Hắc Liên một khi xuất thủ quả nhiên bất phàm.   

Chặt đứt một cánh tay của Thần Hồn Phong Tiên nhất định sẽ khiến nàng ta chịu thương tổn nặng nề.  

Giờ phút này, dường như ánh sáng bạc của bầy ong mật trong Phong Noãn đã mờ đi rất nhiều...  

“Ngươi…đến cùng là nguời phương nào?” Lúc này, Phong Tiên thành thật hơn rất nhiều, hoảng sợ hỏi Dương Bách Xuyên.  

Quả nhiên nàng ta bị dọa cho sợ hãi, đài sen màu đen trong biển ý thức của Dương Bách Xuyên bảo vệ Nguyên Thần thật sự có khí tức của Hồng Hoang, đủ để chứng minh thằng nhóc này không phải là vật trong ao.  

Phàm là vật trong Hồng Hoang đều là một sự tồn tại không thể tưởng tượng nổi, làm sao có thể cam tâm đi bảo vệ một người bình thường?  

Nghĩ đến một đòn đáng sợ vừa rồi, nếu nàng ta không nhanh chóng rút khỏi biển ý thức của Dương Bách Xuyên, hậu quả sẽ khó mà tưởng tượng.   

Lúc này, Phong Tiên thậm chí còn không dám nói chuyện trong não hải của Dương Bách Xuyên, một giọng nói trực tiếp truyền đến từ Phong Noãn, dù sao nói chuyện trong não hải của Dương Bách Xuyên, thì Thần Hồn phải tiến vào trong não hải của Dương Bách Xuyên.  

Nhưng vừa rồi, một kích của của Hắc Liên đã làm cho dũng khí của Phong Tiên bị dập tắt rồi.  

Lúc này, nàng ta nói chuyện còn có chút run rẩy, nàng ta cũng hoàn toàn tin rằng sự tồn tại của thứ kia trong biển ý thức của Dương Bách Xuyên chắc chắn có thể hủy diệt nàng ta.  

......  

Về phần Dương mỗ lúc này, khi nghe Phong Tiên nói, trong lòng hắn cảm thấy cực kỳ sảng khoái.  

Hắn biết con ong mật này đang sợ hãi.  

Cửu Sí Phong Hậu thì sao chứ?  

Còn không phải chỉ là một con ong mật bị gãy cánh?  

Phong Tiên cao cao tại thượng lại như thế nào?  

Cũng không phải vẫn bị hắn chấn nhiếp đấy thôi…   

Dương mỗ da mặt dày ôm hết công lao vào mình.  

Trong lòng cảm thấy sảng khoái vô cùng.  

Sau đó hắn nhìn chằm chằm Phong tiên bên trong Phong Noãn nói: “Ngươi chỉ cần biết ta là người có thể giết ngươi là được, bây giờ thì ngoan ngoãn nói cho ta biết tình hình ở đây là như thế nào... Nếu không ta cũng sẽ không ngại đem chiên con ong mật gãy cánh nhà ngươi, hiểu chứ?  

“Ta nói…”  

Phong Tiên lập tức sợ.  

Không thể không sợ được, bản thể bị tổn hao nhiều, Thần Hồn vừa mới bị dọa sợ chết khiếp, nàng ta không hề nghi ngờ chút nào, thằng nhóc trước mặt này thật sự có thể hủy diệt Thần Hồn của nàng ta.  

Khí tức Hồng Hoang mạnh mẽ không gì sánh kịp vừa rồi, trong cảm thụ của Phong Tiên, đừng nói là một cái Thần Hồn đã bị hao tổn như nàng ta, cho dù là Thần Hồn trong thời kỳ toàn thịnh e là cũng không ngăn cản nổi.  

Lúc này hợp tác thì tốt hơn, thật vất vả mới tỉnh lại, nàng ta vẫn hy vọng có thể hồi phục, cũng không dám lại làm bậy.  

Thực sự mà nói, nàng ta thực sự là một con Phượng Hoàng rơi xuống trần.  

Người ở… À không... Phải là Phong ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu.  

Có thể sống thì ai lại muốn chết?  

“Nói đi, ta nghe, nói rõ ràng từng chuyện một, cho ta biết chuyện quái gì đang xảy ra ở đây, nếu có một chút lừa dối, đừng trách ta tàn nhẫn mang ngươi đi chiên giòn.” Dương mỗ hung ác đe dọa.  

“Vâng, không dám…”  

Phong Tiên thành thật, sau đó bắt đầu nói cho Dương Bách Xuyên biết tình hình ở đây...  

Sau khoảng nửa canh giờ, Phong Tiên cuối cùng cũng nói xong.  

Mà Dương Bách Xuyên cũng biết chuyện gì đã xảy ra.  

Hóa ra ở thời thượng cổ, trong cuộc chiến Tiên Ma, yêu tộc cũng cũng bị dính líu vào, bởi chính Yêu Tiên của yêu tộc cùng Tiên nhân đã hợp sức đánh bại ma tộc, nhưng vẫn có vô số thương vong...  

Cửu Sí Phong Hậu bị trọng thương vào thời điểm đó, sau khi chín cánh bị gãy, nàng ta đã mất đi núi dựa và pháp lực, còn chịu tổn thất lớn.  

Mà trong trận chiến đó, nàng ta và Lam Tâm Tiên Vương được phân cùng một đội, mặc dù một người là Tiên của nhân tộc, người còn lại là Tiên của Yêu tộc, bọn họ tuy không hợp nhau, nhưng dù sao cũng cùng nhau trải qua sinh tử...  

Có thể coi đó là tình cảm trong lúc sinh tử, dù thường xuyên cãi nhau nhưng lại thật sự coi nhau như bạn bè.  

Chín cánh của Phong Tiên bị gãy thực chất là do ngăn cản ám sát cho Lam Tâm Tiên Vương, sau chiến tranh, Lam Tâm Tiên Vương đã đưa nàng ta đến thế giới này để kiến tạo lại pháp lực giúp nàng ta phục hồi lại chín cánh.  

Mà chín cánh của Phong Tiên cũng có Niết Bàn thần thông của riêng mình, nếu tăng thêm đại trận do Lam Tâm Tiên Vương bày ra, liền có thể khôi phục chín cánh.  

Cho nên, tình huống hiện tại của Phong Tiên là nhờ Lam Tâm Tiên Vương đã dùng bảo vật quý hiếm tinh luyện ra trứng Niết Bàn để khôi phục trạng thái chín cánh cho nàng ta, nếu muốn khôi phục, nàng ta nhất định phải Niết Bàn trong quả trứng bên trong ngọn núi này.  

Vô số năm qua Phong Tiên đều ở trong trạng thái ngủ say, cho đến một ngày nào đó nàng ta mới có thể tỉnh lại, đó là thời cơ để phá trứng mà ra và khôi phục chín cánh.  

Đây đều là những bàn giao của Lam Tâm Tiên Vương, đợi khi Phong Tiên tỉnh dậy, Lam Tâm Tiên Vương sẽ đưa nàng ta đến đại trận ở Lam Tâm Cư phá trứng trùng sinh.  

Sự xuất hiện của Dương Bách Xuyên đối với Phong Tiên chính là cơ duyên đã điểm, vì vậy nàng ta đã thức tỉnh.  

Chỉ là không ngờ rằng Lam Tâm Tiên Vương đã rời đi rồi.  

Dương Bách Xuyên ngẫm nghĩ một lúc rồi hỏi: “Hầu tử hay là nói Miêu Hầu Lục Nhĩ trong trứng pha lê thì sao? Còn tộc Sơn Hùng ở đây, mật ong từ tổ ong của các ngươi, còn có rượu mật hoa trong hang ổ của Hầu tử, chẳng lẽ đều dùng để khôi phục thương thế của ngươi? Trâu thần Ngũ Sắc còn đang tồn tại ở đây cơ mà?”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương