Edit: Tiểu Nhật Dạ

Hiệu trưởng cười híp mắt dạo một vòng trong phòng làm việc, đối với mọi người nói: “Mấy ngày hôm trước, bởi vì trong trường học hỗn loạn, nên cũng chưa giới thiệu kỹ càng thầy Ngôn với mọi người. Hiện tại nguyên nhân vấn đề đã được tháo gỡ, vậy nên hôm nay, thứ nhất là giới thiệu thầy Ngôn với mọi người một lần nữa, thứ hai là để chúc mừng việc hỗn loạn trong trường học đã được giải quyết, buổi tối tôi mời tổ giáo viên mọi người đi nhà hàng ăn, mọi người xem có thời gian hay không?”

“Hiệu trưởng ngài quá khách khí rồi.” Ngôn Bình đứng dậy khom người một cái.

Một thầy giáo đứng cạnh vươn tay vỗ vai Ngôn Bình nói, “Thầy Ngôn mặt mũi rất lớn a, hiệu trưởng còn đích thân đến đây mời chúng ta.”

Ngôn Bình cười cười, “Đâu có, cũng giống mọi người thôi.”

Hiệu trưởng vừa cười vừa nói, “Mọi người xem xem tối nay có rảnh không, không đến lúc tới giờ tôi hẹn, chỉ thấy có một ít người đi.”

Tất cả mọi người đều cười rộ lên, “Khó khăn lắm hiệu trưởng mới mời một lần, làm sao có thể không đi được.”

Thế là đếm qua nhân số, rồi quyết định địa điểm ăn. Sau khi an bài xong mọi chuyện, hiệu trưởng lại gọi Ngôn Bình vào phòng làm việc của mình.

“Ngôn sư phụ, chuyện này ít nhiều cũng nhờ ngài. Ngài cũng biết, mấy trường phổ thông trung học như chúng ta, thông thường là bởi vì đè ép âm khí, cho nên địa điểm xây trường đều chọn các bãi tha ma, âm khí ở khu vực này so với nhưng nơi khác cũng nặng hơn, may mà dương khí của các học sinh rất mạnh nên mới có thể ngăn chặn được âm khí này.”

“Ừ.” Ngôn Bình gật đầu, “Chỉ là bởi vì nữ quỷ lần này chết ở trường học là quỷ mới, cho nên mới ảnh hưởng lớn như thế. Nói như vậy, dương khí của học sinh có thể ngăn chặn được âm khí nơi này.”

“Nhưng mà dù sao đi nữa, đất xây trường học có âm khí rất nặng, tôi luôn luôn lo lắng âm khí sẽ ảnh hưởng tới thân thể của những học sinh và giáo viên sức khỏe kém. Tuy rằng Ngôn tiên sinh đã xử lý xong chuyện này, nhưng tôi vẫn mong muốn ngài tiếp tục lưu lại trường học, vả lại công việc dạy học cũng rất nhẹ nhàng.”

“Hiệu trưởng không cần quá lo lắng.” Ngôn Bình mỉm cười, “Tôi vốn tới đây để làm giáo viên, bắt quỷ cái gì đó chỉ là phụ, tôi sẽ không vì nữ quỷ đã rời đi mà bỏ việc.”

“Vậy là tốt rồi, thật tốt.” Hiểu trưởng vỗ ngực một cái.

Buổi tối liên hoan, bởi vì đã giải quyết được nguyên nhân làm người ta căng thẳng trong trường học, tất cả mọi người đều rất hưng phấn.

Trên danh nghĩa là bữa tiệc chào đón Ngôn Bình, cho nên mặc dù đã từ chối nhiều lần, Ngôn Bình vẫn bị mọi người một chén rồi một chén rót cho không ít rượu.

Ăn uống thỏa thích, sau đó mấy thầy cô giáo độc thân lại lôi kéo nhau đến KTV hát hò, vừa hát vừa uống bia, mãi đến nửa đêm mới tàn cuộc.

Ngôn Bình uống quá nhiều rượu, tuy rằng bước đi lảo đảo, nhưng thần trí vẫn còn minh mẫn. Vất vả mới về tới nhà, kéo cà – vạt xuống, vứt áo khoác qua một bên, liền úp sấp ngã xuống giường không muốn nhúc nhích.

Sắc quỷ ở bên cạnh vòng tới vòng lui, “Cả người toàn mùi rượu, thật bẩn, chả nhẽ ngươi ngày mai định đi làm với bộ dạng này a?”

“Ầm ĩ muốn chết.” Ngôn Bình nhíu mày, quay đầu liếc mắt nhìn Sắc quỷ đứng bên cạnh, tay thò xuống dưới gối lục lọi. Hồi lâu sau mới lấy ra một lá bùa, giơ tay dán vào người Sắc quỷ.

“A ” sức mạnh của bùa khiến Sắc quỷ thống khổ quát to một tiếng, ôm lấy đầu, “Đạo sĩ đây là cái gì… Thật là đau đớn.”

Lúc sau lá bùa mỏng dần, hòa tan vào thân thể, mà thân thể vốn dĩ trong suốt hư vô giờ chậm rãi hiện ra.

Không còn đau đớn, Sắc quỷ kinh ngạc đứng dậy, nhìn thân thể của chính mình, “Ngưng hồn sao? Sao cảm giác không giống lần trước vậy.” Nhảy nhảy một chút, cảm giác có được thực thể như hồi còn sống, tràn đầy tinh lực.

“Không, đây là ‘Tá thể’, mượn cho ngươi một thân thể giống như hồi trước, cũng không khác gì thân thể lúc sống, — Bùa này rất tốn sinh lực, đừng lãng phí sinh lực của ta. — Nhanh chuẩn bị cho ta áo choàng tắm thật tốt, sau đó chuẩn bị nước tắm, nước phải ấm vừa phải. Ta rất mệt mỏi, không muốn động nữa.” Ngôn Bình nằm lỳ ở trên giường hữu khí vô lực nói.

“Được a được a.” Có được thân thể thực sự Sắc quỷ vui vô cùng, bảo hắn làm cái gì hắn cũng đồng ý, liền vui mừng phấn khởi đi chuẩn bị nước tắm.

Lúc Sắc quỷ từ trong phòng tắm đi ra, Ngôn Bình thanh tỉnh hơn một chút, đã mặc vào áo choàng tắm, đang ngồi trên giường mắt lim dim.

“Chuẩn bị xong nước tắm rồi.” Sắc quỷ gọi Ngôn Bình.

“Đem giường chuẩn bị cho tốt, ta tắm rửa xong liền đi ngủ.” Ngôn Bình nói xong, đứng dậy, lảo đảo đi vào phòng tắm, cởi áo choàng tắm ra, tiến vào bồn tắm lớn. Nước ấm bốc hơi lên cao, thân thể mệt mỏi được thả lỏng trong bồn, — thật là thoải mái, mặc dù hơi lãng phí một chút, nhưng mà phải là thân thể thực sự của người mới có thể đun được nước tắm ôn độ thư thái thế này — lãng phí thì lãng phí đi.”

Nước ấm đem rượu cồn trong người bốc hơi đi ra, Ngôn Bình nhắm mắt lại, cảm giác hơi say say, ở trong bồn tắm thấy buồn ngủ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương