Ngày Em Đến - Đam Mỹ
Chương 13: Bối rối

Bị đánh úp như vậy, Tạ Hướng Khải có chút bối rối, thật không ngờ thì ra ông chủ nói thật, hoàn toàn không hề lừa gạt mình. Nhưng mà suốt bao nhiêu năm sống ở trên đời,chưa bao giờ thích ai, cho nên cứ khăng khằn là mình thẳng một đường mà không có ngã rẽ, còn vẽ ra tương lai tươi đẹp như chăm chỉ làm việc, sau khi tích góp đủ rồi sẽ mở một quán ăn nho nhỏ, và có một gia đình hạnh phúc. Nào ngờ gái còn chưa có thì đã có một nam nhân thích mình, Tạ Hướng Khải xoắn xuýt, nhưng cậu thật sự hoàn toàn không ghét bỏ loại tình yêu này....chỉ là sự việc xảy ra quá nhanh, cậu chưa thể tiếp nhận được mà thôi!

Mặt mũi đỏ bừng, lòng bàn tay tiết ra mồ hôi, cậu lúng túng quay lại, cúi đầu đáp

- Ông chủ!! Nếu ngài thật sự thích tôi thì hãy đợi nhé! Tối cần có thời gian suy nghĩ!

Sở Trầm Dương thong thả nhấp một chút trà nóng, gật đầu đồng ý

- Tôi đã nói không vội, thích em là chuyện của tôi, đồng ý hay không là câu trả lời của em. Chỉ hi vong em suy xét cho thật đúng!!!

Tạ Hướng Khải ngoan ngoãn nghe lời, sau đó cũng tìm cách lẩn đi làm việc để không tiếp xúc với không gian ngại ngùng nữa, nhưng mà hồn vía cậu cũng đã treo trên mây từ lúc nào không hay!

Đoạn thời gian sau đó, Sở tổng tài càng biểu lộ rõ tình cảm của mình với người giúp việc của mình hơn. Chẳng hạn như cho phép cậu ngồi ăn chung với mình, còn không ngừng gắp thức ăn ngon vào chén cho Hướng Khải, buổi tối sau khi hoàn thành công việc, thì lại vồ người kia đến sofa, để cậu ngồi phía trước còn mình ngồi phía sau, hai tay ôm eo, cằm gác lên đầu cậu mà xem tivi! Không những thế còn sắm sửa thêm nhiều quần áo, đồ dùng sinh hoạt! Trước khi đi ngủ còn thường xuyên đặt lên trán cậu một nụ hôn nhẹ!

Ban đầu Hướng Khải vì những hành động đó còn sợ hãi mà trốn tránh, nhưng tập riết cũng thành quen, bây giờ cậu hoàn toàn để mặc anh tùy ý nắm tay hay ôm ấp, duy chỉ có lời đồng ý thì vẫn còn rất do dự mà thôi!!

--------*****-------

Đã qua tám giờ tối mà Sở Trầm Dương vẫn chưa về, Tiểu Khải làm xong việc nhà mà ngồi chờ anh đến phát chán, tivi lại chẳng có chương trình gì hay, thành ra Hướng Khải đành thở dài định đi dạo ngoài vườn. Nào ngờ vừa bước ra liền thấy lấp ló ở cổng chính thân ảnh của Trầm Dương được một nam nhân khác ôm ấp

Tạ Hướng Khải nhìn đến giật mình, trong lòng cậu nghĩ

-Rõ ràng ba tháng trước còn nói thích mình, sáng nay khi đi làm còn ôm ấp mình một chút, thế mà bây giờ lại làm ra cái trò này!! Đùa mình chắc?

Lửa giận bốc lên đến tận đỉnh đầu, cậu điên tiết mà chạy đi mở cửa, rồi sau đó phóng tới tách hai người kia ra

Nhưng mà thật không ngờ trái đất tròn lắm nha, kẻ ôm Trầm Dương không ai khác chính là thiếu gia Lâm Anh, kẻ đã từng bắt bẽ cậu ở buổi tiệc

Tiểu thiếu gia họ Lâm vừa nhìn thấy tình địch đáng ghét phá hỏng chuyện tốt của mình, lại còn ở trong nhà của Trầm Dương, liền nổi giận mắng

- Mày gan to lắm!! Biết tao là ai không mà dám phá chuyện tốt của bổn thiếu gia hả??

Tạ Hướng Khải liếc mắt nhìn Trầm Dương đang giữ im lặng kia, rồi lại nhìn đến tên kia dám mắng mình. Núi lửa phun trào, cậu cũng chẳng vừa mà mắng lại

- Dù cậu là ai thì có liên quan gì đến tôi? Tưởng mình là trung tâm của thế giới? Cái thứ não bổ không thể trị!!!

Bên này Lâm Anh gân cổ lên chửi!!

- Mày mau cút khỏi nhà anh ấy, Trầm Dương là của tao, tao có chết cũng phải cưới anh ấy, mày không có quyền dành!! Chỉ là một kẻ tầm thường mà dám mơ tưởng cao sang hả??

- Vậy thì ngươi chết đi được rồi đó!!Thế ngươi tưởng ngươi là cúc hoa còn mới sao?? Chỉ là một đóa hương dương bị người ta dập nát mà dám nói nhiều. Về nhà tự cởi quần ra xem nó đã rộng đến thế nào rồi? Hết người này chơi rồi đến kẻ kia làm mà dám bì với ông đây à?? Xin thưa nhé ông đây tuy tầm thường, nhưng cúc hoa vẫn là hàng đảm bảo chất lượng cao, chứ không phải như ai kia, hoa héo mà cứ tưởng là cúc tươi!! Đồ tiểu thiếu gia vô liêm sỉ!!

Lâm Anh hai con mắt đỏ ngầu, bị Hướng Khải nói trúng tim đen chủ có thể lắp bắp!!

- Mày..mày..... Dám nói như vậy với tao hả??

Cậu cũng không thèm nói nhiều với tên đần này nữa, trực tiếp đi đến chỗ Sở Trầm Dươnng đang khoanh tay đứng nhìn,  bỗng nhiên hai tay cậu vòng qua cổ anh, mặt kệ tên kia vẫn còn đứng đó, liền trực tiếp nhướng người lên nói

- Em quyết định rồi, anh chỉ là của em thôi, không ai được dành anh với em cả

Sau đó cậu lấy hết dũng khí trên người mình có ra, trực tiếp dùng môi mình hôn lấy môi Trầm Dương trước mặt Lâm Anh!!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương