Ngập Tràn Trong Tâm Trí Ta
-
Chương 2: Một thế giới hoàn toàn khác.
Tác giả: Louis.
Mở mắt ra, Hoàng Tiến cảm nhận được một cơn đau khủng khϊếp truyền từ sau đầu. Dựa vào các thụ cảm xúc giác, anh đoán "cơ thể mới" của anh bị chấn thương sọ não kèm rách da đầu, máu tụ, xuất huyết màng não, một chiếc xương sườn thì rạn nứt. Đúng là chỉ có người trong cuộc mới hiểu được người trong kẹt, anh lập tức xuất hồn để tiến hành một ca "phẫu thuật tâm linh".
Phẫu thuật tâm linh cùng với xuất hồn là hai trong những khả năng mà siêu sức mạnh đem lại cho anh, với phẫu thuật tâm linh, anh sẽ tác động lên não và giúp cho quá trình tự chữa lành vết thương của cơ thể nhanh hơn, chữa các bệnh thần kinh,...
Xuất hồn thì đơn giản là đưa tiềm thức của bản thân ra khỏi cơ thể, trong trạng thái này, anh có thể di chuyển, quan sát, tấn công, nhập hồn,...
Xuất hồn xong, anh quay đầu lại "nhìn cơ thể mới" của bản thân. Đó là một cậu bé tầm 10 tuổi, hai tay ôm chặt thái dương, vùng đầu là nơi tổn thương nặng nhất, máu chảy ra đọng thành một vũng nhỏ, lót dưới cơ thể này là vài cành lá vững chắc, dẻo dai.
Cơ thể này "tọa lạc" tại một mỏm đá dưới chân một vách đá cao sừng sững, vài cái cây mọc trên vách đá bị đổ gãy, hẳn chúng từng là đệm giảm xóc của cậu nhóc và đồng thới là nguyên nhân của những vết sứt xát trên cơ thể này, chứ nếu rơi tự do từ đỉnh vách đá thì việc cơ thể nguyên vẹn là một việc phi logic. Xung quanh nơi này là một cánh rừng cây thường xanh tươi tốt, động thực vật phong phú.
Đột nhiên, linh hồn Hoàng Tiến cảm thấy ngưa ngứa. Lạ thật, tuy rằng từ trước đến nay anh có thể cảm nhận cảm xúc của người khác nhưng cái cảm giác như có "con muỗi" đốt trên linh hồn thì quả là lần đầu tiên. Tiến vươn tay chộp lấy "con muỗi", ồ, hóa ra nó không phải là con muỗi, nó là kí ức của cơ thể này. Anh cầm nó trong lòng bàn tay rồi quyết định xem nó, nhờ đó anh mới biết được một tin tức động trời. ĐÂY KHÔNG PHẢI THẾ GIỚI CỦA ANH.
Cậu không cam lòng trong cảnh bần cùng màn trời chiếu đất này, cậu muốn một tương lai tươi sáng hơn. Năm nay cậu 12 tuổi, nghe được tin có tiên nhân tuyển chọn người có duyên với tiên đồ, cậu đào hết gia sản mà mình tích cóp được trong những năm làm khất cái để thử vận may.
Sau hai tháng bôn ba tìm kiếm, cậu cũng đến được phụ cận núi Thiên Thai, nơi tuyển chọn người tu tiên. Cậu ở thành trấn gần đó mua bộ quần áo bông, thay cho mớ giẻ rách trên người, tắm rửa sạch sẽ rồi thành tâm lên đình Thiên Thai truy cầu tiên đạo.
Tua nhanh quá trình trèo đèo lội suối, Hoàng Tiến thấy cảnh nhóc Tiến leo lên đỉnh núi. Khi ấy, có một nhóm người đứng túm năm tụm ba trước cái cổng bằng ngọc bích, chỉ có một số người có thể đi qua. Hỏi ra mới biết, chỉ có người có linh căn, tức có duyên với tiên đạo mới có thể đi qua. Tuy rằng có hơi lo sợ, nhóc Tiến vẫn dũng cảm tiến lên phía trước thử sức và trong tiếng hô đầy kinh ngạc của những người xung quanh, cậu đi vào được.
Đối lập với sự trơ trọi ở bên ngoài, phía sau cánh cổng là một khung cảnh chốn bồng lai, trăm hoa khoe sắc, nước non thơ mộng hữu tình, quả là chốn thần tiên cư ngụ.
Trên mảnh đất trống gần đó, lít nha lít nhít những đứa trẻ từ 3-4 tuổi tới trạc tuổi cậu nhóc, chúng xét thành thành hàng nhìn lên bệ đá trước mặt. Bệ đá đó khá thấp, khoảng 50cm, phục vụ cho thiếu nhi, trên bệ đá là một quả cầu trong suốt để kiểm tra thuộc tính của linh căn. Nhóc Tiến cũng gia nhập hàng ngũ, đợi khoảng hai tiếng sau, có một nhóm các vị tiên phong đạo cốt đến bảo các thiếu nhi tiến lên kiểm tra linh căn.
Lần lượt từng bé tiến lên, chỉ cần chạm vào khối cầu là ánh sáng lóe lên, có thể là một, hai màu, nhưng đa số là 4-5 màu. Quá trình kiểm tra diễn ra được một nửa thì từ đâu mà có một nhóm người gương mặt dữ tợn xông vào, chúng bắt đầu cuộc đồ sát quy mô lớn lên lũ trẻ, nhóc Tiến vô cùng sợ hãi, bản năng thúc giục cậu chạy đi, cậu có dự cảm những người chết trên vũ khí của bọn chúng sẽ không chỉ đơn giản chết là hết mà sẽ vô cùng đau đớn, mãi không thể siêu sinh.
Trong đám hỗn loạn giẫm đạp lên nhau mà trốn, nhóc Tiến cố không gây quá nhiều sự chú ý, luồn lách chạy ra cổng. Xui cho cậu, một tên trong bè lũ kia đã phát hiện và hắn đuổi theo. Bản năng sinh tồn được đẩy lên mức cao nhất, cậu chạy thục mạng như cách cách cậu giành được thức ăn trong tay đám ăn mày khác. Chạy như bị ma dí đít khoảng một tiếng, tên kia lại xuất hiện và cậu thì bị dồn vào mỏm đá nhô ra, bên dưới là vực sâu thăm thẳm. Cậu canh chuẩn vị trí những tán cây chìa ra rồi dứt khoát nhảy xuống, bỏ mặc tên kia há hốc mồm kèm theo loạt chửi rủa như bắn rap.
Đúng như Hoàng Tiến dự đoán, nhóc Tiến dưới sự tiếp xúc thân mật của những tán cây và một cái "cốp" trầm đục từ tảng đá đang nằm khiến em lìa đời ngay lập tức. 5 phút sau, linh hồn của Hoàng Tiến bị đá đít vào thế giới này và nhập vào xác nhóc Tiến. Chuyện là vậy đó.
Sau khi xem xong tất cả, Hoàng Tiến có hơi nhức đầu. Tạm gác việc đó sang một bên, việc anh cần làm bây giờ là nghỉ ngơi hợp lý để nhanh khỏe lại chứ không phải chạy trốn khỏi lũ điên trên kia. Mà ngẫm lại, anh phải tự công nhận khả năng "di chuyển tâm thức" bẻ cong không gian, xuyên qua thực tại này có hơi ảo ma Canada.
Nhập lại thân xác mới, băng bó gọn gàng cho bản thân, Hoàng Tiến thở dài một hơi rồi lết từng bước rời khỏi nơi đó. Đi được một đoạn, một tiếng cười the thé đập vào tai anh, anh ngẩng lên nhìn thì chẳng phải đó là tên điên đuổi anh trên vách núi hay sao. Anh cau mày, thấy thế, tên kia cười khùng khục rồi hất hàm nói:
"Sao, mày chạy giỏi lắm mà, sao không chạy nữa đi."
Có trời mới biết hắn ta ăn mệt thế nào từ thằng nhóc này, dáng người nó gầy gò, nhỏ con mà chạy nhanh khủng khϊếp, báo hại gã là Luyện Khí tầng năm cũng ăn không ít mệt. Rồi nó lại còn cả nhảy vực nữa, nếu không phải trong tay hắn có một món pháp khí phi hành thì nó đã thoát rồi.
Đắc ý xong, gã lấy một lá cờ đen trong túi bên hông ra, hừ, nhóc con, chạy trời sao khỏi nắng. Vẫy lá cờ mấy cái, lập tức bên trong tràn ra ba con quỷ đen đúa, xương xẩu, gã lệnh cho lũ quỷ bắt lấy Hoàng Tiến. Hoàng Tiến đúng kiểu: bố lại sợ chúng mà quá.
Phải biết rằng nhiều cơ sở giáo dục như đại học, THPT, THCS, vân vân để tiết kiệm chi phí mà chọn xây dựng trên các vùng đất có mồ mả các thứ, thế nên nhìn nhiều quá thành ra anh quen rồi. Câu slogan của anh là, đường tôi, tôi đi, đường anh, anh đi, không có can thiệp vào cuộc sống của nhau. Thế nhưng, sau một lần một sinh viên thuộc khóa anh quản lý suýt nguy hiểm tính mạng nhờ phúc của lũ giời đánh này, anh liền đi "giao lưu thân thiện" với chúng nó, thế mới khiến chúng nó tem tém lại được.
Trở lại chiến trường địa hình rừng cây, ba con quỷ lập tức lao lên, Hoàng Tiến lập tức dựng cho bản thân tấm khiên tinh thần rồi trực tiếp dùng khả năng tấn công tâm linh hạ gục gã điên kia trong một đòn. Con đau đầu đến dữ dội và bất chợt làm gã hét lên đầy đau đớn, gã hoa mắt, chóng mặt rồi ngã gục xuống bất tỉnh. Dù cho gã có suốt ngày đùa nghịch với lũ quỷ này nhưng bản thân linh hồn gã cũng chẳng cứng rắn hơn người bình thường là mấy, túm cái quần lại, đỡ thế nào được.
Tiếp đó, anh liên tục công kích lũ quỷ, đánh cho chúng chui vào trong lá cờ đen trốn. Tiến lại chỗ gã ta gục xuống, Hoàng Tiến đặt tay lên trán hắn đọc ký ức, thì ra bọn chúng là ma tu.
Hắn cùng đồng bọn xâm nhập đỉnh Thiên Thai để chém gϊếŧ các "mầm non của giới tu chân chính đạo". Chúng muốn Ma Khí của chúng tắm máu, nhuộm lệ khí, sát khí, thu hồn phách luyện Ma Khí đồng thời tiêu diệt mầm mống tu chân của bọn giả nhân giả nghĩa, tức tu sĩ chính đạo.
Thủ lĩnh của bọn chúng là một Ma Tu chân nhân Kim Đan sơ kỳ, gã dẫn đội ngũ Ma Tu gồm khoảng một trăm người, mỗi người đều được phát Ma Khí thu hồn phách, chia làm mười nhóm lẻn vào ẩn nấp trong đỉnh Thiên Thai rồi ùa ra thảm sát lũ trẻ con và cả Tu sĩ chính đạo.
Cònn gã đang nằm bất tỉnh nhân sự ở đây chỉ là phận tôm tép theo sau một Ma Tu tu vi Trúc cơ, thế nên gã mới có cơ hội thấy cậu một mình bỏ trốn. Về động cơ việc bọn chúng thu thập hồn phách của người có linh căn, theo gã được biết đó chính là linh hồn có linh căn sẽ đặc biệt hơn linh hồn của người không có, còn chỗ nào đặc biệt thì gã không biết, gã chỉ nghe theo lệnh thu thập hồn phách từ thủ lĩnh mà thôi.
Thoát khỏi trí nhớ của gã Ma Tu, Hoàng Tuấn bồi thêm một cú công kích tâm linh nữa làm gã đăng xuất ra khỏi vũ trụ. Những kẻ man rợ như gã không nên tồn tại làm gì cho chật đất. Hoàng Tiến gỡ túi trữ vật bên hông gã ta xuống, nhét cơ thể gã vào, dựa theo ký ức của gã ma tu mà lấy ra một tấm phù tên là Thanh Khiết để làm sạch cơ thể, khử mùi máu và một tấm phù khác tên ẩn thân để rời đi.
Tu chân giới này không thiếu phương pháp để lần theo dấu vết, anh không chắc mình có thể tìm nơi ẩn náp an toàn ra trong cánh rừng rộng lớn này trước khi lũ Ma Tu phát giác đồng bọn chúng bị gϊếŧ hại và đuổi theo không. Thôi thì cứ cẩn thận một chút, xóa hết dấu vết hiện trường gây án, khử mùi máu trên cơ thể, xóa hết trí nhớ về 1 giờ gần nhất của các sinh vật sống xung quanh trước khi dùng bùa ẩn nấp tìm chỗ an toàn để nghỉ ngơi.
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Louis: Dưới đây là một vài video hoạt hình về các nhà ngoại cảm trong Marvel giúp bạn hình dung rõ hơn năng lực ngoại cảm của Hoàng Tiến.
- https://www.youtube.com/watch?v=w7sHnx3aY8c : Xuất hồn + chiến đấu với con quỷ mắt vàng tên Shadow King:
- https://www.youtube.com/watch?v=HuMZM-dmLs8 : Công kích tâm linh(0:07-0:17; 0:25; 0:34; 0:35); khiên chắn tinh thần(mạnh đến nỗi hình thành thực thể và có thêm tác dụng phòng thủ trước các đòn sát thương vật lý, sát thương phép: 0:00-0:06; 0:19-0:24; 0:34); hai nhà ngoại cảm xuất hồn để giao chiến(0:47-hết)
- https://www.youtube.com/watch?v=D5dVBxqV3uU : hai nhà ngoại cảm công kích tâm linh thuần túy.
Hy vọng qua những đoạn video ngắn này, các bạn sẽ phần nào hình dung cách Hoàng Tiến chiến đấu. Ẹnjoy!!!31/05/2022
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook