“Làm sao vậy, anh không thể tới tìm em gái bảo bối đi ăn cơm sao?”

Lý Xương Húc đi đến trước mặt cô, * chìm đắm sờ sờ đầu của cô, “Muốn ăn cái gì? Anh hai mời khách!”

Mấy ngày nay anh không thể quan tâm đến người em gái này , làm cho anh cảm thấy thật đau lòng, thật vất vả hôm nay phá xong vụ án, cuối cùng anh cũng có thể bớt chút thời gian đến quan tâm cô.

“Tùy tiện đi!” Cô không có nghiên cứu việc ăn uống, hơn nữa, gần đây cũng không có khẩu vị.

“Vậy ở chung quanh đây đi, đi qua đường đi.”

“Vâng!”

Hai an hem vai kề vai, rời khỏi đài truyền hình.

Lý Nguyên Y không nghĩ tới, Lý Xương Húc lại mang cô đi tới khách sạn Tinh Tế.

“Anh hai, chúng ta đổi chỗ ăn cơm được không?”

Lão Thiên, tới đây lỡ đụng phải Đường Diệc Đình thì phải làm sao? Sớm biết vậy, vừa rồi tự mình chọn chỗ ăn cơm, dù có ngồi xổm bên đường cũng tốt hơn!

“Không phải em thường xuyên lẩm bẩm muốn ăn Ý Đại Lợi ở đây sao? Đi thôi, anh hai đã đặt chỗ từ trước rồi.”

“Vậy lên đi.”

Lý Nguyên Y hơi trề môi, đi ở trước mặt, nội tâm lại nhịn không được oán thầm. Anh hai chết tiệt, rõ ràng đã sắp xếp xong xuôi, vừa rồi ở kia lại hỏi cô muốn ăn cái gì? Là hạ quyết tâm sẽ không nghe theo ý kiến của cô sao? Suy nghĩ, dù sao cũng không phải lần đầu tiên như vậy. Cầu nguyện không có gặp phải hắn!

******

nhà hàng Italia

Hai anh em được dẫn tới vị trị gần cửa ngồi xuống, mặt trời cuối mùa thu, xuyên thấu qua cửa thủy tinh, chiếu khúc xạ, chiếu vào trên ghế sa lon màu lam, làm trong nháy mắt người ta cảm thấy ấm áp.

Lầu 46, nhìn ra từ đây, phong cảnh cả tòa thành thị, nhìn một cái không sót gì. Bất quá, Lý Nguyên Y có sợ cao chứng, cô chỉ nhìn một chút mà thôi, tiếp theo, co cái cổ lại, ngoan ngoãn cầm lấy thực đơn, nhìn vào.

Lý Xương Húc nhìn bộ dáng em gái khả ái như thế, nhịn không kéo lên khóe môi, cười một tiếng.

“Làm sao lại trùng hợp như vậy chứ!”

Đột nhiên, một thanh âm sung sướng truyền đến, hai anh em đồng thời ngẩng đầu, nhìn qua phương hướng người tới.

Không chờ Lý Nguyên Y mở miệng, Lý Xương Húc đã đứng dậy, cười cùng người đó chào hỏi, “A Tề, cậu cũng tới ăn cơm?”

Lý Nguyên Y không nghĩ tới còn có thể gặp lại Trương Tề đối tượng mấy hôm trước gặp ở buổi xem mắt, trong lòng lộp bộp một chút, vô ý thức liếc anh hai một cái, lại thấy sắc mặt anh thản nhiên, chắc không phải là an bài trước đó chứ? Hừ hừ, nếu anh hai còn dám thiết kế cô, cô nhất định giương cao gậy tre tạo phản.

“Ừ, hẹn người nói chuyện ở đây.” Trương Tề chỉ chỉ cái bàn tương đối ít người chú ý cách đó không xa, nhìn qua Lý Nguyên Y một cái, rất có lễ phép chào hỏi với cô, “Lý chủ bá, đã lâu không gặp.”

“Trương tiên sinh, ngài khỏe!” Lý Nguyên Y gật gật đầu, dáng tươi cười thanh nhã mê người, chiếu vào trong mắt người vừa mới bước vào nhà hàng Đường Diệc Đình, lại không hiểu sao rất chói mắt.

“Boss, vị trí của chúng ta ở bên kia.”

Đi theo bên cạnh Đường Diệc Đình là Rose gặp ông chủ vừa vào cửa, liền hướng bên cửa sổ đi tới, không khỏi hảo tâm nhắc nhở anh. Nhưng Đường Diệc Đình lại giống như không nghe thấy, cứ đi thẳng tới, tư thế oai hùng hiên ngang giống như model nam cao cấp nhất, toàn thân lại tản mát ra áp bách không có ai sánh bằng.

“Boss - - “

Rose kiên trì, lần nữa nhắc nhở anh. Chỗ bọn họ đặt để dùng cơm là ở bên kia, như thế nào mà Boss, hết lần này tới lần khác hướng đi hướng ngược lại chứ? Chẳng lẽ là thấy được ai? Hắn nhịn không được hết nhìn đông tới nhìn tây!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương