Hắn đưa mắt nhìn quả trứng vàng to lớn trong tay, không nhịn được muốn xem thử bên trong nó trông như thế nào?  

Nó trông giống hệt một quả trứng, nhưng bên trong lại không có hơi thở của sự sống, lại có hình dạng như một quả dưa lưới, toàn thân màu vàng mịn màng, rất giống một thứ gì đó được hình thành tự nhiên.  

Nếu đây là tinh chất mật mà trâu thần Ngũ Sắc nói, vậy nó được tạo ra như thế nào?  

Dương Bách Xuyên rất tò mò về đều này.  

Có câu tò mò hại chết mèo, và đây chính là tình huống của Dương Bách Xuyên bây giờ.  

Do tò mò, hắn giơ tay thúc đẩy chân nguyên hóa thành đao, chém xuống quả trứng vàng.  

Rắc rắc rắc...  

Sau một tiếng vang nhỏ, quả trứng vàng trong tay vỡ thành hai nữa, vốn tưởng nó sẽ rất cứng cáp, không ngờ lại dễ dàng vỡ ra như vậy.  

Dương Bách Xuyên sửng sốt.  

"Bùm..." một tiếng, một nguồn năng lượng khổng lồ tỏa ra, tạo thành một cơn lốc xoáy.  

Đây là sau khi năng lượng lớn đến một mức độ nhất định, tự nhiên sẽ tạo thành gió.  

Nó biểu thị nguồn năng lượng to lớn đang chứa đựng trong quả trứng vàng.  

Dương Bách Xuyên hít một ngụm khí lạnh, hắn chưa bao giờ nhìn thấy bảo vật nào chứa đựng năng lượng to lớn đến mức có thể hình thành một cơn lốc tự nhiên.  

Đủ để chứng minh thứ này hoàn toàn xứng đáng là bảo bối của trời đất.  

Năng lượng chất chứa vượt qua khỏi bất kỳ bảo vật nào mà hắn từng gặp qua, đến cả linh thạch cực phẩm cũng không chứa đựng nguồn năng lượng khổng lồ như vậy.  

Mấu chốt là sau khi mở quả trứng vàng trong tay ra, bên trong không chỉ tràn đầy năng lượng mà còn lóe lên ánh sáng vàng, hương thơm sảng khoái khiến người ta say mê.  

Dương Bách Xuyên thấy bên trong hoàn toàn là sáp ong, cũng chính là tinh chất mật.  

Màu vàng cam vô cùng đẹp và hấp dẫn, khiến người ta muốn ăn.  

Thứ này là bảo vật tự nhiên, có rất nhiều công dụng.  

Ngay khi Dương Bách Xuyên đang quan sát nó, một hơi thở đột nhiên truyền đến.  

"Cẩn thận, hơi thở kia lại xuất hiện rồi..."  

Trong đầu cũng vang lên cảnh báo của Hắc Liên.  

Dương Bách Xuyên tiện tay ném quả trứng vàng đã cắt vào không gian của bình Càn Khôn.  

Sau đó mới nhìn xung quanh, lúc này hắn cũng cảm nhận được một hơi thở mạnh mẽ bao trùm lấy mình.  

Dường như không thua kém hơi thở của trâu thần Ngũ Sắc là bao nhiêu, hiển nhiên là một người tu chân siêu việt.  

"Tìm thấy rồi, trong số những quả trứng vàng này..." Hắc Liên nói.  

Dương Bách Xuyên cảm thấy có chút kỳ quái, rõ ràng hơi thở này tập trung vào hắn nhưng lại không động thủ với hắn.  

Lúc này hắn lại nghe Hắc Liên nói hơi thở tồn tại trong số những quả trứng vàng...  

Lúc này Dương Bách Xuyên dường như không cảm nhận được chút ác ý nào từ hơi thở này, hắn hít sâu một hơi bắt đầu thu thập những quả trứng vàng này, hắn muốn xem thử rốt cuộc là gì?  

Hắn nghĩ hơi thở này có lẽ là thứ mà trâu thần Ngũ Sắc hoặc Lam Tâm Tiên Vương cần, là một trong những điều kiện để vào Lam Tâm Cư.  

Sau đó Dương Bách Xuyên thu tất cả trứng vàng vào không gian của bình Càn Khôn, không nhiều không ít, vừa tròn chín trăm.  

Nhưng sau khi xong, một quả trứng màu trắng ngà gần như trong suốt xuất hiện.  

Đây mới là Phong Noãn thật sự.  

Nó có kích thước bằng hai nắm tay, màu trắng đục, hình hạt gạo.  

Trông có vẻ giống Phong Noãn hơn.  

Tỏa ra một ánh sáng duy nhất.  

Bên trong quả thật có gì đó tồn tại.  

Hơi thở mạnh mẽ cũng tỏa ra từ đây.  

Hắn đã thu hết những quả trứng vàng hay cũng chính là tinh chất mật vào trong nhưng nó không có phản ứng gì hoặc là ngăn cản hắn.  

Hắn cẩn thận tiến lên xem thử, Dương bách Xuyên nhìn thấy quả trứng này màu bạc... Bên trong còn có một con ong bạc!  

Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một con ong màu bạc như vậy.  

Hắn không ngờ bên trong quả trứng này lại có ong...  

Dương Bách Xuyên có chút ngạc nhiên, nhưng cũng cảm thấy bình thường.  

Lúc đến núi khỉ thì có một Lục Nhĩ Mi Hầu bên trong quả trứng pha lê, ở đây lại có một con ong bạc bên trong một quả trứng, cũng coi như là bình thường.  

Sau đó Dương Bch Xuyên nhận thấy con ong bên trong hình như có gì đó không ổn.  

Hình như cánh có vấn đề.  

Hắn nhìn kỹ hơn, quả nhiên cánh của ong bạc đã bị gãy...  

Đôi cánh phía sau chỉ còn lại một nửa, trông giống như bị ai đó chặt đứt.  

"Tiểu tử kia, ta chờ ngươi lâu rồi, đến đây đi, bổn tiên muốn giết ngươi thì đã giết lâu rồi, kế tiếp ngươi nên mang ta đi gặp yêu phụ Lam Tâm kia..."  

Đúng lúc này, giọng nói của một người phụ nữ truyền thẳng vào tai Dương Bách Xuyên.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương