Nghiệt Oán Tóc Xanh
...
Lịch ra mắt
352
Lượt xem
Đã hoàn thành
Trạng thái
21
Tổng chương hiện tại
Thể loại
Giới thiệu
Dịch giả: Nguyễn Thanh An
Tóc Như Tuyết
(Khởi thảo Nguyệt Oán Tóc Xanh)
Cho dù lịch sử thành đóng tro tàn, tình yêu của tôi vẫn trường tồn mãi mãi.
(Tóc như tuyết - Châu Kiệt Luân(*))
Chớp mắt chỉ chớp mắt thôi là đời người đã biến đổi qua bao nhiêu cảnh sắc và serie truyện Thất sắc (bảy màu) cũng đã viết được hơn một nửa. Các bạn đọc giả thân mến! Chúng ta sẽ cùng nhau đi hết hai năm cùng Nguyệt Oán Tóc Xanh.
Bạn có còn nhớ cuốn sách đầu tiên của tôi mà bạn mua về không?
Là cuốn Tấm Vải Đỏ đậm màu sắc kinh dị?
Là cuốn Lục Môn đậm không khí cổ đại?
Là cuốn Quả Cam Luân Hồi đậm chất hài hước?
Hay cuốn Nguyệt Oán Tóc Xanh đậm chất bi thương?
(*)Châu Kiệt Luân(1979) là một nhạc sĩ kiêm ca sĩ, nhà sản xuất diễn viên và đạo diễn nổi tiếng Đài Loan.
Lúc bắt đầu viết Nguyệt Oán Tóc Xanh tôi định viết một cuốn tiểu thuyết kinh dị, nhưng viết đến đoạn giữa ngòi bút cứ thế viết lên một chuyện tình đầy bi thương.
Tôi nghĩ, cô gái có tên Bình An ấy chính là tôi, là bạn, là cô ấy, cũng là hình bóng bất cứ ai trong mỗi chúng ta.
Không oán không hận mà yêu, không oán không hận mà báo đáp, không oán không hận mà bảo vệ.
Phải mạnh mẽ như thế nào mới toàn tâm toàn ý yêu một người không yêu mình, mà không tuyệt vọng và có thể giả không quan tâm đến chuyện ấy?
Bình An là một cô gái hết sức bình thường, mọi thứ ở cô đều bình thường, điều đặc biệt ở cô là không ích kỉ. Một người không ích kỉ mới có thể yêu sâu sắc một người khiến mình tổn thương mà không chút oán hận.
Tôi luôn không thích viết tiếp phần sau cho nên các bạn có thể hoàn toàn yên tâm Nguyệt Oán Tóc Xanh không phải là phần tiếp theo của Tấm Vải Đỏ. Như tôi đã từng chia sẽ trước đây, bộ truyện Thất Sắc là tuyển tập những tác phẩm vừa tương đối độc lập vừa có liên hệ với nhau. Minh Lãng trong Nguyệt Tóc Xanh chính là Kha Lương trong Tấm Vải Đỏ và khi mất đi thì Tần Cẩm phải đối diện với mối thâm tình của Bình An, anh ta nên chọn lựa như thế nào đây?
Nếu bạn đã đọc hết Nguyệt Oán Tóc Xanh, họa chăng bạn sẽ nguyền rủa tôi là kẻ vô tình, hoặc sẽ thắc mắc tại sao tôi không kết thành cho một mối lương duyên đẹp? Nhưng nếu như bạn đã từng đọc Tấm Vải Đỏ thì bạn sẽ thấy rõ sự lưỡng lự của tôi trong quá trình tôi viết tác phẩm này, tôi nên làm thế nào và cho Minh Lãng lựa chọn ai. Đọc giả thân mến, các bạn có thể nói rõ cho tôi biết câu trả lời trong tim các bạn được không?
Trong tim của chúng ta liệu có thể cùng lúc chứa hai hình bóng được không? Câu hỏi này cũng là một nội dung trong trọng tâm của cuốn tiểu thuyết các bạn cầm trên tay, đồng thời đây cũng là lần đầu tiên tôi viết về một mối quan hệ phức tạp như vậy. Tôi nghĩ những điều tôi mổ xẻ phân tích trong từng tác phẩm sẽ khiến tôi tiến bộ hơn trong những sáng tác về sau.
Còn nhớ khi tôi viết Tấm Vải Đỏ bởi vì nhân vật trong đó quá nhiều nên viết một đoạn ngắn phải viết vài ngày, cuối cùng tôi đã nghĩ ra một cách bất đắc dĩ - loại bỏ đi một số người - mới có thể viết tiếp một tác phẩm.
Khi đó tôi mới có thể bắt đầu viết những tác phẩm dài cho nên mắc rất nhiều nhầm lẫn và tác phẩm chưa thật trọn vẹn, cho đến hôm nay tôi có thể hy vọng dần dần lấp đầy những khiếm khuyết đó. Có được kết quả như ngày hôm nay tất cả là nhờ vào sự yêu mến, cổ vũ của các bạn độc giả, những người đã từng đọc tác phẩm của tôi, hoặc giả sử mới chỉ nghe qua đã dành cho tôi những ưu ái vô cùng quý giá mà không phải tác giả nào cũng có được. Chính sự tin yêu của các bạn là nguồn động lực lớn để tôi tiến ngày một xa hơn, bước những bước ngày một vững chải hơn trên con đường viết lách của mình.
Để đáp lại thiện tình của đọc giả, bản thân tôi cũng luôn nổ lực và hi vọng có thể thai nghén và cho ra đời những đứa con tinh thần thật hay để phục vụ các bạn. Tôi cũng luôn mong rằng những tác phẩm của tôi khi đến tay bạn đọc, bạn sẽ đón nhận nó với nụ cười rạng rỡ cùng với câu nói: “Đây là cuốn sách của Hồng Nương Tử - người mà tôi rất yêu quý”.
Độc giả thân mến chỉ bấy nhiêu thôi cũng đã làm tôi vô cùng cảm kích và mãn nguyện, cho dù những ngày sau đó tôi phải vất vả tìm tòi hình thành những tác phẩm mới thì cũng là điều đáng làm.
Người mà tôi phải cảm ơn nhất chính là anh Voi Mamut, một tác giả viết văn rất có duyên và nghiêm ngặt, mặc dù những lời động viên của anh là những lời bóng gió đầy công kích. Dẫu rằng cũng có rất nhiều người và việc tôi đã gặp trên mạng, nhưng có lẽ sẽ rất nhiều năm sau đó khi nhớ lại thì mới ngộ ra rằng người khiến lòng tôi ấm áp chỉ là thiểu số. Là vì trong cuộc đời mỗi người có quá nhiều người đến và đi, cho nên con người mới phải đặc biệt quý trọng tình cảm ấm áp của thế gian ưu ái dành cho mình.
Sáng tác là một việc đơn độc và cô đơn, tác giả không phải là một nghề lấp lánh như nhiều người vẫn tưởng. Nhiều khi chỉ có mình cấm cúi viết mà không biết đích đến còn bao xa, cũng không thể xác định rõ những thứ mình viết ra có được người khác thích hay không? Khi viết những câu chuyện đó thu hoạch lớn nhất chính là bản thân người viết có được sự giao lưu và đối thoại với các nhân vật trong những câu chuyện này.
Trên thực tế vốn tôi cũng không hi vọng anh chàng Minh Lãng cuối cùng bản thân anh ta đã đem lòng yêu cô gái lương thiện Bình An, bởi trong lòng tôi Minh Lãng sẽ luôn chung tình, một lòng một dạ, một đời một kiếp với Tần Cẩm. Bởi những ai từng đọc Tấm Vải Đỏ điều biết, Tần Cẩm là một cô gái đáng được yêu như thế nào. Tuy nhiên, viết đến những trang cuối cùng của Nguyệt Oán Tóc Xanh, không phải tôi muốn ôm lấy Bình An, mà Minh Lãng muốn ôm trọn cô vào lòng. Thời khắc đó tôi mới hiểu rằng tác giả không phải là thượng đế của cuốn sách mình viết ra mà chỉ là người ghi lại những câu chuyện mà thôi.
Tôi nguyện tin rằng thật sự có những con người có được tình yêu, tình yêu thuần khiết như trong sách những con người từng sống từng yêu, từng hận hết mình luôn tồn tại trên thế giới này. Tôi không thích viết câu chuyện này một cách quá u ám nhưng vì tôi cảm nhận được tình yêu và ánh sáng trong cuộc sống luôn tràn ngập trong tim tôi, vậy nên tôi bằng lòng chia sẽ tất cả, cả trái tim ấm nóng cùng bầu nhiệt huyết của tôi với thế giới này và với tất cả các bạn.
Có rất nhiều người hỏi tôi tại sao tôi phải viết tiểu thuyết kinh dị, tại sao không viết những đề tài khác dể viết hơn, dễ thu hút khách hơn?
Kì thực tôi cũng đã thử viết ở các đề tài khác, tiểu thuyết vược dòng thời gian như Công chúa xuyên không ta lớn nhất, ngôn tình trường học như Con lợn này biết phép thuật, nhưng tôi rất yêu bộ truyện Thất sắc kinh dị. Đó là những bước chân đầu tiên của tôi, tôi gửi trọn tình yêu của mình giống như đứa trẻ đẻ mà tôi đứt ruột sinh ra và tôi nguyện sẽ nổ lực hết mình hết dạ, toàn tâm toàn ý vì nó.
Bạn có nguyện cùng tôi bước tiếp và chứng kiến sự trưởng thành, kết thúc của bộ truyện Thất sắc hay không?
Trân trọng kính mời bạn đọc hãy tiếp tục chú ý đến Chuông Tím - một trong những tiểu thuyết kinh dị nằm trong bộ truyện Thất sắc của Hồng Nương Tử, đây là một cuốn tiểu thuyết viết thử nghiệm về kinh dị học đường, tôi muốn viết theo một cách hoàn toàn khác biệt, tuy nhiên thiên cơ bất khả lộ, chỉ có thể nói đây là một cuốn sách rất nhẹ nhàng, vui nhộn rất đáng đọc mà thôi.
Tóc Như Tuyết
(Khởi thảo Nguyệt Oán Tóc Xanh)
Cho dù lịch sử thành đóng tro tàn, tình yêu của tôi vẫn trường tồn mãi mãi.
(Tóc như tuyết - Châu Kiệt Luân(*))
Chớp mắt chỉ chớp mắt thôi là đời người đã biến đổi qua bao nhiêu cảnh sắc và serie truyện Thất sắc (bảy màu) cũng đã viết được hơn một nửa. Các bạn đọc giả thân mến! Chúng ta sẽ cùng nhau đi hết hai năm cùng Nguyệt Oán Tóc Xanh.
Bạn có còn nhớ cuốn sách đầu tiên của tôi mà bạn mua về không?
Là cuốn Tấm Vải Đỏ đậm màu sắc kinh dị?
Là cuốn Lục Môn đậm không khí cổ đại?
Là cuốn Quả Cam Luân Hồi đậm chất hài hước?
Hay cuốn Nguyệt Oán Tóc Xanh đậm chất bi thương?
(*)Châu Kiệt Luân(1979) là một nhạc sĩ kiêm ca sĩ, nhà sản xuất diễn viên và đạo diễn nổi tiếng Đài Loan.
Lúc bắt đầu viết Nguyệt Oán Tóc Xanh tôi định viết một cuốn tiểu thuyết kinh dị, nhưng viết đến đoạn giữa ngòi bút cứ thế viết lên một chuyện tình đầy bi thương.
Tôi nghĩ, cô gái có tên Bình An ấy chính là tôi, là bạn, là cô ấy, cũng là hình bóng bất cứ ai trong mỗi chúng ta.
Không oán không hận mà yêu, không oán không hận mà báo đáp, không oán không hận mà bảo vệ.
Phải mạnh mẽ như thế nào mới toàn tâm toàn ý yêu một người không yêu mình, mà không tuyệt vọng và có thể giả không quan tâm đến chuyện ấy?
Bình An là một cô gái hết sức bình thường, mọi thứ ở cô đều bình thường, điều đặc biệt ở cô là không ích kỉ. Một người không ích kỉ mới có thể yêu sâu sắc một người khiến mình tổn thương mà không chút oán hận.
Tôi luôn không thích viết tiếp phần sau cho nên các bạn có thể hoàn toàn yên tâm Nguyệt Oán Tóc Xanh không phải là phần tiếp theo của Tấm Vải Đỏ. Như tôi đã từng chia sẽ trước đây, bộ truyện Thất Sắc là tuyển tập những tác phẩm vừa tương đối độc lập vừa có liên hệ với nhau. Minh Lãng trong Nguyệt Tóc Xanh chính là Kha Lương trong Tấm Vải Đỏ và khi mất đi thì Tần Cẩm phải đối diện với mối thâm tình của Bình An, anh ta nên chọn lựa như thế nào đây?
Nếu bạn đã đọc hết Nguyệt Oán Tóc Xanh, họa chăng bạn sẽ nguyền rủa tôi là kẻ vô tình, hoặc sẽ thắc mắc tại sao tôi không kết thành cho một mối lương duyên đẹp? Nhưng nếu như bạn đã từng đọc Tấm Vải Đỏ thì bạn sẽ thấy rõ sự lưỡng lự của tôi trong quá trình tôi viết tác phẩm này, tôi nên làm thế nào và cho Minh Lãng lựa chọn ai. Đọc giả thân mến, các bạn có thể nói rõ cho tôi biết câu trả lời trong tim các bạn được không?
Trong tim của chúng ta liệu có thể cùng lúc chứa hai hình bóng được không? Câu hỏi này cũng là một nội dung trong trọng tâm của cuốn tiểu thuyết các bạn cầm trên tay, đồng thời đây cũng là lần đầu tiên tôi viết về một mối quan hệ phức tạp như vậy. Tôi nghĩ những điều tôi mổ xẻ phân tích trong từng tác phẩm sẽ khiến tôi tiến bộ hơn trong những sáng tác về sau.
Còn nhớ khi tôi viết Tấm Vải Đỏ bởi vì nhân vật trong đó quá nhiều nên viết một đoạn ngắn phải viết vài ngày, cuối cùng tôi đã nghĩ ra một cách bất đắc dĩ - loại bỏ đi một số người - mới có thể viết tiếp một tác phẩm.
Khi đó tôi mới có thể bắt đầu viết những tác phẩm dài cho nên mắc rất nhiều nhầm lẫn và tác phẩm chưa thật trọn vẹn, cho đến hôm nay tôi có thể hy vọng dần dần lấp đầy những khiếm khuyết đó. Có được kết quả như ngày hôm nay tất cả là nhờ vào sự yêu mến, cổ vũ của các bạn độc giả, những người đã từng đọc tác phẩm của tôi, hoặc giả sử mới chỉ nghe qua đã dành cho tôi những ưu ái vô cùng quý giá mà không phải tác giả nào cũng có được. Chính sự tin yêu của các bạn là nguồn động lực lớn để tôi tiến ngày một xa hơn, bước những bước ngày một vững chải hơn trên con đường viết lách của mình.
Để đáp lại thiện tình của đọc giả, bản thân tôi cũng luôn nổ lực và hi vọng có thể thai nghén và cho ra đời những đứa con tinh thần thật hay để phục vụ các bạn. Tôi cũng luôn mong rằng những tác phẩm của tôi khi đến tay bạn đọc, bạn sẽ đón nhận nó với nụ cười rạng rỡ cùng với câu nói: “Đây là cuốn sách của Hồng Nương Tử - người mà tôi rất yêu quý”.
Độc giả thân mến chỉ bấy nhiêu thôi cũng đã làm tôi vô cùng cảm kích và mãn nguyện, cho dù những ngày sau đó tôi phải vất vả tìm tòi hình thành những tác phẩm mới thì cũng là điều đáng làm.
Người mà tôi phải cảm ơn nhất chính là anh Voi Mamut, một tác giả viết văn rất có duyên và nghiêm ngặt, mặc dù những lời động viên của anh là những lời bóng gió đầy công kích. Dẫu rằng cũng có rất nhiều người và việc tôi đã gặp trên mạng, nhưng có lẽ sẽ rất nhiều năm sau đó khi nhớ lại thì mới ngộ ra rằng người khiến lòng tôi ấm áp chỉ là thiểu số. Là vì trong cuộc đời mỗi người có quá nhiều người đến và đi, cho nên con người mới phải đặc biệt quý trọng tình cảm ấm áp của thế gian ưu ái dành cho mình.
Sáng tác là một việc đơn độc và cô đơn, tác giả không phải là một nghề lấp lánh như nhiều người vẫn tưởng. Nhiều khi chỉ có mình cấm cúi viết mà không biết đích đến còn bao xa, cũng không thể xác định rõ những thứ mình viết ra có được người khác thích hay không? Khi viết những câu chuyện đó thu hoạch lớn nhất chính là bản thân người viết có được sự giao lưu và đối thoại với các nhân vật trong những câu chuyện này.
Trên thực tế vốn tôi cũng không hi vọng anh chàng Minh Lãng cuối cùng bản thân anh ta đã đem lòng yêu cô gái lương thiện Bình An, bởi trong lòng tôi Minh Lãng sẽ luôn chung tình, một lòng một dạ, một đời một kiếp với Tần Cẩm. Bởi những ai từng đọc Tấm Vải Đỏ điều biết, Tần Cẩm là một cô gái đáng được yêu như thế nào. Tuy nhiên, viết đến những trang cuối cùng của Nguyệt Oán Tóc Xanh, không phải tôi muốn ôm lấy Bình An, mà Minh Lãng muốn ôm trọn cô vào lòng. Thời khắc đó tôi mới hiểu rằng tác giả không phải là thượng đế của cuốn sách mình viết ra mà chỉ là người ghi lại những câu chuyện mà thôi.
Tôi nguyện tin rằng thật sự có những con người có được tình yêu, tình yêu thuần khiết như trong sách những con người từng sống từng yêu, từng hận hết mình luôn tồn tại trên thế giới này. Tôi không thích viết câu chuyện này một cách quá u ám nhưng vì tôi cảm nhận được tình yêu và ánh sáng trong cuộc sống luôn tràn ngập trong tim tôi, vậy nên tôi bằng lòng chia sẽ tất cả, cả trái tim ấm nóng cùng bầu nhiệt huyết của tôi với thế giới này và với tất cả các bạn.
Có rất nhiều người hỏi tôi tại sao tôi phải viết tiểu thuyết kinh dị, tại sao không viết những đề tài khác dể viết hơn, dễ thu hút khách hơn?
Kì thực tôi cũng đã thử viết ở các đề tài khác, tiểu thuyết vược dòng thời gian như Công chúa xuyên không ta lớn nhất, ngôn tình trường học như Con lợn này biết phép thuật, nhưng tôi rất yêu bộ truyện Thất sắc kinh dị. Đó là những bước chân đầu tiên của tôi, tôi gửi trọn tình yêu của mình giống như đứa trẻ đẻ mà tôi đứt ruột sinh ra và tôi nguyện sẽ nổ lực hết mình hết dạ, toàn tâm toàn ý vì nó.
Bạn có nguyện cùng tôi bước tiếp và chứng kiến sự trưởng thành, kết thúc của bộ truyện Thất sắc hay không?
Trân trọng kính mời bạn đọc hãy tiếp tục chú ý đến Chuông Tím - một trong những tiểu thuyết kinh dị nằm trong bộ truyện Thất sắc của Hồng Nương Tử, đây là một cuốn tiểu thuyết viết thử nghiệm về kinh dị học đường, tôi muốn viết theo một cách hoàn toàn khác biệt, tuy nhiên thiên cơ bất khả lộ, chỉ có thể nói đây là một cuốn sách rất nhẹ nhàng, vui nhộn rất đáng đọc mà thôi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook