Ngày Tàn
-
Chương 10: Vì sao cưỡng bức anh ta?
Trình Kiến ngủ một giấc, ngủ rất không ngon, mà nói không ngon cũng chẳng đúng, phải nói là cực kì tệ hại mới đúng.
Cô không biết rằng cơn sốt của cô sau khi giảm được một ít lại nhanh chóng tăng cao, nguyên do gây nên hiện tượng này chính là vết thương cần khâu mấy chục mũi mà Hứa Úy đề cập kia.
Ngày nào vết thương bị nhiễm trùng ấy còn chưa được xử lí, cô sẽ còn sốt cao ngày đó. Hứa Úy ngồi bên cạnh gác đêm, anh có thể chứng kiến Trình Kiến trong cơn mơ lại bắt đầu vặn vẹo cơ thể vì đau đớn, chỉ khác là lần này cô sốt đến nói mớ cũng không nói được nữa.
Không cách nào tạo được môi trường vô khuẩn ở đây, rủi ro phải gánh nếu khâu qua loa quá lớn, lúc quay trở lại tìm Trình Kiến, anh đột phá một bầy zombie và lính đánh thuê, đã vứt túi cứu thương và tiếp tế đi, chỉ giữ lại mỗi túi dù then chốt nhất.
Thực thi và kế hoạch luôn có sai lệch, mà sai lệch lớn nhất lần này chính là anh không ngờ một beta lại có thể chất kém như vậy.
Hứa Úy đưa tay lên chống trấn, bàn tay che nửa mặt, yên lặng một lúc, anh vuốt những sợi tóc con rủ trước trán ra sau, nhìn sang cơ thể đang run cầm cập kia, đứng dậy đi tới ngồi xuống cạnh cô, vươn tay chạm lên làn da đầm đìa mồ hôi của cô.
Vừa chạm vào, lông mày Hứa Úy đã nhíu lại, anh lập tức dời ngón tay khỏi sườn cổ lạnh băng của cô, ánh mắt như một vệt dấu đen in lại sau khi được đá lửa đánh bóng, có mùi khét, có trầy xước vì bị giày vò.
Cô thật sự là beta ư?
Trong cái chạm như điện giật ấy, câu hỏi này đã luồn từ đầu ngón tay anh chui vào đầu anh, trong không khí không có mùi pheromone ngọt khác thường nhưng kích thích đến từ phương diện sinh lí đó cũng chẳng phải điều anh có thể tùy tiện xem nhẹ.
Lí trí hoàn toàn tỉnh táo, nhưng cảm quan cơ thể lại sinh ra khoái cảm mãnh liệt lạ lùng, anh cúi đầu nhìn bộ phận sinh dục đã cương cứng, ngón tay khẽ run, sững sờ một giây không biết phải làm gì kế tiếp.
Yết hầu Hứa Úy trượt một vòng lên xuống, anh đứng dậy lùi về sau mấy bước, từ bỏ mọi khả năng cung cấp trợ giúp cho Trình Kiến, đi tới một chỗ khuất tránh cho hai người nảy sinh bất kì tiếp xúc gì vượt qua ánh mắt.
Trong nháy mắt bị chạm vào, cơ thể Trình Kiến bắt đầu run lên bần bật. Cô vật lộn mở mắt, miệng ngậm kín, lúc mở ra bất ngờ trào dãi.
Cơ hồ theo bản năng, tầm mắt cô tìm tới alpha đã đánh thức cô, khí chất và dung mạo của anh khớp với kiểu cô thích như đo ni đóng giày, cô quên mất địa vị thân phận và uy hiếp của đối phương, quên mất tất thảy mọi chuyện, cái che trời lấp đất đánh úp cô không phải là lí trí và tư duy mà là sự đe dọa tính dục mãnh liệt của cơ thể. Khát vọng tình dục đó vồ lấy cô, làm ướt sũng cửa mình dùng để sinh nở và tiết dục bên dưới người cô, bức bách cô chống cơ thể đau nhức khôn nguôi chậm rãi bò dậy khỏi mặt đất, lảo đảo bước ra những bước chân hổ thẹn, toàn thân tỏa dục vọng khó nhịn, kéo giật quần áo mình, để lộ bả vai trắng trẻo và xương quai xanh quyến rũ.
Vết thương đỏ tươi như một bức họa hắc ám thêu trên da, Trình Kiến mím chặt môi, mắt long lanh ánh nước, yêu kiều khả ái gượng trụ vững cơ thể đi về phía alpha đứng sau thân cây. Cô vừa đi vừa cởi, dây đeo áo ngực bị ngón tay trắng mảnh của cô kéo xuống, bầu vú non mịn đầy đặn phơi bày trong không khí, hai trái ngọt hồng thắm nhanh chóng bị kích thích dựng lên.
Hứa Úy bất động như núi, mười ngón tay anh đã siết chặt thành quyền, tốc độ yết hầu lăn trượt nhanh hơn gấp mấy lần so với vừa rồi, đáy mắt như vần vũ sắc đỏ, lòng trắng mắt đã sung huyết hiện lên vài tia máu đỏ rực.
Cuối cùng cũng tới nơi.
Trình Kiến cảm nhận được sức hút mơ hồ trong không khí, cô có chướng ngại cảm giác với pheromone của alpha, nhưng giờ phút này, dẫu tuyến xạ khuyết thiếu công năng đã ngăn trở phần lớn cám dỗ xâm chiếm, cô vẫn bị mời gọi chạy tới trước người đàn ông khiến cô nóng ran mình mẩy.
Cô vươn tay bám lên vai anh, nhón chân muốn hôn môi anh, nhưng đối phương nghiêng đầu phản ứng rất rõ rệt, nụ hôn của cô đậu lên má anh.
Không sao, không sao hết, chỉ nhiệt độ này thôi cũng đủ khiến cô phát cuồng rồi.
Bộ phận cung cấp nguồn sống trong lồng ngực Trình Kiến đang nảy lên điên dại, cô liếm lung tung sườn mặt và sống mũi người đàn ông, anh nổi nóng trốn xa bao nhiêu, cô dính chặt bám theo bấy nhiêu, sâu trong cổ họng không ngừng bật ra những tiếng rên rỉ hệt một con mèo con, giọng nói nguyên sơ nhất lại càng khiêu khích ham muốn công kích và chiếm hữu bốc cháy dữ dội.
Cô gắng hết sức dính cả người mình lên cơ thể người đàn ông cấm dục, cánh tay mảnh mai vòng lấy cổ đối phương, một cánh tay khác càn rỡ ve vuốt thân mình anh, mỗi một ngóc ngách của cơ thể đều đang bày tỏ với người đàn ông rằng giờ phút này cô quạnh quẽ khó nhịn đến mức nào, bức thiết mong đợi được vò nắn an ủi đến mức nào.
Hứa Úy phẫn nộ nắm cằm Trình Kiến kéo lưỡi cô ra khỏi mặt mình, bộ phận sinh dục của anh đã cứng phát đau, ngón tay mềm mại như không xương của cô hãy còn lởn vởn trên hạ bộ anh, không thầy tự hiểu bắt chước tư thế bứt mình chạy nước rút, định tiến thêm một bước quấn lấy anh, nhấn thẳng cơ thể anh vào địa ngục xay nghiền.
“Có tin tôi giết cô không.”
Anh đang cảnh cáo rất nghiêm túc, giọng nói đích xác truyền đạt uy hiếp tính mạng, song đáp lại anh vẫn là cặp mắt nai ngập nước bất lực của Trình Kiến, cô cọ bầu ngực mềm mại lên bề mặt trang phục tác chiến thô ráp của anh, đồng thời đưa tay cầm cây dương v*t đã đủ độ cứng chọc vào khe kín đã sớm dầm dề, tự mình chậm rãi đong đưa eo, cách lớp vải bắt chước động tác nuốt vào nhả ra lúc giao hợp với người đàn ông.
“Nóng…”
Cơ thể theo bản năng chảy nước mắt vì đau đớn ở cằm, cô bị đối phương kháng cự nhưng vẫn miệt mài tiến hành xâm phạm hạ lưu với thân mình cường tráng của người đàn ông, dịch nhờn trong khe đã trơn ướt gần như đủ để đối phương đ*t cô một trận mạnh bạo.
Lúc đối mặt với alpha, vũ khí tốt nhất của omega gồm ba món: pheromone ngọt ngào khiến alpha hóa rồ trong tuyến xạ, thể nghiệm cực lạc và khoái cảm có thể gây chết người nảy sinh từ tiếp xúc chân tay khi động dục, và, đương nhiên không thể thiếu cơ thể cùng gương mặt tuyệt phẩm của họ.
Hứa Úy thu lại bàn tay sắp bóp nát cằm cô, vội thò xuống dưới ngăn cản bàn tay chuẩn bị kéo khóa quần móc vật cứng của anh ra, nhưng vừa bắt được, ả yêu tinh đã trực tiếp nắm ngón tay anh đâm vào thân dưới mình.
Anh muốn rút ra mà ngực như muốn nổ tung, phải dốc hết sức lực mới nhịn xuống được ham muốn đè cô xuống đất trực tiếp làm, nơi đó không chỉ có tầng tầng thịt non đè ép tay anh mà còn có chất lỏng ướt át ấm nóng ở chốn sâu nhất vỗ về ngón tay anh.
“Giúp tôi với.” Trong khoái cảm tột độ khi có dị vật đâm vào cơ thể, Trình Kiến nhớ ra người trước mắt là ai, song sự thất bại của phần lớn hệ thống miễn dịch trong cơ thể đã khiến cô tạm thời mất đi sức đề kháng với alpha, kỳ động dục đầu tiên trong hơn hai mươi năm rào rạt khí thế nhưng cũng sẽ kết thúc rất chóng vánh.
Tuy trong gien khắc ghi chuỗi di truyền của omega nhưng tuyến xạ của cô thì đã thật sự bị thuốc cải tạo thành beta. Không thể bị đánh dấu vĩnh viễn, cũng không thể tiết ra pheromone ngọt ngấy, đến kỳ động dục cũng phải ở trạng thái cực hạn mới có thể ngẫu nhiên xuất hiện một lần với xác suất thấp, hơn nữa tuyệt đối sẽ không kéo dài đến ba năm ngày, nhiều nhất chỉ trong vài giờ, sau khi thể lực cạn kiệt sẽ chấm dứt.
Cô nhấc đùi áp lên hông anh, đong đưa cơ thể, dùng ngón tay anh lặp đi lặp lại rút ra cắm vào thân mình, một tay nắm tay anh, một tay ôm mặt anh, van xin anh gần như thành kính.
“Đ*t tôi, xin anh đấy, đ*t tôi đi… Tôi khó chịu quá…” Cô tủi thân như thể người bị ức hiếp là mình vậy, hoàn toàn không chú ý đến lửa giận sâu trong đáy mắt Hứa Úy. Lòng bàn tay của người xưa nay vẫn luôn sạch sẽ nhớp nháp dịch nhờn chảy ra từ thân dưới của người khác, cảm giác đó khó chịu y như sự tự chủ của anh bị xé rách phá hỏng đến cực hạn vậy.
“Không.”
Phun câu vô tình ấy ra khỏi miệng rồi, tinh thần anh hoàn toàn được ý chí trùng trùng võ trang, anh cũng chẳng rút ngón tay bị Trình Kiến lấy làm dụng cụ tự an ủi ra khỏi nơi đó của cô, chỉ nhìn chằm chằm mi mắt cô vương đầy những giọt lệ trong suốt bằng ánh mắt u ám.
“Tôi tuyệt đối không cho phép mình làm đối tượng nhiệm vụ và omega đột ngột động dục trên đường.”
Trình Kiến cảm thấy trong ngực dội ra từng cơn đau ngâm ngẩm, rất nhanh sau đó, cảm giác ấy trở nên vô cùng sắc bén, cô vùi mặt vào ngực Hứa Úy nức nở thành tiếng, cào ngón tay anh như để hả giận, lại nhét thêm hai ngón vào bên dưới. Lúc bốn ngón tay đâm vào, cô đau đớn mãnh liệt, như cảm nhận được điều gì, cả người thoáng sững lại rồi òa khóc to hơn.
Là màng trinh của cô, nó cứ thế bị cô dùng ngón tay đối phương loạn xạ chọc thủng như đang càn quấy.
“Tôi không phải omega, tôi là beta, anh đừng nói lung tung, tôi… Nhất định là tôi ăn phải cái gì rồi, nếu không thì là thứ anh bôi lên vết thương của tôi có vấn đề!” Trình Kiến dứt khoát đã phá thì phá cho trót, cô xấu hổ không ngẩng đầu lên nổi, đau đớn dưới thân làm cô đứng cũng chẳng vững cho được.
“Cô muốn cho là vậy thì cứ cho là vậy đi.” Hứa Úy nâng khuôn mặt đầm đìa nước mắt của Trình Kiến lên, nhìn cô chăm chú ở khoảng cách sát rạt, từng câu từng chữ tuyên bố với cô: “Hãy nhớ lấy mỗi một giây phút dìm tôi vào địa ngục lúc này, Trình Kiến.”
Trình Kiến bị câu cảnh cáo lôi cả họ cả tên mình ra của anh hù cho ngu người, nhiệt độ cơ thể cũng tụt xuống trong chớp mắt. Ngón cái anh ấn nghiền âm vật cô cơ hồ bạo lực, dưới sự kích thích cực đoan của tinh thần và cơ thể, khe kín của Trình Kiến phun ra chất lỏng kích động.
Cô kiệt sức nắm áo Hứa Úy, hai chân và sống lưng trắng như tuyết run rẩy theo tiết tấu của khoái cảm, thở gấp dâm đãng thành tiếng nghe như thút thít, một hồi lâu vẫn không tài nào rút được mình ra khỏi đỉnh triều cực hạn. Thịt mềm trong động tham lam chỉ huy mông cô đong đưa, khuấy ngón tay vô tội bị ngậm của anh, cơn đau phá trinh đang lâm râm nhắc nhở cô dừng lại.
Trình Kiến không muốn rời khỏi cơ thể đem lại cho cô nhiệt độ và cảm giác an toàn này, cô muốn triền miên nương tựa vào anh, nhưng sau cực khoái tột độ, lí trí đang từng chút trở lại não cô.
Cô ngửi thấy mùi máu tanh nồng đậm và mùi binh khí sắt thép sắc bén trên người thượng tá Hứa Úy, cuối cùng cũng ý thức được mình tựa hồ đang đứng ngay sát mép một sự khủng bố xa lạ nào đó.
Giống như kích thích chẳng khác nào thuốc kích dục đột ngột rút lui, Hứa Úy rên một tiếng trầm thấp, cảm thấy được giải phóng trên một ý nghĩa nào đó. Anh rút tay ra khỏi thân dưới Trình Kiến, nhìn thấy trên tay mình dính đầy chất lỏng không rõ pha trộn giữa máu và âm tinh. Sắc mặt anh càng tối hơn, sát ý trong mắt càng thêm đậm đặc. Anh đẩy Trình Kiến ra, cô lùi về sau mấy bước, đứng không vững ngã ngồi xuống đất. Theo tầm mắt thay đổi, cô nhìn thấy mảng vải ở hạ bộ thượng tá Hứa Úy ướt nhèm.
Tuy không loại trừ là nước cô cọ lên nhưng số lượng kia… nom giống đối phương bắn bên trong hơn!
Trông thấy cảnh tượng này, Trình Kiến rốt ráo mất sạch tính dục, đồng thời còn mất luôn cả dũng khí sống tiếp…
Làm ra hành động đậm chất nhục nhã như vậy với một quân nhân cấm dục tuyệt đối, luôn yêu cầu bản thân hoàn toàn tỉnh táo trong nhiệm vụ, thì cô không sao tưởng tượng được thượng tá Hứa Úy sẽ tiến hành đày đọa và trả thù cô như thế nào trong cuộc sống tương lai.
Anh mắc bệnh sạch sẽ, cô lại cắm ngón tay anh vào thân dưới mình, hơn nữa còn làm tay anh dính đầy dịch nhờn dơ bẩn tanh tưởi, trong đó thậm chí còn trộn lẫn máu!
Quan trọng nhất là mình lại dám to gan cưỡng bức anh, cô để người trước mặt chứng kiến một cảnh tượng nhức mắt như vậy, trở về rồi thượng tá Hứa Úy có mọc kim trong mắt cũng là lỗi của cô!
Quá vô lí, chuyện này quả thực vô lí hết sức!
Lăn một vòng nhặt quần áo tán loạn trên đất vội vàng mặc vào, Trình Kiến một lần nữa co ro rúc vào một góc khuất tầm mắt anh, hai tay ôm đầu tuyệt vọng, điên cuồng lẩm nhẩm định luật công thức vật lí và cấu tạo cơ bản của các loại vi khuẩn.
Advertisements
REPORT THIS ADPRIVACY
Để chuyển dời sự chú ý, thậm chí cô còn tự ra đề cho mình, tốc độ tính toán trong đầu đã nhanh đến mức chân trước vừa ra đề chân sau đã nghĩ ra câu trả lời.
Nhưng bất kể thế nào, cô cũng không sao nghĩ ra một con đường sống cho tương lai của bản thân.
Đau yếu sốt cao lại lần nữa chậm rãi đánh úp cơ thể, nhưng lần này đã chẳng thể khiến Trình Kiến khó chịu hơn nữa.
Cô cảm thấy sau khi trở về, chắc chắn mình sẽ bị thượng tá ném thẳng vào nhà giam, cũng khỏi mong ước viển vông có thể đi ra!
Cô không biết rằng cơn sốt của cô sau khi giảm được một ít lại nhanh chóng tăng cao, nguyên do gây nên hiện tượng này chính là vết thương cần khâu mấy chục mũi mà Hứa Úy đề cập kia.
Ngày nào vết thương bị nhiễm trùng ấy còn chưa được xử lí, cô sẽ còn sốt cao ngày đó. Hứa Úy ngồi bên cạnh gác đêm, anh có thể chứng kiến Trình Kiến trong cơn mơ lại bắt đầu vặn vẹo cơ thể vì đau đớn, chỉ khác là lần này cô sốt đến nói mớ cũng không nói được nữa.
Không cách nào tạo được môi trường vô khuẩn ở đây, rủi ro phải gánh nếu khâu qua loa quá lớn, lúc quay trở lại tìm Trình Kiến, anh đột phá một bầy zombie và lính đánh thuê, đã vứt túi cứu thương và tiếp tế đi, chỉ giữ lại mỗi túi dù then chốt nhất.
Thực thi và kế hoạch luôn có sai lệch, mà sai lệch lớn nhất lần này chính là anh không ngờ một beta lại có thể chất kém như vậy.
Hứa Úy đưa tay lên chống trấn, bàn tay che nửa mặt, yên lặng một lúc, anh vuốt những sợi tóc con rủ trước trán ra sau, nhìn sang cơ thể đang run cầm cập kia, đứng dậy đi tới ngồi xuống cạnh cô, vươn tay chạm lên làn da đầm đìa mồ hôi của cô.
Vừa chạm vào, lông mày Hứa Úy đã nhíu lại, anh lập tức dời ngón tay khỏi sườn cổ lạnh băng của cô, ánh mắt như một vệt dấu đen in lại sau khi được đá lửa đánh bóng, có mùi khét, có trầy xước vì bị giày vò.
Cô thật sự là beta ư?
Trong cái chạm như điện giật ấy, câu hỏi này đã luồn từ đầu ngón tay anh chui vào đầu anh, trong không khí không có mùi pheromone ngọt khác thường nhưng kích thích đến từ phương diện sinh lí đó cũng chẳng phải điều anh có thể tùy tiện xem nhẹ.
Lí trí hoàn toàn tỉnh táo, nhưng cảm quan cơ thể lại sinh ra khoái cảm mãnh liệt lạ lùng, anh cúi đầu nhìn bộ phận sinh dục đã cương cứng, ngón tay khẽ run, sững sờ một giây không biết phải làm gì kế tiếp.
Yết hầu Hứa Úy trượt một vòng lên xuống, anh đứng dậy lùi về sau mấy bước, từ bỏ mọi khả năng cung cấp trợ giúp cho Trình Kiến, đi tới một chỗ khuất tránh cho hai người nảy sinh bất kì tiếp xúc gì vượt qua ánh mắt.
Trong nháy mắt bị chạm vào, cơ thể Trình Kiến bắt đầu run lên bần bật. Cô vật lộn mở mắt, miệng ngậm kín, lúc mở ra bất ngờ trào dãi.
Cơ hồ theo bản năng, tầm mắt cô tìm tới alpha đã đánh thức cô, khí chất và dung mạo của anh khớp với kiểu cô thích như đo ni đóng giày, cô quên mất địa vị thân phận và uy hiếp của đối phương, quên mất tất thảy mọi chuyện, cái che trời lấp đất đánh úp cô không phải là lí trí và tư duy mà là sự đe dọa tính dục mãnh liệt của cơ thể. Khát vọng tình dục đó vồ lấy cô, làm ướt sũng cửa mình dùng để sinh nở và tiết dục bên dưới người cô, bức bách cô chống cơ thể đau nhức khôn nguôi chậm rãi bò dậy khỏi mặt đất, lảo đảo bước ra những bước chân hổ thẹn, toàn thân tỏa dục vọng khó nhịn, kéo giật quần áo mình, để lộ bả vai trắng trẻo và xương quai xanh quyến rũ.
Vết thương đỏ tươi như một bức họa hắc ám thêu trên da, Trình Kiến mím chặt môi, mắt long lanh ánh nước, yêu kiều khả ái gượng trụ vững cơ thể đi về phía alpha đứng sau thân cây. Cô vừa đi vừa cởi, dây đeo áo ngực bị ngón tay trắng mảnh của cô kéo xuống, bầu vú non mịn đầy đặn phơi bày trong không khí, hai trái ngọt hồng thắm nhanh chóng bị kích thích dựng lên.
Hứa Úy bất động như núi, mười ngón tay anh đã siết chặt thành quyền, tốc độ yết hầu lăn trượt nhanh hơn gấp mấy lần so với vừa rồi, đáy mắt như vần vũ sắc đỏ, lòng trắng mắt đã sung huyết hiện lên vài tia máu đỏ rực.
Cuối cùng cũng tới nơi.
Trình Kiến cảm nhận được sức hút mơ hồ trong không khí, cô có chướng ngại cảm giác với pheromone của alpha, nhưng giờ phút này, dẫu tuyến xạ khuyết thiếu công năng đã ngăn trở phần lớn cám dỗ xâm chiếm, cô vẫn bị mời gọi chạy tới trước người đàn ông khiến cô nóng ran mình mẩy.
Cô vươn tay bám lên vai anh, nhón chân muốn hôn môi anh, nhưng đối phương nghiêng đầu phản ứng rất rõ rệt, nụ hôn của cô đậu lên má anh.
Không sao, không sao hết, chỉ nhiệt độ này thôi cũng đủ khiến cô phát cuồng rồi.
Bộ phận cung cấp nguồn sống trong lồng ngực Trình Kiến đang nảy lên điên dại, cô liếm lung tung sườn mặt và sống mũi người đàn ông, anh nổi nóng trốn xa bao nhiêu, cô dính chặt bám theo bấy nhiêu, sâu trong cổ họng không ngừng bật ra những tiếng rên rỉ hệt một con mèo con, giọng nói nguyên sơ nhất lại càng khiêu khích ham muốn công kích và chiếm hữu bốc cháy dữ dội.
Cô gắng hết sức dính cả người mình lên cơ thể người đàn ông cấm dục, cánh tay mảnh mai vòng lấy cổ đối phương, một cánh tay khác càn rỡ ve vuốt thân mình anh, mỗi một ngóc ngách của cơ thể đều đang bày tỏ với người đàn ông rằng giờ phút này cô quạnh quẽ khó nhịn đến mức nào, bức thiết mong đợi được vò nắn an ủi đến mức nào.
Hứa Úy phẫn nộ nắm cằm Trình Kiến kéo lưỡi cô ra khỏi mặt mình, bộ phận sinh dục của anh đã cứng phát đau, ngón tay mềm mại như không xương của cô hãy còn lởn vởn trên hạ bộ anh, không thầy tự hiểu bắt chước tư thế bứt mình chạy nước rút, định tiến thêm một bước quấn lấy anh, nhấn thẳng cơ thể anh vào địa ngục xay nghiền.
“Có tin tôi giết cô không.”
Anh đang cảnh cáo rất nghiêm túc, giọng nói đích xác truyền đạt uy hiếp tính mạng, song đáp lại anh vẫn là cặp mắt nai ngập nước bất lực của Trình Kiến, cô cọ bầu ngực mềm mại lên bề mặt trang phục tác chiến thô ráp của anh, đồng thời đưa tay cầm cây dương v*t đã đủ độ cứng chọc vào khe kín đã sớm dầm dề, tự mình chậm rãi đong đưa eo, cách lớp vải bắt chước động tác nuốt vào nhả ra lúc giao hợp với người đàn ông.
“Nóng…”
Cơ thể theo bản năng chảy nước mắt vì đau đớn ở cằm, cô bị đối phương kháng cự nhưng vẫn miệt mài tiến hành xâm phạm hạ lưu với thân mình cường tráng của người đàn ông, dịch nhờn trong khe đã trơn ướt gần như đủ để đối phương đ*t cô một trận mạnh bạo.
Lúc đối mặt với alpha, vũ khí tốt nhất của omega gồm ba món: pheromone ngọt ngào khiến alpha hóa rồ trong tuyến xạ, thể nghiệm cực lạc và khoái cảm có thể gây chết người nảy sinh từ tiếp xúc chân tay khi động dục, và, đương nhiên không thể thiếu cơ thể cùng gương mặt tuyệt phẩm của họ.
Hứa Úy thu lại bàn tay sắp bóp nát cằm cô, vội thò xuống dưới ngăn cản bàn tay chuẩn bị kéo khóa quần móc vật cứng của anh ra, nhưng vừa bắt được, ả yêu tinh đã trực tiếp nắm ngón tay anh đâm vào thân dưới mình.
Anh muốn rút ra mà ngực như muốn nổ tung, phải dốc hết sức lực mới nhịn xuống được ham muốn đè cô xuống đất trực tiếp làm, nơi đó không chỉ có tầng tầng thịt non đè ép tay anh mà còn có chất lỏng ướt át ấm nóng ở chốn sâu nhất vỗ về ngón tay anh.
“Giúp tôi với.” Trong khoái cảm tột độ khi có dị vật đâm vào cơ thể, Trình Kiến nhớ ra người trước mắt là ai, song sự thất bại của phần lớn hệ thống miễn dịch trong cơ thể đã khiến cô tạm thời mất đi sức đề kháng với alpha, kỳ động dục đầu tiên trong hơn hai mươi năm rào rạt khí thế nhưng cũng sẽ kết thúc rất chóng vánh.
Tuy trong gien khắc ghi chuỗi di truyền của omega nhưng tuyến xạ của cô thì đã thật sự bị thuốc cải tạo thành beta. Không thể bị đánh dấu vĩnh viễn, cũng không thể tiết ra pheromone ngọt ngấy, đến kỳ động dục cũng phải ở trạng thái cực hạn mới có thể ngẫu nhiên xuất hiện một lần với xác suất thấp, hơn nữa tuyệt đối sẽ không kéo dài đến ba năm ngày, nhiều nhất chỉ trong vài giờ, sau khi thể lực cạn kiệt sẽ chấm dứt.
Cô nhấc đùi áp lên hông anh, đong đưa cơ thể, dùng ngón tay anh lặp đi lặp lại rút ra cắm vào thân mình, một tay nắm tay anh, một tay ôm mặt anh, van xin anh gần như thành kính.
“Đ*t tôi, xin anh đấy, đ*t tôi đi… Tôi khó chịu quá…” Cô tủi thân như thể người bị ức hiếp là mình vậy, hoàn toàn không chú ý đến lửa giận sâu trong đáy mắt Hứa Úy. Lòng bàn tay của người xưa nay vẫn luôn sạch sẽ nhớp nháp dịch nhờn chảy ra từ thân dưới của người khác, cảm giác đó khó chịu y như sự tự chủ của anh bị xé rách phá hỏng đến cực hạn vậy.
“Không.”
Phun câu vô tình ấy ra khỏi miệng rồi, tinh thần anh hoàn toàn được ý chí trùng trùng võ trang, anh cũng chẳng rút ngón tay bị Trình Kiến lấy làm dụng cụ tự an ủi ra khỏi nơi đó của cô, chỉ nhìn chằm chằm mi mắt cô vương đầy những giọt lệ trong suốt bằng ánh mắt u ám.
“Tôi tuyệt đối không cho phép mình làm đối tượng nhiệm vụ và omega đột ngột động dục trên đường.”
Trình Kiến cảm thấy trong ngực dội ra từng cơn đau ngâm ngẩm, rất nhanh sau đó, cảm giác ấy trở nên vô cùng sắc bén, cô vùi mặt vào ngực Hứa Úy nức nở thành tiếng, cào ngón tay anh như để hả giận, lại nhét thêm hai ngón vào bên dưới. Lúc bốn ngón tay đâm vào, cô đau đớn mãnh liệt, như cảm nhận được điều gì, cả người thoáng sững lại rồi òa khóc to hơn.
Là màng trinh của cô, nó cứ thế bị cô dùng ngón tay đối phương loạn xạ chọc thủng như đang càn quấy.
“Tôi không phải omega, tôi là beta, anh đừng nói lung tung, tôi… Nhất định là tôi ăn phải cái gì rồi, nếu không thì là thứ anh bôi lên vết thương của tôi có vấn đề!” Trình Kiến dứt khoát đã phá thì phá cho trót, cô xấu hổ không ngẩng đầu lên nổi, đau đớn dưới thân làm cô đứng cũng chẳng vững cho được.
“Cô muốn cho là vậy thì cứ cho là vậy đi.” Hứa Úy nâng khuôn mặt đầm đìa nước mắt của Trình Kiến lên, nhìn cô chăm chú ở khoảng cách sát rạt, từng câu từng chữ tuyên bố với cô: “Hãy nhớ lấy mỗi một giây phút dìm tôi vào địa ngục lúc này, Trình Kiến.”
Trình Kiến bị câu cảnh cáo lôi cả họ cả tên mình ra của anh hù cho ngu người, nhiệt độ cơ thể cũng tụt xuống trong chớp mắt. Ngón cái anh ấn nghiền âm vật cô cơ hồ bạo lực, dưới sự kích thích cực đoan của tinh thần và cơ thể, khe kín của Trình Kiến phun ra chất lỏng kích động.
Cô kiệt sức nắm áo Hứa Úy, hai chân và sống lưng trắng như tuyết run rẩy theo tiết tấu của khoái cảm, thở gấp dâm đãng thành tiếng nghe như thút thít, một hồi lâu vẫn không tài nào rút được mình ra khỏi đỉnh triều cực hạn. Thịt mềm trong động tham lam chỉ huy mông cô đong đưa, khuấy ngón tay vô tội bị ngậm của anh, cơn đau phá trinh đang lâm râm nhắc nhở cô dừng lại.
Trình Kiến không muốn rời khỏi cơ thể đem lại cho cô nhiệt độ và cảm giác an toàn này, cô muốn triền miên nương tựa vào anh, nhưng sau cực khoái tột độ, lí trí đang từng chút trở lại não cô.
Cô ngửi thấy mùi máu tanh nồng đậm và mùi binh khí sắt thép sắc bén trên người thượng tá Hứa Úy, cuối cùng cũng ý thức được mình tựa hồ đang đứng ngay sát mép một sự khủng bố xa lạ nào đó.
Giống như kích thích chẳng khác nào thuốc kích dục đột ngột rút lui, Hứa Úy rên một tiếng trầm thấp, cảm thấy được giải phóng trên một ý nghĩa nào đó. Anh rút tay ra khỏi thân dưới Trình Kiến, nhìn thấy trên tay mình dính đầy chất lỏng không rõ pha trộn giữa máu và âm tinh. Sắc mặt anh càng tối hơn, sát ý trong mắt càng thêm đậm đặc. Anh đẩy Trình Kiến ra, cô lùi về sau mấy bước, đứng không vững ngã ngồi xuống đất. Theo tầm mắt thay đổi, cô nhìn thấy mảng vải ở hạ bộ thượng tá Hứa Úy ướt nhèm.
Tuy không loại trừ là nước cô cọ lên nhưng số lượng kia… nom giống đối phương bắn bên trong hơn!
Trông thấy cảnh tượng này, Trình Kiến rốt ráo mất sạch tính dục, đồng thời còn mất luôn cả dũng khí sống tiếp…
Làm ra hành động đậm chất nhục nhã như vậy với một quân nhân cấm dục tuyệt đối, luôn yêu cầu bản thân hoàn toàn tỉnh táo trong nhiệm vụ, thì cô không sao tưởng tượng được thượng tá Hứa Úy sẽ tiến hành đày đọa và trả thù cô như thế nào trong cuộc sống tương lai.
Anh mắc bệnh sạch sẽ, cô lại cắm ngón tay anh vào thân dưới mình, hơn nữa còn làm tay anh dính đầy dịch nhờn dơ bẩn tanh tưởi, trong đó thậm chí còn trộn lẫn máu!
Quan trọng nhất là mình lại dám to gan cưỡng bức anh, cô để người trước mặt chứng kiến một cảnh tượng nhức mắt như vậy, trở về rồi thượng tá Hứa Úy có mọc kim trong mắt cũng là lỗi của cô!
Quá vô lí, chuyện này quả thực vô lí hết sức!
Lăn một vòng nhặt quần áo tán loạn trên đất vội vàng mặc vào, Trình Kiến một lần nữa co ro rúc vào một góc khuất tầm mắt anh, hai tay ôm đầu tuyệt vọng, điên cuồng lẩm nhẩm định luật công thức vật lí và cấu tạo cơ bản của các loại vi khuẩn.
Advertisements
REPORT THIS ADPRIVACY
Để chuyển dời sự chú ý, thậm chí cô còn tự ra đề cho mình, tốc độ tính toán trong đầu đã nhanh đến mức chân trước vừa ra đề chân sau đã nghĩ ra câu trả lời.
Nhưng bất kể thế nào, cô cũng không sao nghĩ ra một con đường sống cho tương lai của bản thân.
Đau yếu sốt cao lại lần nữa chậm rãi đánh úp cơ thể, nhưng lần này đã chẳng thể khiến Trình Kiến khó chịu hơn nữa.
Cô cảm thấy sau khi trở về, chắc chắn mình sẽ bị thượng tá ném thẳng vào nhà giam, cũng khỏi mong ước viển vông có thể đi ra!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook