Ngày Em Trở Thành Ác Quỷ
-
Chương 21: Đêm thanh bình
"Mọi thứ bắt đầu trở nên căng thẳng...
Mọi người đang tận hưởng những ngày yên bình cuối cùng, rồi sẽ đối mặt với cái chết...
Tham gia cuộc chiến này, kẻ thắng làm vua, thua sẽ chết...
Katrina, hãy lắng nghe nhịp điệu của trái tim mình...
Và chỉ Shinka mới biết Katrina đang hướng về ai, đang yêu ai..."
----------------------------------------------
Tan trường. Katrina trông có vẻ suy tư. Cô cầm cặp lên và đi theo sao Yunumi, tay túm gấu áo của Yunumi. Yunumi có vẻ hơi lúng túng trước vẻ suy tư của Katrina.
-"Yunumi...!"-Katrina bất ngờ gọi.
-"À, vâng?!"-Yunumi giật mình trả lời.
-"Em thích ai bao giờ chưa?"-Katrina nhẹ nhàng hỏi.
Yunumi dừng chân, cô bối rối nhìn Katrina với ánh mắt khó hiểu. Thấy Katrina nắm chặt áo mình, cô càng cảm thấy lúng túng hơn.
-"Chưa...chưa ạ!"-Yunumi xua xua hai tay nói.
-"Nhanh lên nào hai đứa!"-Kerji khoác cặp trên vai, gọi vọng lại từ xa.
Cậu nhìn Katrina chăm chú. Trước mắt cậu là một con nhỏ thất thường hơn cả thời tiết. Một con nhỏ đáng yêu những lúc hờn dỗi và đáng sợ mỗi khi nhỏ cầm trên tay chiếc quạt tessen thần thánh của nhỏ...
"Bị sao thế không biết...?"-Kerji nghĩ.
Trên xe về nhà, Katrina không dám ngồi thoải mái như mọi hôm. Cô ngồi sát cửa sổ, co người lại hết mức có thể. Cô vẫn muốn tránh ánh mắt của Kerji. Chiếc xe đi qua một khu phố nhỏ, Katrina thấy rõ Aiko đang đi trên đường với mẹ mình, với bộ dạng không còn quyền quý như trước nữa. Tất cả là tại Katrina, là Katrina đã làm mọi việc.
"Kerji yêu cô ấy mà, đúng là mình có lỗi..."-Katrina tự nghĩ. Cô nhớ lại ngày đó, giờ đó, khi Kerji dồn Aiko vào tường và hôn....Cô cảm thấy mình giống hệt một kẻ tội đồ độc đoán. Có vẻ như cô không thoát khỏi vòng tay mẹ mình. Mọi đặc điểm, mọi tính cách...của cô đều giống mẹ, cô chỉ là bản sao, một bản sao bị bản chính lợi dụng...
Kerji vẫn bận rộn với giấy sách trên tay. Cậu phải tìm ra chiến lược, sắp xếp người và trang bị vũ khí sao cho hợp lý. Cậu liếc nhìn con nhỏ như đang sợ hãi gì đó ngồi kế bên mình.
-"Có ổn không thế, Kattha?"
Katrina giật mình, cô nhìn ra cửa sổ rồi gật đầu.
-"Hồi sáng sao cậu lại khóc?"-Kerji hỏi tiếp.-"Có phải hơi áp lực về trận chiến sắp tới không?"
Katrina lắc đầu. Kerji nhìn Katrina thở dài. Cậu không nói gì thêm. Hai người yên ắng từ lúc đó cho tới khi về nhà.
Xe vừa đỗ tới cổng, Kerji và Katrina đã thấy ồn ào ở đại sảnh. Tanaka đang chạy theo Inoue, kéo chiếc khăn choàng trên người Inoue xuống...
-"Chị Tanaka...em không thể mặc bộ đồ này được!!!"-Inoue ôm chặt lấy hai tay mình và nói. Tanaka chỉ đứng cười nham hiểm.
Inoue đang mặc bộ đồ ám sát trên mình. Bộ đồ màu đen với thiết kế cut out khá nhiều, trông có vẻ cứng cáp và phù hợp với việc ám sát. Quần đùi bó ngắn với chỗ có thể để kiếm và ám khí. Đôi bốt đặc công cao gót dài quá đùi gối. Trông Inoue nhìn khá tuyệt và giống hệt sát thủ. Gin nhìn Inoue đắm đuối rồi đỏ mặt. Inoue cũng đỏ mặt, không dám nhìn mọi người xung quanh.
-"Ồ về rồi sao boss? Boss thấy thế nào?!"-Tanaka mỉm cười nói.
Kerji kéo Tanaka ra một góc, nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt Tanaka.
-"Chị mau thay đồ cho nhỏ đi!"-Kerji liếc mắt chỗ Katrina đang đứng, có ý nói Tanaka thay đồ cho nhỏ.
-"Được thôi..."-Tanaka mỉm cười nham hiểm, cô kéo tay Katrina đi mặc dù nhỏ đang la hét.
Kerji nhìn theo Tanaka và Katrina với ánh mắt chờ đợi. Rồi cậu quay ra nhìn lũ con trai đang đứng đó.
-"Vậy đấy là đồng phục con trai hả?"-Kerji nhìn Haru và hỏi.
Thiết kế cho con trai nhìn có vẻ kín đáo hơn. Áo cộc tay, quần dài có nơi để dao và ám khí, bốt ngắn cổ màu đen. Thiết kế đơn giản nhưng trông anh Haru rất ngầu.
-"Tada~... Xong rồi nè!!"-Tanak kéo Katrina bước ra.
Nói là thay đồ cho Katrina, nhưng Tanaka cũng thay đồ luôn cho cô ấy. Vòng một quá khổ của Tanaka trông có vẻ hơi chèn ép một chút, quần đùi hơi ngắn quá vì vòng ba lớn của Tanaka. Cô mặc cái gì cũng thật quyến rũ, gợi cảm. Katrina có vòng một không quá lớn, nên nhỏ mặc bộ đồ bó sát này có vẻ phù hợp.
-"Được!"-Kerji khẳng định nghiêm túc.
-"Không được!"-Haru nhìn Tanaka và nói, anh có vẻ không thích.
-"Sao? Em thấy chị Tanaka mặc quá đẹp!! Ước gì nó bó thêm chút nữa-...."-Tsuke vuốt cằm cười nham hiểm và nói. Cậu ăn trọn cú đấm của Haru vào mặt.
-"Chị nên chọn bộ đồ rộng hơn một chút cho chị..."-Chika ngồi trên xe lăn, vừa nói vừa tháo lắp thứ gì đó.
-"Chị nghĩ là chị nên lấy bộ đồ chặt hơn chứ?!....."-Tanaka nói.
Tanaka vừa nói xong thì bắt gặp ánh nhìn kinh hãi từ Haru. Anh đang lườm cô, trông thật đáng sợ, vô cùng đáng sợ. Tanaka cười trừ rồi ngoan ngoãn bỏ đi thay đồ.
-"Vì số lượng của quân ta khá đông, lên có thể chia làm hai cánh, một cánh đi chinh phục gia tộc khác và một cánh sẽ ở lại dinh thự."-Haru lấy tay chống cằm nói.
-"Ờ, anh, Chika, Kattha, Tsuke sẽ ở lại dinh thự....."-Kerji chống tay nói.
Katrina nghe Kerji nói vội vàng tới gần. Cô có vẻ hơi bất mãn.
-"Không, tớ muốn đi!"-Katrina nhìn Kerji nhíu mày nói.
-"Bên ngoài nguy hiểm-...."-Kerji nhìn Katrina lo lắng nói.
-"Không!"-Katrina ngắt lời Kerji.
Kerji bối rối nhìn Haru rồi nhìn Tanaka. Hai người suy nghĩ một lúc. Kerji cũng suy nghĩ, đi ra ngoài có vẻ nguy hiểm hơn ở lại dinh thự, vì thế cậu không muốn Katrina đi theo. Hơn nữa, Haru bảo vệ Katrina sẽ tốt hơn...
-"Để em ở nhà đi, anh Kerji!"-Inoue mỉm cười nói.
-"Được không?"-Gin lo lắng nhìn Inoue và hỏi.
Inoue tươi cười gật đầu. Kerji đành để Katrina đi theo mình.
Buổi tối đêm nay, hãy cố gắng tận hưởng vẻ thanh bình duy nhất sót lại của nó, vì giới bóng đêm sẽ lại xuất hiện sau mười hai năm ròng rã. Hoặc là cố giành chiến thắng để lại tận hưởng nhưng buổi tối yên bình, hoặc là mãi mãi không được cảm thấy sự thanh khiết này nữa.
Chiếc bàn lớn được kê trên ban công gần hồ bơi, cùng nhiều chiếc ghế. Đêm giữa thu trăng lên cao, tròn trịa, lung linh giữa bầu trời xanh đen đậm. Những ánh sao rơi lấp lánh, rơi xuống mặt nước hồ bơi. Gió khẽ lay mặt nước, những ánh sao chuyển mình rồi lặn mất tích...
Katrina ngồi trên ghế, chụm hai tay lại để hứng ánh trăng rọi xuống từ trên trời. Một màu vàng dịu dàng khó tả nằm trong lòng bàn tay cô.
-"Uống chút rượu vang không?"-Tanaka đưa cho Katrina một ly rượu vang đỏ. Cô từ trong nhà bước ra.
Katrina buông hai tay ra, ánh trăng rớt xuống váy của cô. Cô nhận lấy ly rượu trong tay Tanaka. Hình như trăng cũng rơi vào lòng ly.
Katrina thở dài, cô biết rồi đẹp thế nào thì cũng kết thúc. Giống như cô ở bữa tiệc vậy, đáng ra cô sẽ là con công lộng lẫy nhất, ngờ đâu cái kết thật bi ai, bi ai cho một con công đang ngắc ngoải trong vũng máu....
-"Kattha!..."
-"..."
-"Kattha!!"
Katrina giật mình làm sóng nước trong lòng ly. Cô ngẩng lên nhìn Tanaka rồi cúi xuống nhìn vào ly rượu. Nước sóng sánh làm trang cũng vụt mất.
-"Vậy là mất hết rồi...."-Katrina nói với vẻ tiếc nuối.
-"Mất cái gì? Nãy giờ em như người mất hồn thế?"-Tanaka hỏi.
Katrina lắc đầu. Có ánh sáng từ đèn xe ô tô rọi vụt qua làm hai người chói mắt. Sau đó là tiếng xe đỗ lại trước cổng, rồi là tiếng mở cửa xe. Vẫn là một giọng nói quen thuộc.
-"Mẹ muốn tới xem các con thế nào thôi..."-Yuuna ngồi trên ghế phòng khách và nói.
Yuuna vẫn đẹp như mọi ngày. Khuông mặt V-line sắc sảo với son môi màu đậm tôn lên vẻ cao quý. Cô thổi nhẹ cốc trà nóng rồi uống. Mọi người đều đang ở phòng khách, ngoại trừ Tanaka và Katrina.
-"Mẹ thăm con gái mẹ được chứ?"-Yuuna nhìn Kerji mỉm cười hỏi.
-"Vâng...nhưng mà..."-Kerji lo lắng nói, nhưng cậu không muốn nói thẳng ra.
-"Mẹ sẽ không làm gì đâu!"
Tanaka bước lên ban công rộng. Tiếng giày cao gót làm Tanaka bất giác quay lại. Bắt gặp ánh mắt của Yuuna, cô hơi bối rối rồi mỉm cười, cúi chào một cách lễ phép.
-"Tanaka càng lớn càng quyến rũ y hệt mẹ con vậy..."-Yuuna nhìn thân hình hoàn hảo của Tanaka và nói.
Katrina biết mẹ mình tới, nhỏ không thèm quay đầu lại, cũng chẳng muốn nói gì.
-"Katrina, mẹ chỉ muốn nhìn con trước khi con tham gia cuộc chiến này thôi...mẹ sẽ là hậu phương tốt của Horltias."-Yuuna đứng sau lưng Katrina nói. Hôm nay cô có vẻ hiền, hiền hơn mọi ngày, không hề có ác ý.
-"Vâng..."-Katrina nói nhỏ.
-"Hãy cho mẹ thấy nhà Ryohaku đã huấn luyện con trở thành một sát thủ tuyệt vời nhé!"-Yuuna nói. Cô đi ra trước mặt Katrina rồi khẽ hôn lên má con gái mình. Cô mỉm cười vẫy tay chào tạm biệt.
Một cuộc ghé thăm bất ngờ và ngắn ngủi, nhưng đủ để Katrina cảm thấy ấm áp hơn giữa nhưng con gió thu se lạnh. Katrina được gửi vào nhà Ryohaku để huấn luyện từ nhỏ, và đã thực hiện nhiều vụ giết những tên độc tài tàn ác cùng người thầy của mình... Những ngày đổ máu trước kia hiện về trong tâm trí cô.
"Không có đường quay lại đâu...
Con phải nhớ con chỉ được làm vì chính nghĩa..."
----------------------------------------------
-"Xem nào, màu trắng, màu thuộc về chính nghĩa."
Ông chủ Sanjou cầm viên ngọc của Ileiser lên và ngắm nghía dưới ánh đèn khuya trong phòng làm việc. Trong bóng tối, viên ngọc màu trắng thực sự toả sáng. Một ánh sáng thuần khiết, trong sáng, lãnh đạm.
-"Hợp với con lắm, Akairi!"-Ông Sanjou đưa cho Akairi.-"Hãy giữ nó đến hơi thở cuối cùng nhé!"
Akairi nhận lấy viên ngọc. Cậu gật đầu nhìn cha mỉm cười. Ở ngôi nhà của họ Gamayo, Nora cũng đang chuẩn bị. Cô nàng lau lại những mũi tên mà cô có. Một chiếc cung khá đẹp, đường nét và mũi cung yểu điệu đúng như thuộc về một cô gái.
Bernita cũng đang bận rộn. Cô cầm trên tay danh sách những gia tộc tham gia và thủ lĩnh của họ. Danh sách khá dài, dài đến số thứ tự thứ 52. Những chữ viết được khắc nổi trên danh sách, để Bernita có thể sờ trên mặt phẳng và hiểu được nó viết gì.
-"Xem nào...Reseem được lãnh đạo bởi một cô gái à...."
Bernita đột nhiên dừng lại. Cô chạm vào dòng chữ thứ 39. Cô cảm nhận một lượt, rồi mỉm cười.
-"Horltias, lãnh đạo bởi thiếu gia nhà Ryohaku à... Chào mừng nhé!"
----------------------------------------------
Buổi sáng lại đến với khoảng không bao la yên bình vô tận. Có tiếng chim hót, tiếng những giọt sương chuyển mình rơi xuống, tiếng lá thu vỡ vụn dưới chân người qua đường. Nhưng bước chân chậm rãi, họ không biết rằng có nhiều người đang rối bời.
-"Trong 52 gia tộc, xác xuất mỗi gia tộc đi đánh chiếm gia tộc khác hay ở lại địa bàn là 50/50. Riêng chúng ta đã có đủ quân số, sẽ chia làm hai đạo quân. Theo tâm lý, thì có hai hướng hành động, thứ nhất là gia tộc sẽ đi đánh gia tộc yếu hơn nhằm tăng số ngọc chiếm đoạt được, dần khẳng định được vị thế trong cuộc chiến. Hướng thứ hai là nhiều gia tộc sẽ nhắm vào một gia tộc có thế mạnh ngay từ đầu, để triệt tiêu ngay từ bước đầu."
Katrina đang phân tích đường lối cho tất cả mọi người cùng nghe. Tay cô cầm một quyển sách viết tay do chính cô làm, tay còn lại nâng chiếc kính. Katrine đeo kính trông khá tri thức. Về mưu kế thì cô đã thừa hưởng đủ từ mẹ.
-"Chúng ta không thể tránh khỏi việc hai hay nhiều gia tộc đâm đầu đánh chiếm cùng một gia tộc khác, tuy nhiên điều đó sẽ tăng khả năng sát thương, vì khi chiến đấu xảy ra thì sẽ chỉ có một gia tộc còn sống."
-"Cậu nghĩ sao Kerji?"-Tanaka đứng cạnh Kerji hỏi nhỏ.
Kerji nhắm mắt lại, chống tay lên trán suy nghĩ.
-"Cậu có kế sách gì không Kattha?"-Tsuke bất ngờ hỏi.
Katrina nghĩ ngợi một lúc. Cô lật quyển sách do chính tay mình viết một hồi lâu, rồi tự suy nghĩ một chiến lược nào đó. Thứ ngôn ngữ của quốc gia này khá trìu tượng.
-"Có nhiều gia tộc ít người, họ sẽ phải đi giao chiến hoặc ở lại địa bàn của mình. Có điều, ăn trộm viên ngọc mà không giết được chủ của nó thì không mang tính thuyết phục, và Bernita cũng đã nghĩ đến trường hợp này. Hơn nữa, thời gian nằm ngoài phạm vi từ 8h tối đến 5h sáng, ai còn chém giết sẽ phạm luật..."-Katrina vừa phân tích trên giấy vừa nói.
52 gia tộc, 52 lá bài trên bàn cờ của Bernita, quây quanh quả cầu thuỷ tinh màu xanh huyền bí...
-----/////Hết Chap-21/////-----
Next: Chap-22
Mọi người đang tận hưởng những ngày yên bình cuối cùng, rồi sẽ đối mặt với cái chết...
Tham gia cuộc chiến này, kẻ thắng làm vua, thua sẽ chết...
Katrina, hãy lắng nghe nhịp điệu của trái tim mình...
Và chỉ Shinka mới biết Katrina đang hướng về ai, đang yêu ai..."
----------------------------------------------
Tan trường. Katrina trông có vẻ suy tư. Cô cầm cặp lên và đi theo sao Yunumi, tay túm gấu áo của Yunumi. Yunumi có vẻ hơi lúng túng trước vẻ suy tư của Katrina.
-"Yunumi...!"-Katrina bất ngờ gọi.
-"À, vâng?!"-Yunumi giật mình trả lời.
-"Em thích ai bao giờ chưa?"-Katrina nhẹ nhàng hỏi.
Yunumi dừng chân, cô bối rối nhìn Katrina với ánh mắt khó hiểu. Thấy Katrina nắm chặt áo mình, cô càng cảm thấy lúng túng hơn.
-"Chưa...chưa ạ!"-Yunumi xua xua hai tay nói.
-"Nhanh lên nào hai đứa!"-Kerji khoác cặp trên vai, gọi vọng lại từ xa.
Cậu nhìn Katrina chăm chú. Trước mắt cậu là một con nhỏ thất thường hơn cả thời tiết. Một con nhỏ đáng yêu những lúc hờn dỗi và đáng sợ mỗi khi nhỏ cầm trên tay chiếc quạt tessen thần thánh của nhỏ...
"Bị sao thế không biết...?"-Kerji nghĩ.
Trên xe về nhà, Katrina không dám ngồi thoải mái như mọi hôm. Cô ngồi sát cửa sổ, co người lại hết mức có thể. Cô vẫn muốn tránh ánh mắt của Kerji. Chiếc xe đi qua một khu phố nhỏ, Katrina thấy rõ Aiko đang đi trên đường với mẹ mình, với bộ dạng không còn quyền quý như trước nữa. Tất cả là tại Katrina, là Katrina đã làm mọi việc.
"Kerji yêu cô ấy mà, đúng là mình có lỗi..."-Katrina tự nghĩ. Cô nhớ lại ngày đó, giờ đó, khi Kerji dồn Aiko vào tường và hôn....Cô cảm thấy mình giống hệt một kẻ tội đồ độc đoán. Có vẻ như cô không thoát khỏi vòng tay mẹ mình. Mọi đặc điểm, mọi tính cách...của cô đều giống mẹ, cô chỉ là bản sao, một bản sao bị bản chính lợi dụng...
Kerji vẫn bận rộn với giấy sách trên tay. Cậu phải tìm ra chiến lược, sắp xếp người và trang bị vũ khí sao cho hợp lý. Cậu liếc nhìn con nhỏ như đang sợ hãi gì đó ngồi kế bên mình.
-"Có ổn không thế, Kattha?"
Katrina giật mình, cô nhìn ra cửa sổ rồi gật đầu.
-"Hồi sáng sao cậu lại khóc?"-Kerji hỏi tiếp.-"Có phải hơi áp lực về trận chiến sắp tới không?"
Katrina lắc đầu. Kerji nhìn Katrina thở dài. Cậu không nói gì thêm. Hai người yên ắng từ lúc đó cho tới khi về nhà.
Xe vừa đỗ tới cổng, Kerji và Katrina đã thấy ồn ào ở đại sảnh. Tanaka đang chạy theo Inoue, kéo chiếc khăn choàng trên người Inoue xuống...
-"Chị Tanaka...em không thể mặc bộ đồ này được!!!"-Inoue ôm chặt lấy hai tay mình và nói. Tanaka chỉ đứng cười nham hiểm.
Inoue đang mặc bộ đồ ám sát trên mình. Bộ đồ màu đen với thiết kế cut out khá nhiều, trông có vẻ cứng cáp và phù hợp với việc ám sát. Quần đùi bó ngắn với chỗ có thể để kiếm và ám khí. Đôi bốt đặc công cao gót dài quá đùi gối. Trông Inoue nhìn khá tuyệt và giống hệt sát thủ. Gin nhìn Inoue đắm đuối rồi đỏ mặt. Inoue cũng đỏ mặt, không dám nhìn mọi người xung quanh.
-"Ồ về rồi sao boss? Boss thấy thế nào?!"-Tanaka mỉm cười nói.
Kerji kéo Tanaka ra một góc, nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt Tanaka.
-"Chị mau thay đồ cho nhỏ đi!"-Kerji liếc mắt chỗ Katrina đang đứng, có ý nói Tanaka thay đồ cho nhỏ.
-"Được thôi..."-Tanaka mỉm cười nham hiểm, cô kéo tay Katrina đi mặc dù nhỏ đang la hét.
Kerji nhìn theo Tanaka và Katrina với ánh mắt chờ đợi. Rồi cậu quay ra nhìn lũ con trai đang đứng đó.
-"Vậy đấy là đồng phục con trai hả?"-Kerji nhìn Haru và hỏi.
Thiết kế cho con trai nhìn có vẻ kín đáo hơn. Áo cộc tay, quần dài có nơi để dao và ám khí, bốt ngắn cổ màu đen. Thiết kế đơn giản nhưng trông anh Haru rất ngầu.
-"Tada~... Xong rồi nè!!"-Tanak kéo Katrina bước ra.
Nói là thay đồ cho Katrina, nhưng Tanaka cũng thay đồ luôn cho cô ấy. Vòng một quá khổ của Tanaka trông có vẻ hơi chèn ép một chút, quần đùi hơi ngắn quá vì vòng ba lớn của Tanaka. Cô mặc cái gì cũng thật quyến rũ, gợi cảm. Katrina có vòng một không quá lớn, nên nhỏ mặc bộ đồ bó sát này có vẻ phù hợp.
-"Được!"-Kerji khẳng định nghiêm túc.
-"Không được!"-Haru nhìn Tanaka và nói, anh có vẻ không thích.
-"Sao? Em thấy chị Tanaka mặc quá đẹp!! Ước gì nó bó thêm chút nữa-...."-Tsuke vuốt cằm cười nham hiểm và nói. Cậu ăn trọn cú đấm của Haru vào mặt.
-"Chị nên chọn bộ đồ rộng hơn một chút cho chị..."-Chika ngồi trên xe lăn, vừa nói vừa tháo lắp thứ gì đó.
-"Chị nghĩ là chị nên lấy bộ đồ chặt hơn chứ?!....."-Tanaka nói.
Tanaka vừa nói xong thì bắt gặp ánh nhìn kinh hãi từ Haru. Anh đang lườm cô, trông thật đáng sợ, vô cùng đáng sợ. Tanaka cười trừ rồi ngoan ngoãn bỏ đi thay đồ.
-"Vì số lượng của quân ta khá đông, lên có thể chia làm hai cánh, một cánh đi chinh phục gia tộc khác và một cánh sẽ ở lại dinh thự."-Haru lấy tay chống cằm nói.
-"Ờ, anh, Chika, Kattha, Tsuke sẽ ở lại dinh thự....."-Kerji chống tay nói.
Katrina nghe Kerji nói vội vàng tới gần. Cô có vẻ hơi bất mãn.
-"Không, tớ muốn đi!"-Katrina nhìn Kerji nhíu mày nói.
-"Bên ngoài nguy hiểm-...."-Kerji nhìn Katrina lo lắng nói.
-"Không!"-Katrina ngắt lời Kerji.
Kerji bối rối nhìn Haru rồi nhìn Tanaka. Hai người suy nghĩ một lúc. Kerji cũng suy nghĩ, đi ra ngoài có vẻ nguy hiểm hơn ở lại dinh thự, vì thế cậu không muốn Katrina đi theo. Hơn nữa, Haru bảo vệ Katrina sẽ tốt hơn...
-"Để em ở nhà đi, anh Kerji!"-Inoue mỉm cười nói.
-"Được không?"-Gin lo lắng nhìn Inoue và hỏi.
Inoue tươi cười gật đầu. Kerji đành để Katrina đi theo mình.
Buổi tối đêm nay, hãy cố gắng tận hưởng vẻ thanh bình duy nhất sót lại của nó, vì giới bóng đêm sẽ lại xuất hiện sau mười hai năm ròng rã. Hoặc là cố giành chiến thắng để lại tận hưởng nhưng buổi tối yên bình, hoặc là mãi mãi không được cảm thấy sự thanh khiết này nữa.
Chiếc bàn lớn được kê trên ban công gần hồ bơi, cùng nhiều chiếc ghế. Đêm giữa thu trăng lên cao, tròn trịa, lung linh giữa bầu trời xanh đen đậm. Những ánh sao rơi lấp lánh, rơi xuống mặt nước hồ bơi. Gió khẽ lay mặt nước, những ánh sao chuyển mình rồi lặn mất tích...
Katrina ngồi trên ghế, chụm hai tay lại để hứng ánh trăng rọi xuống từ trên trời. Một màu vàng dịu dàng khó tả nằm trong lòng bàn tay cô.
-"Uống chút rượu vang không?"-Tanaka đưa cho Katrina một ly rượu vang đỏ. Cô từ trong nhà bước ra.
Katrina buông hai tay ra, ánh trăng rớt xuống váy của cô. Cô nhận lấy ly rượu trong tay Tanaka. Hình như trăng cũng rơi vào lòng ly.
Katrina thở dài, cô biết rồi đẹp thế nào thì cũng kết thúc. Giống như cô ở bữa tiệc vậy, đáng ra cô sẽ là con công lộng lẫy nhất, ngờ đâu cái kết thật bi ai, bi ai cho một con công đang ngắc ngoải trong vũng máu....
-"Kattha!..."
-"..."
-"Kattha!!"
Katrina giật mình làm sóng nước trong lòng ly. Cô ngẩng lên nhìn Tanaka rồi cúi xuống nhìn vào ly rượu. Nước sóng sánh làm trang cũng vụt mất.
-"Vậy là mất hết rồi...."-Katrina nói với vẻ tiếc nuối.
-"Mất cái gì? Nãy giờ em như người mất hồn thế?"-Tanaka hỏi.
Katrina lắc đầu. Có ánh sáng từ đèn xe ô tô rọi vụt qua làm hai người chói mắt. Sau đó là tiếng xe đỗ lại trước cổng, rồi là tiếng mở cửa xe. Vẫn là một giọng nói quen thuộc.
-"Mẹ muốn tới xem các con thế nào thôi..."-Yuuna ngồi trên ghế phòng khách và nói.
Yuuna vẫn đẹp như mọi ngày. Khuông mặt V-line sắc sảo với son môi màu đậm tôn lên vẻ cao quý. Cô thổi nhẹ cốc trà nóng rồi uống. Mọi người đều đang ở phòng khách, ngoại trừ Tanaka và Katrina.
-"Mẹ thăm con gái mẹ được chứ?"-Yuuna nhìn Kerji mỉm cười hỏi.
-"Vâng...nhưng mà..."-Kerji lo lắng nói, nhưng cậu không muốn nói thẳng ra.
-"Mẹ sẽ không làm gì đâu!"
Tanaka bước lên ban công rộng. Tiếng giày cao gót làm Tanaka bất giác quay lại. Bắt gặp ánh mắt của Yuuna, cô hơi bối rối rồi mỉm cười, cúi chào một cách lễ phép.
-"Tanaka càng lớn càng quyến rũ y hệt mẹ con vậy..."-Yuuna nhìn thân hình hoàn hảo của Tanaka và nói.
Katrina biết mẹ mình tới, nhỏ không thèm quay đầu lại, cũng chẳng muốn nói gì.
-"Katrina, mẹ chỉ muốn nhìn con trước khi con tham gia cuộc chiến này thôi...mẹ sẽ là hậu phương tốt của Horltias."-Yuuna đứng sau lưng Katrina nói. Hôm nay cô có vẻ hiền, hiền hơn mọi ngày, không hề có ác ý.
-"Vâng..."-Katrina nói nhỏ.
-"Hãy cho mẹ thấy nhà Ryohaku đã huấn luyện con trở thành một sát thủ tuyệt vời nhé!"-Yuuna nói. Cô đi ra trước mặt Katrina rồi khẽ hôn lên má con gái mình. Cô mỉm cười vẫy tay chào tạm biệt.
Một cuộc ghé thăm bất ngờ và ngắn ngủi, nhưng đủ để Katrina cảm thấy ấm áp hơn giữa nhưng con gió thu se lạnh. Katrina được gửi vào nhà Ryohaku để huấn luyện từ nhỏ, và đã thực hiện nhiều vụ giết những tên độc tài tàn ác cùng người thầy của mình... Những ngày đổ máu trước kia hiện về trong tâm trí cô.
"Không có đường quay lại đâu...
Con phải nhớ con chỉ được làm vì chính nghĩa..."
----------------------------------------------
-"Xem nào, màu trắng, màu thuộc về chính nghĩa."
Ông chủ Sanjou cầm viên ngọc của Ileiser lên và ngắm nghía dưới ánh đèn khuya trong phòng làm việc. Trong bóng tối, viên ngọc màu trắng thực sự toả sáng. Một ánh sáng thuần khiết, trong sáng, lãnh đạm.
-"Hợp với con lắm, Akairi!"-Ông Sanjou đưa cho Akairi.-"Hãy giữ nó đến hơi thở cuối cùng nhé!"
Akairi nhận lấy viên ngọc. Cậu gật đầu nhìn cha mỉm cười. Ở ngôi nhà của họ Gamayo, Nora cũng đang chuẩn bị. Cô nàng lau lại những mũi tên mà cô có. Một chiếc cung khá đẹp, đường nét và mũi cung yểu điệu đúng như thuộc về một cô gái.
Bernita cũng đang bận rộn. Cô cầm trên tay danh sách những gia tộc tham gia và thủ lĩnh của họ. Danh sách khá dài, dài đến số thứ tự thứ 52. Những chữ viết được khắc nổi trên danh sách, để Bernita có thể sờ trên mặt phẳng và hiểu được nó viết gì.
-"Xem nào...Reseem được lãnh đạo bởi một cô gái à...."
Bernita đột nhiên dừng lại. Cô chạm vào dòng chữ thứ 39. Cô cảm nhận một lượt, rồi mỉm cười.
-"Horltias, lãnh đạo bởi thiếu gia nhà Ryohaku à... Chào mừng nhé!"
----------------------------------------------
Buổi sáng lại đến với khoảng không bao la yên bình vô tận. Có tiếng chim hót, tiếng những giọt sương chuyển mình rơi xuống, tiếng lá thu vỡ vụn dưới chân người qua đường. Nhưng bước chân chậm rãi, họ không biết rằng có nhiều người đang rối bời.
-"Trong 52 gia tộc, xác xuất mỗi gia tộc đi đánh chiếm gia tộc khác hay ở lại địa bàn là 50/50. Riêng chúng ta đã có đủ quân số, sẽ chia làm hai đạo quân. Theo tâm lý, thì có hai hướng hành động, thứ nhất là gia tộc sẽ đi đánh gia tộc yếu hơn nhằm tăng số ngọc chiếm đoạt được, dần khẳng định được vị thế trong cuộc chiến. Hướng thứ hai là nhiều gia tộc sẽ nhắm vào một gia tộc có thế mạnh ngay từ đầu, để triệt tiêu ngay từ bước đầu."
Katrina đang phân tích đường lối cho tất cả mọi người cùng nghe. Tay cô cầm một quyển sách viết tay do chính cô làm, tay còn lại nâng chiếc kính. Katrine đeo kính trông khá tri thức. Về mưu kế thì cô đã thừa hưởng đủ từ mẹ.
-"Chúng ta không thể tránh khỏi việc hai hay nhiều gia tộc đâm đầu đánh chiếm cùng một gia tộc khác, tuy nhiên điều đó sẽ tăng khả năng sát thương, vì khi chiến đấu xảy ra thì sẽ chỉ có một gia tộc còn sống."
-"Cậu nghĩ sao Kerji?"-Tanaka đứng cạnh Kerji hỏi nhỏ.
Kerji nhắm mắt lại, chống tay lên trán suy nghĩ.
-"Cậu có kế sách gì không Kattha?"-Tsuke bất ngờ hỏi.
Katrina nghĩ ngợi một lúc. Cô lật quyển sách do chính tay mình viết một hồi lâu, rồi tự suy nghĩ một chiến lược nào đó. Thứ ngôn ngữ của quốc gia này khá trìu tượng.
-"Có nhiều gia tộc ít người, họ sẽ phải đi giao chiến hoặc ở lại địa bàn của mình. Có điều, ăn trộm viên ngọc mà không giết được chủ của nó thì không mang tính thuyết phục, và Bernita cũng đã nghĩ đến trường hợp này. Hơn nữa, thời gian nằm ngoài phạm vi từ 8h tối đến 5h sáng, ai còn chém giết sẽ phạm luật..."-Katrina vừa phân tích trên giấy vừa nói.
52 gia tộc, 52 lá bài trên bàn cờ của Bernita, quây quanh quả cầu thuỷ tinh màu xanh huyền bí...
-----/////Hết Chap-21/////-----
Next: Chap-22
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook