Nghịch Thiên Tiểu Tử
-
Chương 4: Thiếu nữ bên bờ suối
Dị thuộc tính được coi là một trong những sức mạnh đến từ thiên địa dị năng có sức mạnh dị bẩm, sức mạnh cuả nó cực kỳ cường đại. Người sở hữu dị thuộc tính trong cùng cấp độ và cùng thuộc tính không hề có đối thủ.
-Cái ngọc giản này là gì vậy a?
Lục Kính Thiên trong tay cầm ngọc giản liền hướng tới Tàn Phong Kiếm Đế Yến Tàn Phong hỏi.
-Đây là võ kỹ tinh cấp trung giai tên nó là Ma Lôi Nhất Chỉ cố gắn tu luyện cho tốt a
Tàn Phong Kiếm Đế Yến Tàn Phong trả lời.
-Tinh cấp thôi sao, ông đừng keo kiệt thế chứ ít nhất cũng cho ta cái võ kỹ thiên cấp a.
Lục Kính Thiên ha ha nói.
-Thiên cấp vũ kỹ đến ta còn muốn có đây, ngươi cho rằng Thiên cấp vũ kỹ là củ cải trắng mọc đầy đường sao?
Tàn Phong Kiếm Đế Yến Tàn Phong liền trừng mắt nhìn Lục Kính Thiên.
Lục Kính Thiên trợn mắt, nói:
- Vậy Địa cấp đi, Địa cấp cũng có thể thông qua rồi.
- Địa cấp? Dùng thực lực bây giờ của ngươi có thể học được sao?
Tàn Phong Kiếm Đế Yến Tàn Phong lại lắc đầu.
- Được rồi, vậy Huyền cấp, nếu còn không có nữa thì Yến lão cũng không cần lấy ra nữa.
Lục Kính Thiên nói.
- Ngươi đúng là tên tham lam.
Tàn Phong Kiếm Đế Yến Tàn Phong cười nói:
-Ngươi đừng mơ nữa, lo tu luyện cho tốt vũ kỹ này đi
Dứt lời Tàn Phong Kiếm Đế Yến Tàn Phong liền biến mất chỉ để lại Lục Kính Thiên ở lại. Lục Kính Thiên cũng không làm mất thời gian nữa liền bắt tay vào tu luyện võ kỹ.
Thật ra lời của Tàn Phong Kiếm Đế Yến Tàn Phong nói cũng đúng muốn tu luyện võ kỹ cấp độ càng cao phải có cảnh giới càng cao thì mới tu luyện được.
Chớp mắt đã qua một tháng qua. Lục Kính Thiên vẫn còn đang tu luyện võ kỹ, bất quá vẫn còn chưa thành thạo.
-Bà mụ nội nó khó luyện quá, tiếp tục.
Một tháng nữa lại trôi qua, Lục Kính Thiên luôn vùi đầu vào tu luyện võ kỹ của mình. May mắn là hắn đã tu luyện thành công bộ vũ kỹ này. Lục Kính Thiên giờ mới thở ra một hơi, liền ra khỏi phòng mình chạy đi tìm Tàn Phong Kiếm Đế Yến Tàn Phong xin một ít đan dược Kiên Cơ Hoán Linh Đan. Bất quá lại thấy cơ thể mình quá dơ nên chảy đến một con suối nhỏ để tắm.
Khi đến nơi Lục Kính Thiên liền phát hiện trước mắt mình là một cô gái với mái tóc dài đang trần truồng ở trước mắt mình. Hai cặp mắt nhìn nhau. Sau đó cô gái vội la lên:
-Tiểu tặc, ta giết ngươi.
Cô gái kia liền vội vàng mặt đồ vào và vung chưởng về phía Lục Kính Thiên. Một chưởng thật đáng sợ với uy lực ít nhất là võ sư đỉnh phong lực lượng a. Lục Kính Thiên vội vàng quát lên:
-Khoan cô nương có chuyện gì từ từ nói a.
Nhưng trong lòng Lục Kính Thiên thầm nhủ:" Xuýt chết, mà cô ta là ai, đây chẳng phải là nơi ở của Yến lão sao, tại sao cô ta lại ở đây?
Quá nhiều nghi vấn xuất hiện trong đầu Lục Kính Thiên. Giờ nhìn kĩ lại cô nương này cũng không tệ, mặt lên cho mình một bộ váy dài thanh y. Ngũ quan tinh sảo, đặc biệt là đôi mắt to, bờ môi nhỏ nhắn kia, cả thân hình chỗ cần lồi ra thì lồi, chỗ lõm thì lõm. Toát lên khí chất mị hoặc. Xuýt nữa lạm Lục Kính Thiên chảy máu mũi, nhưng ngay sau đó liện lấy lại tinh thần liền hỏi:
-Cô nương là ai, tại sao lại ở đây a?
-Cái ngọc giản này là gì vậy a?
Lục Kính Thiên trong tay cầm ngọc giản liền hướng tới Tàn Phong Kiếm Đế Yến Tàn Phong hỏi.
-Đây là võ kỹ tinh cấp trung giai tên nó là Ma Lôi Nhất Chỉ cố gắn tu luyện cho tốt a
Tàn Phong Kiếm Đế Yến Tàn Phong trả lời.
-Tinh cấp thôi sao, ông đừng keo kiệt thế chứ ít nhất cũng cho ta cái võ kỹ thiên cấp a.
Lục Kính Thiên ha ha nói.
-Thiên cấp vũ kỹ đến ta còn muốn có đây, ngươi cho rằng Thiên cấp vũ kỹ là củ cải trắng mọc đầy đường sao?
Tàn Phong Kiếm Đế Yến Tàn Phong liền trừng mắt nhìn Lục Kính Thiên.
Lục Kính Thiên trợn mắt, nói:
- Vậy Địa cấp đi, Địa cấp cũng có thể thông qua rồi.
- Địa cấp? Dùng thực lực bây giờ của ngươi có thể học được sao?
Tàn Phong Kiếm Đế Yến Tàn Phong lại lắc đầu.
- Được rồi, vậy Huyền cấp, nếu còn không có nữa thì Yến lão cũng không cần lấy ra nữa.
Lục Kính Thiên nói.
- Ngươi đúng là tên tham lam.
Tàn Phong Kiếm Đế Yến Tàn Phong cười nói:
-Ngươi đừng mơ nữa, lo tu luyện cho tốt vũ kỹ này đi
Dứt lời Tàn Phong Kiếm Đế Yến Tàn Phong liền biến mất chỉ để lại Lục Kính Thiên ở lại. Lục Kính Thiên cũng không làm mất thời gian nữa liền bắt tay vào tu luyện võ kỹ.
Thật ra lời của Tàn Phong Kiếm Đế Yến Tàn Phong nói cũng đúng muốn tu luyện võ kỹ cấp độ càng cao phải có cảnh giới càng cao thì mới tu luyện được.
Chớp mắt đã qua một tháng qua. Lục Kính Thiên vẫn còn đang tu luyện võ kỹ, bất quá vẫn còn chưa thành thạo.
-Bà mụ nội nó khó luyện quá, tiếp tục.
Một tháng nữa lại trôi qua, Lục Kính Thiên luôn vùi đầu vào tu luyện võ kỹ của mình. May mắn là hắn đã tu luyện thành công bộ vũ kỹ này. Lục Kính Thiên giờ mới thở ra một hơi, liền ra khỏi phòng mình chạy đi tìm Tàn Phong Kiếm Đế Yến Tàn Phong xin một ít đan dược Kiên Cơ Hoán Linh Đan. Bất quá lại thấy cơ thể mình quá dơ nên chảy đến một con suối nhỏ để tắm.
Khi đến nơi Lục Kính Thiên liền phát hiện trước mắt mình là một cô gái với mái tóc dài đang trần truồng ở trước mắt mình. Hai cặp mắt nhìn nhau. Sau đó cô gái vội la lên:
-Tiểu tặc, ta giết ngươi.
Cô gái kia liền vội vàng mặt đồ vào và vung chưởng về phía Lục Kính Thiên. Một chưởng thật đáng sợ với uy lực ít nhất là võ sư đỉnh phong lực lượng a. Lục Kính Thiên vội vàng quát lên:
-Khoan cô nương có chuyện gì từ từ nói a.
Nhưng trong lòng Lục Kính Thiên thầm nhủ:" Xuýt chết, mà cô ta là ai, đây chẳng phải là nơi ở của Yến lão sao, tại sao cô ta lại ở đây?
Quá nhiều nghi vấn xuất hiện trong đầu Lục Kính Thiên. Giờ nhìn kĩ lại cô nương này cũng không tệ, mặt lên cho mình một bộ váy dài thanh y. Ngũ quan tinh sảo, đặc biệt là đôi mắt to, bờ môi nhỏ nhắn kia, cả thân hình chỗ cần lồi ra thì lồi, chỗ lõm thì lõm. Toát lên khí chất mị hoặc. Xuýt nữa lạm Lục Kính Thiên chảy máu mũi, nhưng ngay sau đó liện lấy lại tinh thần liền hỏi:
-Cô nương là ai, tại sao lại ở đây a?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook