Mạn Tuyết Linh nhìn thấy biểu cảm của Hạ An trong lòng cực kỳ đắt ý, yếu đuối như vậy, một bàn tay ngọc ngà của cô cũng đủ bóp chết cô ta.

Mà bây giờ cô vẫn là không nên quá lộ liễu, hình tượng của cô trước mặt người khác chính là đoá bạch liên hoa không vướn bụi trần

"Thôi không nhắc nữa, nếu còn nói em sợ mình sẽ chịu không nổi mất"
Tay cô ta hơi cấu lấy ống tay áo của Cố Chi Quân, đôi vai hơi run rẩy, giống như là nếu thật sự nói tiếp nữa cô ta sẽ ngất đi tại chỗ.


"Lần này em về đột ngột như vậy không nói với ai, lại còn mặt dày ở nhờ nhà anh như này, anh sẽ không giận em chứ?".

Chương.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương