Nghịch Thiên Ma Phi, Xin Đừng Hắc Hoá!
-
Chương 7: Nể mặt hắn đẹp trai...
Cho nên trong mắt Dạ Mặc Thần nhìn thấy lúc này, đó là tay nhỏ của Mị Sát đang sờ mó lung tung trên người hắn. Nam nhân đen mặt, dùng đôi mắt lạnh lẽo trừng nàng!
Hắn chưa từng để ai lại gần người mình, nữ nhân càng là không được tiến đến trong phạm vi 5 bước, bởi hương vị son phấn trên người các nàng làm hắn khó chịu.
Nhưng nữ nhân chết tiệt này, nàng không những phá luật, toàn thân đều dán lên người hắn, còn dùng tay sờ loạn. Thật là thiếu đánh!
Tay của Mị Sát quơ loạn trong nước, vừa bắt được tay hắn không bao lâu thì bỗng bị một nguồn lực lượng ném lên bờ. Nếu là lúc trước, nàng dĩ nhiên có thể tiếp đất nhẹ nhàng, nhưng lúc xoay người, nàng phát hiện toàn thân mệt mỏi vô lực, còn rất đau đớn! Kết quả... không cần phải nói.
Cái quỷ gì!? Cơ thể nàng từ lúc nào lại trở nên yếu ớt đến vậy?
Còn nữa, linh khí của nàng đâu? Tu vi kim đan của nàng đâu?
Mị Sát tự nhận lực tự chủ của chính mình là rất mạnh, dù đỉnh Everest có sập xuống trước mặt, nàng cũng chưa chắc sẽ động dung. Nhưng lúc này, nàng trực tiếp ngây ngốc! Ngây ngốc!...
"Khụ khụ\-\-\-" Dạ Mặc Thần ho khan vài tiếng, cơ thể không chống đỡ nổi hôn mê, cả người hắn ngã vào trong nước.
Nhìn nam nhân chìm nghỉm, Mị Sát nháy mắt hoàn hồn. Nàng tạm thời đem kinh ngạc bỏ sau đầu, bước về phía hắn.
Mị Sát bĩu môi, "Đáng đời! Tỷ sống mười mấy năm còn chưa từng bị người khác ném đâu!". Tên này chán sống rồi sao? Bản thân đã bị nội thương nghiêm trọng, còn liều mạng dùng linh lực quăng nàng ra, đừng nói là hôn mê ngất xỉu, hắn không chết cũng đã là vô cùng may mắn rồi!
Đừng hỏi tại sao nàng biết, nghề phụ của nàng là bác sĩ đấy. Hơn nữa, vì khi làm nhiệm vụ bị thương mà trên người không có thiết bị y tế phương Tây, nàng còn học luôn y thuật phương Đông, độc y song tuyệt\(\*\)! Nói về cái này, nàng rất là tự hào!
\[\*\] độc y song tuyệt: giỏi cả y thuật chữa bệnh và độc dược
Cho nên bắt mạch chẩn bệnh gì đó chỉ là chuyện nhỏ!
Thấy bong bóng khí nổi lên mặt hồ ngày càng ít, Mị Sát vuốt cằm nghĩ nghĩ, "Haizz... Nể mặt ngươi đẹp trai, tỷ liền miễn cưỡng cứu ngươi một lần". Hắn làm nàng té đau, nàng lại cứu hắn, tự nhiên cảm thấy bản thân thật là tốt bụng~
"Tên này ăn cái gì mà nặng dữ vậy?"Mị Sát dùng sức kéo nam nhân lên bờ, nàng càng lúc càng cảm thấy thân thể của mình có gì đó không ổn. Sau đó, nàng khép hai ngón tay, nhanh chóng điểm mấy cái huyệt đạo trên người hắn.
Ngay lúc này, trong rừng cây truyền ra vài tiếng sột soạt\-\-\-
Hắn chưa từng để ai lại gần người mình, nữ nhân càng là không được tiến đến trong phạm vi 5 bước, bởi hương vị son phấn trên người các nàng làm hắn khó chịu.
Nhưng nữ nhân chết tiệt này, nàng không những phá luật, toàn thân đều dán lên người hắn, còn dùng tay sờ loạn. Thật là thiếu đánh!
Tay của Mị Sát quơ loạn trong nước, vừa bắt được tay hắn không bao lâu thì bỗng bị một nguồn lực lượng ném lên bờ. Nếu là lúc trước, nàng dĩ nhiên có thể tiếp đất nhẹ nhàng, nhưng lúc xoay người, nàng phát hiện toàn thân mệt mỏi vô lực, còn rất đau đớn! Kết quả... không cần phải nói.
Cái quỷ gì!? Cơ thể nàng từ lúc nào lại trở nên yếu ớt đến vậy?
Còn nữa, linh khí của nàng đâu? Tu vi kim đan của nàng đâu?
Mị Sát tự nhận lực tự chủ của chính mình là rất mạnh, dù đỉnh Everest có sập xuống trước mặt, nàng cũng chưa chắc sẽ động dung. Nhưng lúc này, nàng trực tiếp ngây ngốc! Ngây ngốc!...
"Khụ khụ\-\-\-" Dạ Mặc Thần ho khan vài tiếng, cơ thể không chống đỡ nổi hôn mê, cả người hắn ngã vào trong nước.
Nhìn nam nhân chìm nghỉm, Mị Sát nháy mắt hoàn hồn. Nàng tạm thời đem kinh ngạc bỏ sau đầu, bước về phía hắn.
Mị Sát bĩu môi, "Đáng đời! Tỷ sống mười mấy năm còn chưa từng bị người khác ném đâu!". Tên này chán sống rồi sao? Bản thân đã bị nội thương nghiêm trọng, còn liều mạng dùng linh lực quăng nàng ra, đừng nói là hôn mê ngất xỉu, hắn không chết cũng đã là vô cùng may mắn rồi!
Đừng hỏi tại sao nàng biết, nghề phụ của nàng là bác sĩ đấy. Hơn nữa, vì khi làm nhiệm vụ bị thương mà trên người không có thiết bị y tế phương Tây, nàng còn học luôn y thuật phương Đông, độc y song tuyệt\(\*\)! Nói về cái này, nàng rất là tự hào!
\[\*\] độc y song tuyệt: giỏi cả y thuật chữa bệnh và độc dược
Cho nên bắt mạch chẩn bệnh gì đó chỉ là chuyện nhỏ!
Thấy bong bóng khí nổi lên mặt hồ ngày càng ít, Mị Sát vuốt cằm nghĩ nghĩ, "Haizz... Nể mặt ngươi đẹp trai, tỷ liền miễn cưỡng cứu ngươi một lần". Hắn làm nàng té đau, nàng lại cứu hắn, tự nhiên cảm thấy bản thân thật là tốt bụng~
"Tên này ăn cái gì mà nặng dữ vậy?"Mị Sát dùng sức kéo nam nhân lên bờ, nàng càng lúc càng cảm thấy thân thể của mình có gì đó không ổn. Sau đó, nàng khép hai ngón tay, nhanh chóng điểm mấy cái huyệt đạo trên người hắn.
Ngay lúc này, trong rừng cây truyền ra vài tiếng sột soạt\-\-\-
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook