Editor: Song Thy

Trừ bỏ lão đại tập đoàn Hoắc thị, còn có ai dám kêu tên của hắn như vậy?

Tắc Mâu đã sớm đoán được chuyện Gia Ý chụp ảnh sẽ bị phát hiện, lại không nghĩ rằng nhanh như vậy liền bị Hoắc Chấn Dương phát hiện, rốt cuộc, Hoắc Chấn Dương quản lí toàn bộ tập đoàn, không có khả năng lúc nào cũng chú ý đến JJ.

Hắn thật sự chú ý tiểu cục cưng của hắn a.

*

Ngoài cao ốc Hùng Thỉ.

Trong chiếc xe màu đen xa xỉ, nam nhân nhìn ảnh chụp trên IPAD, sắc mặt âm lãnh đen hơn cả màu chiếc xe.

Trên màn hình, cô gái tre tuổi thuần mỹ tựa như tiểu bánh kem mới ra lò, tươi ngon nhiều nước, hàng mi dài như búp bê Tây Dương, lộ ra đáy mắt to lung linh, bức ảnh không có một chút dấu vết nào của việc chỉnh dung, thiên nhiên tốt đẹp như đang tắm mình trong gió xuân.

Sau khi chế tác bối cảnh, cô gái trong bức ảnh lại đẹp lên mấy lần.

Mỗi tấm ảnh chụp, đều không thua kém bất kì đại minh tinh nào, ngược lại càng thêm tươi mát thoát tục hơn.

Có ảnh chụp nữ hài một tay cầm kem chống nắng, nghịch ngợm nhìn trời.

Có ảnh chụp, kem chống nắng bị mở ra, khom người bôi kem lên mắt cá chân của chính mình, lộ ra eo thon nhỏ gợi cảm.

Còn có ảnh chụp, nữ hài mặc bikini đáng yêu màu hồng phấn, mang khoan mấi mũ rơm, một tay cầm kem chống nắng, một tay gợi lên ngón trỏ, điểm phấn môi, quả thực chính là kết hợp của điềm mỹ cùng gợi cảm, bikini mỏng manh không thể che hết bộ ngực làm rộ ra rãnh biển Mariana có thể hấp dẫn tầm mắt của mỗi người xem.

Ánh mắt nam nhân dừng trên ảnh chụp bikini, ánh mắt băng lãnh, không vui tăng mạnh.

Đúng lúc này, Tắc Mâu kéo cửa xe, ngồi vào, còn chưa nói chuyện, Hoắc Chấn Dương đã đem IPAD quăng mạnh vào người hắn, lạnh giọng: “Cố Tắc Mâu, cậu thật to gan a.”

Tắc Mâu ho nhẹ hai tiếng, liếc liếc mắt nhìn ảnh chụp nữ hài trên IPAD, nói chêm chọc cười:

“Này không phải rất không tồi sao, nhìn xem, chụp đẹp như vậy, một chút cũng không kém hơn Tưởng Mỹ Nghi, nói thật, từ khi chuyển đến JJ, đây là lần đầu tiên vừa lòng một cái ảnh chụp quảng cáo.”

“Đẹp?” Hoắc Chấn Dương không lưu tình mà đánh gãy lời nói của Tắc Mâu, ngón tay thon dài trượt trên màn hình, ánh mắt càng thêm âm lãnh: “Cái này mà kêu đẹp sao?”

Trên IPAD, là ảnh Gia Ý mặc bikini trên bãi biển.

“Uy uy uy, Hoắc Đại Tổng Tài, cậu ở thế kỷ mười bảy xuyên qua đầy sao? Bất quá chỉ là bikini mà thôi!”Tắc Mâu kêu lên.

“ Tôi kêu cậu ở công ty nhìn cô ấy, không phải kêu cậu cho cô ấy chụp ảnh quảng cáo. Phía tạp chí bên kia, tôi đã kêu trợ lý gọi điện thoại qua, sẽ không đăng. Cậu tìm người khác đi. Còn có đừng tưởng rằng như vậy liền cho qua, cậu cho cô ấy mặc đồ đó chụp quảng cáo, lúc khác sẽ tiếp tục tính!” Hoắc Chấn Dương gằn từ chữ một, ngữ khí không thể phản bác, lười cũng hắn tiếp tục nói.

Tắc Mâu dở khóc dở cười, Cái cấp trên kiêm bạn thân này tuỵet đối không có khả năng bào thủ như vậy, nguyên nhaan duy nhất, phỏng chừng là______

Hắn chỉ là không muốn tiểu cục cưng của hắn bị người khác xem thôi!

Tiểu cục cưng kia, quả thực là chỉ có hắn mới được sủng a!

Giao tình của Tắc Mâu cũng Hoắc Chấn Dương, tất cả các phương diện đều tương đối hợp, nhưng ở điểm này, lại có chút khác biệt.

Hoắc Chấn Dương đối với cô gái nào có cảm tình, thật sự quá bá đạo cùng chuyên chế, một khi niết trong lòng bàn tay, toàn bộ liền là của hắn không cho gười khác chạm vào.

“Chẳng lẽ cậu không nên hỏi ý kiến của cô ấy trước sao, đại tổng tài.”

Rất ít khi Tắc Mâu ý kiến chuyện gì với Hoắc Chấn Dương, chỉ là không nghĩ tới ảnh chụp của Gia ý xuất sắc như vậy, nếu mà từ bỏ thật sự quá đáng tiếc, cho nên vẫn là tranh thủ một chút.

Hoắc Chấn Dương khẽ cười một tiếng, lại không kìnm hãn được khí tức lạnh lẽo đang truyền ra: “Hỏi thì như thế nào, cậu nghĩ có gì khác sao?”

Tiểu nha đầu kia sẽ phản bác hắn sao? Lại nói cô sẽ có năng lực đó sao?

Tắc Mâu gọi điện thoại: “Kêu La Gia Ý ở bộ thị trường xuống lầu một chuyến.”

Hoắc Chấn Dương cũng không cản Tắc Mâu, vừa lúc, nha đầu kia gạt hắn chụp ảnh quảng cáo, hắn cũng phải hỏi một chút.

Một lúc sau, Gia Ý chạy ra khỏi cao ốc.

Thấy một chiếc xe quen thuộc, cùng thân ảnh hai nam nhân anh tuấn ở cửa sổ xe, cô liền đoán được mọi chuyện.

Khi tài xế mở cửa xe ra, cô nhìn đến ảnh chụp trong IPAD trên chỗ ngồi, đảo hút một hơi.

“Khụ khụ.”Tắc Mâu ho nhẹ hai tiếng, cấp cho Gia Ý ánh mắt ý vị thâm thường, ý bào cô không phải sợ: “Hai người thương lượng đi. Tôi đi trước.”

Nguyên lai Tắc Mâu đã biết quan hệ của cô và Hoắc Chấn Dương…………

Kỳ thật đã sớm đoán được, Tắc Mâu là người có chức vị tối cao ở JJ, nghe nói là bạn thân cũng trường của Hoắc Chấn Dương, lẽ nào lại không biết?

Cửa xe chậm rãi đóng lại, cô chỉ có thể ngồi vào bên cạnh Hoắc Chấn Dương.

Sau khi Tắc Mâu rời đi, tài xế cũng thật thức thời mà hạ tấm cách ly xuống.

Trong thùng xe lập tức hiện ra cảm giác hơi ái muội cùng không gian căng chặt, chỉ còn lại hai người chung tiếng hít thở.

“Như thế nào, không chuẩn bị giải thích một chút sao?”

Âm thanh nam nhân trong thùng xe bịt kín vang lên, làm lông tơ Gia Ý đều dựng thẳng lên.

Mẹ – nha, điều hòa trong đây có phải quá thấp rồi hay không, như thế nào lại lạnh như vậy?

“Tôi tưởng rằng Tắc Mâu đã nói với anh rồi.”Gia Ý chột dạ, ngữ khí ngọt ngào, bày ra thần sắc manh hề hề, như vậy có lẽ có thể ngăn bớt hỏa lực của nam nhân này.

Nữ nhân này, mỗi lần làm sai đều cho rằng giả thành bộ dáng ngây thơ thì có thể lừa dối qua đi?

Con ngươi thâm thúy của Hoắc Chấn Dương lướt qua một tia lương bạc: “Mặc kệ Tắc Mâu có nói với tôi không, thì cô cũng phải cũng tôi nói một tiếng chứ.”

Ngữ khí không thể xía vào, quân lâm thiên hạ, thật giống như cô không nói cho hăn là phạm vào tử tội vậy.

Bất quá là mấy tấm ảnh mà thôi, sao giống như cô đang mạo phạm đến hoàng đế vậy a?

Trong lòng hơi bực bội, nhưng thưo bản năng, Gia Ý lại biết, cùng hắn đối nghịch là không sáng suốt, thở sâu: “Được được, về sau nhất định sẽ nhớ rõ. Lần này….cũng tính sao.”

Lần này tính? Nam nhân thấy thái độ thực mềm của cô, còn tính vừa lòng, nhưng nghe đến câu nói, lại tuấn mi một ức: “Tôi đã thông báo cho bên tạp chí, sẽ không đăng ảnh cô chụp lên.”

Vừa rồi biểu tình Gia Ý còn chút yếu nhược tức khắc sáng lên, kinh ngạc: “Cái gì? Thay thế? Ảnh chụp của tôi không thể đăng trên tạp chí?”

“Như thế nào? Chẳng lẽ cô muốn làm minh tinh?”Hoắc Chấn Dương thấy Gia Ý có chút kích động, ánh mắt vừa tốt lại trầm xuống.

Cô nơi nào muốn làm minh tinh, bất quá là muốn mau chóng tìm được người nhà thôi.

Ảnh chụp trên tạp chí, có lẽ là cơ hội duy nhất, như thế nào cô sẽ cam tâm từ bỏ?

Nhưng quyết định này, cô lại không thể nói cho nam nhân trước mắt này.

“Tất cả phụ nữ đều có giấc mộng làm minh tinh, tôi chưa từng chụp ảnh xinh đẹp như vậy, hơn nữa, ngày đó tôi chụp rất vất vả, đến bây giờ mà cẳng chân vẫn còn đau. Nếu cứ như vậy mà từ bỏ, tôi cảm thấy rất đáng tiếc………Cầu xin anh, lúc này đây, cho tôi thử xem, coi như chơi chơi được không?” Gia Ý cắn cắn hàm răng, lặng lẽ giữ chặt góc tay áo sơmi của Hoắc Chấn Dương

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương