***

Biệt thự Hoàng Long Sơn, âm thanh chuông điện thọai chói tai đánh tan sự yên tĩnh.

Mười mấy phút sau, La Quản Gia buông điện thoại, vội vàng lên lầu hai, gõ cửa phòng ngủ, giọng nói khẩn trương:

“Thiếu gia, Hoắc Viên bên kia điện thoại tới, lão Âu nói, lão gia nhìn thấy trên báo ảnh chụp của thiếu gia cùng tiểu thư Gia Ý ở trước cổng buổi tiệc, rất tức giận, thúc giục ngài trở về.”

Phòng ngủ, Hoắc Chấn Dương hai tay chống gối, thẳng lưng, lười nhác dựa lưng vào đầu giường, ánh mắt dừng ở tờ báo trước mặt.

Ảnh chụp người đàn ông cùng phụ nữ ở buổi tiệc ôm hôn, nhiệt liệt triền miên.

Khóe miệng anh nhẹ nhàng giương lên: “A, hình rất rõ ràng.”

La Quản Gia ngoài cửa thở dài: “Lần này là tôi thất trách, không cẩn thận khiến paparazzi trà trộn vào biệt thự, càng không nghĩ nhanh như vậy lão gia đã thấy được….”

Chỉ sợ không phải do La Quản Gia thất trách, mà là có người giúp paparazzi tới gần.

Trong con ngươi sâu thẩm hiện lên một tia lạnh lẽo, Hoắc Chấn Dương đứng dậy: “Lão La, chuẩn bị xe.”

Lầu hai, phòng khách.

Hôm nay Gia Ý ăn sáng xong liền không ở quá lâu, giờ phút này đang ngồi bên cửa sổ, còn chưa lấy lại tinh thần từ việc bị cưỡng hôn tối qua.

Không nhịn được liền sờ sờ môi, còn có chút sưng. Có thể thấy được ngày hôm qua người đàn ông kia rốt cuộc dùng bao nhiêu sức lực!

Đã nói không thể tiếp xúc thân mật, anh hoàn toàn biết rõ nhưng lại cố tình vi phạm!

Tuy rằng vì làm Tiết Cảnh Xuyên tin tưởng quan hệ của hai người, cũng không đến mức làm hành động thân mật như vậy.

Không, chút nữa phải nói rõ ràng với anh ta, nói cho anh ta biết giao dịch đã xong, anh ta nên thực hiện lời hứa, giúp cô tìm được người nhà!

Đúng lúc này, phanh một tiếng, cửa liền mở, thân ảnh người đàn ông mạnh mẽ vang dội xuất hiện ở cửa, lời nói ngắn gọn: “Cùng tôi ra ngoài.”

Gia Ý ngẩn ra: “Đi nơi nào?”

“Hoắc Viên.” Thanh âm như cũ không lạnh không nhạt, tựa như chủ nhân cao cao tại thượng ra lệnh cho người hầu, căn bản không cần giải thích.

Suy nghĩ một lát, Gia Ý mới phản ứng lại, ý tứ của Hoắc Chấn Dương là kêu cô cùng anh ta đi nhà chính Hoắc gia.

Nhà chính Hoắc gia? Đó không phải là nơi ở của ba mẹ anh ta sao?

Có ý tứ gì?

Cô chỉ là giúp anh ta ở bên ngoài diễn trò để đuổi Tưởng Mỹ Nghi thôi, vì cái gì còn muốn cô theo anh ta đến nhà chính Hoắc gia.

Lúc Gia Ý trợn mắt há hốc mồm, Hoắc Chấn Dương đã cất bước tiến lên, một phen xốc cánh tay mảnh khảnh của cô lên, từ phòng nghỉ đem đi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương