- Chúng ta sẽ gặp lại nhau sớm thôi... Thor... - Một giọng nói mơ hồ như quấn lấy tâm trí anh từ khoảng không mịt mờ trước mắt.
- Ai ??!! - Thor như không kiềm được khi ai đó gọi tên mình mà gằn giọng hỏi - Là ai đang nói ?!
Nhưng ngoại trừ màn đêm vô tận và những âm thanh vang vọng lại bởi tiếng của Anh thì chẳng có thứ gì hết.
- Anh đang kiếm tôi sao ? - Giọng nói đầy mê hoặc ấy lại lần nữa vang lên, nhưng lần này trước mắt Thor hiện ra một căn phòng đầy sách, một cửa sổ trăng sáng vằng vặc và một bóng hình thanh mảnh đầy xa lạ mà cũng thật thân thuộc. - Anh là muốn chạy đi báo cho mọi người biết rằng có một phù thuỷ trong thư viện ... hay ... anh sẽ ở lại cùng tôi chơi một vài trò thú vị đêm nay ?
Thor còn đang đờ người không hiểu chuyện gì thì bỗng dưng thân ảnh kia vụt tới sát gần anh, thì thào bên tai anh, thở đều đều dưới cơ thể anh khiến cho mọi thứ dần trở lên sai lầm...
- Chuyện này ... ngươi ... - Thor bối rối nhìn, nhưng cho dù có cố cỡ nào thì anh cũng chẳng thể nhìn ra khuôn mặt người kia.
* Vụt* một cái giật mình khiến Thor choàng tỉnh giấc, anh bật dậy thở dốc đầy bất lực nhìn ra phía cửa sổ lớn kế bên giường mình.
Đó là một buổi sáng đầu đông se lạnh, trong không khí bắt đầu có những dải sương hơi mờ đan vào nhau tạo ra một lớp vải trắng đục phủ lên vạn vật. Những tia nắng hiếm hoi xuyên qua nàn sương đục, lọt qua những kẽ hoa văn trên khung cửa sổ mà chạy dài trên mái tóc mượt mà đang ánh lên màu của nắng.
Thor khẽ nhíu mày, đôi mi khẽ rung vài lần rồi từ từ mở ra để lộ đôi lam bảo xanh đậm như lòng đại dương rộng lớn.
- Hoàng tử Điện hạ , đã đến giờ rời giường rồi.- Một người hầu tiến đến trên tay đem theo một bộ y phục.
Thor lại hít lấy một hơi thật sâu làm hơi lạnh luồn lách vào tâm trí anh giúp bản thân lấy thêm vài phần tỉnh táo.
"Chết tiệt, mười năm...đã mười năm kể từ ngày hôm ấy và cái giấc mơ quái quỷ này cũng chẳng phải lần đầu." Thor nghĩ trong đầu rồi không khỏi tặc lưỡi đầy bực bội.
Dù rằng Liam (chú của Thor) đã kể lại sự việc ngày hôm ấy cùng mớ ký ức lộn xộn như bị ai đấy "nhảy vào rồi xáo trộn nó lên" của mình, thì anh đã đại khái nhớ được phần nào. Nhưng điều vô lý duy nhất là từ "Loki" khiến anh muốn quên cũng chẳng được dù bản thân anh thậm trí còn chẳng biết nó là gì, là đồ vật ? Một loại mật mã? Hay... một cái tên ? Thor chẳng tài nào nhớ được bất kỳ thông tin gì ngoài bốn chữ L,O,K,I và một câu trả lời hết sức lưng chừng từ chú mình.
[ - Chú không biết cháu đang cố gằng nói về điều gì nhưng hãy quên nó đi và tập chung vào trọng trách của mình kìa. ... Chuyện gì đến thì nó sẽ đến thôi, đừng phí thời gian với những điều như vậy.]
- Hoàng Tử điện hạ ... thời gian không còn sớm nữa, hôm nay Ngài phải đi khảo sát tình hình đời sống của nhân dân trong vương quốc và buổi tối Ngài sẽ có bữa họp mặt nhỏ giữa Gia tộc Hemsworth cùng vài Gia tộc đồng minh khác.
Thor đưa mắt nhìn người kia rồi xua tay nói:
- Ta biết rồi, ngươi lui xuống đi .
- Vâng, thưa Hoàng tử điện hạ .
* Cạch *
***
[ Vài chục dặm về phía Tây ngoại Thành Gia Tộc Hemsworth ]
Dù đã vào thu nhưng khí hậu nơi này cũng chẳng dịu đi là bao, ánh mặt trời gay gắt chiếu xuống mặt đất hết sức khô cằn kia khiến cho thảm thực vật cực khó phát triển. Tạo lên một bán hoang mạc nhỏ.
- Đoàn trưởng, mời ngài uống nước. Theo như tiến độ, nội trong buổi sáng ngày hôm nay liền có thể đến được vương quốc của Gia Tộc Hemsworth. - Tiếng một thanh niên trẻ tuổi trong trẻo vang lên cung kính.
- Tốt, tốt . Ngươi đi bảo mọi người chúng ta nghỉ thêm chút nữa rồi lại tiếp tục lên đường. - Một người đàn ông khá già nghe xong bèn gật đầu tỏ ý hài lòng.
- Dạ ...
- AHHHHHHHH !!!!
Vừa dứt lời, một tiếng thét thất thanh từ ngoài vọng lại kế đó là tiếng ngựa hí điên cuồng và hàng hoá bắt đầu rơi tung toé trên đất.
- CHUYỆN GÌ ?!! - Người thanh niên trẻ tuổi ban nãy liền vội vàng chạy ra nhưng khung cảnh trước mắt khiến anh ta đứng hình sợ hãi .
* Ầm ầm ....*
* GÀOOOO *
Dưới mặt đất bỗng rung chuyển dữ dội rồi từ trong lòng đất trỗi dậy một con quái thú to lớn, toàn thân đen xì, bóng loáng, hàng trăm, hàng ngàn chiếc chân núc nhúc dài ngoằng đỏ ngầu tạo ra những âm thanh như khi bẻ khớp. Bầu trời không gợn mây càng làm người ta nhìn rõ đầu của con quái thú, những đôi mắt ánh lên thứ ánh sáng tím ngắt tựa tử thần.
- Bịt chặt tai lại, ngay . - Bỗng một giọng nói hết sức nhẹ nhàng vang lên, nhưng nó giống như trực tiếp đi thẳng vào trong tâm trí người nghe.
Mọi người dù đang rơi vào sự sợ hãi và bối rối nhưng lại lập tức ngoan ngoãn mà làm theo. Chỉ vài giây sau, bốn chiếc răng nanh to lớn của con quái thú bỗng mở ra rồi một luồng âm khí vô cùng quỷ dị phát ra, không ầm ầm điếc tai mà thay vào đấy là một loại âm thanh với tần số cao gây choáng và buồn nôn. Một số người vì sức quá yếu mà sùi bọt mép bất tỉnh nhân sự, một vài người ở gần hơn bắt đầu bị chảy máu từ mắt, mũi và tai, những mạch máu nổi ngày một nhiều rồi người kia gần như nổ tung từ bên trong mà chết đầy đau đớn.
Gần một phút sau, con Rết khổng lồ cũng đã chịu thôi, miệng nó đóng lại và các chi của nó bắt đầu di chuyển đưa con quái vật kia chỉ trong vài cái chớp mắt đã tiếp cận đoàn người. Khi cả đoàn người gần như từ bỏ trước con quái vật Rết kia thì con quái vật bỗng bị va đập mạnh vào một bức tường vô hình khiến nó bắn bật ra .
Con Rết đau đớn gào lên vài tiếng rồi lại chuẩn bị ra đòn kế tiếp. Nó khạc từ trong miệng ra một chất dịch màu tím than tấn công nơi bức tường vô hình, nhưng thứ chất độc của nó bị bốc hơi gần như lập tức khi chạm vào bức rào năng lượng kia.
- Không biết lượng sức . - Một bóng đen lao ra, vượt qua bức tường bảo vệ, tiến thẳng đến chỗ con Rết to lớn, nở một nụ cười đầy tự tin.
Toàn thân người ấy được bao bọc bởi thứ năng lượng xanh lục dịu dàng như màu của bức tường bảo vệ. Một vòng tròn ma pháp ẩn hiện dưới lớp áo choàng đen có phần cũ nát. Trong chớp mắt một thanh kiếm dài đến gần trăm thước hiện ra chém thẳng vào con quái vật đen xì kia.
Hai chiếc răng nanh to lớn liền bị cắt đứt lìa rơi xuống đất, con Rết đau đớn rít lên những âm thânh điếc tai. Nó dường như cảm nhận được một thực thể có thể đe doạ đến tính mạng của mình liền chui thẳng xuống lòng đất.
- Chạy không nổi đâu con trai ! - Hắn lại nở nụ cười đầy khoái trí.
Từ lòng đất liền xuất hiện trận pháp lớn màu vàng xanh, một trận động đất nữa lại diễn ra. Con Rết vừa rồi đang vội vàng tìm đường tháo chạy, bây giờ lại đang bị treo lơ lửng giữa không trung, để lộ ra cả thân hình dài ngoằng ngoẵng, to lớn của nó khiến ai nấy đều một phen khiếp sợ. Nhưng điều đấy lại không diễn ra đối với vị hắc y nhân, thanh kiếm lại hiện ra nhưng lần này người kia nhanh như chớp lao đến chém con quái vật ra thành từng mảnh. Xác con Rết bịt đứt thành nhiều đoạn, rơi xuống lả tả, máu đen cũng bắt ra tung toé trong bán kính một dặm . Nhưng điều đặc biệt là người kia đến cả một giọt chất dịch cũng không bị dính, toàn thân hết sức sạch sẽ và gọn gàng, dường như giết con quái vật to lớn ấy chẳng là gì đối với hắn.
Mọi thứ cứ như vậy mà kết thúc trong sự kinh ngạc của mọi người . Từ trong xe ngựa, một người khá cao tuổi dáng người nhỏ con bước ra, tay run rẩy nắm chặt cây thánh giá.
- Đây là ... - con ngươi ông ta như giãn ra, kinh hãi nhìn khung cảnh trước mắt.
- ĐOÀN TRƯỞNG ! - Tiếng người thanh niên trẻ tuổi kia gọi với sang, nhìn thấy điệu bộ thất kinh của đoàn trưởng anh cũng không lấy gì làm lạ.
- ... Rest .... Nó là Rest ! - Đoàn trưởng cả kinh nói giọng lắp bắp.
- Rest ... ý ngài là con quái vật được coi là linh thú trấn thủ phía Tây lãnh thổ Gia Tộc Hemsworth sao ?
Nhìn thấy từng mảnh xác của con quái thú rơi trên mặt đất, vị đoàn chủ kia không lấy làm vui vẻ, chỉ thở dài lắc đầu.
- Đây rốt cuộc là ... hoạ hay phúc đây ...
- ? Ý ngài là sao ??
- Con quái vật này hơn trăm năm nay không hề xuất hiện vì nghe nói nó đã được thuần phục bởi chính Tộc Trưởng Hemsworth, với nhiệm vụ bảo vệ phía Tây Thành trì của họ. Lần này vô duyên vô cớ nó lại xuất hiện, lại còn bị giết ... như vậy ... ngươi nói xem, đến lúc truy tội thì ai sẽ chịu trách nhiệm đây.
- Chuyện này ... nhưng chẳng phải chúng ta được cứu sống rồi sao ? Hơn nữa, nếu truy cứu thì nói rằng nó tấn công chúng ta trước và hắn mới là người giết con Rết chẳng phải sao ?!
- Hắn ? Ngươi nhìn thấy mặt hắn không ? Ngươi nhìn thấy sức mạnh của hắn không? Hắn lại từ đoàn chúng ta mà nhảy ra. Một người như hắn có thể chốn dễ dàng, nói rằng không liên quan đến chúng ta, cũng khó . - Vị đoàn trưởng kia lắc đầu, tỏ vẻ buồn rầu, lo lắng.
- Vậy, mình ta chịu tội là được. - Hắc y nhân bất thình lình xuất hiện sau chiếc xe ngựa bước đến chỗ vị đoàn trưởng khiến ông ta sợ hãi ngã ra sau, nhưng được người thanh niên kia đỡ lại.
- Chuyện này ... - Người thanh niên kia vừa sợ vừa kính phục y mà lắp bắp không nói lên lời.
Vị đoàn chủ kia đứng thẳng dậy, cố lấy bình tĩnh đi đến đáp:
- Cho dù có chuyện gì, cũng là cả đoàn tôi mắc nợ Ngài. Tôi là đoàn trưởng của họ, gọi tôi là Regiral là được. Không biết có thể gọi ân nhân là ?
- Gọi ta là Leo được rồi.
- Ngài Leo, chắc ngài cũng đã nghe rồi. Chuyện về con quái Rết kia...
- Đừng lo, con quái là ta giết. Các ngươi cùng lắm là nhân chứng mà thôi.
- ĐƯỢC LẮM !!!! TA LẠI MUỐN XEM RỐT CỤC AI ĐÃ GIẾT LINH THÚ BẢO VỆ THÀNH TRÌ GIA TỘC HEMSWORTH !!
Tiếng vang đầy uy áp toả ra từ phía xác con Rết khiến ai đấy cũng phải vô thức mà hướng đến.
Từ trong khói bụi dần xuất hiện một người thân mang chiến bào đỏ thẫm, nổi bật giữa mảng đất khô cằn. Người kia với khuôn mặt lai với hổ, từng đường vân đen đan xen trên nền lông màu cam đậm, tạo lên dáng vẻ uy dũng, phi phàm. Hắn cưỡi một con ngựa chiến không kém phần hùng hổ, đó là một con Hắc mã cực kỳ to và khoẻ, có lẽ phải gấp đôi, gấp ba lần một con ngựa chiến thông thường. Đằng sau hắn là khoảng vài chục kỵ binh, trang bị đầy đủ mũ giáp, vũ khí hằm hằm sát khí.
Gia tộc Hemsworth từ trước tới nay luôn nổi danh với những đội quân hùng mạnh và một sự thịnh vượng đến đáng ghen tị, đồng hành với nó là thái độ chẳng mấy thân thiện ... có vẻ không hề điêu toa.
Leo cau mày nhìn đám binh lính hùng hùng hổ hổ như chuẩn bị đi đánh trận mà đáy mắt dâng lên đầy ẩn ý. Trong thoáng chốc, cậu đi đến trước mặt vị tướng mặc huyết giáp kia mà vài phần cung kính :
- Tôi là Leo, là người giết con linh thú kia. Tôi chấp nhận cùng ngài quay về chịu phạt .
- Hửm ?? Chỉ bằng ngươi... mà có thể giết Rest một mình sao ? Thật khiến người khác kinh ngạc! Coi như ngươi tức thời! Người đâu, xích hắn lại mang về lãnh phạt !
- Chỉ vậy thôi sao ... - người thanh niên kia lo lắng hỏi trong vô thức.
- ... E là không ... - vị đoàn trưởng thở dài khẽ lắc đầu rồi quay lại trong xe.
Sau khi đoàn kỵ binh biến mất dần trong cát bụt mịt mù, một thanh niên với mái tóc bạch kim, khuôn mặt dù bịt kín nhưng vẫn để lộ ra đôi kim nhãn vô cùng đẹp. Đôi mắt ấy vẫn nhìn với theo hắc y nhân kia mà mỉm cười đầy ý vị.
- Leo...haha, là Leo sao? Xem ra, sắp có chuyện thú vị rồi đây...
G.F.B
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook