Bởi vì lần phát sóng đầu tiên tỉ lệ người xem TV tăng vọt, đài truyền hình cũng thừa thắng xông lên, rất nhanh đã định được thời gian kì thứ hai, định vào chiều thứ năm. Khách quý lần này, là một người quản xí nghiệp nổi tiếng, nói năng khôi hài, cả tiết mục, không khí vô cùng thoải mái.

Lý Nguyên Y là một người rất dễ thỏa mãn, hơn nữa phần công tác này bản thân mình cũng thích, hơn nữa cô lại có năng lực khống chế, bởi vậy dần dần lôi kéo được người xem trung thành. Về phần tình yêu - -

Tậm thời cô sẽ không nghĩ suy tính.

“Chị Y, tan việc rồi!” Trước khi Tiểu Lạc đi khỏi, chào hỏi cô.

Lý Nguyên Y nhìn đồng hồ, mới giật mình, thì ra đã 6 giờ rồi.

Thời gian giống như thoi đưa!

Không có tâm tình làm thêm giờ, cô cũng cầm túi sách, rời khỏi đài truyền hình.

Ánh mắt trời chiều tà, hắt vào một chút lại một chút, toàn bộ đô thị lớn phồn thịnh, ở trong gió chiều thu bay bay, dính vào một mảnh sắc thái vàng cam.

Bây giờ, rất nhiều người vừa mới tan tầm, vì vậy, trên đường càng nhiều người đến người đi, mọi người, hối hả, vô cùng náo nhiệt.

Lý Nguyên Y bước chậm trên đường không hề có mục đích, nhìn quang cảnh hai bên đường, lại vô ý thức, đi tới cửa lớn tập đoàn Tinh Tế.

“Ông trời ơi, tôi bị điên rồi phải không?”

Nụ cười chợt lóe lên vẻ ảo não, lúc này, công nhân viên mới từ tập đoàn đi ra Tinh Tế, có vài chàng trai trẻ tuổi nhận ra cô, vô cùng hưng phấn chảo hỏi với cô, thậm chí còn yêu cầu ký tên. Lý Nguyên Y không tiện từ chối, đành phải tiếp nhận tờ giấy đối phương đưa tới, thỏa mãn yêu cầu của bọn họ.

Thật vất vả rời khỏi tập đoàn Tinh Tế, cô đi tới một ngã tư đường, lúc này, màn hình LED của bách hóa nhỏ đối diện, là tin tức giải trí hàng đầu, cơ hồ thành công cản bước chân của tất cả mọi người.

Lý Nguyên Y ngẩng đầu lên, đúng lúc chứng kiến hình ảnh một người đàn ông trên đó, vô số phóng viên, cạnh tranh muốn phỏng vấn.

Người đàn ông mặc một thân áo trắng quần trắng, trên khuôn mặt tuấn tú tuyệt thế tao nhã, thủy chung mang theo một nụ cười thản nhiên, giống như ánh trăng, làm cho người ta cảm thấy thân cận, lại xa tới mức không thể chạm.

“Oa, quả thật là nam thần ánh trăng Lục Tuyển Thần, thật sự quá đẹp trai mà!”

“Ừ, đáng tiếc anh ấy lại ở New York xa xôi, nếu tới Trung quốc phát triển, thì tốt rồi!”

“Đừng mơ nữa, vương tử đàn dương cầm cao cao tại thượng như vậy, làm sao lại cam lòng buông tha cho sân khấu quốc tế đây?”

...

Xung quanh không ít cô gái đang thét chói tai, rối rít nghị luận, Lý Nguyên Y vẫn đứng im tại chỗ, lẳng lặng nhìn xem anh ta - -

“Chào ngài Max! Tôi là phóng viên tới từ Hong Kong, có tin tức nói, ngài là thần tượng thế giới, nhưng chọn ở Hong Kong, có phải có ý nghĩa đặc biệt gì không?”

“Hong Kong là cố hương của tôi, có thể diễn xuất ở đó, là giấc mộng của tôi.” Lục Tuyển Thần khẽ mỉm cười, cặp mắt nhìn thẳng ống kính, nhu tình như nước, giống như xuyên thấu qua ống kính, đang nhìn một người vậy.

Thân thể Lý Nguyên Y không ý thức run run giật mình, còn chưa kịp phản ứng, di động trong túi xách đã vang lên, là Lê Lâm.

“Thân ái, mình nhìn thấy tin tức, Max lại muốn đi Hong Kong đó, mình mặc kệ, cậu nhất định phải đi xem diễn tấu với mình.” Thanh âm Lê Lâm nghe đặc biệt khoan khoái, cô chính là siêu cấp fan của Lục Tuyển Thần, New York quá xa, cô đi xem có chút khó khăn, Hong Kong lại gần như vậy nhiều, làm sao cô có thể bỏ qua được?

“Còn phải xrm thời gian một chút đã, nếu như vừa vặn là thời gian ghi hình tiết mục, mình cũng không có biện pháp.” Lý Nguyên Y thành thật trả lời.

“Cũng đúng, yên tâm, nhất định có thể. Mình nói với cậu rồi, lần này mình nhất định phải ở cùng khách sạn với anh ấy, sau đó đi bò ống nước.”

“Phốc - - “

Lý Nguyên Y tại chỗ bật cười, tán gẫu với Lê Lâm vài câu, lúc này mới cúp điện thoại.

“BOSS, Lý chủ bá ở đó, đang thuận đường có muốn đón cô ấy không?”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương