Ngàn Vì Sao Trong Đôi Mắt Em
-
C17: 17. Nhà
Trong suốt bữa ăn, Charlotte không ngừng dành cho người yêu mình ánh nhìn tràn đầy "yêu thương" mà cái tên cún con kia cứ trơ trơ cái mặt phát ghét.
- Em ăn đi nè, ăn nhiều để còn có sức.
Engfa bới thêm cho nàng một chén cơm đầy sụ, thêm hai miếng thịt gà rồi dịu dàng cười.
Làm như tốt lành lắm vậy đó, Charlotte không thèm nhìn mà lạnh nhạt trả lời:
- Có sức để làm gì, em có phải làm việc gì tốn sức đâu.
Ây da, bé con thù dai quá đi. Engfa nhoẻn miệng khoái trá, vươn tay xoa đầu nàng một cái. Liền bị thỏ con kéo tay xuống cắn cho phát.
- Úi úi đau, răng em bén dữ.
Engfa đau muốn điếng người, cô vùng vẫy nhưng cũng không dám giật mạnh sợ sẽ làm đau em bé, mặt cũng sắp xanh ngắt rồi.
Charlotte nhả cánh tay người yêu ra, lè lưỡi trêu cô rồi tiếp tục ăn cơm.
Từ nay về sau bớt chọc ghẹo đi nha.
- Đúng là răng thỏ, vừa chắc vừa bén, cắn muốn chạy nọc luôn.
Hình như cún cafe sữa vẫn chưa biết hối lỗi, còn vừa xoa xoa tay mà mở miệng châm chọc bé người yêu mới chịu.
Phập!
- Muốn thử nữa không?
Nàng trừng mắt, dùng lực găm chiếc nĩa xuống miếng thịt cảnh cáo.
- A không, đủ rồi hì hì.
16
Engfa lắc đầu nguầy nguậy, cô dùng hai tay che chắn thân mình vì sợ bị tấn công bất ngờ.
Người yêu hung dữ thế này? Chả hiểu sao cô lại cưng vô điều kiện nữa? Khó lý giải thật đó.
Giờ ăn xong rồi thì rửa chén nè. Mà ai rửa? Khỏi nói cũng biết.
- Rửa lẹ rồi gọt trái cây cho em nha cục cưng?
Charlotte đứng sau lưng cô tỏ ra uy nghiêm, còn giơ chân chọt chọt mông bạn cún.
- Ừ biết rồi.
Cô đang bận cọ rửa vết dầu mỡ cứng đầu nên có hơi bực mình, thuận miệng đáp có hơi cọc cằn.
- Nói chuyện với ai thế hả?
Lập tức hai mày Charlotte nhíu lại, nàng cao giọng đe dọa.
- Dạ chị biết rồi.
Cún con ngoan ngoãn dạ thưa, quay lại nhe răng cười lấy lòng nàng. Suýt thì bị sút ra khỏi nhà.
.
Dọn dẹp ở bếp xong, Engfa đem trái cây ra gọt thành từng miếng dễ ăn rồi sắp lên dĩa. Sau đó cô mang lên phòng khách, nơi có một em thỏ trắng đang nằm trên sofa vắt vẻo chân, chăm chú xem phim kia.
- Em ngồi dậy ăn đi.
Cô đặt dĩa trái cây lên bàn rồi khều em bé dậy.
- Fa đút cơ.
Cục bông liền nhõng nhẽo chu môi, lắc đầu không chịu nhấc cái mông lên.
- Ngồi dậy, nằm ăn sẽ mắc nghẹn.
Engfa nheo mắt rồi ôm nàng ngồi gọn lên đùi mình, lấy một miếng ổi chấm muối đút cho bé. Đút xong còn chu môi hôn cái má hơi phồng lên của bé yêu, tiện tay ngắt nhẹ cái mỏ đang chu ra, loài thỏ khi ăn thật đáng yêu.
- Mà PFa đi về đó có gì mới không dạ? Kẻ thù sẽ không làm hại mọi người chứ?
Vừa nhai nhai Charlotte vừa hỏi, nàng cũng quan tâm chuyện ở quê hương của người yêu lắm chứ, sớm muộn gì nàng cũng là con dâu nơi đó mà.
- Tạm ổn, chị vừa cho vương quốc một phần năng lượng để tạm ngăn chặn bọn chúng, trong thời gian này quân đội đang gấp rút tập luyện.
Engfa gật gù trả lời, cằm đặt trên vai nàng còn mắt thì theo dõi bộ phim hoạt hình.
- Chị không phải tập luyện sao?
Nghe bảo cô là đội trưởng đội kỵ sĩ mà, khi không lại được rong rủi tự do khiến nàng có chút thắc mắc.
- Chị được giao nhiệm vụ khác rồi.
- Nhiệm vụ gì vậy chị? Có nguy hiểm không?
Charlotte quay ngoắc lại, tay ôm lấy gương mặt cô hỏi, trong ánh mắt không giấu nỗi sự lo lắng.
- Không nguy hiểm, nhiệm vụ của chị là giữ an toàn cho công chúa của tộc Thỏ Nhân, vậy thôi. - Cô lắc đầu.
- Hửm? Công chúa là ai? Cô ấy đang ở đâu?
Càng lúc càng làm Charlotte rối nùi trong một mớ thông tin rồi nha, mà tự dưng nàng thấy ghen ghen, người yêu của nàng phải bảo vệ công chúa nữa chứ.
- Chị vẫn đang tìm và xác nhận.
Engfa xoa đầu người yêu rồi hôn chụt vào trán nàng.
- Khi nào chị sẽ đi tìm?
Giọng điệu có hơi gắt gỏng, xem ra ghen thật rồi.
- Chị nghĩ là chị đã tìm được.
Sau đó Engfa lại ôm lấy nàng giam chặt trong lòng, dụi mũi vào vai người yêu cô hít một hơi, lúc này khóe môi cong lên cười bí ẩn và lẫn sự thỏa mãn trong đấy nữa.
Có lẽ cô sẽ chờ thêm một thời gian nữa mới tiết lộ cho Charlotte biết. Nếu gấp gáp e rằng nàng sẽ không thể chấp nhận được.
.
Trăng đã lên cao, bầu trời đêm tĩnh mịch điểm một vài đóm sao lấp ló. Thời khắc con người xua tan mệt mỏi, thả mình vào giấc ngủ êm đềm cũng chính là lúc những thứ ẩn nấp sau bóng tối trỗi dậy.
Đêm nay Engfa đã cảm nhận rõ rệt hơn những thứ đáng ra không nên xuất hiện ở ngôi nhà của nhân loại. Chúng xấu xí, máu lạnh và luôn sẵn sàng giơ móng vuốt ra để cướp đi sinh khí của bất kì ai sơ suất.
Engfa đứng trên sân thượng của một tòa nhà 40 tầng, phía dưới chân cô là xác của một con quỷ hung hăng. Còn một người nữa, Heidi đang trong một cuộc rượt đuổi phía dưới mặt đất.
- Trở về nơi sinh ra mày đi.
Cô búng tay, con quỷ tan biến không một dấu vết.
Vụt
Lúc này Heidi cũng vừa xong chuyện, cô ấy đứng đối diện Engfa và trên tay cầm một chiếc túi màu đen căng phồng.
- Linh lực của Charlotte, cho cô ấy ngậm vào miệng mỗi tối sẽ mau chóng hồi phục.
Rồi Heidi đặt vào tay Engfa một lọ chưa những viên tròn màu vàng, nó trông như thuốc nhưng lại có thể chiếu sáng.
Xong chuyện, cô ấy cũng nhanh chóng rời đi.
Engfa bước tới mép tòa nhà nhìn xuống, chắc là đêm nay Heidi sẽ hóa kiếp cho bọn ác linh. Xui cho bọn chúng vì cả hai đã phát hiện quá sớm.
.
Trở về nhà, việc trước tiên Engfa làm là tắm sơ một lượt để dội rửa hết ám khí trên người mình. Sau đó cô mới lên giường nằm cùng Charlotte, cũng không quên cho nàng một viên linh lực.
Cô chạm vào lưng nàng, miệng lẩm bẩm niệm chú. Rất nhanh đã nhìn thấy một ấn ký, đó chính xác là ký hiệu đặc biệt mà chỉ có dòng dõi hoàng tộc mới được sở hữu.
- Chị tìm không sai rồi, công chúa của chị.
Đôi môi Engfa mỉm cười trìu mến, cô ôm lấy nàng rồi hôn lên đỉnh đầu thơm ngát.
Không cần biết là định mệnh hay sắp đặt, cô may mắn vì gặp được nàng ngay từ đầu.
.
Ngày hôm sau không có công việc, Engfa và Charlotte quyết định cho Phalo với Gyo ra ngoài sân chơi. Mới sáng sớm không khí còn dễ chịu, người qua lại cũng ít nữa..
Charlotte cảm thấy sáng nay trong người tràn trề sức lực, cho nên chưa gì đã tăng động chạy nhảy với hai đứa con.
Còn Engfa đang ngồi ở ghế, cô cầm máy ảnh cá nhân chụp lại từng khoảnh khắc xinh đẹp về gia đình nhỏ của mình. Đáng yêu lắm nha, nhìn Charlotte vỗ tay gọi hai con vật nhỏ đuổi theo mình làm cô bỗng mơ mộng về tương lai. Bức tranh sau này sẽ có Engfa, Charlotte, Phalo, Gyo và sự xuất hiện của các thiên thần nhỏ nữa.
- Giỡn dữ vậy?
Engfa phì cười chụp lại một bức hình, Gyo mới có chút ét mà bị hai mẹ con bắt chạy hoài, tội nhỏ.
- PFa~ làm cái gì ăn đi, bé đói.
Giỡn cho đã xong Charlotte lại ôm hai đứa con tới chỗ cô nhõng nhẽo, chạy quá chi giờ tiêu hết thức ăn luôn rồi.
- Ăn bánh bao ha?
Engfa đứng dậy cưng chiều xoa đầu nàng rồi bế hộ Phalo, con thỏ này ăn cỏ với rau quả không mà mập dữ.
Nàng "dạ" một tiếng rồi ôm Gyo lại ghế sofa ngồi sẵn, Phalo cũng nhanh nhảu chạy đến chỗ mẹ. Còn "ba" bận xuống bếp làm đồ ăn rồi.
Gia đình nhỏ hạnh phúc quây quần bên nhau trong căn phòng khách, trên TV đang chiếu bộ phim tình cảm lãng mạn. Âm điệu du dương trong cảnh phim khiến Engfa dễ chịu, cô nằm xuống sofa, gối đầu lên đùi nàng hưởng thụ.
Charlotte mỉm cười nhìn xuống, ngắm vẻ đẹp vừa sắc bén vừa đáng yêu của người thương. Chắc là cô ấy cũng mệt mỏi lắm rồi, nàng nhẹ nhàng luồng tay vào mái tóc đen óng, gãi nhè nhẹ giúp Engfa thư giãn.
- Chị ngủ một lát đi.
Bàn tay mềm mại vẫn chăm chỉ xoa bạn cún con nhà mình, nàng không xem phim nữa mà bật sang một kênh phát nhạc.
- Em đừng đi đâu hết nha, ở đây với chị.
Engfa cong môi thỏa mãn, mắt nhắm lại rồi xoay vô dụi mặt vào vùng bụng dưới của nàng, cuối cùng an ổn ngủ.
Nhìn cô ấy dễ thương như một đứa bé vậy, Charlotte yêu không đếm xuể mà. Nàng cúi xong hôn má cô một cái, thật nhẹ nhàng để không đánh thức người yêu. Cùng lúc ấy bé Gyo cũng chạy đến định làm gì đó.
- Gyo không được liếm tai mami, chỗ đó là của mẹ.
Vừa nhìn thấy con cún nhỏ thè lưỡi ra gần tai cô, Charlotte liền ngăn lại. Liếm chỗ khác đi, đôi tai đó là chỗ độc quyền của mẹ rồi.
Ngồi dỗ người yêu được một lát, Charlotte cũng cảm thấy buồn ngủ. Nàng lấy chiếc gối bên cạnh đặt lên thành ghế để tựa, không lâu sau liền gục xuống ngủ ngon lành.
Trong căn phòng khách bây giờ chỉ còn lại âm nhạc trầm lắng, tiếng thở đều của hai người đang yêu nhau cùng ngủ trên một chiếc sofa. Bên dưới sàn là một thỏ và một cún cũng cuộn mình bên nhau. Khung cảnh yên bình đến nao lòng.
Vậy chứ một lát Charlotte thức giấc lại nhìn thấy mình đã nằm gọn trong lòng Engfa, được cô ấy ôm ấm áp vô cùng. Và rồi nàng quyết định ngủ tiếp.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook