Nghịch Thiên Thần Y Phi
262: Tự Làm Tự Chịu


Ngày hôm sau chính là ngày đại hội thiên tài thất quốc, Dung Uyên và Sở Cửu Ca một đêm ngon giấc!
"Cửu nhi, phải đi đến hội trường thi đấu rồi!" Dung Uyên trên mặt Sở Cửu Ca đặt xuống một nụ hôn.
Sở Cửu Ca nói: "Đợi thêm chút nữa đi, dù sao hôm nay cũng không cách nào tiến hành đúng giờ."
Hội trường đại hội thất quốc tọa lạc tại con sông lớn nhất Tử Linh Quốc, bên trên Tử Tâm Đảo lớn nhất trên Sông Tử Tâm, là lôi đài chuyên môn được dựng nên vì đại hội thiên tài thất quốc.
Người xem đã ngồi đầy khán đài xung quanh, bọn họ kỳ vọng có thể chứng kiến trận quyết đấu quyết liệt của thiên tài thất quốc.
Ngay đến cả Tử Hoàng lúc này cũng đã đến hội trường, đến ông cũng đã đến, chỉ duy nhất người của Xích Linh Quốc chưa một ai đến.
Bên phía Lam Linh Quốc, có người nói với Tào thiếu chủ: "Ngũ công chúa và Thái tử điện hạ vẫn chưa tỉnh, bọn họ đêm qua nhất định là rất vất vả.

Sở Cửu Ca và tên bệnh tật Dung Vương đó quả nhiên là không có đến, chúng ta cứ tiến hành theo lời căn dặn của Ngũ công chúa."
"Được! Chúng ta lập tức đi bẩm báo với Tử Hoàng bệ hạ."
Tử Hoàng giận dữ nói: "Xích Linh Quốc là có chuyện gì? Tỷ thí bắt đầu rồi mà vẫn chưa có xuất hiện, chẳng lẽ muốn trẫm hủy đi tư cách thi đấu của bọn họ sao?"
Lan phi an ủi nói: "Bệ hạ, Xích Linh Quốc không dễ gì mới có thể tham gia thi đấu, cứ thế để cho bọn họ mất đi tư cách thi đấu, có phải là có chút lạnh lùng hay không.

Đại hội thiên tài thất quốc, Xích Linh Quốc là một thành viên trong số đó, không thể vắng mặt được, bọn họ nhất định là còn chưa tỉnh, bảo người đến khách điếm kêu họ qua đây.
Kết quả là rất nhanh liền có người qua báo, Sở Cửu Ca và Dung Vương đều không có trong khách điếm thất quốc.
" Rốt cuộc đi đâu rồi? "
Lúc này Tử Hoàng phát hiện Sở Tuyền Nguyệt cũng đến rồi, cô nhất định là đến xem nữ nhi mình thi đấu.

Tử Hoàng cũng không muốn làm cho cô thất vọng, hơn nữa ông còn muốn thiên tài Tử Linh Quốc giáo huấn Sở Cửu Ca một phen, rửa mối nhục trước đó.
Sở Cửu Ca nhất định phải tham gia, ông nói:" Tìm cho ta, đem người tìm ra cho ta! "
" Bệ hạ, có người biết Sở Cửu Ca đang ở đâu.

"Vào lúc đó, có người nói.
" Là Tào thiếu chủ! "
" Dẫn qua đây! "
Tào thiếu chủ đi qua nói:" Tham kiến Bệ hạ, tham kiến cô mẫu, Sở Cửu Ca đó quả là rất quá đáng, vốn dĩ bị thương mà còn không chịu an phận dưỡng thương, vậy mà lại trước đại hội thất quốc một hôm đi tìm sự hoan lạc, thật không biết xấu hổ mà.

"
Tử Hoàng ngẩn ra, nói:" Ngươi sao lại biết? "
" Ta là lén lút nghe được, bởi vì ta nhìn thấy Dung Vương lén lút nói với hộ vệ của hắn là phải tìm ra Sở Cửu Ca cho hắn, nói rằng hắn đối với vị hôn thê đó của hắn rất thất vọng, căn bản không để hắn vào mắt, ta là lén lút đi theo, nhưng mà đó lại là việc riêng của họ, ta cũng không muốn quản, nhưng bây giờ lại bởi vì họ mà làm chậm trễ đại hội thất quốc, ta không thể nhịn thêm được nữa, chỉ có thể đem việc này nói ra với Bệ hạ.

"
" Bệ hạ! Tìm thấy Sở Cửu Ca, lật tẩy những việc dơ bẩn của cô ta, hủy đi tư cách thi đấu của cô ta, sau đó..

"

Tử Hoàng đứng lên nói:" Lan phi, chúng ta đi! Ngươi cũng đi theo bọn ta! "
Tử Hoàng dẫn theo người đi tìm Sở Tuyền Nguyệt, Tử Hoàng nói:" Tuyền Nguyệt, Sở Cửu Ca vẫn còn chưa có tham gia thi đấu.

Tất cả mọi người đều rất lo cho con bé, bây giờ đã biết con bé đang ở đâu, ta dẫn nàng đi tìm con bé, nàng hãy cố khuyên con bé đừng có làm loạn nữa, không cách nào phát huy trên đại hội thất quốc cũng không thể buông thả như vậy được.

"
Sở Tuyền Nguyệt lo lắng nói:" Cửu nhi nhà ta thế nào rồi? "
Tử Hoàng thở dài nói:" Không nói trước được, đợi đến lúc đó nàng nhìn thấy liền biết là như thế nào rồi.

"
Sở Tuyền Nguyệt gật đầu nói:" Được! "
Cũng bởi vì sự tuyên truyền của những người Lam Linh Quốc, những người tham gia khác cũng rất hiếu kỳ Sở Cửu Ca rốt cuộc thế nào rồi? Thế là bọn chúng cùng với Tử Hoàng vội vàng đi đến một địa điểm.
Tử Hoàng phát hiện có người đi theo, cũng không có ngăn cản, sự việc náo càng lớn càng tốt, Sở Cửu Ca càng không có thể diện bấy nhiêu, ai bảo cô ta lần trước tại thọ yến của ông làm ông mất mặt, đáng đời bị như vậy.
Sở Cửu Ca làm ra việc mất mặt như thế, hủy đi tư cách thi đấu là nhất định rồi.

Đến lúc đó Tuyền Nguyệt nhất định sẽ cầu xin ông, cô cũng sẽ biết năng lực của Bệ hạ Tử Linh Quốc ông không phải là tên dã nam nhân kia có thể so sánh được, nhất định sẽ xà vào lòng ông.

" Cửu muội muội Cửu muội muội, có kịch hay xem rồi! Còn không đi thì sẽ lỡ mất đó! "Tam Tiền nhận được tin tức, trực tiếp đi phủ đệ của Dung Uyên kêu người.
Đêm qua bọn họ không hề ở trong khách điếm thất quốc, có như vậy mới chứng thực việc cô cả đêm không về!
Mày Dung Uyên khẽ nhíu," Đem người ném ra ngoài cho ta! Lại dám để cho người xông vào đây rồi, các ngươi làm việc thế nào vậy? "
" Vâng, chủ tử! "
Tam Tiền ồn ào như thế, Sở Cửu Ca vẫn là bị ồn tỉnh rồi, Sở Cửu Ca thấp giọng nói:" Đã đến lúc này rồi sao, đúng là nên đi xem kịch hay rồi.

"
Tử Tinh Châu từ sớm đã ở bên đó đợi bọn họ rồi, hơn nữa còn chọn được một góc nhìn tuyệt nhất.
Tử Tinh Châu nói:" Cửu Ca, ngươi cuối cùng cũng đến rồi, ngươi xem phụ hoàng ta sắp đi vào rồi.

Cho dù là đại hội thiên tài thất quốc, phụ hoàng cũng sẽ không hạ thấp thân phận đến nơi như vậy, xem ra Lan phi tốn không ít công sức để khuyên phụ hoàng rồi! "
Lúc này đi vào con hẻm nhỏ đó, mày Tử Hoàng khẽ nhíu, có chút hối hận đi đến nơi như vậy.
Nhưng mà vì khiến cho nha đầu đó không dễ chịu, để có thể khiến cho Tuyền Nguyệt đến cầu xin ông, ông nhất định phải đi vào trong đó.
Phía sau đi theo một đám người đông nghịt," Tìm Sở Cửu Ca vậy mà lại tìm đến nơi như vậy, cô ta nhất định làm ra việc không thể gặp người rồi.

"
" Nếu như không muốn tham gia đại hội thất quốc trực tiếp từ bỏ là được rồi, tham gia rồi còn làm loạn như vậy, còn chơi một cách không biết kiểm soát như vậy, ngay đến Tử Hoàng bệ hạ cũng bị kinh động đến rồi.

"
Tất cả mọi người đều mang theo tâm trạng xem kịch hay của Xích Linh Quốc chạy đến, đi đến tiểu lầu bên ngoài nhìn thì rất đơn giản, bên trong lại rất sang trọng rộng lớn.

Tử Hoàng nói:" Ngươi xác định là nơi này? "
" Đúng! "
" Từng gian phòng, đem Sở Cửu Ca tìm ra cho ta.

"Tử Hoàng hạ lệnh nói.
Rất nhiều gian phòng đều trống, chỉ duy nhất gian phòng xa hoa nhất tầng trên cùng, tất cả mọi người đi vào nhìn thấy cảnh tượng trong đó đều ngây ngốc cả ra.
Bọn họ kinh ngạc nói:" Ngũ công chúa, Người..

Người sao lại? "
" Thái tử điện hạ! "
Những người đó của Lam Linh Quốc sắc mặt trở nên trắng bệch, ở bên trong nơi này không nên là Sở Cửu Ca sao?
Tại sao lại là Ngũ công chúa và Thái tư điện hạ của Lam Linh Quốc họ?
Bên trong chỉ có thể dùng một từ để hình dung, đó chính là loạn!
Người của bốn quốc gia khác cũng bị kinh ngạc đến, Ngũ công chúa của Lam Linh Quốc là một người nữ tử hiền dịu ôn nhã, không ít thiên tài thất quốc có lòng ái mộ cô.
Nay nhìn thấy cảnh tượng bất nhã này của cô, bọn họ cảm thấy lòng ái mộ của bản thân một chút cũng không còn, hơn nữa còn cảm thấy ghê tởm, nhìn cũng lười nhìn cô một cái.
Bị từng đôi mắt nóng rực nhìn, những người đang hôn mê cũng tỉnh lại rồi.
Còn có những người không rõ danh tính đó, từng người một trông xấu xí không nói, còn có cả ăn mày trong đó.
Bọn chúng cười ha ha nói:" Vương công quý tử các ngươi cũng quá biết chơi rồi đi, tiền thu rồi việc chúng tôi cũng làm xong rồi, ha ha ha vậy thì chúng tôi đi đây! Lần sau nếu như cần thì có thể tìm chúng tôi, việc làm ăn này lời to rồi, "Người đẹp này da dẻ của ngươi thật tốt."
Đang nói, ông ta còn dung đôi tay thô ráp đó sờ lên mặt Lam Yên..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương