Ngôi Sao Trà Chan Canh
-
Chương 4
Trong tầm mắt là bóng dáng hai người đang tán tỉnh nhau, nỗi tức giận, chua xót trào dâng từ trong tim.Cố Trà Trà run rẩy nắm chặt tay, đôi mắt hồng hồng không khỏi ướt đẫm nước mắt.Ngay trước mặt cô, bóng dáng cao gầy của bạn trai Chu Thượng Dữ càng ngày càng dày đặc, cuối cùng vặn vẹo biến thành một bộ dạng kỳ quái mà cô chưa từng biết.Cô Cố gắng hết sức để nước mắt không rơi, khóc vì một thứ cặn bã thật vô giá trị.Trong giây lát, Cố Trà Trà lấy điện thoại di động, bấm nhanh vào số điện thoại quen thuộc trong lịch sử cuộc gọi gần đây, nhưng chỉ sau một hồi chuông đã bị tắt máy, thấy Chu Thượng Dữ ở trước mặt mình đang cúi nhìn xuống điện thoại, rồi nhanh chóng tắt máy bỏ vào túi quần.Không nhận điện thoại của cô.Khi hai người phía trước sắp biến mất ở lối vào của con hẻm, một cơn tức giận bùng lên trong đầu Cố Trà Trà, cô thực sự không thể để Chu Thượng Dữ đi như thế này.Vì vậy, cô gái mang theo khoai tây lao về phía trước nhanh nhất có thể, khi họ chuẩn bị lên lầu, Cố Trà Trà đã xuất hiện trước mặt hai người, lúc Chu Thượng Dữ đang còn lộ ra vẻ ngạc nhiên, cô đã ném khoai tây được bao phủ bởi bột ớt vào mặt đối phương.Là cô gái kia lên tiếng trước, đôi mắt hừng hực lửa giận cùng, thanh âm kiều mị chỉ trích Cố Trà Trà: “Cô đang làm gì với bạn trai của tôi vậy hả!"Nghe đến đây, Cố Trà Trà gần như cảm thấy ngực đau nhói, Chu Thượng Dữ là bạn trai của cô ta sao?Cố Trà Trà bật cười nhìn chàng trai bên cạnh khuôn mặt dính đầy ớt và hành lá, đang cau mày gỡ khoai tây chiên trên quần áo, trong khi đó cô gái nhanh chóng lấy giấy ra lau nhẹ vết dầu trên mặt Chu Thượng Dữ.Cảnh tượng như vậy khiến Cố Trà Trà hít sâu một hơi, sau đó cô nén giận nói: "Chu Thượng Dữ, anh là bạn trai của cô ấy hay của tôi?"Lúc Cố Trà Trà nói xong lời này, động tác của cô gái dừng lại, khuôn mặt trang điểm đậm cùng lông mày sâu róm cảnh giác nhìn chằm chằm vào cô, Chu Thượng Dữ bên cạnh vừa rồi còn kinh ngạc đã dần lộ ra vẻ bình tĩnh.
Đầu tiên anh ta an ủi cô gái bên cạnh: "Kiều Kiều, đừng hiểu lầm, đây là bạn gái cũ của anh, bọn anh đã chia tay rồi."Anh ta nói xong ngẩng đầu, thờ ơ nhìn Cố Trà Trà: "Cô đã biết thái độ của tôi rồi, cứ dây dưa không bỏ không thấy mệt mỏi sao, không cần phải làm cho nhau xấu hổ đúng không?"Bị chia tay? Bạn gái cũ, cô dây dưa với anh ta?Rất nhiều thông tin lướt qua đầu Cố Trà Trà, cô không có thời gian để tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra, ba bốn ngày rồi không phải chỉ mới chiến tranh lạnh, tại sao lại thành chia tay?Giọng nói lạnh như băng của Chu Thượng Dữ tiếp tục như gai nhọn đâm vào lòng cô: " Cố Trà Trà, sau này đừng đến đây tìm tôi nữa, tôi không muốn để Kiều Kiều hiểu lầm."Sau khi anh ta nói xong, cô gái tên Kiều Kiều nhanh chóng nắm lấy cánh tay của Chu Thượng Dữ, nâng cằm, nhìn chằm chằm Cố Trà Trà.Giờ phút này Cố Trà Trà vô tình lại trở thành kẻ thứ ba, bị bọn họ xua đuổi.Gió lạnh đầu ngõ thổi ngang mặt như lưỡi dao lam cứa vào da thịt, Cố Trà Trà nhìn cô gái mặc tóc đen đang ôm chặt lấy cánh tay Chu Thượng Dữ, trong lòng lại cảm thấy buồn cười, trước đây Chu Thượng Dữ muốn cô để tóc đen cho anh ta xem, nhưng Cố Trà Trà lại cảm thấy rằng tóc đen không thời trang nên không đồng ý với anh ta.Không ngờ rằng bây giờ anh ta lại thật sự tìm được một cô gái khác sẵn sàng để tóc đen cho anh ta xem, trước kia Cố Trà Trà còn thường xuyên buồn bực Chu Thượng Dữ phương diện thẩm mỹ quá low, có điều bây giờ thật đúng là tục nam xứng tục nữ.Bây giờ sự thật đã được sắp đặt, cô không cần phải lãng phí thêm thời gian với cái thứ cặn bã này nữa.Cô sụt sịt, kìm nước mắt, quyết định nhìn người con trai trước mặt đã yêu nhau hai năm, lạnh lùng nói: "Được rồi, xem như Cố Trà Trà tôi mắt bị mù đi."Nói xong cô quay người bỏ đi không thèm quay đầu nhìn lại.Mười giờ đêm, những con phố nhộn nhịp của Hải Thành vẫn sáng đèn.Cố Trà Trà đi dạo một mình trên con phố ngập tràn không khí Giáng sinh, ánh đèn của những cửa hàng xung quanh sáng chói tạo nên một không gian lãng mạn và ấm áp.
Đang đùa giỡn, bên người thỉnh thoảng có đôi tình lữ tay kéo tay nhau đi ngang qua người cô, cho dù chỉ là đùa giỡn cũng làm cô cảm thấy rất khó chịu khi đối mặt với bầu không khí ngọt ngào như vậy.Giờ phút này, mặc dù não của cô có rất nhiều lý trí thuyết phục để không nên cảm thấy hối hận vì những thứ cặn bã, nhưng những cảnh yêu đương của hai năm trước lại vụt qua trước mắt như cảnh phim này đến cảnh phim khác, khiến cô không khỏi băn khoăn người bên kia rốt cuộc có trái tim không.Càng nghĩ, Cố Trà Trà càng không thể kìm chế được cơn tức giận và đau đớn trong lòng, cô mở điện thoại di động bật bản đồ tìm kiếm các quán bar gần đó, quyết định dùng rượu để trút bớt cảm xúc.Hai mươi phút sau cô kiên quyết đến một quán bar tên là Sleepless.Ngay khi bước vào, Cố Trà Trà đã ngồi ở vị trí dễ thấy nhất của quầy bar và yêu cầu người phục vụ gọi loại rượu whisky mạnh nhất.Quán bar này là một quán bar nhạc jazz đầy cảm xúc.
Quán được trang trí theo phong cách cổ điển sang trọng của Mỹ, ánh sáng chủ yếu là màu vàng nhạt.
Ở trung tâm sân khấu, có một ban nhạc chơi đàn Cello làm ban nhạc chính.
Ngoại trừ nhạc chơi chậm rãi, không khí ở đây không quá ồn ào, có thể thấy ông chủ là một người có gu thẩm mỹ tuyệt vời.Cố Trà Trà vừa uống rượu vừa gọi điện thoại di động.
Mọi người trong nhóm bạn bè đều vui mừng Giáng sinh.
Một số đăng ảnh đẹp, một số đăng quà từ bạn trai và một số đăng ảnh ăn tối cùng bạn bè.Chỉ có cô bị bạn trai lừa dối trong một lễ hội như vậy, rồi say rượu một mình trong quán bar ....
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook