Nghịch Thiên Thần Phi Chí Thượng
-
11: Cửu Phẩm Nguyên Thú!
Mộ Thanh Lan gần như không một chút do dự, trực tiếp nhảy xuống!
Phía trước và phía sau đều là đường chết, chi bằng thử liều một phen coi sao!
Nhìn thấy nàng trong nháy mắt biến mất, Hỏa Linh Nguyên Sư càng thêm điên cuồng, trên người bùng cháy dữ dội, nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức lao thẳng xuống dưới!
Ánh mắt Vân Dực quét qua những Hỏa Linh Nguyên Tinh rải rác xung quanh, rồi sau đó lại nhìn vào hố đen, mày kiếm hơi nhướng lên.
Xem ra tên Mộ Lăng Hàn này vốn là nhắm vào Hỏa Linh Nguyên Tinh mà đến, có điều nhìn dáng vẻ của hắn vừa rồi, dường như nhận ra điều gì đó không ổn, cho nên đã mượn dùng sức mạnh của Hỏa Linh Nguyên Sư để đả thông vách đá phía sau.
Cũng chính vì điều này, cho nên hắn đã gần như không hề dừng lại mà đi thẳng đến cửa động kia.
Thực lực đã đi xuống, vậy mà tính cách này vẫn cứ y như lúc trước không hề thay đổi.
Vân Dực cũng không do dự nữa, thân hình chợt lóe, liền theo sát đi xuống!
Sơn động mới vừa rồi còn đất rung núi chuyển, trong nháy mắt rơi vào một mảnh tĩnh mịch.
* * *
Thân hình Mộ Thanh Lan rơi xuống nhanh chóng, lúc này nàng đang bị thương rất nặng, nguyên lực hao hết, đã là nỏ mạnh hết đà, chỉ là dựa vào một ý chí ngoan cường mà chống đỡ.
Phần đáy dường như là bị đào rỗng, càng đi xuống, không gian càng trở nên lớn rộng.
Mộ Thanh Lan chỉ có thể quan sát tình hình xung quanh bằng ánh sáng yếu ớt, nhưng không thể nhìn thấy gì.
Cũng may không bao lâu, nàng lờ mờ nhìn thấy dường như mình sắp đến bên dưới, chủy thủ trên tay ngay lập tức cấm mạnh vào vách đá bên cạnh, nương vào lực lớn mạnh để giảm tốc độ của nàng, cuối cùng mới gần như an toàn rơi xuống đất.
Mộ Thanh Lan đã bị thương nặng, nên ngay lập tức đột nhiên phun ra một ngụm máu.
Chậm rãi lau sạch vết máu nơi khóe miệng, Mộ Thanh Lan chống một tay lên trên mặt đất, nổ lực đứng lên, khẽ cười một tiếng.
"Một chuyến này, nếu không có thứ gì tốt, thì thương thế của bổn thiếu gia, thật sự là bị một cách oan uổng rồi.
"
Nói xong, nàng ngẩng đầu nhìn về phía trước.
Vừa nhìn thấy, liền hơi sững sờ tại chỗ.
Đây là một không gian ngầm rất lớn, tuy lối vào rất nhỏ, nhưng bên dưới này lại vô cùng rộng lớn.
Tuy nhiên, điều thu hút sự chú ý của Mộ Thanh Lan, lại là chiếc giường đá thật lớn ở trước mặt.
Toàn thân chiếc giường đá đều trong suốt, phát ra ánh sáng màu đỏ, ngay cả khi ở đây, cũng vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng.
Thế nhưng.
.
tất cả đều là dùng Hỏa Linh Nguyên Tinh đúc thành!
So với cái giường đá này, đống Hỏa Linh Nguyên Tinh trong sơn động vừa rồi kia, căn bản như là một hạt muối trong đại dương!
Ngay cả Mộ Thanh Lan, cũng không khỏi nín thở--
Cần bao lâu mới có thể tích góp nhiều Hỏa Linh Nguyên Tinh như vậy chứ?
Ngay cả Tuyết U cũng dường như cảm giác được điều gì đó, có chút hơi ngạc nhiên nói:
"Cả đời tích tụ của Hỏa Linh Nguyên Sư chỉ sợ là đều nằm ở chổ này thì phải?"
Mộ Thanh Lan bình tĩnh quan sát, rồi sau đó nhấc chân bước qua.
Toàn bộ sơn động đều rất yên tĩnh, chỉ có tiếng bước chân của Mộ Thanh Lan là phá lệ rõ ràng.
Càng đến gần, sức nóng cháy càng rõ ràng, có thể thấy được độ tinh khiết của những Hỏa Linh Nguyên Tinh này cao cỡ nào!
Mộ Thanh Lan đột nhiên dừng lại bước chân, nhìn chằm chằm giường đá, chậm rãi nhướng mày mỉm cười.
Ở nơi đó, một con thú nho nhỏ màu đỏ đang nằm bò trên đó.
Nhìn dáng vẻ, đúng là Hỏa Linh Nguyên Sư con không thể nghi ngờ!
Không thể nào ngờ được, con vật đó lại có tâm trí đến thế, đem giấu con của mình một cách bí mật như vậy!
Nếu có vật nhỏ này trong tay, xem ra có thể không cần sợ Hỏa Linh Nguyên Sư kia nữa.
.
Mộ Thanh Lan nghĩ như vậy, đồng thời cũng nhấc chân tiến thêm một bước nữa--
Răng rắc!
Trong sơn động vốn yên tĩnh, bỗng nhiên có tiếng gì đó vang lên như thứ gì đó vỡ vụn!
Mộ Thanh Lan khẽ nhíu mày, động tác dừng lại ngay lập tức.
Giác quan thứ sáu được rèn ra từ việc tìm đường sống trong chổ chết trong một thời gian dài ngay lập tức làm cho nàng sinh ra cảm giác nguy cơ vô hạn!
Gần như không hề có chút do dự, nàng lập tức lùi về phía sau!
Đưa mắt nhìn kỹ, thì thấy khối Hỏa Linh Nguyên Tinh kia có một mảnh đột nhiên nứt ra!
Nhưng mà, mới vừa rồi phân chia nguyên lực cũng không có bất kỳ động tĩnh nào, làm sao lại có thể khiến thứ này mạc danh* vỡ ra được?
*Mạc danh: Không thể nào hiểu được
"Trong đó nhất định có điều cổ quái!"
Mộ Thanh Lan nắm chặt chủy thủ trong tay, gắt gao nhìn chằm chằm vào nơi đó.
Ngay sau đó, lại có một mảnh Hỏa Linh Nguyên Tinh khác vỡ nát!
Mà Hỏa Linh Nguyên Sư con trên giường đá dường như cũng cảm giác được cái gì, thân hình nhỏ bé động đậy, đột nhiên ngẩng đầu, sau đó quay đầu nhìn sang.
Tiểu gia hỏa này tuy rằng vừa mới sinh ra không lâu, nhưng thực lực của bản thân nó cũng đã vượt xa Mộ Thanh Lan hiện tại!
Chỉ là tiểu gia hỏa dường như cũng không nhận ra chuyện gì đang xảy ra, ánh mắt chớp chớp, nhìn Mộ Thanh Lan, sau đó cúi đầu liếm cái chân nhỏ của mình.
Nhưng mà chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi này, trên giường đá, lại có thêm mấy khối Hỏa Linh Nguyên Tinh vỡ vụn!
"Phia dưới giường đá, chỉ sợ là có thứ gì đó.
.
"
Mộ Thanh Lan nhìn chằm chằm chiếc giường đá, chỉ là một khối màu đỏ, rõ ràng có điều gì đó không ổn, nhưng lại không thể nhìn thấy cái gì.
Gầm!
Vào thời điểm căng thẳng như vậy, chợt có tiếng gầm giận dữ của Hỏa Linh Nguyên Sư từ trên đỉnh đầu truyền đến!
Tuy nhiên, Hỏa Linh Nguyên Sư vốn đang bị lửa giận che mờ lý trí, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng phía dưới, lại bỗng nhiên trợn to đôi mắt, ngay sau đó đột nhiên tăng nhanh tốc độ!
Công kích mãnh liệt vốn dĩ xông thẳng đến Mộ Thanh Lan, đột nhiên thu hồi, thay vào đó là thẳng đến phía giường đá!
Mộ Thanh Lan trong lòng càng ngày càng nghi hoặc.
Có điều Hỏa Linh Nguyên Sư lại không quan tâm, bóng dáng của nó gần như biến thành một tia chớp đỏ như máu!
Tiểu Hỏa Linh Nguyên Sư cái gì cũng không cảm thấy, ngẩng đầu nhìn thấy mẫu thân, trong mắt lập tức lộ ra vẻ vui mừng, liền đứng dậy, đi về phía Hỏa Linh Nguyên Sư.
Trong mắt Hỏa Linh Nguyên Sư, lại hiện lên một tia sợ hãi vô cùng sâu sắc!
Mộ Thanh Lan nhìn chăm chú, trong lòng chợt nghĩ ra điều gì đó, liền quay đầu nhìn về phía giường đá.
Vừa rồi nàng chỉ cảm thấy rằng năng lượng ẩn chứa trong giường đá này có vẻ rất hùng vĩ, còn tưởng rằng là do lượng Hỏa Linh Nguyên Tinh quá nhiều, nhưng hiện tại xem ra, không phải là như vậy.
Đây rõ ràng là địa bàn của Hỏa Linh Nguyên Sư, thậm chí ngay cả chiếc giường đá cũng được làm bằng Nguyên Tinh của chính nó, nhưng vì sao nó lại sợ hãi như thế.
.
Trong lúc suy nghĩ, thì động tĩnh của giường đá càng lúc càng lớn.
Một âm thanh vỡ vụn, đột nhiên từ bên trong truyền ra!
Mà một vết nứt thật lớn, đột nhiên cũng từ bên trong lan tràn ra, trong phút chốc khuếch tán ra, giống như mạng nhện bò khắp nơi!
Hỏa Linh Nguyên Sư vào lúc này rốt cuộc cũng đến, ngậm lấy Hỏa Linh Nguyên Sư con, liền nhanh chóng thoái lui!
Hành động như vậy, như thể một điều gì đó khủng khiếp sắp xảy ra!
Trực giác của Mộ Thanh Lan cho biết có điều không ổn, liền cũng muốn thoái lui ngay lập tức!
Nhưng vừa quay đầu lại, chợt nhìn thấy một bóng trắng nhanh chóng lướt qua!
Vân Dực?
Mộ Thanh Lan ngưng mắt nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy Vân Dực từ bên ngoài đi vào, nhưng hắn không hề dừng lại, mà đi thẳng đến giường đá!
Hẳn là vội đến vì vật ở trong đó!
Mộ Thanh Lan chợt hiểu ra, thảo nào, với thân phận của Vân Dực có thể dễ dàng mời được Tinh Trận Sư cấp năm, thì làm sao có thể nhìn trúng Nguyên thú lục phẩm thấp kém được chứ?
Nghe Ma Ảnh Thiên nói, dường như hắn ta đã từ xa xôi vạn dặm mà đến, như vậy nơi đó.
.
chỉ sợ.
.
Bùm!
Chiếc giường đá, cuối cùng cũng vỡ tan tành!
Dao động năng lượng mạnh mẽ, đột nhiên quét qua!
Một ánh sáng màu đỏ chói lọi, đột nhiên từ bên trong bùng phát ra!
Cũng giống như mặt trời buổi ban trưa nắng gắt, huy hoàng rực rỡ! Không thể nhìn trực tiếp!
Mà Vân Dực, thì đang đứng trên không trung, nhìn chằm chằm vào nó, trên khuôn mặt như ngọc, chỉ có một sự lạnh lẽo và uy nghiêm!
Giữa lúc Mộ Thanh Lan nghi hoặc, thì đột nhiên cảm giác được ở khí hải trong cơ thể, miếng ngọc giản màu đen vốn vẫn luôn yên lặng nằm đó, đột nhiên run động lên một cách yếu ớt!
Giọng của Tuyết U dường như có thêm vài phần hứng thú:
"Nha đầu, ngươi thật là có vận khí tốt, đây là cửu phẩm Nguyên thú xuất thế!"
Mộ Thanh Lan trợn mắt há hốc mồm--
Cửu phẩm Nguyên thú?.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook