Ngoan Nào Để Anh Yêu Em
20: Anh Hơi Thở Dốc Nằm Trên Người Cô


Chạm vào nó?

Khi Trình Khả Hạ nhận ra đây là cái gì, đầu óc cô bùm một tiếng nổ tung.


Dáng vẻ ngây ngốc của cô khiến Lăng Hàn Khai yêu thích không thôi, dương vật cương cứng thậm chí còn vui vẻ nhảy lên hai cái.


Cổ tay của anh bị cô giữ chặt, anh cũng không vội, ngón trỏ không ngừng đảo quanh ở trong đùi cô: "Em không muốn?"

Trình Khả Hạ không biết rằng một khi tên đã lên dây, muốn ngăn cản con mãnh thú đang muốn nhảy ra khỏi cơ thể cần phải sử dụng ý chí và khả năng kiềm chế lớn đến nhường nào.


Nhưng Lăng Hàn Khai không muốn doạ đến cô, anh càng hy vọng cô sẽ tiếp nhận anh khi cô cảm thấy thoải mái và bằng lòng cởi mở bản thân hơn.


Câu hỏi gần như thân mật và ái muội ghé sát vào tai cô này khiến khuôn mặt Trình Khả Hạ đỏ bừng.


Sao anh có thể trêu chọc như vậy ở trong giấc mơ chứ?

Khoan đã, trong mơ?

Cô luôn cảm thấy có gì đó không đúng lắm.



Cánh cửa kính mở ra, nhưng lại bị tấm lụa mỏng ngăn cản lại, lúc này cơn gió nhẹ nhàng thổi vào trong mang theo hơi lạnh sảng khoái, thổi tắt cái đầu đang nóng bừng của cô, lý trí của cô mơ hồ trở về vào thời điểm này.


Trái tim cô lạnh lẽo, sau đó lặng lẽ nhéo phần thịt mềm mại bên hông mình.


A !

Đau quá.


Cho nên đây không phải là một giấc mơ?

Vậy lúc nãy cô đang làm gì vậy?

Đầu óc của Trình Khả Hạ hoàn toàn chết máy.


Cô sẽ phải đối mặt với học trưởng Lăng như thế nào đây?

Toàn bộ khuôn mặt cô đỏ bừng như tôm luộc khiến Lăng Hàn Khai cho rằng cô đang ngại ngùng, nơi đáy mắt anh lấp loé ý cười nhàn nhạt, bàn tay không nặng không nhẹ nhéo vào núm vú của cô.


"Ư a ! " Trình Khả Hạ vô thức phát ra tiếng rên tỉ, chờ đến khi nhận ra, cô muốn che miệng mình lại nhưng bàn tay đã bị anh nắm lấy, chạm vào bên dưới bụng nhỏ của anh.


Giọng nói của anh nhiễm tình dục, khẽ thở dốc nằm trên người cô: "Nó chờ không kịp muốn gặp em.

"

Trình Khả Hạ hoàn toàn không dám nhìn vào anh.


Cô cắn môi muốn khóc.


Là cô trêu chọc anh trước tiên, bây giờ người muốn bỏ chạy cũng là cô.


Nếu học trưởng Lăng biết suy nghĩ của cô, liệu có cho rằng cô là một cô gái cặn bã không?

Khi cánh tay sắp chạm vào lều trại của anh thì cánh cửa lại bị gõ vang.



Lăng Hàn Khai nhíu mày dừng lại.


Trình Khả Hạ nín thở nhìn anh, lúc này mới để ý đến hai bên lông mày của anh căng chặt đến mức nổi đầy gân xanh, trên mặt và cổ hơi đổ mồ hôi, rõ ràng là đang kìm nén và thực sự không thoải mái.


Người bên ngoài dừng lại ba giây, sau đó gõ cửa một lần nữa.


Trình Khả Hạ rụt cười lại.


Ai đang gõ cửa vào lúc này?

Cánh cửa đã khoá trái chưa?

Nếu người ta trực tiếp đẩy cửa tiến vào, nhìn thấy dáng vẻ này của cô và học trưởng Lăng, đối phương chắc chắn sẽ hiểu nhầm, nói không chừng tiêu đề trên diễn đàn vào ngày mai sẽ là bọn họ.


Cô Trình nào đó của ngành kế toán quyến rũ nam thần ngành khoa học máy tính, không biết xấu hổ đến cực điểm.


Trong đầu cô đang suy nghĩ linh tinh, nhưng cơ thể lại thành thục trốn dưới người Lăng Hàn Khai.


Lăng Hàn Khai nhìn thấu toàn bộ sự quẫn bách và hoảng hốt của cô ở trong đáy mắt, đứng dậy từ trên giường, cầm lấy áo khoác ở trên thành ghế đưa cho cô: "Mặc tạm cái này trước đi!"

Thấy anh cứ thế đi ra ngoài, Trình Khả Hạ không nhịn được gọi anh lại: "Anh ! "

Lăng Hàn Khai thấy tầm mắt của cô dừng lại trên bụng nhỏ của mình, khoé miệng hơi nhếch lên: "Lần sau, em phải bồi thường cho anh.


"

Trình Khả Hạ sửng sốt, giây tiếp theo vùi toàn bộ khuôn mặt vào trong áo khoác, không dám nhìn anh thêm lần nào nữa.


Lăng Hàn Khai cong cong môi, đi đến cửa, kéo vạt áo phông màu đen trên người xuống, quay đầu lại thấy cô đã mặc áo khoác vào, lúc này mới mở cửa.


Tay của bác sĩ nữ trong trường đang đặt bên tay cầm, thấy người đi ra ngoài, cô ta lướt qua anh nhìn vào trong với ánh mắt tò mò: "Lâu như vậy sao?"

Lăng Hàn Khai né sang một bên, chỉ nói: "Mời cô vào kiểm tra lại giúp cô ấy.

"

Trình Khả Hạ đang nghiêm túc ngồi thẳng người trên giường, chiếc áo khoác to rộng mặc trên người, nhưng bên trong lại trống rỗng, không mặc nội y khiến cô có cảm giác không an toàn.


Cô ngại ngùng lễ phép chào hỏi: "Chào cô.

"

Bác sĩ nữ trong trường nhìn lướt qua chiếc áo đồng phục và áo ngực ở bên cạnh, ánh mắt chế giễu, nhưng cũng không quên lời cảnh cáo trước đó của Lăng Hàn Khai, bước đến nghiêm túc kiểm tra cho cô.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương