Nghịch Thế Vũ Thần
-
Chương 29: Hùng thị ba huynh đệ
A? Vậy ý của ngươi là ba huynh đệ chúng ta đang nói dối vu khống ngươi? Thật đúng là to gan, trước mặt mọi người lại dám bịa chuyện hoang đường!
Một cái nam tử khác nghe nàng nói như vậy không chỉ không giận mà còn cười lạnh, nghiền ngẫm nhìn nàng mà nói.
-Đại ca! Nữ hài này không được trưởng bối dạy dỗ như vậy, lại dám vu khống chúng ta, tội không thể tha thứ! Nhất định phải bắt nàng về hảo hảo dạy dỗ một phen a!
Nam tử kia quay sang nói với nam tử đứng chính giữa ba người, cũng là bọn họ đại ca.
-Nhị đệ nói rất đúng!
Tên đại ca kia gật đầu cười nói, ánh mắt nhìn tiểu nữ hài tràn ngập dục vọng.
Ba huynh đệ hắn làm chuyện ác đã lâu, hôm nay trên đường vô tình gặp được tiểu nữ hài mẫu thân, thấy nàng dung mạo xinh đẹp liền nổi tà niệm, giả vờ cùng nàng nói chuyện một hồi, sau đó liền diễn một tuồng kịch, vừa ăn cắp vừa la làng, vu khống cho nàng là trộm tiền của bọn hắn, muốn đem nàng mang đi.
Phụ nhân hiển nhiên là chống trả quyết liệt, cuối cùng bị bọn hắn lỡ tay đả thương, mặc dù ba người không phải cố ý, thế nhưng một phàm nhân nào có thể chịu được vũ giả lực lượng, vì thế phụ nhân lập tức trọng thương hấp hối.
Ba người bọn hắn còn đang tiếc rẻ, lại nhìn thấy tiểu nữ hài chạy tới tìm mẫu thân của mình, phát hiện nàng dung mạo so với phụ nhân còn xinh đẹp hơn, trong lòng tà hoả lại nổi dậy.
Rất hiếm khi gặp được nữ hài cực phẩm như vậy, bọn hắn ý muốn sau khi đem nàng chộp vào tay nhất định phải thoả thích hưởng thụ một phen, giúp bọn hắn thoả mãn dục tính.
Hai người kia hiểu ý nhìn hắn một cái một, cất bước đi đến gần tiểu nữ hài cùng phụ nhân kia.
Tiểu nữ hài trong nháy mắt kinh hoảng, vội vàng hướng mọi người xung quanh cầu cứu nói lớn:
-Xin các vị ra tay cứu giúp chúng ta mẹ con, sau này tiểu nữ nhất định sẽ dùng thân báo đáp!
Nàng cũng là rơi vào đường cùng rồi, nếu như thân thể của nàng rơi vào trong tay ba người kia, kết cục nhất định sẽ bi thảm vô cùng, như vậy còn chẳng thà đem nó giao cho người khác, ít nhất cũng sẽ không trở thành đồ chơi trong tay bọn họ.
Thế nhưng tiểu nữ hài thực sự phải thất vọng rồi, bởi vì những người xung quanh tất cả đều là phàm nhân, thực sự không có ai muốn chết mà đi ra giúp mẹ con bọn họ.
Hai nam tử kia đắc ý nhìn xung quanh một chút, cười ha hả đi tới tại nữ hài trước mặt, một người một tay bắt lấy nàng bả vai, đem nàng khống chế.
Tiểu nữ hài kịch liệt dãy dụa, thế nhưng làm thế nào cũng không thoát được cánh tay giống như kìm sắt của người kia.
Lúc này, thanh âm của tên đại ca lại truyền tới:
-Bắt luôn cái kia phụ nhân, mặc dù hơi lớn tuổi một chút, bất quá hương vị khẳng định không tệ!
Thực ra cũng chẳng cần hắn phải nói, tên còn lại sớm đã đi tới phụ nhân bên người, một cánh tay nhấc lên nàng thân thể, phụ nhân lúc này đã trọng thương gần chết, căn bản không còn sức lực hay ý thức để phản kháng, thân thể sụi lơ nằm vật trên vai tên nhị ca.
Tiểu nữ hài nhìn thấy mẫu thân bị khinh bạc, hơn nữa khoé miệng còn chảy ra từng dòng máu tươi, hai mắt liền đỏ lên, không ngừng gào khóc van xin mà nói:
-Không... không, cầu xin các người buông tha mẹ của ta! Ta nhất định sẽ làm trâu làm ngựa cho các người, cầu các người buông tha nàng a!
Nàng nhìn ra được, mẫu thân đã cận kề cái chết, sức lực không còn tí nào, nếu còn bị mấy cái nam nhân kia chà đạp, nàng khẳng định sẽ không tránh khỏi cái chết.
Thế nhưng nàng gào thét, chỉ đổi lấy mấy tên nam tử khoái trá tiếng cười.
Đúng vào lúc tiểu nữ hài đã tuyệt vọng, từ phía sau đám người bỗng truyền đến một đạo lạnh như băng thanh âm:
-Đường đường là vũ giả, lại đi khi dễ phàm nhân, các ngươi tâm đúng là bị chó ăn rồi hay sao?
Mọi người nghe được đạo thanh âm này, khuôn mặt nhất thời sửng sốt, vội quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một thanh niên dung mạo tuấn mỹ vô song đang từ trong quán ăn bước ra, vẻ mặt lạnh lùng nhìn cái kia ba huynh đệ.
Người này không phải ai khác chính là Vương Hạo Thần, chuyện vừa rồi hắn đã chứng kiến toàn bộ, coi như là người ngu cũng có thể nhìn ra là ai đúng ai sai, mà Vương Hạo Thần mặc dù không quá ưu thích xen vào chuyện người khác, thế nhưng hắn lại nhìn không được ba người kia đồi bại hành động, lại đối với tiểu nữ hài kia tình cảnh có chút cảm động, đồng thời thưởng thức nàng trung nghĩa tính cách, vì thế mới quyết định đi ra ngăn cản ba người kia.
Ba huynh đệ kia không ngờ lại bị người cản đường, trong lòng căm tức, đang muốn ra tay giáo huấn đối phương, lại nhìn thấy Vương Hạo Thần trên áo có biểu tượng của Thiên Sinh Môn, lập tức hoảng sợ.
Thiên Sinh Môn ở khu vực này chính là vô thượng tồn tại, không người dám chọc, mà Thiên Sinh Môn đệ tử ra ngoài tu luyện cũng rất ít khi bị người ngoài nhắm vào, bởi vì ai cũng không muốn đắc tội quái vật lớn như Thiên Sinh Môn.
Ba huynh đệ bọn hắn, trên giang hồ được gọi là Hùng thị tam đạc ác thiếu, trước giờ việc ác vô số, thế nhưng khi nhìn thấy Vương Hạo Thần là Thiên Sinh Môn đệ tử, trong lòng cũng lập tức sinh ra thối ý.
Mặc dù đối với tiểu nữ hài cùng phụ nhân kia bọn hắn có rất lớn dục vọng, thế nhưng suy nghĩ kỹ càng, vì hai cái nữ nhân mà đắc tội Thiên Sinh Môn đệ tử thì thực sự không đáng.
Vả lại, Thiên Sinh Môn đệ tử khả năng không có tại nơi này dừng lại lâu, đợi hắn đi khỏi, hai nữ nhân kia chẳng phải lại là bọn hắn thịt cá trên thớt rồi hay sao?
-Được rồi, xem như các ngươi gặp may!
Hùng Đại đối với hai tên đệ đệ phất tay, ý bảo bọn hắn thả người.
Hùng Nhị, Hùng Tam mặc dù không cam tâm, thế nhưng cũng biết được nặng nhẹ, đành phải đem tiểu nữ hài cùng phụ nhân thả xuống, bất quá ánh mắt lại âm độc nhìn qua hai nàng một chút, tựa như muốn nói: đợi Thiên Sinh Môn đệ tử kia đi mất, các ngươi nhất định sẽ trở thành bọn lão tử trên giường đồ chơi!
Tiểu nữ hài tuổi còn nhỏ, thế nhưng lại rất sáng dạ, nhìn ra được ba người ý tứ, trong lòng sợ hãi, các nàng mặc dù tạm thời thoát được lúc này, thế nhưng khi Thiên Sinh Môn đệ tử kia đi rồi, chờ đón các nàng vẫn sẽ là địa ngục trần gian.
Hùng thị ba huynh đệ đang muốn rời đi, Vương Hạo Thần thanh âm đột nhiên từ phía sau truyền đến:
-Ta cho các ngươi đi rồi sao?
Hùng Đại chau mày, con ngươi dần biến lạnh, xoay người lại nhìn Vương Hạo Thần nói:
-Tiểu tử! Ba huynh đệ chúng ta cho Thiên Sinh Môn một bộ mặt, không muốn động tới ngươi, ngươi đừng có không biết tốt xấu!
Hắn nhìn ra được, Vương Hạo Thần tu vi chỉ có Tam Tinh Vũ Đồ, bọn hắn ba người thì có Hùng Nhị, Hùng Tam là Tứ Tinh Vũ Đồ, bản thân hắn càng là một vị Ngũ Tinh Vũ Đồ thực lực mạnh mẽ, nếu không phải cố kỵ Thiên Sinh Môn, bọn hắn đã sớm muốn ra tay diệt sát Vương Hạo Thần.
Vương Hạo Thần cười nhạt, đạm thanh nói:
-Các ngươi cho Thiên Sinh Môn mặt mũi có quan hệ gì đến ta? Các ngươi muốn thả ta đi, thế nhưng ta lại muốn mượn đầu của các ngươi dùng một lát a!
Hắn làm sao có thể không nhìn ra ba người này ý tứ, chính là muốn đợt hắn rời đi, sau đó trút giận lên tiểu nữ hài kia cùng mẫu thân của nàng, vì thế hắn cũng không phải là muốn đuổi ba người đi, mà là muốn tại nơi này chém giết bọn họ.
Hùng thị ba huynh đệ nghe hắn nói như vậy, sắc mặt liền triệt để âm trầm, biết được ngày hôm nay khó tránh khỏi một trận chiến, bọn hắn tuy là e ngại Thiên Sinh Môn, thế nhưng nếu như thật không có cách, cũng chỉ có thể trước tiên giết chết tiểu tử trước mắt, sau đó nhanh chóng đào tẩu, Thiên Sinh Môn hẳn cũng không rảnh tới mức bởi vì một tên nho nhỏ đệ tử mà truy sát bọn hắn đến chân trời góc biển đi?
Dù sao, tiểu tử trước mắt này đã không muốn buông tha bọn hắn, tiếp tục chạy không có ý nghĩa, vậy chẳng bằng đem y giết đi rồi nói!
Thế nhưng, bọn hắn cũng phải ra tay nhanh gọn, bởi vì nếu kéo dài lâu, sẽ dẫn đến Thiên Sinh Môn những cái khác đệ tử, vậy thì không xong rồi.
Hùng Đại đưa mắt ra dấu với Hùng Nhị, Hùng Tam, ba người ở chung lâu năm, nhìn thấy ám hiệu liền hiểu ngay ý tứ của đối phương, mỗii cái liền âm thầm gật đầu.
-Đã như vậy... chúng ta chỉ có thể lấy mạng của ngươi rồi nói sau!
Hùng Đại sắc mặt nhìn về phía Vương Hạo Thần lập tức biến thành dữ tợn, một tay gỡ xuống vẫn đeo sau lưng trường đao, sau đó một đao vung lên, hoá thành kinh khủng đao mang hướng Vương Hạo Thần trảm đến.
Hùng Đại thân là Ngũ Tinh Vũ Đồ, đối với thực lực của mình rất tự tin, cho rằng một đao này của mình đã thừa sức lấy mạng Vương Hạo Thần tu vi chỉ có Tam Tinh Vũ Đồ.
Một cái nam tử khác nghe nàng nói như vậy không chỉ không giận mà còn cười lạnh, nghiền ngẫm nhìn nàng mà nói.
-Đại ca! Nữ hài này không được trưởng bối dạy dỗ như vậy, lại dám vu khống chúng ta, tội không thể tha thứ! Nhất định phải bắt nàng về hảo hảo dạy dỗ một phen a!
Nam tử kia quay sang nói với nam tử đứng chính giữa ba người, cũng là bọn họ đại ca.
-Nhị đệ nói rất đúng!
Tên đại ca kia gật đầu cười nói, ánh mắt nhìn tiểu nữ hài tràn ngập dục vọng.
Ba huynh đệ hắn làm chuyện ác đã lâu, hôm nay trên đường vô tình gặp được tiểu nữ hài mẫu thân, thấy nàng dung mạo xinh đẹp liền nổi tà niệm, giả vờ cùng nàng nói chuyện một hồi, sau đó liền diễn một tuồng kịch, vừa ăn cắp vừa la làng, vu khống cho nàng là trộm tiền của bọn hắn, muốn đem nàng mang đi.
Phụ nhân hiển nhiên là chống trả quyết liệt, cuối cùng bị bọn hắn lỡ tay đả thương, mặc dù ba người không phải cố ý, thế nhưng một phàm nhân nào có thể chịu được vũ giả lực lượng, vì thế phụ nhân lập tức trọng thương hấp hối.
Ba người bọn hắn còn đang tiếc rẻ, lại nhìn thấy tiểu nữ hài chạy tới tìm mẫu thân của mình, phát hiện nàng dung mạo so với phụ nhân còn xinh đẹp hơn, trong lòng tà hoả lại nổi dậy.
Rất hiếm khi gặp được nữ hài cực phẩm như vậy, bọn hắn ý muốn sau khi đem nàng chộp vào tay nhất định phải thoả thích hưởng thụ một phen, giúp bọn hắn thoả mãn dục tính.
Hai người kia hiểu ý nhìn hắn một cái một, cất bước đi đến gần tiểu nữ hài cùng phụ nhân kia.
Tiểu nữ hài trong nháy mắt kinh hoảng, vội vàng hướng mọi người xung quanh cầu cứu nói lớn:
-Xin các vị ra tay cứu giúp chúng ta mẹ con, sau này tiểu nữ nhất định sẽ dùng thân báo đáp!
Nàng cũng là rơi vào đường cùng rồi, nếu như thân thể của nàng rơi vào trong tay ba người kia, kết cục nhất định sẽ bi thảm vô cùng, như vậy còn chẳng thà đem nó giao cho người khác, ít nhất cũng sẽ không trở thành đồ chơi trong tay bọn họ.
Thế nhưng tiểu nữ hài thực sự phải thất vọng rồi, bởi vì những người xung quanh tất cả đều là phàm nhân, thực sự không có ai muốn chết mà đi ra giúp mẹ con bọn họ.
Hai nam tử kia đắc ý nhìn xung quanh một chút, cười ha hả đi tới tại nữ hài trước mặt, một người một tay bắt lấy nàng bả vai, đem nàng khống chế.
Tiểu nữ hài kịch liệt dãy dụa, thế nhưng làm thế nào cũng không thoát được cánh tay giống như kìm sắt của người kia.
Lúc này, thanh âm của tên đại ca lại truyền tới:
-Bắt luôn cái kia phụ nhân, mặc dù hơi lớn tuổi một chút, bất quá hương vị khẳng định không tệ!
Thực ra cũng chẳng cần hắn phải nói, tên còn lại sớm đã đi tới phụ nhân bên người, một cánh tay nhấc lên nàng thân thể, phụ nhân lúc này đã trọng thương gần chết, căn bản không còn sức lực hay ý thức để phản kháng, thân thể sụi lơ nằm vật trên vai tên nhị ca.
Tiểu nữ hài nhìn thấy mẫu thân bị khinh bạc, hơn nữa khoé miệng còn chảy ra từng dòng máu tươi, hai mắt liền đỏ lên, không ngừng gào khóc van xin mà nói:
-Không... không, cầu xin các người buông tha mẹ của ta! Ta nhất định sẽ làm trâu làm ngựa cho các người, cầu các người buông tha nàng a!
Nàng nhìn ra được, mẫu thân đã cận kề cái chết, sức lực không còn tí nào, nếu còn bị mấy cái nam nhân kia chà đạp, nàng khẳng định sẽ không tránh khỏi cái chết.
Thế nhưng nàng gào thét, chỉ đổi lấy mấy tên nam tử khoái trá tiếng cười.
Đúng vào lúc tiểu nữ hài đã tuyệt vọng, từ phía sau đám người bỗng truyền đến một đạo lạnh như băng thanh âm:
-Đường đường là vũ giả, lại đi khi dễ phàm nhân, các ngươi tâm đúng là bị chó ăn rồi hay sao?
Mọi người nghe được đạo thanh âm này, khuôn mặt nhất thời sửng sốt, vội quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một thanh niên dung mạo tuấn mỹ vô song đang từ trong quán ăn bước ra, vẻ mặt lạnh lùng nhìn cái kia ba huynh đệ.
Người này không phải ai khác chính là Vương Hạo Thần, chuyện vừa rồi hắn đã chứng kiến toàn bộ, coi như là người ngu cũng có thể nhìn ra là ai đúng ai sai, mà Vương Hạo Thần mặc dù không quá ưu thích xen vào chuyện người khác, thế nhưng hắn lại nhìn không được ba người kia đồi bại hành động, lại đối với tiểu nữ hài kia tình cảnh có chút cảm động, đồng thời thưởng thức nàng trung nghĩa tính cách, vì thế mới quyết định đi ra ngăn cản ba người kia.
Ba huynh đệ kia không ngờ lại bị người cản đường, trong lòng căm tức, đang muốn ra tay giáo huấn đối phương, lại nhìn thấy Vương Hạo Thần trên áo có biểu tượng của Thiên Sinh Môn, lập tức hoảng sợ.
Thiên Sinh Môn ở khu vực này chính là vô thượng tồn tại, không người dám chọc, mà Thiên Sinh Môn đệ tử ra ngoài tu luyện cũng rất ít khi bị người ngoài nhắm vào, bởi vì ai cũng không muốn đắc tội quái vật lớn như Thiên Sinh Môn.
Ba huynh đệ bọn hắn, trên giang hồ được gọi là Hùng thị tam đạc ác thiếu, trước giờ việc ác vô số, thế nhưng khi nhìn thấy Vương Hạo Thần là Thiên Sinh Môn đệ tử, trong lòng cũng lập tức sinh ra thối ý.
Mặc dù đối với tiểu nữ hài cùng phụ nhân kia bọn hắn có rất lớn dục vọng, thế nhưng suy nghĩ kỹ càng, vì hai cái nữ nhân mà đắc tội Thiên Sinh Môn đệ tử thì thực sự không đáng.
Vả lại, Thiên Sinh Môn đệ tử khả năng không có tại nơi này dừng lại lâu, đợi hắn đi khỏi, hai nữ nhân kia chẳng phải lại là bọn hắn thịt cá trên thớt rồi hay sao?
-Được rồi, xem như các ngươi gặp may!
Hùng Đại đối với hai tên đệ đệ phất tay, ý bảo bọn hắn thả người.
Hùng Nhị, Hùng Tam mặc dù không cam tâm, thế nhưng cũng biết được nặng nhẹ, đành phải đem tiểu nữ hài cùng phụ nhân thả xuống, bất quá ánh mắt lại âm độc nhìn qua hai nàng một chút, tựa như muốn nói: đợi Thiên Sinh Môn đệ tử kia đi mất, các ngươi nhất định sẽ trở thành bọn lão tử trên giường đồ chơi!
Tiểu nữ hài tuổi còn nhỏ, thế nhưng lại rất sáng dạ, nhìn ra được ba người ý tứ, trong lòng sợ hãi, các nàng mặc dù tạm thời thoát được lúc này, thế nhưng khi Thiên Sinh Môn đệ tử kia đi rồi, chờ đón các nàng vẫn sẽ là địa ngục trần gian.
Hùng thị ba huynh đệ đang muốn rời đi, Vương Hạo Thần thanh âm đột nhiên từ phía sau truyền đến:
-Ta cho các ngươi đi rồi sao?
Hùng Đại chau mày, con ngươi dần biến lạnh, xoay người lại nhìn Vương Hạo Thần nói:
-Tiểu tử! Ba huynh đệ chúng ta cho Thiên Sinh Môn một bộ mặt, không muốn động tới ngươi, ngươi đừng có không biết tốt xấu!
Hắn nhìn ra được, Vương Hạo Thần tu vi chỉ có Tam Tinh Vũ Đồ, bọn hắn ba người thì có Hùng Nhị, Hùng Tam là Tứ Tinh Vũ Đồ, bản thân hắn càng là một vị Ngũ Tinh Vũ Đồ thực lực mạnh mẽ, nếu không phải cố kỵ Thiên Sinh Môn, bọn hắn đã sớm muốn ra tay diệt sát Vương Hạo Thần.
Vương Hạo Thần cười nhạt, đạm thanh nói:
-Các ngươi cho Thiên Sinh Môn mặt mũi có quan hệ gì đến ta? Các ngươi muốn thả ta đi, thế nhưng ta lại muốn mượn đầu của các ngươi dùng một lát a!
Hắn làm sao có thể không nhìn ra ba người này ý tứ, chính là muốn đợt hắn rời đi, sau đó trút giận lên tiểu nữ hài kia cùng mẫu thân của nàng, vì thế hắn cũng không phải là muốn đuổi ba người đi, mà là muốn tại nơi này chém giết bọn họ.
Hùng thị ba huynh đệ nghe hắn nói như vậy, sắc mặt liền triệt để âm trầm, biết được ngày hôm nay khó tránh khỏi một trận chiến, bọn hắn tuy là e ngại Thiên Sinh Môn, thế nhưng nếu như thật không có cách, cũng chỉ có thể trước tiên giết chết tiểu tử trước mắt, sau đó nhanh chóng đào tẩu, Thiên Sinh Môn hẳn cũng không rảnh tới mức bởi vì một tên nho nhỏ đệ tử mà truy sát bọn hắn đến chân trời góc biển đi?
Dù sao, tiểu tử trước mắt này đã không muốn buông tha bọn hắn, tiếp tục chạy không có ý nghĩa, vậy chẳng bằng đem y giết đi rồi nói!
Thế nhưng, bọn hắn cũng phải ra tay nhanh gọn, bởi vì nếu kéo dài lâu, sẽ dẫn đến Thiên Sinh Môn những cái khác đệ tử, vậy thì không xong rồi.
Hùng Đại đưa mắt ra dấu với Hùng Nhị, Hùng Tam, ba người ở chung lâu năm, nhìn thấy ám hiệu liền hiểu ngay ý tứ của đối phương, mỗii cái liền âm thầm gật đầu.
-Đã như vậy... chúng ta chỉ có thể lấy mạng của ngươi rồi nói sau!
Hùng Đại sắc mặt nhìn về phía Vương Hạo Thần lập tức biến thành dữ tợn, một tay gỡ xuống vẫn đeo sau lưng trường đao, sau đó một đao vung lên, hoá thành kinh khủng đao mang hướng Vương Hạo Thần trảm đến.
Hùng Đại thân là Ngũ Tinh Vũ Đồ, đối với thực lực của mình rất tự tin, cho rằng một đao này của mình đã thừa sức lấy mạng Vương Hạo Thần tu vi chỉ có Tam Tinh Vũ Đồ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook