Ngạo Kiếm Vô Song
Chương 4: Long Môn Trấn

Ngồi trong bàn ăn một chàng trai khôi ngô tuấn tú đang được tất cả mọi người chăm chú dõi theo, từ người hầu nô bộc cho đến bậc gia chủ không ai rời mắt khỏi cậu. Vâng không phải là ai khác chính là Thiên Bảo soái ca. Đêm nay Thượng Quan lão gia mở tiệc chiêu đãi ân nhân của mình. Trong nhà tấp nập kẻ nói người cười. Trên bàn tiệc gồm Mẹ, vợ cả, hai người thiếp và 3 người con gái và Thiên Bảo của chúng ta. Thiên Bảo quan sát khắp 1 lượt thì thấy người thiếp thứ khá la trẻ, da trắng, nụ cười khá lẳng lơ, nhìn là thấy chút dâm tình trong mắt. Đại tiểu thư là Ngọc Nhi, nhị tiểu thư là Ngọc Bích khá xinh nhưng tính tình khá chua ngoa, ả nhìn Thiên Bảo với ánh mắt của sự khinh khi, nói chuyện thì khá xấc xược, nói chung ả chỉ xem Thiên Bảo như một thằng nhà quê đang cố bám víu lấy sự giàu có của nhà ả. Còn lại là con gái út xinh đẹp cực kì, khoảng chừng 14 tuổi, tính tình hơi nhút nhát ít nói nhưng mà từ nàng tỏa ra 1 khí chất thoát trục tuyệt trần làm Thiên Bảo vừa thấy đã suy mê….

Trong buổi tiệc rượu Thiên Bảo và mọi người trò chuyện khá vui vẻ, hắn kể về những cuộc phiêu lưu của mình nhưng tất nhiên là chém thêm tí gió cho nó hấp dẫn, ai cũng nhìn chàng bắt anh mắt trầm trồ kính phục, duy chỉ có nhị tiêu thư đanh đá là méo thèm để ý đến hắn.

Tiệc Tàn Thượng Quan lão gia nói chuyện riêng với Thiên Bảo

– Xin cảm ơn tráng sĩ 1 lần nữa, lão phu không có gì, chỉ có chút quà mong mong thiếu hiệp nhận lấy – rồi mở 1 chiếc hộp trong đó chứa toàn vàng ròng cũng phải đến 1 ngàn lượng vàng.

Thiên Bảo khẩn khoản từ chối

– Tấm lòng của ngài tôi xin nhận nhưng vàng này tuyệt đối không nhận, đã ra sức giúp đời há lại mong cầu báo đáp.

Sau một hồi kì kèo Thiên Bảo vẫn không nhận đành chuyển qua chiêu mộ hiền tài

– Thiếu hiệp tài năng xuất chúng lão phu luôn quý trọng hiện thiếu hiệp, nếu thiếu hiệp chưa có ý định rời đi mong thiếu hiệp hãy tạm ở lại, tham gia vào đội bảo vệ thương buôn của trấn Long Môn.

Cảm kích tấm chân tình của Thượng Quan lão gia, lại còn muốn *** em Ngọc Nhi Tươi đẹp như hoa, ngọt như mật, Thiên Bảo liền đồng ý.

Sáng hôm sau Thiên Bảo đến tham gia vào đội bảo vệ được sự tín nhiệm của theo Thượng Quan lão gia nên Thiên Bảo được đảm nhận chức đội phó.

Kinh Hồng sơ… cấp độ tầm thường vậy là được làm đội phó đúng là chó dựa hơi chủ.

Long Môn Trấn có địa thế là trung tâm giao thương của miền bắc và nam, lại sát sông, là điểm thu và chuyển hàng hóa đường thủy nên Quy mô và độ phồn vinh ở đây rất lớn, cũng vì thế mà hay bị cướp tặc tấn công cướp bóc… Long Môn hộ vệ đội là 1 tổ chức được lập ra giữa quan phủ và thương nhân, được sự tài trợ của các thương nhân trong Long Môn Trấn nhằm huấn luyện và bảo vệ các đoàn buôn của trấn và hộ trợ bảo vệ trị an của trấn.

Chức vụ cũng chia theo nhiều bậc:

Tổng phụ trách gồm Hội trưởng, hội phó thấp hơn là Phân đội (Phân đội lại có Phân đội trưởng và phân đội phó) trong mỗi phân đội lại có 5 đội và mỗi đội có 1 đội trưởng và 1 đội phó. Các thành viên của đội hộ về đều được qua tuyển chọn kĩ càng sau khi được chọn thì được qua lớp tập huấn khắc nghiệt mới được nhận vào, vì vậy trong Long Môn hộ vệ hầu như toàn người có đẳng cấp… việc Thiên Bảo được nhận thẳng vào chức Đội phó là như 1 cái gai trong mắt mọi người ở đây.



Thiên Bảo nhận đồng phục và lệnh bài của mình rồi tập hợp theo tiếng trống trước hội.

Đứng trên bục cao, hội trưởng Mặc Như Lìn dỏng dạc phát biểu:

– Còn 1 tháng nữa là đại hội võ thuật Long Môn trấn sẽ khai mạc, mỗi đội nãy cử ra 1 người để tham gia, sẽ có nhiều môn phái và cao thủ tham gia, nhưng ta tin Long Môn vệ trấn của chúng ta ai ai cũng đều là tinh anh, vì vậy hãy ra sức luyện tập để mang lại vinh dự cho Hội. Ngoài phần thưởng của giải đấu, ai thắng giải đấu này sẽ được trọng thưởng và chức vụ tăng 1 cấp.

Tất cả mọi người đều phấn khởi hô to: “Quyết thắng… Quyết thắng…” chỉ riêng Thiên Bảo là đứng ngáp từ đầu đến cuối buổi.

Thiên Bảo được xếp vào đội 6, đội thành tích thấp nhất, nhìn là biết không phải ngẫu nhiên mà là bị người ta cố tình xếp vào.

– Xin chào đội phó, ta là đội trưởng Trác Nhất Hàn, kia là em gái ta Trác Nhất Tiên, còn tên béo này là Đỗ Mạc Nhược, cùng nhau cố gắng nha đội phó Thiên Bảo.



Chiều hôm đó đội 6 ra ngoài trấn tuần tra đi về phía Thủy Ngư thôn thì thấy trên đường có nhìu người chết tất cả đều toàn thân tím tai chết vì trúng độc cả 4 người liền chạy như bay về phía thôn, kinh hoàng xác chết nằm la liệt, thảm xác ư nhưng sao lại là 1 thôn chài nhỏ không có chút đồ quý giá nào như thế này. Rồi bỗng có tiếng hét to ở cuối thôn 1 cô gái trả mặc đồ trắng đang bị bao vây bởi 1 nhóm hắc y nhân….

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương