Nghịch Thiên Ngự Thú Sư
-
Quyển 4 - Chương 42: Khoáng thạch tâm nhị
Mắt thấy Quân Mộ Khuynh càng tới gần, trong lòng Già Lâu cũng xông ra dự cảm không rõ, nhìn thấy trên gương mặt tinh xảo kia, vẫn mang theo nụ cười hồn nhiên vô hại như cũ, Già Lâu trào phúng hừ nhẹ một tiếng, một tiểu nữ oa như thế, có thể có uy hiếp gì, nhất định là hắn đã suy nghĩ nhiều rồi.
Quân Mộ Khuynh rũ mắt xuống, che khuất nụ cười trào phúng kia, nàng chậm rãi vươn hai tay, bên tai liền vang lên giọng nói rõ ràng, “Già Lâu, điều kiện trước khi đến của chúng ta ngươi không nên quên.” Nam tử mặc áo giáp màu lam, trong tay còn cầm bảo kiếm, từ phía xa chậm rãi bước tới.
Ly Sách vốn còn đang so chiêu với Hàn Ngạo Thần, lập tức dừng lại chiêu thức trong tay, cảnh giác nhìn người tới, trên mặt rõ ràng lộ ra vẻ trắng bệch.
“Kiếm Phong, tiểu tử ngươi cũng tới nơi này?” Già Lâu có chút bất mãn khi thấy Kiếm Phong xuất hiện, hắn đã phá vỡ toàn bộ kế hoạch của mình, hiện tại xem ra, có Kiếm Phong ở đây, hắn đừng nghĩ bắt được hai người trước mặt kia.
Kiếm Phong chậm rãi đi tới trước mặt Già Lâu, cẩn thận nói, “U Thầm, mau buông vị cô nương kia ra!”
Đôi mắt lấp lánh hữu thần dưới hai hàng lông mày kiếm lẳng lặng nhìn U Thầm, nhưng hắn chỉ nhìn như vậy, cũng đủ khiến trên trán U Thầm toát ra một tầng mồ hôi lạnh, “Kiếm Phong lam hạ. Ngài sao lại tới nơi này.”
Kiếm Phong lạnh lùng hừ nhẹ một tiếng, không nhìn U Thầm, U Thầm tự biết không hợp lẽ thường, thở dài, có Kiếm Phong lam hạ ở đây, bọn họ muốn làm gì cũng không được.
Không thú vị! Thiếu chút nữa, là có thể có được một nô bộc miễn phí.
Quân Mộ Khuynh bất mãn khoanh hai tay trước ngực, đứng ở tại chỗ, chờ bọn họ đi trước, chính mình lại đi qua, nếu bọn họ đã cho rằng mình yếu, nàng cũng phải phối hợp với bọn họ một chút mới được không phải sao? Còn nếu như bọn họ muốn có Hàn Ngạo Thần, vậy thì nhất định phải ra tay.
Lam hạ? Đây là một loại xưng hô khác của đại nhân, ở Thương khung đại lục mà nói, trực tiếp gọi đại nhân là được rồi, thấy bọn họ gọi nam tử trước mắt như vậy, hơn nữa ngay cả tôn giả cũng có người kính trọng? Nói cách khác, người trước mắt, là một cao thủ nào đó ở Lâm Quân, có thể được xưng là lam hạ, lại có thể được người tôn kính như vậy, chỉ sợ là địa vị không thấp.
Hàn Ngạo Thần lạnh nhạt đứng ở một bên, bộ dáng của hắn đã thay đổi, mặc dù vẫn phong hoa tuyệt đại như trước, nhưng gương mặt này rõ ràng không giống như gương mặt vốn có của hắn, ngoại trừ Quân Mộ Khuynh, chỉ sợ cũng không có ai có thể nhận ra người trước mắt chính là Hàn Ngạo Thần.
Già Lâu đi tới trước mặt Kiếm Phong, cung kính nói, “Kiếm Phong lam hạ, chúng ta có thể đi được chưa?” Thoáng trong đôi mắt, lại lộ ra một tia hung ác, người trước mắt, bọn họ vẫn chưa phải là đối thủ, lúc ở Lâm Quân, bọn họ không phải là đối thủ của hắn, hiện tại lại càng không phải, bọn họ đến đây cũng không phải là tôn giả, chỉ là thượng tôn đấu kỹ sư, Kiếm Phong lại là cấp bậc đại thừa giả.
Kiếm Phong nhẹ nhàng gật đầu, tránh ra một bên nhường đường, nhìn dáng vẻ của hắn, cũng không tính rời đi.
Mặc dù trong lòng Già Lâu không phục, nhưng vẫn là ngoan ngoãn mang theo Ly Sách cùng U Thầm xoay người rời đi, lúc đi, còn không quên liếc mắt nhìn Hàn Ngạo Thần, người này, hắn nhất định sẽ có được, cao thủ đúng là đáng sợ, thế nhưng một cao thủ khi có nhược điểm, sẽ không còn gì đáng sợ, nhược điểm của đại thừa giả này, chính là con nhóc kia, chỉ cần bắt được nàng, thì không sợ hắn không thỏa hiệp.
Nghĩ tới đây, trong lòng Già Lâu lại dào dạt đắc ý, chỉ cần bọn họ còn ở trong này, hắn nhất định sẽ bắt được con nhóc trước mắt, chỉ là một con nhóc cấp bậc đại kỹ sư, có gì phải lưu tâm chứ.
Vị đại thúc nào đó, một chút cũng không cảm thấy chính mình đắc ý quá sớm, lại càng không biết, con nhóc cấp bậc đại kỹ sư ở trong mắt hắn, là người có cấp bậc biến thái nhất, hắn nhìn thấy người ta dễ bắt nạt, chẳng lẽ không biết có một câu nói phẫn heo ăn thịt hổ sao?
Kỳ thực Quân Mộ Khuynh rất vô tội, nàng chỉ là thu lại khí tức một chút mà thôi, dáng vẻ cũng không có lãnh ngạnh như trước, mặc dù gương mặt của nàng vẫn lạnh lùng, thế nhưng huyễn khí cũng có thể khiến dung mạo của nàng biến thành điềm đạm đáng yêu, dịu dàng động lòng người, nàng chuyện gì cũng không có làm, chỉ là những người này nếu như có tâm tư gì, thì cũng không thể trách nàng. (lãnh ngạnh: lạnh lùng + cứng rắn)
Chờ sau khi Già Lâu bọn họ đều rời đi, Kiếm Phong cất bước chậm rãi đi tới trước mặt Quân Mộ Khuynh, “Cô nương, ngươi có phải là bị dọa sợ rồi hay không?” Lúc nói chuyện, trên mặt hắn còn xuất hiện chút ửng đỏ.
“Không có.” Quân Mộ Khuynh không chút khách khí nói, người này, đột nhiên lại chạy đến phá hư kế hoạch của nàng, quả thực chính là đáng ghét.
Không có? Vậy tại sao hắn có cảm giác rằng vị cô nương này rất tức giận? “Cô nương, nếu như ngươi bị kinh sợ, ta nguyện ý phụ trách.” Kiếm Phong tiếp tục nói, cũng không phát hiện người bên cạnh, bởi vì những lời này của hắn, mà cả khuôn mặt trong nháy mắt đen thui.
“Nàng không cần để cho ngươi phụ trách.” Hàn Ngạo Thần đi trên dung nham, bước tới trước mặt hai người, trực tiếp kéo tay Quân Mộ Khuynh, trừng mắt nhìn nam tử đột nhiên xuất hiện.
Quân Mộ Khuynh ho nhẹ một tiếng, trong mắt tràn ra ý cười, “Chúng ta đi thôi.” Người Lâm Quân đại lục, nàng không có thiện cảm gì, chỉ có điều người này thoạt nhìn rất thú vị, một đại nam nhân vậy mà động một chút là đỏ mặt, nàng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Kiếm Phong quay đầu nhìn Hàn Ngạo Thần, nam tử này quả nhiên lợi hại, thảo nào Già Lâu bọn họ đánh chủ ý tới hắn, “Công tử, hi vọng ngươi cẩn thận một chút, Già Lâu bọn họ nhất định sẽ không chịu để yên, mặc dù là ta dẫn bọn họ đến, nhưng bọn họ cũng không phải là thủ hạ của ta, cho nên, thật xin lỗi.”
Mặc dù là đang nói xin lỗi, Kiếm Phong vẫn thoáng đỏ mặt, hoàn toàn không có vẻ mặt nghiêm túc như vừa nãy khi đối mặt với Già Lâu bọn họ.
“Phốc…” Quân Mộ Khuynh trực tiếp cười phun.
“Cô nương cười cái gì?” Thấy Quân Mộ Khuynh cười như thế, mặt Kiếm Phong càng đỏ hơn, giọng nói cũng dần dần nhỏ đi, chỉ là thân thể sừng sững cao lớn kia, vẫn đứng thẳng, cùng bộ dáng của hắn bây giờ, rất không hòa hợp.
Hàn Ngạo Thần nheo mắt lại, không nói một lời kéo Quân Mộ Khuynh rời đi, không hề nhìn người trước mắt.
Kiếm Phong thấy hai người bọn họ đi rồi, cũng khôi phục bình thường, trên mặt cũng không có đỏ ửng, mà thay vào đó là dáng vẻ nghiêm túc vừa rồi, tốc độ biến hóa kia, thật sự chỉ trong một cái nháy mắt, nếu như Quân Mộ Khuynh ở đây, chỉ sợ sẽ phải thán phục.
Bọn họ đi qua mấy đường nhỏ dung nham, Quân Mộ Khuynh rốt cuộc phát hiện người bên cạnh không thích hợp, “Hàn Ngạo Thần, ngươi làm sao thế? Sao không nói lời nào vậy?” Nàng đã nói dọc đường đã thấy là lạ, hóa ra là Hàn Ngạo Thần vẫn không nói lời nào.
Quân Mộ Khuynh không hỏi thì thôi, vừa hỏi xong Hàn Ngạo Thần liền lập tức ủy khuất nhìn nàng, “Tiểu Khuynh Khuynh, có phải dáng vẻ của ta bây giờ rất xấu hay không?” Nếu không tại sao tiểu Khuynh Khuynh nhìn thấy người khác lại vui vẻ?
“Không có a.” Mặc dù bộ dạng hiện tại của hắn không tuấn mỹ như trước, thế nhưng cũng là một đại mỹ nam, cộng thêm khí chất ưu nhã, khí tức tôn quý, không dễ nhìn cũng không được.
“Vậy tại sao từ sau khi tiểu Khuynh Khuynh đi vào, cho tới bây giờ cũng không liếc mắt nhìn ta?” Hàn Ngạo Thần càng thêm ai oán, ngược lại là nhìn thấy cái người gọi là Kiếm Phong kia lại lộ ra tươi cười, nhìn người kia đỏ mặt.
“Không có a.” Quân Mộ Khuynh lắc lắc đầu, người này còn quan sát kỹ như thế, chính mình chưa có liếc mắt nhìn hắn một cái, hắn cũng biết? Sẽ không thần kì như vậy chứ?
“Thế nhưng ngươi nhìn thấy nam nhân khác lại rất vui vẻ.”
“Có sao?” Quân Mộ Khuynh quay đầu lại hỏi, nhìn bộ dạng hiện tại của Hàn Ngạo Thần, nàng lập tức ở trong lòng mắng, dựa vào, hắn là một đại nam nhân, vậy mà lại lộ ra dáng vẻ này, mới vừa rồi còn không để ý thấy, Hàn Ngạo Thần người này, mặc dù bộ dạng đã không như trước đây, thế nhưng bây giờ cái dạng này, hơn nữa còn có vẻ mặt của hắn, đó giống như là một oán phụ vậy.
Khốn khiếp! Ai cho hắn gương mặt dễ nhìn như vậy! Hiện tại lại làm vẻ mặt này, đây không chỉ là nhân thần cộng phẫn!
“Vậy ngươi mới vừa rồi nhìn cái người Kiếm Phong đỏ mặt kia, ngươi thấy vui vẻ?” Hàn Ngạo Thần tiếp tục ai oán.
“Ai nói ta vui vẻ? Đây chẳng qua là cười mà thôi, ta cười người kia, một đại nam nhân, mà lại đỏ mặt.” Là giả cũng được, hay là cố ý cũng tốt, hoặc là hắn vốn chính là như vậy, bất kể là loại tình huống nào, một đại nam nhân mà lại đỏ mặt, đây không phải là rất buồn cười sao?
Nếu như người này là trường hợp thứ hai, vậy chỉ có thể nói, người này quá đáng sợ, nếu như hắn vốn là dễ mặt đỏ, vậy chính là nói người này rất thú vị, nam nhân mới nói hai câu liền đỏ mặt, nàng quả thực vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
“Hiện tại hình như giống như ngươi nói, thật sự có rất nhiều người tiến vào.” Quân Mộ Khuynh tiếp tục nói, khoáng thạch tâm nhị cũng không phải một mình nàng muốn có, dù nàng có kim ô hỏa giúp đỡ, cũng không chứng tỏ người khác sẽ không có kim ô hỏa, lần đó không phải đã có một rồi sao?
“Khoáng thạch tâm nhị cũng có thể giúp tăng lên một tầng cấp, nếu như thiên phú tốt, ví dụ như ngươi ăn, nói không chừng có thể sẽ trực tiếp phá vỡ cấp bậc tôn giả, thẳng đến đại thừa giả.” Hàn Ngạo Thần nghiêm mặt nói, nhiều người như vậy muốn có được khoáng thạch tâm nhị, cũng không phải là không có đạo lý, chỉ là nếu như tiểu Khuynh Khuynh ăn khoáng thạch tâm nhị, trực tiếp phá vỡ đẳng cấp tôn giả, vậy thì thật đúng là nghịch thiên.
Nếu quả thật thành công, người mới mười bốn tuổi tấn chức đại thừa giả, từ cổ chí kim chỉ sợ nàng là người đầu tiên.
“Ta lại không thể chỉ tăng lên hỏa nguyên tố, hơn nữa uy lực của kim ô hỏa lớn như vậy, nếu như muốn tấn chức một tầng cấp, ta cảm thấy có chút khó khăn.” Nàng bây giờ là cấp bảy thượng tôn đấu kỹ sư, tấn chức một tầng cấp, đó chính là cấp bảy tôn giả, thế nhưng năm loại nguyên tố đồng thời tấn chức, thì phải bổ sung nhiều nguyên tố, chỉ có một khoáng thạch hỏa nguyên tố vẫn không được.
Hàn Ngạo Thần cũng gật đầu, nói cũng đúng, nàng là năm loại nguyên tố cùng nhau tấn chức, nếu nói chỉ một loại, nói không chừng tiểu Khuynh Khuynh có thể tấn chức thành công, năm loại nguyên tố, thì sẽ tiêu hao rất nhiều thể lực, huống hồ, trong thân thể của nàng còn có kim ô hỏa, kim ô hỏa với hỏa nguyên tố sẽ tiêu hao khá lớn.
“Mặc kệ có thể tấn chức bao nhiêu, trước tiên có được rồi nói tiếp.” Quân Mộ Khuynh mỉm cười nói.
“Ngươi đúng là suy nghĩ thoáng, không tấn chức nhanh chút, những người đó chính là tôn thần, có thể để ngươi vui vẻ tiêu dao sao.” Huyết Yểm ở trong không gian bất mãn nói, người Lâm Quân bên kia quả nhiên xuất hiện, vẫn là vì xích huyết bảo ngọc, làm sao biết khối ngọc bội ở bên này mà tới?
Quân Mộ Khuynh vẻ mặt ngượng ngùng thở dài, Huyết Yểm người này, nàng thật muốn nhìn một chút bộ dạng nổi giận của Huyết Yểm, nếu không cứ luôn bình tĩnh như thế, cái này sao có thể ra uy được a!
“Biết rồi biết rồi!” Xem ra nhất định phải lấy được khoáng thạch tâm nhị, nếu không sẽ bị Huyết Yểm này lải nhải cả ngày.
“Ta mới không lải nhải, ta chỉ muốn nhanh một chút gỡ bỏ cái phong ấn chết tiệt này, còn nữa, đừng để mỗi lần đều là ta giúp ngươi thu thập cục diện rối rắm.” Chuyện lần trước, nếu như nàng tấn chức tôn thần, cũng không đến mức bị hai người cấp bậc tôn giả đánh bại.
Quân Mộ Khuynh cứng đờ, đúng vậy, nàng không thể quá dựa dẫm vào Huyết Yểm, lúc ở tử vong chi đảo gặp phải loại tình huống đó, nếu như tinh thần lực của nàng không đủ, mở không được không gian, mà Bá Hiêu bọn họ lại không ở đó, mặc dù bên người có một con Thánh Thú, nàng cũng đánh không lại hai đấu kỹ sư, hai triệu hoán sư kia.
“Ta biết.” Quân Mộ Khuynh nghiêm túc nói, nàng sẽ không quên lời thề của mình, cũng sẽ không quên, nàng còn phải tìm được phụ thân, nhị ca.
Huyết Yểm thấy Quân Mộ Khuynh đột nhiên nghiêm túc lên, sửng sốt một chút, nhưng cũng không nói gì, chỉ là trên gương mặt tuấn mỹ, lộ ra một nụ cười vui mừng, kỳ thực nó căn bản cũng không cần lo lắng nàng sẽ kiêu ngạo, cho tới bây giờ Quân Mộ Khuynh cũng chưa từng như vậy, cho dù thực lực nàng tiến bộ như thế nào, có bao nhiêu người truy đuổi.
Trong không gian yên tĩnh trở lại, Quân Mộ Khuynh lại lần nữa thở dài, “Hàn Ngạo Thần, ta quá yếu có phải không?” Nàng biết rõ.
“Trong những người bạn cùng lứa, thiên phú của ngươi đã là nghịch thiên, chỉ là…”
“Ở đại lục này, đối với Quân Lâm mà nói, là quá yếu.” Quân Mộ Khuynh thở dài nói.
“Đúng vậy.” Hàn Ngạo Thần gật gật đầu, cũng không phải là hắn đả kích tiểu Khuynh Khuynh, chỉ là bọn họ bây giờ, đối với thế giới này mà nói, vẫn là quá yếu.
“Trên Tôn thần còn có cấp bậc nào?” Quân Mộ Khuynh nghi ngờ hỏi, nếu Lâm Quân có thể có nhiều bản phân thân tôn thần đến, như vậy nói cách khác trên tôn thần còn có cấp bậc khác.
“Tôn thần cũng không phải thật sự là thần, đó mới chỉ là vừa mới bước vào thần môn, trên tôn thần, còn có mấy cấp bậc nữa, chờ tới thời điểm ngươi là tôn thần, ta lại nói cho ngươi biết, hiện tại ngươi nhất thời cũng không thể tiêu hóa hết nhiều tin tức như vậy, vẫn là chuyên tâm phá tan tôn giả đi.” Hàn Ngạo Thần mỉm cười nói, hắn không muốn tạo áp lực quá lớn cho nàng.
Quân Mộ Khuynh gật đầu, nàng cũng biết tâm tư của Hàn Ngạo Thần, bây giờ biết những thứ ấy, cũng có chút quá sớm, tới tôn thần, nói không chừng cái gì cũng sẽ biết.
Trong Hỏa Dung động khắp nơi đều phủ kín dung nham, người khác đi qua, có thể phải thận trọng dè dặt, Quân Mộ Khuynh với Hàn Ngạo Thần thì lại tùy tiện đi qua, nhìn cũng không liếc mắt nhìn dung nham với hỏa diễm xung quanh, đối với hết thảy này, bọn họ trực tiếp lựa chọn bỏ qua không nhìn tới.
Dung nham hỏa diễm nhìn thấy bọn họ, đều trực tiếp tránh né, ngay cả tới gần, chúng nó cũng không dám tới gần một chút.
Lúc này nếu như có người nhìn thấy một màn như vậy, chỉ sợ sẽ rất kinh hãi, một màn quỷ dị như thế, ai thấy, cũng sẽ nghĩ là nhìn thấy quỷ, ai có thể ở chỗ đầy dung nham, đi lại giống như là ở trên đường chứ, hơn nữa những dung nham ấy nhìn thấy bọn họ, lại còn chạy trốn, không dám tới gần.
Sở dĩ dung nham sợ hai người bọn họ, Quân Mộ Khuynh khỏi phải nói cũng biết trên người nàng có kim ô hỏa, kim ô hỏa là loại lửa bá chủ, ai thấy cũng phải cúi đầu ba phần, còn Hàn Ngạo Thần thì trực tiếp dùng hắc ám lực phá tan hỏa diễm, hỏa diễm hoàn toàn bị cắt đứt khi hắc ám lực ở bên ngoài, hỏa diễm muốn tới gần hắn, cũng không có biện pháp, có Quân Mộ Khuynh ở đây, có hắc ám lực ở đây, chúng nó cũng không có can đảm.
Hỏa dung động ở trong mắt người khác là gian nan vô cùng, thế nhưng ở trước mặt Quân Mộ Khuynh với Hàn Ngạo Thần, lại dịu ngoan như con mèo.
Mấy người một đường đi tới liền há hốc mồm, kinh ngạc nhìn hai người bọn họ chậm rãi đi qua dung nham, ngay cả những chỗ trên tường bị dung nham chảy qua, ngọn lửa kia lại càng khỏi phải nói, nhưng mà hai người bọn họ mắt cũng không nháy một cái, liền dễ dàng đi tới.
Dù cho nam tử có là đại thừa giả, cũng không thể khoa trương như vậy chứ! Hay là nói, trên người bọn họ có thần khí lợi hại nào đó?
Đi qua vách tường dung nham, hỏa diễm vội vàng tránh đi, uy áp cường đại kia, khiến chúng nó không ngừng run rẩy, hận không thể mọc thêm hai cái chân lập tức nhảy ra tường rời đi, không cần phải đến gần hai người trước mặt, bọn họ quả thực quá đáng sợ!
Thấy hai người bọn họ cứ như vậy đi qua bức tường lửa, mấy người kinh ngạc đến rớt cằm, chỗ này, bọn hắn không có cách nào đi qua.
“Ha ha, mấy vị tiễn chúng ta tới đây, liền trở về đi.” Quân Mộ Khuynh xoay người cười khanh khách nhìn ba người phẫn hận phía đối diện, ba người bọn hắn một đường đi theo tới, mặc dù nàng không có phát hiện, Hàn Ngạo Thần cũng có thể phát hiện a, hai người bọn họ lại không sợ hỏa diễm, nhưng mà ba người bọn hắn thì chưa biết được.
“Các ngươi rốt cuộc đã làm cái gì, vì sao hỏa diễm lại sợ các ngươi?” Già Lâu chỉ vào Hàn Ngạo Thần nói, đương nhiên, hắn làm sao có thể nghĩ tới Quân Mộ Khuynh có thể khống chế hỏa diễm, dù thế nào, cũng không có khả năng này.
Chỉ là một đại kỹ sư, ở trong mắt của hắn, chẳng qua chỉ là một con kiến, nếu như không phải vì có nam tử trước mắt bất cứ lúc nào cũng có thể bóp chết con kiến này, nàng cũng đã sớm chết qua không biết bao nhiêu lần.
Hàn Ngạo Thần khẽ cười, chỉ chỉ hỏa diễm trước mặt, “Các ngươi hỏi chúng nó một chút chẳng phải sẽ biết là có chuyện gì xảy ra sao.”
Sắc mặt Già Lâu cứng đờ, người như vậy, đã không thể thu làm môn hạ, cũng chỉ có thể giết, bằng không một khi hắn bước vào tôn thần, tới Lâm Quân, sẽ gây ra nhiều náo động, một người còn trẻ như vậy mà đã trở thành đại thừa giả chính là một chuyện rất phi thường.
“Ta bây giờ hỏi ngươi, có bằng lòng đi theo chúng ta tới Lâm Quân hay không?” Già Lâu híp mắt, hung ác hỏi, đây cũng là cơ hội cuối cùng của hắn, nếu như hắn không ngoan ngoãn đáp ứng, thì chớ nên trách bọn hắn không khách khí.
Quân Mộ Khuynh mỉm cười, bọn hắn là đồ ngốc sao, nếu như Hàn Ngạo Thần nguyện ý đi cùng bọn hắn tới Lâm Quân, thì đã sớm đáp ứng, cần gì cùng bọn hắn phát sinh xung đột, thậm chí là đánh nhau, nàng đáng tiếc chính là, mất một nô bộc, nếu không phải người kia tới quấy rầy, bây giờ bọn họ ở bên này phải là ba người mới đúng.
“Ba người các ngươi, nếu như muốn hắn đi cùng các ngươi đến chỗ Lâm Quân gì đó, vẫn là chờ các ngươi có năng lực đi qua bức tường lửa rồi lại nói.” Quân Mộ Khuynh cười nói, lời này là nói nếu như ba người bọn hắn có thể đi qua bức tường lửa, cũng sẽ không dừng lại ở chỗ này, tôn thần? Tôn thần thì thế nào, tôn thần là có thể miễn cưỡng người khác làm việc người ta không muốn sao?
Già Lâu liếc mắt nhìn Quân Mộ Khuynh, tiểu nha đầu này, sớm muộn gì cũng có một ngày rơi vào trong tay hắn, khi đó, hắn sẽ khiến cho nàng sống cũng không được chết cũng không xong, để xem nàng còn có thể kiêu ngạo nữa không, có thể đi qua được bức tường lửa này, không phải nàng cũng dựa vào người khác hay sao!
“Nếu ba vị đã có ý tứ không muốn đi qua, vậy chúng ta đi trước, không hẹn gặp lại.” Quân Mộ Khuynh phất phất tay, kéo Hàn Ngạo Thần đi về phía trước, tôn thần cũng không thể đi qua bức tường lửa, chỉ là ở trong mắt bọn hắn, nàng nhu nhược như vậy sao? Nàng nhìn thấy được rất rõ ràng ở trong mắt bọn hắn là tia khinh thường, còn có xem nhẹ.
Kỳ thực nàng thực sự rất muốn nhắc nhở bọn hắn, chỉ có điều nói bọn hắn cũng sẽ không tin tưởng, quên đi.
“Hàn Ngạo Thần, Hoa Thiên Nhiêu không phải chỉ tiến vào trước chúng ta một chút thôi hay sao, vì sao đi lâu như vậy rồi mà vẫn không nhìn thấy hắn?” Quân Mộ Khuynh tò mò hỏi, mặc dù trong này rất nhiều đường đi, nhưng mà dù sao hẳn là cũng có thể gặp được mới đúng chứ, dù sao bọn họ một là tìm khoáng thạch, một là tìm tâm nhị.
Quân Mộ Khuynh rũ mắt xuống, che khuất nụ cười trào phúng kia, nàng chậm rãi vươn hai tay, bên tai liền vang lên giọng nói rõ ràng, “Già Lâu, điều kiện trước khi đến của chúng ta ngươi không nên quên.” Nam tử mặc áo giáp màu lam, trong tay còn cầm bảo kiếm, từ phía xa chậm rãi bước tới.
Ly Sách vốn còn đang so chiêu với Hàn Ngạo Thần, lập tức dừng lại chiêu thức trong tay, cảnh giác nhìn người tới, trên mặt rõ ràng lộ ra vẻ trắng bệch.
“Kiếm Phong, tiểu tử ngươi cũng tới nơi này?” Già Lâu có chút bất mãn khi thấy Kiếm Phong xuất hiện, hắn đã phá vỡ toàn bộ kế hoạch của mình, hiện tại xem ra, có Kiếm Phong ở đây, hắn đừng nghĩ bắt được hai người trước mặt kia.
Kiếm Phong chậm rãi đi tới trước mặt Già Lâu, cẩn thận nói, “U Thầm, mau buông vị cô nương kia ra!”
Đôi mắt lấp lánh hữu thần dưới hai hàng lông mày kiếm lẳng lặng nhìn U Thầm, nhưng hắn chỉ nhìn như vậy, cũng đủ khiến trên trán U Thầm toát ra một tầng mồ hôi lạnh, “Kiếm Phong lam hạ. Ngài sao lại tới nơi này.”
Kiếm Phong lạnh lùng hừ nhẹ một tiếng, không nhìn U Thầm, U Thầm tự biết không hợp lẽ thường, thở dài, có Kiếm Phong lam hạ ở đây, bọn họ muốn làm gì cũng không được.
Không thú vị! Thiếu chút nữa, là có thể có được một nô bộc miễn phí.
Quân Mộ Khuynh bất mãn khoanh hai tay trước ngực, đứng ở tại chỗ, chờ bọn họ đi trước, chính mình lại đi qua, nếu bọn họ đã cho rằng mình yếu, nàng cũng phải phối hợp với bọn họ một chút mới được không phải sao? Còn nếu như bọn họ muốn có Hàn Ngạo Thần, vậy thì nhất định phải ra tay.
Lam hạ? Đây là một loại xưng hô khác của đại nhân, ở Thương khung đại lục mà nói, trực tiếp gọi đại nhân là được rồi, thấy bọn họ gọi nam tử trước mắt như vậy, hơn nữa ngay cả tôn giả cũng có người kính trọng? Nói cách khác, người trước mắt, là một cao thủ nào đó ở Lâm Quân, có thể được xưng là lam hạ, lại có thể được người tôn kính như vậy, chỉ sợ là địa vị không thấp.
Hàn Ngạo Thần lạnh nhạt đứng ở một bên, bộ dáng của hắn đã thay đổi, mặc dù vẫn phong hoa tuyệt đại như trước, nhưng gương mặt này rõ ràng không giống như gương mặt vốn có của hắn, ngoại trừ Quân Mộ Khuynh, chỉ sợ cũng không có ai có thể nhận ra người trước mắt chính là Hàn Ngạo Thần.
Già Lâu đi tới trước mặt Kiếm Phong, cung kính nói, “Kiếm Phong lam hạ, chúng ta có thể đi được chưa?” Thoáng trong đôi mắt, lại lộ ra một tia hung ác, người trước mắt, bọn họ vẫn chưa phải là đối thủ, lúc ở Lâm Quân, bọn họ không phải là đối thủ của hắn, hiện tại lại càng không phải, bọn họ đến đây cũng không phải là tôn giả, chỉ là thượng tôn đấu kỹ sư, Kiếm Phong lại là cấp bậc đại thừa giả.
Kiếm Phong nhẹ nhàng gật đầu, tránh ra một bên nhường đường, nhìn dáng vẻ của hắn, cũng không tính rời đi.
Mặc dù trong lòng Già Lâu không phục, nhưng vẫn là ngoan ngoãn mang theo Ly Sách cùng U Thầm xoay người rời đi, lúc đi, còn không quên liếc mắt nhìn Hàn Ngạo Thần, người này, hắn nhất định sẽ có được, cao thủ đúng là đáng sợ, thế nhưng một cao thủ khi có nhược điểm, sẽ không còn gì đáng sợ, nhược điểm của đại thừa giả này, chính là con nhóc kia, chỉ cần bắt được nàng, thì không sợ hắn không thỏa hiệp.
Nghĩ tới đây, trong lòng Già Lâu lại dào dạt đắc ý, chỉ cần bọn họ còn ở trong này, hắn nhất định sẽ bắt được con nhóc trước mắt, chỉ là một con nhóc cấp bậc đại kỹ sư, có gì phải lưu tâm chứ.
Vị đại thúc nào đó, một chút cũng không cảm thấy chính mình đắc ý quá sớm, lại càng không biết, con nhóc cấp bậc đại kỹ sư ở trong mắt hắn, là người có cấp bậc biến thái nhất, hắn nhìn thấy người ta dễ bắt nạt, chẳng lẽ không biết có một câu nói phẫn heo ăn thịt hổ sao?
Kỳ thực Quân Mộ Khuynh rất vô tội, nàng chỉ là thu lại khí tức một chút mà thôi, dáng vẻ cũng không có lãnh ngạnh như trước, mặc dù gương mặt của nàng vẫn lạnh lùng, thế nhưng huyễn khí cũng có thể khiến dung mạo của nàng biến thành điềm đạm đáng yêu, dịu dàng động lòng người, nàng chuyện gì cũng không có làm, chỉ là những người này nếu như có tâm tư gì, thì cũng không thể trách nàng. (lãnh ngạnh: lạnh lùng + cứng rắn)
Chờ sau khi Già Lâu bọn họ đều rời đi, Kiếm Phong cất bước chậm rãi đi tới trước mặt Quân Mộ Khuynh, “Cô nương, ngươi có phải là bị dọa sợ rồi hay không?” Lúc nói chuyện, trên mặt hắn còn xuất hiện chút ửng đỏ.
“Không có.” Quân Mộ Khuynh không chút khách khí nói, người này, đột nhiên lại chạy đến phá hư kế hoạch của nàng, quả thực chính là đáng ghét.
Không có? Vậy tại sao hắn có cảm giác rằng vị cô nương này rất tức giận? “Cô nương, nếu như ngươi bị kinh sợ, ta nguyện ý phụ trách.” Kiếm Phong tiếp tục nói, cũng không phát hiện người bên cạnh, bởi vì những lời này của hắn, mà cả khuôn mặt trong nháy mắt đen thui.
“Nàng không cần để cho ngươi phụ trách.” Hàn Ngạo Thần đi trên dung nham, bước tới trước mặt hai người, trực tiếp kéo tay Quân Mộ Khuynh, trừng mắt nhìn nam tử đột nhiên xuất hiện.
Quân Mộ Khuynh ho nhẹ một tiếng, trong mắt tràn ra ý cười, “Chúng ta đi thôi.” Người Lâm Quân đại lục, nàng không có thiện cảm gì, chỉ có điều người này thoạt nhìn rất thú vị, một đại nam nhân vậy mà động một chút là đỏ mặt, nàng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Kiếm Phong quay đầu nhìn Hàn Ngạo Thần, nam tử này quả nhiên lợi hại, thảo nào Già Lâu bọn họ đánh chủ ý tới hắn, “Công tử, hi vọng ngươi cẩn thận một chút, Già Lâu bọn họ nhất định sẽ không chịu để yên, mặc dù là ta dẫn bọn họ đến, nhưng bọn họ cũng không phải là thủ hạ của ta, cho nên, thật xin lỗi.”
Mặc dù là đang nói xin lỗi, Kiếm Phong vẫn thoáng đỏ mặt, hoàn toàn không có vẻ mặt nghiêm túc như vừa nãy khi đối mặt với Già Lâu bọn họ.
“Phốc…” Quân Mộ Khuynh trực tiếp cười phun.
“Cô nương cười cái gì?” Thấy Quân Mộ Khuynh cười như thế, mặt Kiếm Phong càng đỏ hơn, giọng nói cũng dần dần nhỏ đi, chỉ là thân thể sừng sững cao lớn kia, vẫn đứng thẳng, cùng bộ dáng của hắn bây giờ, rất không hòa hợp.
Hàn Ngạo Thần nheo mắt lại, không nói một lời kéo Quân Mộ Khuynh rời đi, không hề nhìn người trước mắt.
Kiếm Phong thấy hai người bọn họ đi rồi, cũng khôi phục bình thường, trên mặt cũng không có đỏ ửng, mà thay vào đó là dáng vẻ nghiêm túc vừa rồi, tốc độ biến hóa kia, thật sự chỉ trong một cái nháy mắt, nếu như Quân Mộ Khuynh ở đây, chỉ sợ sẽ phải thán phục.
Bọn họ đi qua mấy đường nhỏ dung nham, Quân Mộ Khuynh rốt cuộc phát hiện người bên cạnh không thích hợp, “Hàn Ngạo Thần, ngươi làm sao thế? Sao không nói lời nào vậy?” Nàng đã nói dọc đường đã thấy là lạ, hóa ra là Hàn Ngạo Thần vẫn không nói lời nào.
Quân Mộ Khuynh không hỏi thì thôi, vừa hỏi xong Hàn Ngạo Thần liền lập tức ủy khuất nhìn nàng, “Tiểu Khuynh Khuynh, có phải dáng vẻ của ta bây giờ rất xấu hay không?” Nếu không tại sao tiểu Khuynh Khuynh nhìn thấy người khác lại vui vẻ?
“Không có a.” Mặc dù bộ dạng hiện tại của hắn không tuấn mỹ như trước, thế nhưng cũng là một đại mỹ nam, cộng thêm khí chất ưu nhã, khí tức tôn quý, không dễ nhìn cũng không được.
“Vậy tại sao từ sau khi tiểu Khuynh Khuynh đi vào, cho tới bây giờ cũng không liếc mắt nhìn ta?” Hàn Ngạo Thần càng thêm ai oán, ngược lại là nhìn thấy cái người gọi là Kiếm Phong kia lại lộ ra tươi cười, nhìn người kia đỏ mặt.
“Không có a.” Quân Mộ Khuynh lắc lắc đầu, người này còn quan sát kỹ như thế, chính mình chưa có liếc mắt nhìn hắn một cái, hắn cũng biết? Sẽ không thần kì như vậy chứ?
“Thế nhưng ngươi nhìn thấy nam nhân khác lại rất vui vẻ.”
“Có sao?” Quân Mộ Khuynh quay đầu lại hỏi, nhìn bộ dạng hiện tại của Hàn Ngạo Thần, nàng lập tức ở trong lòng mắng, dựa vào, hắn là một đại nam nhân, vậy mà lại lộ ra dáng vẻ này, mới vừa rồi còn không để ý thấy, Hàn Ngạo Thần người này, mặc dù bộ dạng đã không như trước đây, thế nhưng bây giờ cái dạng này, hơn nữa còn có vẻ mặt của hắn, đó giống như là một oán phụ vậy.
Khốn khiếp! Ai cho hắn gương mặt dễ nhìn như vậy! Hiện tại lại làm vẻ mặt này, đây không chỉ là nhân thần cộng phẫn!
“Vậy ngươi mới vừa rồi nhìn cái người Kiếm Phong đỏ mặt kia, ngươi thấy vui vẻ?” Hàn Ngạo Thần tiếp tục ai oán.
“Ai nói ta vui vẻ? Đây chẳng qua là cười mà thôi, ta cười người kia, một đại nam nhân, mà lại đỏ mặt.” Là giả cũng được, hay là cố ý cũng tốt, hoặc là hắn vốn chính là như vậy, bất kể là loại tình huống nào, một đại nam nhân mà lại đỏ mặt, đây không phải là rất buồn cười sao?
Nếu như người này là trường hợp thứ hai, vậy chỉ có thể nói, người này quá đáng sợ, nếu như hắn vốn là dễ mặt đỏ, vậy chính là nói người này rất thú vị, nam nhân mới nói hai câu liền đỏ mặt, nàng quả thực vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
“Hiện tại hình như giống như ngươi nói, thật sự có rất nhiều người tiến vào.” Quân Mộ Khuynh tiếp tục nói, khoáng thạch tâm nhị cũng không phải một mình nàng muốn có, dù nàng có kim ô hỏa giúp đỡ, cũng không chứng tỏ người khác sẽ không có kim ô hỏa, lần đó không phải đã có một rồi sao?
“Khoáng thạch tâm nhị cũng có thể giúp tăng lên một tầng cấp, nếu như thiên phú tốt, ví dụ như ngươi ăn, nói không chừng có thể sẽ trực tiếp phá vỡ cấp bậc tôn giả, thẳng đến đại thừa giả.” Hàn Ngạo Thần nghiêm mặt nói, nhiều người như vậy muốn có được khoáng thạch tâm nhị, cũng không phải là không có đạo lý, chỉ là nếu như tiểu Khuynh Khuynh ăn khoáng thạch tâm nhị, trực tiếp phá vỡ đẳng cấp tôn giả, vậy thì thật đúng là nghịch thiên.
Nếu quả thật thành công, người mới mười bốn tuổi tấn chức đại thừa giả, từ cổ chí kim chỉ sợ nàng là người đầu tiên.
“Ta lại không thể chỉ tăng lên hỏa nguyên tố, hơn nữa uy lực của kim ô hỏa lớn như vậy, nếu như muốn tấn chức một tầng cấp, ta cảm thấy có chút khó khăn.” Nàng bây giờ là cấp bảy thượng tôn đấu kỹ sư, tấn chức một tầng cấp, đó chính là cấp bảy tôn giả, thế nhưng năm loại nguyên tố đồng thời tấn chức, thì phải bổ sung nhiều nguyên tố, chỉ có một khoáng thạch hỏa nguyên tố vẫn không được.
Hàn Ngạo Thần cũng gật đầu, nói cũng đúng, nàng là năm loại nguyên tố cùng nhau tấn chức, nếu nói chỉ một loại, nói không chừng tiểu Khuynh Khuynh có thể tấn chức thành công, năm loại nguyên tố, thì sẽ tiêu hao rất nhiều thể lực, huống hồ, trong thân thể của nàng còn có kim ô hỏa, kim ô hỏa với hỏa nguyên tố sẽ tiêu hao khá lớn.
“Mặc kệ có thể tấn chức bao nhiêu, trước tiên có được rồi nói tiếp.” Quân Mộ Khuynh mỉm cười nói.
“Ngươi đúng là suy nghĩ thoáng, không tấn chức nhanh chút, những người đó chính là tôn thần, có thể để ngươi vui vẻ tiêu dao sao.” Huyết Yểm ở trong không gian bất mãn nói, người Lâm Quân bên kia quả nhiên xuất hiện, vẫn là vì xích huyết bảo ngọc, làm sao biết khối ngọc bội ở bên này mà tới?
Quân Mộ Khuynh vẻ mặt ngượng ngùng thở dài, Huyết Yểm người này, nàng thật muốn nhìn một chút bộ dạng nổi giận của Huyết Yểm, nếu không cứ luôn bình tĩnh như thế, cái này sao có thể ra uy được a!
“Biết rồi biết rồi!” Xem ra nhất định phải lấy được khoáng thạch tâm nhị, nếu không sẽ bị Huyết Yểm này lải nhải cả ngày.
“Ta mới không lải nhải, ta chỉ muốn nhanh một chút gỡ bỏ cái phong ấn chết tiệt này, còn nữa, đừng để mỗi lần đều là ta giúp ngươi thu thập cục diện rối rắm.” Chuyện lần trước, nếu như nàng tấn chức tôn thần, cũng không đến mức bị hai người cấp bậc tôn giả đánh bại.
Quân Mộ Khuynh cứng đờ, đúng vậy, nàng không thể quá dựa dẫm vào Huyết Yểm, lúc ở tử vong chi đảo gặp phải loại tình huống đó, nếu như tinh thần lực của nàng không đủ, mở không được không gian, mà Bá Hiêu bọn họ lại không ở đó, mặc dù bên người có một con Thánh Thú, nàng cũng đánh không lại hai đấu kỹ sư, hai triệu hoán sư kia.
“Ta biết.” Quân Mộ Khuynh nghiêm túc nói, nàng sẽ không quên lời thề của mình, cũng sẽ không quên, nàng còn phải tìm được phụ thân, nhị ca.
Huyết Yểm thấy Quân Mộ Khuynh đột nhiên nghiêm túc lên, sửng sốt một chút, nhưng cũng không nói gì, chỉ là trên gương mặt tuấn mỹ, lộ ra một nụ cười vui mừng, kỳ thực nó căn bản cũng không cần lo lắng nàng sẽ kiêu ngạo, cho tới bây giờ Quân Mộ Khuynh cũng chưa từng như vậy, cho dù thực lực nàng tiến bộ như thế nào, có bao nhiêu người truy đuổi.
Trong không gian yên tĩnh trở lại, Quân Mộ Khuynh lại lần nữa thở dài, “Hàn Ngạo Thần, ta quá yếu có phải không?” Nàng biết rõ.
“Trong những người bạn cùng lứa, thiên phú của ngươi đã là nghịch thiên, chỉ là…”
“Ở đại lục này, đối với Quân Lâm mà nói, là quá yếu.” Quân Mộ Khuynh thở dài nói.
“Đúng vậy.” Hàn Ngạo Thần gật gật đầu, cũng không phải là hắn đả kích tiểu Khuynh Khuynh, chỉ là bọn họ bây giờ, đối với thế giới này mà nói, vẫn là quá yếu.
“Trên Tôn thần còn có cấp bậc nào?” Quân Mộ Khuynh nghi ngờ hỏi, nếu Lâm Quân có thể có nhiều bản phân thân tôn thần đến, như vậy nói cách khác trên tôn thần còn có cấp bậc khác.
“Tôn thần cũng không phải thật sự là thần, đó mới chỉ là vừa mới bước vào thần môn, trên tôn thần, còn có mấy cấp bậc nữa, chờ tới thời điểm ngươi là tôn thần, ta lại nói cho ngươi biết, hiện tại ngươi nhất thời cũng không thể tiêu hóa hết nhiều tin tức như vậy, vẫn là chuyên tâm phá tan tôn giả đi.” Hàn Ngạo Thần mỉm cười nói, hắn không muốn tạo áp lực quá lớn cho nàng.
Quân Mộ Khuynh gật đầu, nàng cũng biết tâm tư của Hàn Ngạo Thần, bây giờ biết những thứ ấy, cũng có chút quá sớm, tới tôn thần, nói không chừng cái gì cũng sẽ biết.
Trong Hỏa Dung động khắp nơi đều phủ kín dung nham, người khác đi qua, có thể phải thận trọng dè dặt, Quân Mộ Khuynh với Hàn Ngạo Thần thì lại tùy tiện đi qua, nhìn cũng không liếc mắt nhìn dung nham với hỏa diễm xung quanh, đối với hết thảy này, bọn họ trực tiếp lựa chọn bỏ qua không nhìn tới.
Dung nham hỏa diễm nhìn thấy bọn họ, đều trực tiếp tránh né, ngay cả tới gần, chúng nó cũng không dám tới gần một chút.
Lúc này nếu như có người nhìn thấy một màn như vậy, chỉ sợ sẽ rất kinh hãi, một màn quỷ dị như thế, ai thấy, cũng sẽ nghĩ là nhìn thấy quỷ, ai có thể ở chỗ đầy dung nham, đi lại giống như là ở trên đường chứ, hơn nữa những dung nham ấy nhìn thấy bọn họ, lại còn chạy trốn, không dám tới gần.
Sở dĩ dung nham sợ hai người bọn họ, Quân Mộ Khuynh khỏi phải nói cũng biết trên người nàng có kim ô hỏa, kim ô hỏa là loại lửa bá chủ, ai thấy cũng phải cúi đầu ba phần, còn Hàn Ngạo Thần thì trực tiếp dùng hắc ám lực phá tan hỏa diễm, hỏa diễm hoàn toàn bị cắt đứt khi hắc ám lực ở bên ngoài, hỏa diễm muốn tới gần hắn, cũng không có biện pháp, có Quân Mộ Khuynh ở đây, có hắc ám lực ở đây, chúng nó cũng không có can đảm.
Hỏa dung động ở trong mắt người khác là gian nan vô cùng, thế nhưng ở trước mặt Quân Mộ Khuynh với Hàn Ngạo Thần, lại dịu ngoan như con mèo.
Mấy người một đường đi tới liền há hốc mồm, kinh ngạc nhìn hai người bọn họ chậm rãi đi qua dung nham, ngay cả những chỗ trên tường bị dung nham chảy qua, ngọn lửa kia lại càng khỏi phải nói, nhưng mà hai người bọn họ mắt cũng không nháy một cái, liền dễ dàng đi tới.
Dù cho nam tử có là đại thừa giả, cũng không thể khoa trương như vậy chứ! Hay là nói, trên người bọn họ có thần khí lợi hại nào đó?
Đi qua vách tường dung nham, hỏa diễm vội vàng tránh đi, uy áp cường đại kia, khiến chúng nó không ngừng run rẩy, hận không thể mọc thêm hai cái chân lập tức nhảy ra tường rời đi, không cần phải đến gần hai người trước mặt, bọn họ quả thực quá đáng sợ!
Thấy hai người bọn họ cứ như vậy đi qua bức tường lửa, mấy người kinh ngạc đến rớt cằm, chỗ này, bọn hắn không có cách nào đi qua.
“Ha ha, mấy vị tiễn chúng ta tới đây, liền trở về đi.” Quân Mộ Khuynh xoay người cười khanh khách nhìn ba người phẫn hận phía đối diện, ba người bọn hắn một đường đi theo tới, mặc dù nàng không có phát hiện, Hàn Ngạo Thần cũng có thể phát hiện a, hai người bọn họ lại không sợ hỏa diễm, nhưng mà ba người bọn hắn thì chưa biết được.
“Các ngươi rốt cuộc đã làm cái gì, vì sao hỏa diễm lại sợ các ngươi?” Già Lâu chỉ vào Hàn Ngạo Thần nói, đương nhiên, hắn làm sao có thể nghĩ tới Quân Mộ Khuynh có thể khống chế hỏa diễm, dù thế nào, cũng không có khả năng này.
Chỉ là một đại kỹ sư, ở trong mắt của hắn, chẳng qua chỉ là một con kiến, nếu như không phải vì có nam tử trước mắt bất cứ lúc nào cũng có thể bóp chết con kiến này, nàng cũng đã sớm chết qua không biết bao nhiêu lần.
Hàn Ngạo Thần khẽ cười, chỉ chỉ hỏa diễm trước mặt, “Các ngươi hỏi chúng nó một chút chẳng phải sẽ biết là có chuyện gì xảy ra sao.”
Sắc mặt Già Lâu cứng đờ, người như vậy, đã không thể thu làm môn hạ, cũng chỉ có thể giết, bằng không một khi hắn bước vào tôn thần, tới Lâm Quân, sẽ gây ra nhiều náo động, một người còn trẻ như vậy mà đã trở thành đại thừa giả chính là một chuyện rất phi thường.
“Ta bây giờ hỏi ngươi, có bằng lòng đi theo chúng ta tới Lâm Quân hay không?” Già Lâu híp mắt, hung ác hỏi, đây cũng là cơ hội cuối cùng của hắn, nếu như hắn không ngoan ngoãn đáp ứng, thì chớ nên trách bọn hắn không khách khí.
Quân Mộ Khuynh mỉm cười, bọn hắn là đồ ngốc sao, nếu như Hàn Ngạo Thần nguyện ý đi cùng bọn hắn tới Lâm Quân, thì đã sớm đáp ứng, cần gì cùng bọn hắn phát sinh xung đột, thậm chí là đánh nhau, nàng đáng tiếc chính là, mất một nô bộc, nếu không phải người kia tới quấy rầy, bây giờ bọn họ ở bên này phải là ba người mới đúng.
“Ba người các ngươi, nếu như muốn hắn đi cùng các ngươi đến chỗ Lâm Quân gì đó, vẫn là chờ các ngươi có năng lực đi qua bức tường lửa rồi lại nói.” Quân Mộ Khuynh cười nói, lời này là nói nếu như ba người bọn hắn có thể đi qua bức tường lửa, cũng sẽ không dừng lại ở chỗ này, tôn thần? Tôn thần thì thế nào, tôn thần là có thể miễn cưỡng người khác làm việc người ta không muốn sao?
Già Lâu liếc mắt nhìn Quân Mộ Khuynh, tiểu nha đầu này, sớm muộn gì cũng có một ngày rơi vào trong tay hắn, khi đó, hắn sẽ khiến cho nàng sống cũng không được chết cũng không xong, để xem nàng còn có thể kiêu ngạo nữa không, có thể đi qua được bức tường lửa này, không phải nàng cũng dựa vào người khác hay sao!
“Nếu ba vị đã có ý tứ không muốn đi qua, vậy chúng ta đi trước, không hẹn gặp lại.” Quân Mộ Khuynh phất phất tay, kéo Hàn Ngạo Thần đi về phía trước, tôn thần cũng không thể đi qua bức tường lửa, chỉ là ở trong mắt bọn hắn, nàng nhu nhược như vậy sao? Nàng nhìn thấy được rất rõ ràng ở trong mắt bọn hắn là tia khinh thường, còn có xem nhẹ.
Kỳ thực nàng thực sự rất muốn nhắc nhở bọn hắn, chỉ có điều nói bọn hắn cũng sẽ không tin tưởng, quên đi.
“Hàn Ngạo Thần, Hoa Thiên Nhiêu không phải chỉ tiến vào trước chúng ta một chút thôi hay sao, vì sao đi lâu như vậy rồi mà vẫn không nhìn thấy hắn?” Quân Mộ Khuynh tò mò hỏi, mặc dù trong này rất nhiều đường đi, nhưng mà dù sao hẳn là cũng có thể gặp được mới đúng chứ, dù sao bọn họ một là tìm khoáng thạch, một là tìm tâm nhị.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook