Ngủ Bên Cạnh Giáo Sư
-
Chương 46
Vác bụng đi học là chuyện không tránh khỏi, nhưng Lương Hạ còn chưa chuẩn bị tâm lý để nói cho các bạn cùng phòng cũng như đám bạn học, tháng đầu còn chưa thấy bụng. Nhưng Lương Hạ không thể qua được mắt cú của Chu Hàn, vì nhà họ Quý rất hồi hộp với đứa cháu đích tôn này, cho nên tất cả thói quen sinh hoạt thường ngày của Lương Hạ đều bị điều chỉnh, buổi tối phải về nhà trọ ngủ, phòng ngừa leo giường ký túc bị ngã ảnh hưởng thai nhi, ăn uống cũng đều do thầy dinh dưỡng điều chế cẩn thận mang đến nhà trọ, cấm chỉ đi ăn ở nhà ăn, những thay đổi này khiến Chu Hàn nghi ngờ. Bây giờ cô và Lương Hạ chỉ lúc đi học mới gặp nhau, buổi tối gần như không gặp, Chu Hàn không thể không oán trách “Sư mẫu, cậu đang xa lánh mình đấy à?” “Làm gì có” Lương Hạ thần sắc uể oải, không thèm để ý đến chu Hàn. “Cậu xem lại đi, bây giờ cậu đang lạnh nhạt với mình” Chu Hàn căm giận nhìn chằm chằm Lương Hạ. Lương Hạ gần đây cũng rất không có tinh thần, ăn uống lúc được lúc không, không ra trạng thái gì “Mình cũng không muốn như vậy” “Cậu có phải đang mang thai con của giáo sư Quý không?” Chu Hàn đột nhiên lại gần, ánh mắt sắc bén. Lương Hạ như bị chạm điện vô cùng hoảng sợ nhìn Chu Hàn. “Ai da má ơi, mình nói đúng rồi nha” Chu Hàn học giọng Thiểm tây, như vậy không khí có vẻ dễ chịu một chút, không quá nặng nề. Lương Hạ cắn môi, gật đầu một cái. “Bao lâu rồi?” Chu Hàn còn cẩn thận đặt tay lên bụng Lương Hạ,như thể làm thế sẽ sờ ra cái gì. “Đừng động, bị người khác thấy sẽ nói lung tung” Lương Hạ hất tay Chu Hàn ra “Mới một tháng” “Cậu gầy như vậy, hai tháng là người ta có thể nhìn ra, cậu cũng chuẩn bị vác bụng mà đi học đi còn gì?” “Đúng vậy, dù sao hai tháng cuối cũng được nghỉ hè rồi, chỉ cần cẩn thận một chút là được, tạm nghỉ có mà mãi mãi, đứa trẻ ra đời chẳng còn tâm tư mà đi học.” Lương Hạ vuốt vuốt bụng mình, chính cô cũng không phát hiện, nhưng Chu Hàn lại thấy mặt mày cô không giấu được hạnh phúc vui sướng. “Aizz” Chu Hàn thở dài một cái “Đáng tiếc môn luật kinh tế của thầy Quý Trạch Tuấn đã kết thúc, nếu không một nhà ba người ở trên lớp thật hài hòa” “Tránh ra đi” Lương Hạ còn tưởng Chu Hàn than thở là vì lo lắng cho cô, không ngờ dám trêu ghẹo mình. Quý Trạch Tuấn mỗi buổi trưa đều đón Lương Hạ đi học về, sau đó đưa cô về nhà trọ ăn cơm, danh hiệu người đàn ông tốt nhất thế gian được gán cho anh, những giáo viên trẻ cũng không nhịn được hâm mộ Lương Hạ, đừng nói gì là nữ sinh, nhất thời giới đàn ông chịu áp lực rất lớn. Một ngày Lương Hạ kéo tay Quý Trạch Tuấn ra cổng trường,đúng lúc thấy Mạc Tước bước lên xe Hàng Triệt, dĩ nhiên Quý Trạch Tuấn trong lòng chỉ có vợ không chú ý đến, mà Hàng Triệt cũng nhanh chóng đi mất, không nhìn thấy Lương Hạ. Dọc đường đi trong đầu Lương Hạ cứ luẩn quẩn hình bóng của Hàng Triệt và Mạc Tước, biểu hiện của Hàng Triệt rất vui vẻ, khẳng định gần đây bọn họ chung sống không tệ, thế thì liệu Mạc Tước còn có ý tứ gì với Cố Thần nữa không. Hai tháng mang thai cô rất mệt mỏi, dường như hoàn toàn quên mất Cố Thần, cũng ít nhìn thấy anh. Quý Trạch Tuấn phát hiện Lương Hạ đầu óc trên mây “Em đang nghĩ gì thế?” “Nghĩ đến 3 người đàn ông” Lương Hạ nhìn mặt Quý Trạch Tuấn suy nghĩ một lúc mới trả lời. “Cái gì? Em cũng hai tháng rồi còn muốn người đàn ông khác? Lại còn ba? Đừng nói với anh em đang nghĩ đến bố chồng, ông nội và cụ cố nhé, anh không tin đâu” Quý Trạch Tuấn như trẻ con không vui nhìn Lương Hạ. Lương Hạ không nhịn được cười, chỉ có Quý Trạch Tuấn mới kéo được suy nghĩ của cô về “Dĩ nhiên không phải, em đang nghĩ đến một cuộc tình tay ba rối rắm” Quý Trạch Tuấn lạnh lùng nhìn Lương Hạ một cái rồi bỏ lại cô đi vào phòng bếp, bưng ra thức ăn bảo mẫu đưa tới. Phụ nữ bây giờ thế nào lại có hứng thú với tình cảm giữa những người đàn ông? Đã là hai tháng, bụng Lương Hạ cũng khó mà dối gạt được,những bạn tỉ mỉ cũng phát hiện bụng Lương Hạ to hơn trước kia,chỉ không có ý đi hỏi Lương Hạ (Phét đi, người gầy 4 tháng không nói cũng khó mà phát hiện ra) Huống hồ là Cố Thần sáng suốt siêu quần, mặc dù đã lâu không nói chuyện với Lương Hạ, nhưng cũng không khống chế được nhìn cô. Lương Hạ hơi mập, nhất là bụng, mặc dù cô mặc đồ rộng rãi thoải mái, nhưng chỉ cần có gió thổi qua sẽ thấy rõ. Cố Thần biết sớm muộn sẽ có một ngày như thế, chỉ không nghĩ lại nhanh vậy. Thành tích môn luật kinh tế được công bố trên mạng, ai xem xong cũng tràn đầy vui mừng, Lương Hạ cũng rất hào phóng ôm Quý Trạch Tuấn một cái, nhưng duy chỉ có Cố Thần nghi ngờ với số điểm này. Môn nào của cậu cũng 9/10 trở lên, luật kinh tế là môn duy nhất từ năm nhất đến giờ bị điểm dưới 9. Nhưng sẽ không ai để ý thành tích cuối kỳ là 88 hay 90. Thầy giáo càng không lật lại bài thi, Cố Thần cũng không muốn suy nghĩ nhiều. Chỉ có điều nhân vật thần thoại Cố Thần luôn đứng ở top 4,5 lại xuất hiện một môn thành tích 88 khiến đám bạn học xôn xao, ngay cả Lương Hạ cũng biết, phụ nữ mang thai giỏi nhất là nghi ngờ lung tung, lập tức liên tưởng đến Quý Trạch Tuấn. ... Buổi tối Quý Trạch Tuấn ôm vợ lên giường, cẩn thận đắp chăn cho cô, Lương Hạ túm lấy tay anh “Em muốn hỏi anh một chuyện” “Chuyện gì?” Quý Trạch Tuấn dịu dàng cầm tay Lương Hạ nhét vào trong chăn, sau đó ngồi bên cạnh. “Anh biết Cố Thần không?” Lương Hạ chưa từng đề cập đến Cố Thần trước mặt anh, nhưng tránh không có nghĩa là đối phương không biết. “Cố Thần?” Quý Trạch Tuấn không ngờ Lương Hạ không ngủ được là muốn hỏi anh về chuyện liên quan đến Cố Thần “Anh biết người bạn từ nhỏ của em, bây giờ đang là bạn cùng lớp với em” Cái tên này từ lần đầu tiên họ gặp nhau ở quán rượu vẫn không ngừng xuất hiện khiến Quý Trạch Tuấn không có cách nào không chú ý. “Môn luật kinh tế của cậu ta chỉ được 88 điểm” Lương Hạ cũng không tin Quý Trạch Tuấn biết gian lận, nhưng cô thật sự tò mò chuyện này, đành dùng giọng hết sức ngọt ngào hỏi Quý Trạch Tuấn. Đáng tiếc Lương Hạ đã lầm, Quý Trạch Tuấn chính xác là lúc nhìn thấy điểm của Cố Thần là 92, cho nên đã tiểu nhân phúc tra lại bài cậu ta, tìm ra những cái sai nhỏ nhặt không đáng kể, người khác mà phạm phải thì cũng đã bỏ qua. “Anh muốn đi ngủ” Quý Trạch Tuấn ngáp một cái, chuẩn bị tắt đèn. “Anh cố ý hả?” Vẻ mặt Lương Hạ đau khổ, thì ra cô đã đánh giá cao Quý Trạch Tuấn rồi “Anh ăn dấm lung tung gì thế?” Quý Trạch Tuấn nằm trên giường, ôm nhẹ Lương Hạ “Cậu ta luôn đảo loạn thế giới hai người của chúng ta, anh không đánh phủ đầu một cái thì còn là người đàn ông bình thường à?’ “Thành tích luôn 9/10 của người ta bị anh làm hỏng, em kể hết chuyện tình cho anh nghe là được chứ gì?” Lương Hạ mập mờ liếc anh. Đây là lần đầu tiên Quý Trạch Tuấn nghe chuyện của Lương Hạ và Cố Thần, trước kia anh nghĩ là mình không thèm để ý, nhưng sau đó lại phát hiện mình cũng là người bụng dạ hẹp hòi. “Long long ago, trong một buổi sáng sớm nắng ấm, em và Cố Thần gặp nhau dưới tán cây tỳ bà, khi đó cậu ấy 3 tuổi, em cũng thế, chúng em rất hợp nhau, mỗi ngày cùng nhau đến vườn trẻ, rất nhiều bé gái thích cậu ấy, nhưng cậu ấy chỉ chơi đùa với em...” Giọng Lương Hạ đầy tình cảm dạt dào kể lại quá khứ, nhưng bị Quý Trạch Tuấn cắt đứt “Anh không muốn nghe phiên bản thêm mắm dặm muôi này, nói vào điểm chính đi” “Khó có cơ hội nhớ lại tình cảm ngày xưa cũng không cho người ta cơ hội” Lương Hạ nghiến răng nghiến lợi hỏi Quý Trạch Tuấn”Chúng em vốn là bạn thanh mai trúc mã, nhưng đột nhiên có một ngày cậu ấy xa lánh em, nhưng em vẫn mặt dày theo đuôi cậu ấy, sau đó cha mẹ vợ anh lại bán hết nhà cửa, bọn em cũng chỉ còn gặp mặt ở trường, đến tận khi học đại học, em thấy khó chịu mỗi khi thấy cậu ấy và Lăng Kỳ ở cùng nhau, nên đã thổ lộ với cậu ấy, nhưng bị từ chối, sau đó đã xảy ra tình một đêm với anh” “Cho nên đồng ý lấy anh là vì thất tình?” Quý Trạch Tuấn lúc đầu còn tưởng Lương Hạ là vì tiền, vì bản tính háo sắc. “Nói gì thế, chỉ một chút xíu thôi” “Vì em là phụ nữ có thai nếu không anh sẽ đánh vào mông em” Quý Trạch Tuấn hối tiếc sao lại nghe Lương Hạ kể chuyện cũ, càng nghe càng giận. “Em cứ tưởng là em thật sự rất thích cậu ấy, đời này sẽ chỉ thích cậu ấy, nhưng sau khi gặp anh em phát hiện, hóa ra không phải là thích cậu ấy, mà chỉ có thói quen lệ thuộc từ nhỏ thôi.” Lương Hạ rất nghiêm túc nhìn Quý Trạch Tuấn, mặc dù trong bóng tối, nhưng Quý Trạch Tuấn vẫn nhìn thấy sự chân thành trong mắt cô. “Tha cho em” “Quỷ muốn anh tha thứ. Đừng tưởng em không biết chuyện yêu đương của anh, Hàng Triệt đã kể cho em nghe rồi” Tốc độc thay đổi sắc mặt của Lương Hạ cũng nhanh đến kinh người. “Chuyện cũng qua cả rồi” Quý Trạch Tuấn thoáng chột dạ “Cái gọi là người không phong lưu uổng thiếu niên, sau mỗi thành công của đàn ông đều có tình yêu, đó là bởi vì chưa gặp được tình yêu đích thực, em xem bây giờ anh có để ý gì đến các giáo viên nữ đâu, bên cạnh anh chỉ có ba người phụ nữ, em, mẹ và mẹ vợ” Lương Hạ hoài nghi Quý Trạch Tuấn có phải có hai mặt không, có lúc như núi băng, có lúc lại nhiệt tình như lửa, có lúc tiếc chữ như vàng, có lúc lại miệng lưỡi trơn tru. “Không thèm nghe anh nói nữa, thật nhàm chán” Lương Hạ kéo kéo chăn ý bảo với Quý Trạch Tuấn là cô đi ngủ. “Anh còn chưa nói xong, thật ra thì anh không ngại nói chuyện quá khứ với em.” Quý Trạch Tuấn cố ý trêu đùa Lương Hạ thỏa mãn sự biến thái của mình. Lương Hạ rụt đầu một cái tỏ vẻ không thèm nghe. Chẳng mấy chốc đã đến cuối học kỳ, Lương Hạ cũng mang thai qua tháng thứ 3, coi như đã ổn, trong lòng những người nhà họ Quý cũng yên tâm hơn, nhưng áp lực cuối kỳ năm 3 nặng như thế khiến người nhà không thể toát mồ hôi thay cô. Một ngày, Lương Hạ đang chuẩn bị đi học tiết cuối môn quản lý tài vụ, không ngờ lại gặp Quý Trạch Tuấn ở cửa đang cười rực rỡ. Đông đảo bạn học rối rít quăng tới phía họ ánh mắt kinh ngạc, đã lâu không gặp giáo sư Quý rồi. “Giáo sư thật săn sóc, đi dạy còn phải đến xem sư mẫu” Chu Hàn trêu ghẹo. “Tôi đi học với cô ấy” Quý Trạch Tuấn giở chiêu bài mỉm cười, ôm vai Lương Hạ. “Anh theo em đi học?” Lương Hạ nghi ngờ kinh ngạc nhìn Quý Trạch Tuấn “Đùa gì thế, bị bạn bè nhìn thấy mất mặt lắm” “Anh rất mất mặt sao?’ Quý Trạch Tuấn đáng yêu nhìn Lương Hạ “Không phải chứ?” “Không phải, em vác bụng đi học đã phô trương lắm rồi” Quý Trạch Tuấn áp vào tai Lương Hạ “Đây là cụ cố sắp xếp, nếu kháng chỉ sẽ bị mắng” Mặt Lương Hạ đỏ ửng gật đầu một cái, cùng Quý Trạch Tuấn vào phòng học. Trong phút chốc, tất cả mọi người đều nhìn họ chằm chằm, kể cả cô giáo Sử trên bục giảng, cô nhất định ngưỡng một vị giáo sư tuổi trẻ tài cao này.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook