu niên vô cùng đẹp trai. Như ánh mặt trời, thế nhưng lại có cảm giác giống như bất cứ lúc nào cũng có thể hòa vào bóng tối phía sau lưng anh ta, để người ta lờ đi.

Chẳng qua là đối với ý tốt của anh ta, Mặc Hi vẫn không nói gì.

“Sẽ không là người câm chứ? Ah, đương nhiên, tôi nói lời này cùng đồng dạng là không có ác ý!” Thiếu niên cười nói, như lời cậu ta nói, cũng không có bất kỳ cử động công kích nào, trong tay đột nhiên xuất hiện một tấm danh thiếp và bình thuốc. Mới đi về phía trước một bước, liền thấy ánh mắt Mặc Hi cẩn thận, lập tức dừng lại bước chân, hai bàn tay đưa ra trước mặt,”Tôi thật không có ác ý, chẳng qua là đối với bạn cảm thấy rất hứng thú, đương nhiên, tôi còn không biết bạn là nam hay nữ, chẳng qua là đối với thực lực của bạn cảm thấy hứng thú.”

Mặc Hi trả lời vĩnh viễn chỉ là trầm mặc, thiếu niên giống như áp chế cảm giác thất bại, buông thõng con mắt,”Được rồi, tôi giới thiệu một chút, tôi tên là Quỷ, kỳ thật tên này cũng là danh hiệu của tôi, tôi là người của Liên minh sát thủ. Sát thủ tự do, không có tiền thù lao tôi sẽ không làm, cho nên bạn yên tâm, tôi sẽ không làm điều gì đối với bạn, hy vọng bạn đến, cũng hy vọng có thể trở thành cộng tác với bạn, tôi cảm thấy bạn rất có tiềm lực làm sát thủ, ha ha!”

Quỷ nói xong, liền ném danh thiếp và bình thuốc trong tay về phía Mặc Hi, thấy Mặc Hi tiếp được, rồi vẫy vẫy tay, xoay người chuẩn bị rời khỏi. Cả người đột nhiên đứng lại, lại quay đầu hỏi,”Đúng rồi …, quên hỏi, bạn tên là gì?”

Mặc Hi nhìn cậu ta một cái thật sâu, một hồi, đè thấp thanh âm, thanh âm lạnh lùng nói,”Tử.”

Dù đè thấp, nhưng vẫn khiến cho người ta rõ ràng cảm giác được một chút non nớt, đôi mắt của Quỷ lóe lên,”Ha ha, Tử, tên này rất thích hợp với bạn, đôi mắt màu tím kia rất đẹp, như vậy hẹn gặp lại!”

Sát thủ tự do?

Mình có tiềm lực làm sát thủ ? Ngay cả sát thủ đều nói mình có tiềm lực làm sát thủ, xem ra thật đúng là bị chính mình nói trúng.

Đem thuốc ở trong bình đổ ra, đối với một đoạn thời gian học tập với các loại thuốc như Mặc Hi mà nói vẫn biết được thuốc này là thật hay giả, đưa viên thuốc tiến vào trong miệng, bộ ngực lập tức cảm thấy một trận sảng khoái nhẹ nhàng, giảm bớt từng trận trận bốc lên kia.

Con ngươi sáng ngời, thuốc này tốt! Lần sau cầm cho ông Cát xem một chút, xem ông ta có thể làm được hay không, làm cho mình một chút.

Hít thở sâu một ngụm, dưới chân điện quang lại lóe ra, hướng về phía biệt thự mà đi.

Dọc theo đường đi không có gì nguy hiểm trở lại gian phòng của mình, cởi quần áo trên người ra, trong tay tia chớp lóe ra, lập tức bộ quần áo lây dính máu tươi kia hóa thành tro bụi, phiêu tán ở trong không khí bên ngoài cửa sổ, mới xoay người nằm ở trên giường.

Tiến vào biến ảo khôn lường tu luyện chữa trị thân thể, từng đợt đau đớn kia cùng với khí huyết bốc lên khiến cho Mặc Hi cắn chặt răng, ở trong trạng thái Không Linh đầu óc vô cùng tỉnh táo rõ ràng tất cả mọi chuyện trải qua đêm hôm nay.

Dị năng giả cao cấp!

Nếu như không phải bị Dị năng ánh sáng màu tím của mình làm cho sửng sốt một chút, lại còn không biết rõ về mình, e là sẽ không để mình trở về đơn giản như thế, hơn nữa. . . . . . thiếu niên tên Quỷ,tuổi nhỏ như vậy đã có bản lãnh như thế, ngay cả Dị năng giả cao cấp đều không phát hiện ra cậu ta!

Trong đầu đột nhiên hiện ra câu nói đầu tiên trong một quyển sách mà trước kia nhìn tới.

Dị năng giả, con cưng của trời cao, con cưng của thiên nhiên!

Thật đúng là không có sai a, các loại dị năng quá nhiều, cũng quá quỷ dị, ai cũng đoán không ra sẽ có chiêu thức thế nào, không cẩn thận một chút chính là tan xương nát thịt!

Phải mạnh hơn, nhất định phải mạnh hơn! ! Bây giờ sự tồn tại của mình ở trong mắt nhiều người giống như con kiến! Phải càng mạnh hơn! Cường đại hơn. . . . . . Để người khác ngay cả nghĩ cũng không dám có! !

Tâm kia đang siết chặt gào thét a!

. . . . . . . . . . . . . . . . . .

Bình minh, sáng sớm ánh mặt trời chiếu rọi ở bên trong căn phòng, Mặc Hi từ trong tu luyện đi ra, thân thể bị thương trải qua một ngày năng lượng đã dồi dào mặc dù vẫn không khỏe, so với ngày hôm qua tốt hơn nhiều. Lại nói, hình như Mặc Hi chưa bao giờ chân chính ngủ thật sự một lần, cơ hồ đều ở tu luyện, dù sao sau khi tiến vào trạng thái Không Linh tu luyện, không chỉ có thể xúc tiến tu luyện, ngày hôm sau thức dậy so với đi ngủ còn có tinh thần hơn, cũng không có cái gì không tốt.

Thay đổi một thân quần áo, đột nhiên nhớ tới buổi tối ở trên người Hạo Hà kia tìm được hai vật, suy nghĩ một chút liền cầm ra, bỏ vào trong một ngăn kéo. Ra khỏi cửa phòng, ở phòng vệ sinh đánh răng súc miệng, liền nghe dưới lầu một trận âm thanh hỗn tạp, còn có từng vật gì đó bị mang lên lầu.

Xoẹt cười một tiếng, thật đúng là nhanh chóng a!

“Wow, ba ba, ở đây thật to! Đây là nhà của chúng ta sau này sao?” Một giọng nữ bao hàm cảm thán và hưng phấn kêu lên, tiếng nói to lớn kia, khiến cho Mặc Hi ở trên lầu cũng có thể nghe.

“Ha hả, đúng vậy, Vân Vân thích không?” Trả lời giọng nữ kia cũng là một giọng nữ.

“Thích! Ha ha, rất thích, sau này sẽ bảo các bạn học đều đến chơi, để bọn họ nhìn một chút, cho bọn họ hâm mộ chết đi!” Thiếu nữ được gọi là Vân Vân kêu lên,”Con muốn lên lầu, con đi chọn phòng, con muốn căn phòng xinh đẹp nhất!”

“Ha ha, Con đứa bé này.”

“Nhường, nhường, đừng cản trở đường của bổn tiểu thư!” tiếng kêu ác liệt, vẫn là thiếu nữ kia, đi cùng với đó là thanh âm lên cầu thang, Mặc Hi cũng từ phòng vệ sinh đi ra, đồng thời cũng thấy rõ Vân Vân kia, chị họ của mình.

Tuổi chừng 15 tuổi, ngày thường cũng coi như trắng noản, mảnh mai, đôi mắt có chút quyến rũ nhưng cũng cảm giác có chút mưu tính, cái mũi nhỏ, đôi môi mọng nước, cả người nhìn lại đã có thể biết được sau này lớn lên lại là một cô gái xinh đẹp đáng yêu.

Một gian cửa phòng bị mở ra, Mặc Vân Vân nhìn thoáng qua sau đó liền chuyển hướng một … gian khác, cho đến khi căn phòng Mặc Hi bị mở ra, đôi mắt kia cuối cùng lóe lên, chạy vào, đông xem một chút, tây sờ sờ, cuối cùng kêu to một tiếng,”Là cái này, con muốn căn phòng này, ba ba mẹ, con muốn căn phòng này!”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương