Ngây Ngô Xứng Phúc Hắc: Theo Đuổi Nam Thần 1000 Lần
-
Chương 79: Em là bạn gái giả (7)
- Ừm... Hình như hơi đắt, nghe nói là thu phí theo giờ, mặt giờ một trăm tệ.
Điềm Tâm suy nghĩ một chút sau đó cũng không chắc chắn nói. Trước giờ cô chưa từng đến lò luyện thi phí cụ thể thế nào cô cũng không biết rõ.
- Vậy à.
Trần Diệc Nhiên gật đầu, sau đó cau mày suy nghĩ một chút, nhìn Điềm Tâm nói:
- Quan hệ hai nhà chúng ta khá tốt, anh sẽ không thu phí dạy kèm của em đâu, thế nhưng em phải giúp anh một chuyện.
- Dạ? - Điềm Tâm sửng sốt một chút sau đó mới lắp bắp nói - Anh có ý định thu học phí của em sao?
Trần Diệc Nhiên nhìn vẻ ngạc nhiên của cô thì mặt đầy hắc tuyến:
- Quan trọng có phải câu kia không?
- Ơ - Điềm Tâm kịp phản ứng, tò mò hỏi - Vậy anh muốn em giúp gì ạ?
- Giả làm bạn gái của anh.
Trần Diệc Nhiên chần chừ một chút cuối cùng cũng thản nhiên nói ra.
Điềm Tâm trợn to mắt nhìn Trần Diệc Nhiên, sau nửa ngày mới thấp giọng hỏi:
- Vì sao ạ? Anh không muốn đi xem mặt sao?
- Nói nhảm.
Trần Diệc Nhiên liếc cô một cái, phiền muộn nói thêm:
- Nếu không phải vì bố ép, em cho rằng anh sẽ cam tâm tình nguyện có thể đến ăn cơm với một người xa lại không hề có chủ đề chung để nói chuyện sao. Quan trọng nhất chính là, không biết hôm nay não bố anh có bị nước vào hay không, vậy mà sắp xếp một lúc ba cô gái, vậy là chủ nhật của anh hỏng cả rồi.
- Ba cô gái.
Điềm Tâm chậc chậc lưỡi, vẻ mặt sùng bái nhìn Trần Diệc Nhiên nói:
- Hoàng đế cổ đại cũng không được đãi ngộ như thế này đâu, sự gặp mặt của anh gần như là việc chọn phi rồi đấy.
- Nghe thấy anh gặp mặt ba cô gái em có vẻ rất vui nhỉ?
Trần Diệc Nhiên nheo nheo mắt rất nguy hiểm mà nhìn Điềm Tâm.
- Đâu ạ, em cảm thấy nó hơi ít cảm khái chút thôi.
Điềm Tâm vội vàng thu lại nét tươi cười, rất nghiêm túc nói với Trần Diệc Nhiên, sau đó gương mặt nhỏ rầu rĩ nói:
- Anh muốn em tập trung vào việc học, lúc trước anh luôn là top ba trong lớp còn gì.
- Được rồi. Chúng ta đổi chủ đề đi, bữa trưa ở đâu ạ?
Điềm Tâm tranh thủ nắm lấy tay Trần Diệc Nhiên, nghiêm túc nhìn anh hỏi.
- Anh à, thẻ của anh gặp phiền toái một chút.
Bên kia nhân viên cửa hàng đã đưa ra hóa đơn, sau đó đửa thẻ tín dụng cho Trần Diệc Nhiên. Sau khi đưa áo quần cho Điềm Tâm thay xong thì mỉm cười nói với anh:
- Cảm ơn đã ghé thăm, hoan nghênh lần sau lại đến.
Điềm Tâm suy nghĩ một chút sau đó cũng không chắc chắn nói. Trước giờ cô chưa từng đến lò luyện thi phí cụ thể thế nào cô cũng không biết rõ.
- Vậy à.
Trần Diệc Nhiên gật đầu, sau đó cau mày suy nghĩ một chút, nhìn Điềm Tâm nói:
- Quan hệ hai nhà chúng ta khá tốt, anh sẽ không thu phí dạy kèm của em đâu, thế nhưng em phải giúp anh một chuyện.
- Dạ? - Điềm Tâm sửng sốt một chút sau đó mới lắp bắp nói - Anh có ý định thu học phí của em sao?
Trần Diệc Nhiên nhìn vẻ ngạc nhiên của cô thì mặt đầy hắc tuyến:
- Quan trọng có phải câu kia không?
- Ơ - Điềm Tâm kịp phản ứng, tò mò hỏi - Vậy anh muốn em giúp gì ạ?
- Giả làm bạn gái của anh.
Trần Diệc Nhiên chần chừ một chút cuối cùng cũng thản nhiên nói ra.
Điềm Tâm trợn to mắt nhìn Trần Diệc Nhiên, sau nửa ngày mới thấp giọng hỏi:
- Vì sao ạ? Anh không muốn đi xem mặt sao?
- Nói nhảm.
Trần Diệc Nhiên liếc cô một cái, phiền muộn nói thêm:
- Nếu không phải vì bố ép, em cho rằng anh sẽ cam tâm tình nguyện có thể đến ăn cơm với một người xa lại không hề có chủ đề chung để nói chuyện sao. Quan trọng nhất chính là, không biết hôm nay não bố anh có bị nước vào hay không, vậy mà sắp xếp một lúc ba cô gái, vậy là chủ nhật của anh hỏng cả rồi.
- Ba cô gái.
Điềm Tâm chậc chậc lưỡi, vẻ mặt sùng bái nhìn Trần Diệc Nhiên nói:
- Hoàng đế cổ đại cũng không được đãi ngộ như thế này đâu, sự gặp mặt của anh gần như là việc chọn phi rồi đấy.
- Nghe thấy anh gặp mặt ba cô gái em có vẻ rất vui nhỉ?
Trần Diệc Nhiên nheo nheo mắt rất nguy hiểm mà nhìn Điềm Tâm.
- Đâu ạ, em cảm thấy nó hơi ít cảm khái chút thôi.
Điềm Tâm vội vàng thu lại nét tươi cười, rất nghiêm túc nói với Trần Diệc Nhiên, sau đó gương mặt nhỏ rầu rĩ nói:
- Anh muốn em tập trung vào việc học, lúc trước anh luôn là top ba trong lớp còn gì.
- Được rồi. Chúng ta đổi chủ đề đi, bữa trưa ở đâu ạ?
Điềm Tâm tranh thủ nắm lấy tay Trần Diệc Nhiên, nghiêm túc nhìn anh hỏi.
- Anh à, thẻ của anh gặp phiền toái một chút.
Bên kia nhân viên cửa hàng đã đưa ra hóa đơn, sau đó đửa thẻ tín dụng cho Trần Diệc Nhiên. Sau khi đưa áo quần cho Điềm Tâm thay xong thì mỉm cười nói với anh:
- Cảm ơn đã ghé thăm, hoan nghênh lần sau lại đến.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook