Ngoảnh Mặt Lại Thấy Người Thương
-
Chương 46: Sống động
“Thư ký Huyên!!!”.
Làm gì la người ta lớn vậy chứ, Lăng Huyên ngẩng đầu lên cười trừ với Lâm Việt đang không vui ở cửa vào.”Em nghe”.
“Qua đây”.Lâm tổng một tay đút tùi quần, một tay bật một ngón ngoắc cô vợ nhỏ.
“Em đang đợi in.Không qua!!!”.Cô thư ký không nghe lời, cãi lại sếp.
Cả đám nhân viên nữ âm thầm suýt xoa, trong công ty chỉ có mình thư ký Huyên dám cãi lại Lâm tổng thôi,tiếp tục lắng tai lên nghe hai người định làm gì.
“Em coi lời nói của tôi là gió thoảng qua tai sao, trừ lương!!!”.Lâm tổng hăm dọa.
Lăng Huyên ấm ức, ghét, không kiêng nể gì nữa “Trừ thì trừ, không qua là không qua, đang photo “.
Người chồng nào đó bực bội, không quan tâm, xoay người đi ra khỏi phòng,đóng sầm cửa lại.Lăng Huyên rủa mấy lần, mắt vẫn liếc về cửa xong tiếp tục lấy giấy tờ bỏ vào máy.
Đau tim quá, thư ký Huyên tối qua lại ăn tiếp gan cọp hay sao, làm tổng giám đốc tức giận như vậy, cô còn không thèm quản.
---------------------------------Chuyển cảnh-----------------------------------------------------------
Tập đoàn Sở Thế
Cô ta tới đây làm gì, ai cho phép cô ta vào phòng Sở Thiên Mặc anh, không thèm dòm cô ta, nhìn vào màn hình máy tính, đuổi cũng không đi.
Cô bạn gái cũ Roxie nhân lúc anh đi làm lại thì không kiêng nể ai, tự ý vào không xin phép, cô ta lượn lờ cơ thể mình ngồi trước bàn Sở Thiên Mặc, hai chân thon dài mở giày cao gót giang ra nâng cằm anh lên,giở giọng nũng nịu”Sở thiếu, sao không tới tìm em, mấy tháng nay em gọi cho anh, anh không thèm nhận gì cả, người ta buồn lắm đấy”.
Ơ hay, cô buồn thì liên quan gì tới tôi, nhếch mép cười gian”Em buồn đến vậy à, để tôi xem xem em buồn tới mức nào!!”.
Vừa dứt lời, Sở Thiên Mặc bật dậy cầm gót chân của ả giơ lên, ả giật mình ngả người ra sau, lưng đập mạnh lên bàn, rên một tiếng đầy ma mị.Sở Thiên Mặc trói hai tay cô ta bằng cà vạt đặt trên đỉnh đầu, một tay giữ không cho động, một tay cởi váy.
Anh đang chuẩn bị trò hay, cánh cửa đối diện bàn anh mở nhẹ ra, Minh Đan không hề biết trước mình sẽ bắt gặp anh trong tình huống như vậy, hôm nay cô không có lịch, rãnh rỗi kiếm anh, hơ, không ngờ, còn thấy bức tranh xuân full HD, sống động đến mức nào.
Sở Thiên Mặc đứng hình, não bị nhiễu sóng, tay còn cầm cái váy của ả Roxie, miệng há hốc nhìn Minh Đan không biết phải giải thích gì.
Hết chương 46
Làm gì la người ta lớn vậy chứ, Lăng Huyên ngẩng đầu lên cười trừ với Lâm Việt đang không vui ở cửa vào.”Em nghe”.
“Qua đây”.Lâm tổng một tay đút tùi quần, một tay bật một ngón ngoắc cô vợ nhỏ.
“Em đang đợi in.Không qua!!!”.Cô thư ký không nghe lời, cãi lại sếp.
Cả đám nhân viên nữ âm thầm suýt xoa, trong công ty chỉ có mình thư ký Huyên dám cãi lại Lâm tổng thôi,tiếp tục lắng tai lên nghe hai người định làm gì.
“Em coi lời nói của tôi là gió thoảng qua tai sao, trừ lương!!!”.Lâm tổng hăm dọa.
Lăng Huyên ấm ức, ghét, không kiêng nể gì nữa “Trừ thì trừ, không qua là không qua, đang photo “.
Người chồng nào đó bực bội, không quan tâm, xoay người đi ra khỏi phòng,đóng sầm cửa lại.Lăng Huyên rủa mấy lần, mắt vẫn liếc về cửa xong tiếp tục lấy giấy tờ bỏ vào máy.
Đau tim quá, thư ký Huyên tối qua lại ăn tiếp gan cọp hay sao, làm tổng giám đốc tức giận như vậy, cô còn không thèm quản.
---------------------------------Chuyển cảnh-----------------------------------------------------------
Tập đoàn Sở Thế
Cô ta tới đây làm gì, ai cho phép cô ta vào phòng Sở Thiên Mặc anh, không thèm dòm cô ta, nhìn vào màn hình máy tính, đuổi cũng không đi.
Cô bạn gái cũ Roxie nhân lúc anh đi làm lại thì không kiêng nể ai, tự ý vào không xin phép, cô ta lượn lờ cơ thể mình ngồi trước bàn Sở Thiên Mặc, hai chân thon dài mở giày cao gót giang ra nâng cằm anh lên,giở giọng nũng nịu”Sở thiếu, sao không tới tìm em, mấy tháng nay em gọi cho anh, anh không thèm nhận gì cả, người ta buồn lắm đấy”.
Ơ hay, cô buồn thì liên quan gì tới tôi, nhếch mép cười gian”Em buồn đến vậy à, để tôi xem xem em buồn tới mức nào!!”.
Vừa dứt lời, Sở Thiên Mặc bật dậy cầm gót chân của ả giơ lên, ả giật mình ngả người ra sau, lưng đập mạnh lên bàn, rên một tiếng đầy ma mị.Sở Thiên Mặc trói hai tay cô ta bằng cà vạt đặt trên đỉnh đầu, một tay giữ không cho động, một tay cởi váy.
Anh đang chuẩn bị trò hay, cánh cửa đối diện bàn anh mở nhẹ ra, Minh Đan không hề biết trước mình sẽ bắt gặp anh trong tình huống như vậy, hôm nay cô không có lịch, rãnh rỗi kiếm anh, hơ, không ngờ, còn thấy bức tranh xuân full HD, sống động đến mức nào.
Sở Thiên Mặc đứng hình, não bị nhiễu sóng, tay còn cầm cái váy của ả Roxie, miệng há hốc nhìn Minh Đan không biết phải giải thích gì.
Hết chương 46
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook