Ngạo Kiều Nữ Thần Nghịch Tập Đi
-
Chương 32: Nửa đường nhảy ra Trình Giảo Kim
Tiêu Sái nói xong trực tiếp treo điện thoại, ngẩng đầu nhìn Tào lão sư kia, trầm giọng nói, “Nếu như bà còn muốn tìm một phần công tác, như vậy bà hiện tại liền đi trình đơn từ chức.”
Tào lão sư chạy nhanh nói lời cảm tạ, “Tốt, tốt, tôi hiện tại liền đi viết đơn từ chức.”
Tiêu Sái vừa muốn gật đầu, một người từ bên ngoài đi đến, “Đã xảy ra chuyện gì?”
Tiêu Sái trong lòng mắng một tiếng ‘mẹ nó’, nhìn về phía người tới, cười nhạo, “Nha, Lưu tổng, hôm nay là ngọn gió nào thổi ngài tới đây thế này?”
Đường Tịch lặng lẽ ngẩng đầu, người này cô hình như có gặp qua một lần, là vị hôn phu của Tiêu Cấm Ninh......... Chuẩn xác tới nói hẳn là vị hôn phu người đã đính hôn với Tiêu Nhu từ trong bụng mẹ Lưu Thừa Vũ....... Anh ta như thế nào lại tới đây?
Chẳng lẽ cũng là giáo đổng của cái trường này sao?
Không nghĩ tới một cái trường cao trung nho nhỏ ở thành phố A, cư nhiên lại nhiều giáo đổng như vậy, cô bỗng nhiên cảm thấy trường cao trung của Đế Quốc thật tốt, là trường học phụ thuộc vào tập đoàn Đế Quốc.........
Bất quá cao trung của tập đoàn Đế Quốc không giống những trường khác, không phải là học sinh nào cũng có thể tới học, ngay cả loại gia đình giống như Tiêu gia đại phòng, đều không nhất định có thể bước chân vào cao trung của tập đoàn Đế Quốc, nơi đó ngạch cửa cao đáng sợ.....
Đường Tịch suy nghĩ, chính mình muốn hay không dứt khoát chạy đến trường cao trung của Đế Quốc để đi học đi..... Tiêu Nhu nhìn đến bóng dáng anh hai của mình lập tức đánh mất cái ý niệm này, cô vẫn là nên sống yên ổn thôi, không nên xuất hiện những ý nghĩ kì lạ.
Lưu Thừa Vũ không có chú ý tới Đường Tịch đang đứng phía sau Tiêu Sái, nhìn thoáng qua tào lão sư đã sắp khóc tới nơi, mày nhíu lại, nhìn Tiêu Sái, cười lạnh một tiếng, “Giáo viên của trường học chúng tôi có chọc tới Tiêu tổng tài?”
Tiêu Sái nhướng mày nhìn Lưu Thừa Vũ, “Đúng vậy, anh không phải là cứu binh do vị hôn thê chuyển đến đi?”
Lưu Thừa Vũ nhíu mày, “Cùng Cấm Ninh có quan hệ?”
Tiêu Sái nhướng mày, “Chỗ nào, chính là tôi xem cái này lão sư không vừa mắt, tôi muốn bà ấy chủ động từ chức, như thế nào Lưu tổng anh có ý kiến?”
“Tôi muốn một cái lý do.” Lưu Thừa Vũ đến gần một bước, trầm giọng nói, “Tiêu tổng không phải là lãnh đạo của trường học chúng tôi cũng không phải là đổng sự của trường học chúng tôi, tùy tiện nhúng tay vào chuyện trong trường của chúng tôi chỉ sợ không được tốt.”
Đường Tịch trừng lớn đôi mắt, những giáo viên khác vẻ mặt cũng là ngốc bức, không phải đổng sự trường học? Bọn họ nhớ rõ hiệu trưởng nói qua, bọn họ trường học đại cổ đông họ Tiêu, ở thành phố A nhân vật họ Tiêu vang dội, còn không phải là người của Tiêu gia nhị phòng sao? Ý tứ là làm lọa nửa ngày, này Tiêu Sái căn bản không phải giáo đổng trường học sao?
Tiêu Sái quay đầu lại nhìn Đường Tịch liếc mắt một cái, hướng cô thè lưỡi, đem điện thoại ném cho cô, ý bảo cô gọi điện thoại cho Tiêu Cảnh, Đường Tịch tiếp thu đến, bỗng nhiên nhớ tới ngày hôm qua thời điểm Tiêu Cảnh cùng Tiêu Sái tranh luận, Tiêu Cảnh nói chính mình mới là cổ đông của trường học này, bị cô nhất thời cấp nhớ nhầm.
Lưu Thừa Vũ lúc này mới lóa mắt thấy được Đường Tịch, anh ta bỗng nhiên đi lên trước muốn nhìn rõ ràng Đường Tịch, Tiêu Sái một chút đem Đường Tịch ngăn ở phía sau, không cho Lưu Thừa Vũ tiến lên thấy rõ ràng, “Lời này của Lưu đổng là có ý tứ gì đây, còn không phải do em trai tôi có việc nên không tới được sao? Tôi chính là anh trai của cậu ấy tôi có quyền lợi thay thế nó hành sự.”
“Hừ, nếu Tiêu Cảnh biết anh trai của cậu ấy cầm quyền lợi của anh ấy, ở trong trường học mặt làm xằng làm bậy mà nói, không biết có phải hay không sẽ đồng ý lời nói này của anh.” Thời điểm Lưu Thừa Vũ nói những lời này trong giọng nói tất cả đều là khinh thường, người của Tiêu gia nhị phòng, con cả thì ăn không ngồi rồi, cơ hồ nhìn không tới người nào ảnh, con thứ hai thì nghe nói làm một cái cái gì công ty game, lại không nghe nói qua tên công ty là gì, cũng chỉ có con thứ ba còn tiền đồ một chút, ít nhất có thể ở bên người Kiều Lương đảm nhận một chức tuỳ tùng, còn ở trong trường học mặt đầu tư làm một cái giáo đổng.
Lưu Thừa Vũ mặt ngoài là muốn cùng Tiêu gia nhị phòng giao hảo, nhưng là tâm địa bên trong lại là phi thường chướng mắt Tiêu Dao cùng Tiêu Sái.
Đường Tịch không biết Lưu Thừa Vũ hiện tại suy nghĩ cái gì, nếu biết đến anh ta có mấy cái suy nghĩ đó, khẳng định là muốn hét vào mặt anh ta, cư nhiên dám xem thường anh hai của cô!
Ở trước mắt cô là không có cách nào hiểu hết được Tiêu Sái, nhưng là từ ngày đó Tiêu Sái một chút liền có thể nhìn ra cô là đang nói tiếng Pháp, đã nói lên Tiêu Sái ở trên phương diện ngôn ngữ nhất định cũng tạo nghệ, hơn nữa người đàn ông này còn biết ngôn ngữ của các quốc gia khác nữa, trong tiềm thức của cô liền cảm thấy tuyệt đối không phải là người đơn giản.
Ba anh em nhà Tiêu, cự tuyệt phi vật trong ao.
“Hôm nay, nếu anh không nói ra một cái lý d, anh không có cách nào khai trừ bất luận một người nào ở nơi này......”
“Anh ba....” Thanh âm ủy khuất của Đường Tịch bỗng nhiên vang lên chen ngang đánh gãy lời mà Lưu Thừa Vũ định nói, cô bĩu môi, một bàn tay cầm di động, ngồi xổm xuống ở phía sau lưng Tiêu Sái, mang theo một chút âm cuối lại hô một tiếng, “Anh ba...... Là em.....”
Lưu Thừa Vũ nghe thanh âm thanh này nhất thời cả người nổi lên một trận thoải mái, hầu kết trên dưới lăn lộn một chút, anh ta đi về phía trước một bươc rồi lại một bước, muốn nhìn rõ ràng diện mạo Đường Tịch.
Đáng tiếc Đường Tịch là đưa lưng về phía anh ta, anh ta chỉ có thể nhìn thấy Đường Tịch cái cổ tráng như tuyết cùng với cánh tay thon dài trắng nõn, còn có mái tóc đẹp đen bóng trên đầu, Tiêu Sái ánh mắt của anh ta cứ xích quả quả như vậy, lập tức tiến lên ngăn đón, “Nhìn cái gì mà nhìn! Lưu Thừa Vũ anh không phải muốn Tiêu Cảnh tới sao? Anh cứ đứng im đó chờ đi!”
Tiêu Cảnh vẫn đang ở cùng Kiều Lương ở trong văn phòng thương lượng về chuyện Kiều Lương phải đi Thái Bình Dương sắp tới, điện thoại liền vang, nhìn thấy điện thoại là của anh hai mình, tiếp lên liền nghe được thanh âm ủy khuất kia của Đường Tịch, anh đột nhiên đứng lên, không màng đến ánh mắt kinh ngạc của Kiều Lương, hống nói, “Làm sao vậy? Có phải hay không anh hai bắt nạt em rồi?”
Đường Tịch nguyên bản chỉ tính toán diễn diễn kịch, chính là ai biết vừa nghe đến thanh âm quan tâm của Tiêu Cảnh ở đầu bên kia, cũng lập tức khống chế không được, cmar giác khi được người khác quan tâm thật sự rất rất tốt, cô hít hít cái mũi, lắc đầu, “Không phải, là em ở trường học bị khi dễ, anh hai tới giúp em lấy lại công đạo, chính là bị một cái kêu.........” Đường Tịch ngẩng đầu nhìn hướng anh hai của mình........
Tiêu Sái lập tức hiểu ý, nói cho cô biết tên của Lưu Thừa Vũ.
Đường Tịch ừ một tiếng, tiếp tục nói, “Bị một cái kêu Lưu Thừa Vũ ngăn trở, còn nói nếu như anh ba mà biết anh hai lấy danh nghĩa của anh tùy tiện sa thải giáo viên trong trường học, khẳng định sẽ cảm thấy đặc biệt mất mặt.”
“Thảo!” Tiêu Cảnh trong mắt tề tựu lửa giận, “Em ở trường học bị khi dễ? Vẫn là bị lão sư khi dễ phải không?”
Tiêu Sái một phen lấy qua điện thoại từ tay Đường Tịch, trầm giọng nói, “Lão sư này nguyên nhân cũng là bởi vì Tiêu Cấm Ninh mới đối với Tiểu Nhu của chúng ta Tiểu Nhu ác ngữ tương hướng, thậm chí đối Tiểu Nhu nhân thân công kích, em chạy nhanh lại đây một chuyến, hiện tại Lưu Thừa Vũ ngăn đón không chuẩn chúng ta động thủ, mẹ nó, lão tử đây là lần đầu tiên gặp phải chuyện mất mặt như vậy đấy!”
Lưu Thừa Vũ hừ lạnh một tiếng, cúi đầu nhìn thoáng qua ngồi Đường Tịch vẫn đang ngồi xổm trên mặt đất, cười nhạo một tiếng, nhìn Tiêu Sái, “Cấm Ninh lại không ở nơi này, Tiêu nhị công tử hà tất đem nước bẩn sườn núi nói trên người cô ấy? Nguyên bản một cái lão sư tôi không tính toán miệt mài theo đuổi, nhưng chính là anh vũ nhục vị hôn thê của tôi, chuyện này đã vậy tôi cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho các người, Tiêu Cảnh tuy rằng là giáo đổng của cái trường học này, nhưng là hắn cổ phần lại không có nhiều bằng tôi, ở cái trường học này,tôi tuyệt đối có quyền nói chuyện!”
Đường Tịch nghe xong lập tức điều ra 008 hỏi, Tiêu Cảnh tại trường học này có bao nhiêu cổ phần, Lưu Thừa Vũ lại có bao nhiêu cổ phần?
【 hệ thống: Tiêu Cảnh sở hữu cổ phần là 30%, Lưu Thừa Vũ sở hữu cổ phần là 35%. 】
Tào lão sư chạy nhanh nói lời cảm tạ, “Tốt, tốt, tôi hiện tại liền đi viết đơn từ chức.”
Tiêu Sái vừa muốn gật đầu, một người từ bên ngoài đi đến, “Đã xảy ra chuyện gì?”
Tiêu Sái trong lòng mắng một tiếng ‘mẹ nó’, nhìn về phía người tới, cười nhạo, “Nha, Lưu tổng, hôm nay là ngọn gió nào thổi ngài tới đây thế này?”
Đường Tịch lặng lẽ ngẩng đầu, người này cô hình như có gặp qua một lần, là vị hôn phu của Tiêu Cấm Ninh......... Chuẩn xác tới nói hẳn là vị hôn phu người đã đính hôn với Tiêu Nhu từ trong bụng mẹ Lưu Thừa Vũ....... Anh ta như thế nào lại tới đây?
Chẳng lẽ cũng là giáo đổng của cái trường này sao?
Không nghĩ tới một cái trường cao trung nho nhỏ ở thành phố A, cư nhiên lại nhiều giáo đổng như vậy, cô bỗng nhiên cảm thấy trường cao trung của Đế Quốc thật tốt, là trường học phụ thuộc vào tập đoàn Đế Quốc.........
Bất quá cao trung của tập đoàn Đế Quốc không giống những trường khác, không phải là học sinh nào cũng có thể tới học, ngay cả loại gia đình giống như Tiêu gia đại phòng, đều không nhất định có thể bước chân vào cao trung của tập đoàn Đế Quốc, nơi đó ngạch cửa cao đáng sợ.....
Đường Tịch suy nghĩ, chính mình muốn hay không dứt khoát chạy đến trường cao trung của Đế Quốc để đi học đi..... Tiêu Nhu nhìn đến bóng dáng anh hai của mình lập tức đánh mất cái ý niệm này, cô vẫn là nên sống yên ổn thôi, không nên xuất hiện những ý nghĩ kì lạ.
Lưu Thừa Vũ không có chú ý tới Đường Tịch đang đứng phía sau Tiêu Sái, nhìn thoáng qua tào lão sư đã sắp khóc tới nơi, mày nhíu lại, nhìn Tiêu Sái, cười lạnh một tiếng, “Giáo viên của trường học chúng tôi có chọc tới Tiêu tổng tài?”
Tiêu Sái nhướng mày nhìn Lưu Thừa Vũ, “Đúng vậy, anh không phải là cứu binh do vị hôn thê chuyển đến đi?”
Lưu Thừa Vũ nhíu mày, “Cùng Cấm Ninh có quan hệ?”
Tiêu Sái nhướng mày, “Chỗ nào, chính là tôi xem cái này lão sư không vừa mắt, tôi muốn bà ấy chủ động từ chức, như thế nào Lưu tổng anh có ý kiến?”
“Tôi muốn một cái lý do.” Lưu Thừa Vũ đến gần một bước, trầm giọng nói, “Tiêu tổng không phải là lãnh đạo của trường học chúng tôi cũng không phải là đổng sự của trường học chúng tôi, tùy tiện nhúng tay vào chuyện trong trường của chúng tôi chỉ sợ không được tốt.”
Đường Tịch trừng lớn đôi mắt, những giáo viên khác vẻ mặt cũng là ngốc bức, không phải đổng sự trường học? Bọn họ nhớ rõ hiệu trưởng nói qua, bọn họ trường học đại cổ đông họ Tiêu, ở thành phố A nhân vật họ Tiêu vang dội, còn không phải là người của Tiêu gia nhị phòng sao? Ý tứ là làm lọa nửa ngày, này Tiêu Sái căn bản không phải giáo đổng trường học sao?
Tiêu Sái quay đầu lại nhìn Đường Tịch liếc mắt một cái, hướng cô thè lưỡi, đem điện thoại ném cho cô, ý bảo cô gọi điện thoại cho Tiêu Cảnh, Đường Tịch tiếp thu đến, bỗng nhiên nhớ tới ngày hôm qua thời điểm Tiêu Cảnh cùng Tiêu Sái tranh luận, Tiêu Cảnh nói chính mình mới là cổ đông của trường học này, bị cô nhất thời cấp nhớ nhầm.
Lưu Thừa Vũ lúc này mới lóa mắt thấy được Đường Tịch, anh ta bỗng nhiên đi lên trước muốn nhìn rõ ràng Đường Tịch, Tiêu Sái một chút đem Đường Tịch ngăn ở phía sau, không cho Lưu Thừa Vũ tiến lên thấy rõ ràng, “Lời này của Lưu đổng là có ý tứ gì đây, còn không phải do em trai tôi có việc nên không tới được sao? Tôi chính là anh trai của cậu ấy tôi có quyền lợi thay thế nó hành sự.”
“Hừ, nếu Tiêu Cảnh biết anh trai của cậu ấy cầm quyền lợi của anh ấy, ở trong trường học mặt làm xằng làm bậy mà nói, không biết có phải hay không sẽ đồng ý lời nói này của anh.” Thời điểm Lưu Thừa Vũ nói những lời này trong giọng nói tất cả đều là khinh thường, người của Tiêu gia nhị phòng, con cả thì ăn không ngồi rồi, cơ hồ nhìn không tới người nào ảnh, con thứ hai thì nghe nói làm một cái cái gì công ty game, lại không nghe nói qua tên công ty là gì, cũng chỉ có con thứ ba còn tiền đồ một chút, ít nhất có thể ở bên người Kiều Lương đảm nhận một chức tuỳ tùng, còn ở trong trường học mặt đầu tư làm một cái giáo đổng.
Lưu Thừa Vũ mặt ngoài là muốn cùng Tiêu gia nhị phòng giao hảo, nhưng là tâm địa bên trong lại là phi thường chướng mắt Tiêu Dao cùng Tiêu Sái.
Đường Tịch không biết Lưu Thừa Vũ hiện tại suy nghĩ cái gì, nếu biết đến anh ta có mấy cái suy nghĩ đó, khẳng định là muốn hét vào mặt anh ta, cư nhiên dám xem thường anh hai của cô!
Ở trước mắt cô là không có cách nào hiểu hết được Tiêu Sái, nhưng là từ ngày đó Tiêu Sái một chút liền có thể nhìn ra cô là đang nói tiếng Pháp, đã nói lên Tiêu Sái ở trên phương diện ngôn ngữ nhất định cũng tạo nghệ, hơn nữa người đàn ông này còn biết ngôn ngữ của các quốc gia khác nữa, trong tiềm thức của cô liền cảm thấy tuyệt đối không phải là người đơn giản.
Ba anh em nhà Tiêu, cự tuyệt phi vật trong ao.
“Hôm nay, nếu anh không nói ra một cái lý d, anh không có cách nào khai trừ bất luận một người nào ở nơi này......”
“Anh ba....” Thanh âm ủy khuất của Đường Tịch bỗng nhiên vang lên chen ngang đánh gãy lời mà Lưu Thừa Vũ định nói, cô bĩu môi, một bàn tay cầm di động, ngồi xổm xuống ở phía sau lưng Tiêu Sái, mang theo một chút âm cuối lại hô một tiếng, “Anh ba...... Là em.....”
Lưu Thừa Vũ nghe thanh âm thanh này nhất thời cả người nổi lên một trận thoải mái, hầu kết trên dưới lăn lộn một chút, anh ta đi về phía trước một bươc rồi lại một bước, muốn nhìn rõ ràng diện mạo Đường Tịch.
Đáng tiếc Đường Tịch là đưa lưng về phía anh ta, anh ta chỉ có thể nhìn thấy Đường Tịch cái cổ tráng như tuyết cùng với cánh tay thon dài trắng nõn, còn có mái tóc đẹp đen bóng trên đầu, Tiêu Sái ánh mắt của anh ta cứ xích quả quả như vậy, lập tức tiến lên ngăn đón, “Nhìn cái gì mà nhìn! Lưu Thừa Vũ anh không phải muốn Tiêu Cảnh tới sao? Anh cứ đứng im đó chờ đi!”
Tiêu Cảnh vẫn đang ở cùng Kiều Lương ở trong văn phòng thương lượng về chuyện Kiều Lương phải đi Thái Bình Dương sắp tới, điện thoại liền vang, nhìn thấy điện thoại là của anh hai mình, tiếp lên liền nghe được thanh âm ủy khuất kia của Đường Tịch, anh đột nhiên đứng lên, không màng đến ánh mắt kinh ngạc của Kiều Lương, hống nói, “Làm sao vậy? Có phải hay không anh hai bắt nạt em rồi?”
Đường Tịch nguyên bản chỉ tính toán diễn diễn kịch, chính là ai biết vừa nghe đến thanh âm quan tâm của Tiêu Cảnh ở đầu bên kia, cũng lập tức khống chế không được, cmar giác khi được người khác quan tâm thật sự rất rất tốt, cô hít hít cái mũi, lắc đầu, “Không phải, là em ở trường học bị khi dễ, anh hai tới giúp em lấy lại công đạo, chính là bị một cái kêu.........” Đường Tịch ngẩng đầu nhìn hướng anh hai của mình........
Tiêu Sái lập tức hiểu ý, nói cho cô biết tên của Lưu Thừa Vũ.
Đường Tịch ừ một tiếng, tiếp tục nói, “Bị một cái kêu Lưu Thừa Vũ ngăn trở, còn nói nếu như anh ba mà biết anh hai lấy danh nghĩa của anh tùy tiện sa thải giáo viên trong trường học, khẳng định sẽ cảm thấy đặc biệt mất mặt.”
“Thảo!” Tiêu Cảnh trong mắt tề tựu lửa giận, “Em ở trường học bị khi dễ? Vẫn là bị lão sư khi dễ phải không?”
Tiêu Sái một phen lấy qua điện thoại từ tay Đường Tịch, trầm giọng nói, “Lão sư này nguyên nhân cũng là bởi vì Tiêu Cấm Ninh mới đối với Tiểu Nhu của chúng ta Tiểu Nhu ác ngữ tương hướng, thậm chí đối Tiểu Nhu nhân thân công kích, em chạy nhanh lại đây một chuyến, hiện tại Lưu Thừa Vũ ngăn đón không chuẩn chúng ta động thủ, mẹ nó, lão tử đây là lần đầu tiên gặp phải chuyện mất mặt như vậy đấy!”
Lưu Thừa Vũ hừ lạnh một tiếng, cúi đầu nhìn thoáng qua ngồi Đường Tịch vẫn đang ngồi xổm trên mặt đất, cười nhạo một tiếng, nhìn Tiêu Sái, “Cấm Ninh lại không ở nơi này, Tiêu nhị công tử hà tất đem nước bẩn sườn núi nói trên người cô ấy? Nguyên bản một cái lão sư tôi không tính toán miệt mài theo đuổi, nhưng chính là anh vũ nhục vị hôn thê của tôi, chuyện này đã vậy tôi cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho các người, Tiêu Cảnh tuy rằng là giáo đổng của cái trường học này, nhưng là hắn cổ phần lại không có nhiều bằng tôi, ở cái trường học này,tôi tuyệt đối có quyền nói chuyện!”
Đường Tịch nghe xong lập tức điều ra 008 hỏi, Tiêu Cảnh tại trường học này có bao nhiêu cổ phần, Lưu Thừa Vũ lại có bao nhiêu cổ phần?
【 hệ thống: Tiêu Cảnh sở hữu cổ phần là 30%, Lưu Thừa Vũ sở hữu cổ phần là 35%. 】
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook