Sáng hôm sau Khánh Vân bị đánh thức vì hình như có vật gì đó nằng nặng đặt trên eo cô, mở mắt ra đối diện với mặt mình là gương mặt xinh xắn của Kim Duyên ở khoảng cách rất gần, nhìn kĩ gương mặt của em ấy.

Em ấy thật xinh đẹp, lại quyến rũ, Thế Bảo chắc chắn chết mê chết mệt vì em ấy

Khánh Vân lắc mạnh đầu xua đi mấy dòng suy nghĩ đấy

Mày đang nghĩ gì vậy Khánh Vân ?

"Chị dậy rồi sao ?".Kim Duyên mở mắt ra dụi đầu vào người chị

Khánh Vân nuốt nước bọt

Hành động gì thế này ??

"Ừm...".Khánh Vân đưa tay đẩy Kim Duyên, thoát ra khỏi cái ôm của em

"Xin lỗi vì khi em ngủ em sẽ ôm như thế"

"À..ừ...không có gì?"

Tim Khánh Vân đang đập nhanh liên hồi, cô đành phải đẩy Kim Duyên ra ngay không thì bị phát hiện chẳng biết sẽ phải giải thích như thế nào.

Khánh Vân đứng lên đi về phòng xem Khôi Vỹ đã tỉnh chưa, anh ấy vẫn chưa tỉnh, cô đến vali lấy bộ quần áo ra thay rồi đi xuống lầu pha một ít cà phê

"Em cũng muốn uống nữa".Kim Duyên bước xuống ngồi xuống bàn chống cằm nhìn Khánh Vân

Khánh Vân quay sang nhìn Kim Duyên mỉm cười

Em ấy lúc nào cũng mặc những bộ đồ khoe hét những đường nét trên cơ thể của mình, nóng mắt thật!

Khánh Vân pha cà phê xong liền đưa cho Kim Duyên

"Ưm ngon thật đấy". Kim Duyên hớp một ngụm rồi gật gù khen

"Cà phê gói không phải chị pha"

"Nhưng chị làm cho em uống nên nó sẽ ngon"


"Hả??". Khánh Vân không hiểu lắm ý của Kim Duyên

Khánh Vân cũng pha cho mình một li rồi tiến đến ngồi cạnh Kim Duyên

"Em và Thế Bảo kết hôn khi nào?"

"Hai năm rồi ạ"

"Ồ vậy sao"

"Nhưng bây giờ không được như lúc trước nữa". Giọng Kim Duyên bỗng nhiên trầm xuống

"Sao thế ?"

"Em cảm thấy tình cảm cứ nhạt dần"

"Là do em hay do anh ta"

"Em không biết ! Chắc là do em không mặn mà như lúc trước nữa"

"Không đâu Kim Duyên, em như thế này thì ai mà bỏ cho được". Khánh Vân nhướng mày

"Ý chị là sao ??"

"Em lúc nào cũng xinh đẹp, quyến rũ, đàn ông thì thích như thế"

"Thế chị có thích không?"

"Hả ??".Khánh Vân giật mình xém sặc

"Em đùa đấy"

Khánh Vân phì cười

"Vợ anh dậy từ khi nào thế ?? Sao không gọi anh". Khôi Vỹ đi xuống ôm cổ Khánh Vân từ phía sau dụi đầu vào cổ vợ

"Đi ra, người anh toàn mùi rượu đừng đụng vào người em, anh đi tắm đi". Khánh Vân nhăn nhó đẩy tay Khôi Vỹ ra

"Em sao thế ?"

"Chẳng sao cả"

Khôi Vỹ bực bôi quay người lên lầu

"Đàn ông không thích phụ nữ như thế đâu". Kim Duyên chống cằm nghiêng mặt nhìn Khánh Vân, tay còn lại chọt chọt vào má chị.

"Tôi cũng không thích đàn ông như thế"

Khánh Vân quay sang nhìn Kim Duyên, tự nhiên bị khựng lại, không hiểu sao lại như thế, tim lại đập nhanh, không khí dường như đang mất dần, mặt cô thì đỏ lên. Cô vội đứng lên quay mặt sang chỗ khác hít thở đều trở lại.

"Tôi ra ngoài một chút". Khánh Vân lúng túng

Kim Duyên phì cười

"Nói ra ngoài mà lại đi lên phòng rõ ràng là đang bối rối"

...

Cả bốn cùng nhau ra ngoài ăn sáng rồi đi mua sắm vui chơi các kiểu

"Hai người hợp nhau quá nhỉ ??".Khôi Vỹ hớp một ngụm cà phê rồi nói

Ý anh ta nói Khánh Vân và Kim Duyên

"Phụ nữ với nhau mà sau không hợp được". Kim Duyên nói.

Khánh Vân chỉ nhẹ nhàng mỉm cười


"Chúng ta đến quán bar nổi tiếng nhất ở đây đi! Nghe nói thú vị lắm". Thế Bảo đưa ra ý kiến

"Được đó". Khôi Vỹ gật đầu tán thành

"Em muốn về, nhà mọi người đi đi". Khánh Vân nói

"Sao thế?"

"Em hơi mệt"

"Vậy em về cùng Khánh Vân". Kim Duyên nhìn Khánh Vân

"Ừm bọn em về nhà trước hai người mới cứ đi chơi đi". Khôi Vỹ cầm túi xách đứng dậy bỏ đi

"Mới có mấy ngày mà hai người họ thân thiết với nhau quá nhỉ". Khôi Vỹ thắc mắc

Khánh Vân và Kim Duyên ra bắt taxi trở về nhà

"Chị mệt ở chỗ nào hả". Kim Duyên đưa tay lên sờ trán chị

"Chị hơi đau đầu tí thôi"

Khánh Vân gỡ tay Kim Duyên ra, cảm giác khó chịu đó lại bắt đầu nữa rồi, tim đập nhanh mặt ửng đỏ. Khánh Vân quay mặt sang cửa xe nhìn ra ngoài

Đến nơi

Trả tiền cho tài xế rồi bước xuống đi vào nhà

"Uống cái này đi! Sẽ đỡ đau đầu hơn"

Kim Duyên đưa cho Khánh Vân một viên thuốc gì đó

"Để em lấy nước cho chị"

Kim Duyên đi vào trong rót ra ly một ít nước đưa cho Khánh Vân

"Cảm ơn em!"

Đặt cốc nước xuống bàn Khánh Vân đứng dậy lên phòng

"Chị đi nghĩ một tí"

Một lát sau Khánh Vân nghe có tiếng gõ cửa

"Em vào đi"

Kim Duyên lại mặc bộ đồ ngủ chết tiệc đó


"Chị đã đỡ hơn chưa ?"

"Ừm, một chút". Khánh Vân ngồi dậy tựa lưng lên đầu giường

"Hai người kia chưa về nữa hả". Khánh Vân hỏi

"Ừm, họ mê chơi quên luôn cả vợ". Kim Duyên vừa nói vừa đi đến ngồi xuống bên cạnh

"Chị để Khôi Vỹ đi như vậy chị không ghen sao ?"

"Không". Khánh Vân lắc đầu

"Anh ta không dám làm gì đâu"

"Chị tin tưởng thế ??"

"Còn em! Em không ghen hả ?"

"Không !! Ban đầu thì có nhưng dần rồi thì chẳng muốn bận tâm"

Kim Duyên xích lại gần tựa đầu vào vai Khánh Vân

Khánh Vân giật mình, cánh tay Kim Duyên cứ cạ cạ vào tay cô, cô cảm nhận được da thịt của Kim Duyên rất mịn màng

Lại bắt đầu nữa rồi, không khú lại bắt đầu trở nên nóng hơn, Khánh Vân thấy hơi khó thở

"Khánh Vân !!"

Khánh Vân quay sang nhìn gương mặt bé nhỏ đang tựa lên vai mình

Kim Duyên bất chợt ngẩn mặt lên mắt đối mắt

"Em...em không hạnh phúc"





Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương