Ngài Tổng Giám Đốc, Buổi Tối Gặp!
-
Chương 13: Cô muốn lấy lòng tôi sao?
Editor: Sinlly Linh
Beta: Thơ Thơ
Trước nay Kỷ Ngôn Tâm đều không thể phủ nhận Tưởng Đình Kiệt là một người đàn ông tràn ngập sức quyến rũ mê hoặc. Đặc biệt là tư thế anh chỉnh tề quần áo, giấu không được khí chất quân vương sinh ra đã có sẵn. Giống như nhìn đến người của anh đều sẽ kìm lòng không được phải ngước nhìn thêm lần nữa. Có lẽ đây là nguyên nhân Tưởng Đình Kiệt làm phụ nữ ở thành phố A chạy theo như vịt.
Lúc này, ngay cả Kỷ Ngôn Tâm cũng không thể may mắn thoát khỏi.
Không khí trong văn phòng yên lặng tỏa ra cảm giác ái muội kỳ lạ.
Xung quanh yên tĩnh, khi tới gần Tưởng Đình Kiệt tiếng tim đập hỗn loạn của Kỷ Ngôn Tâm càng thêm rõ ràng.
“Cô dùng loại ánh mắt si mê này nhìn tôi, là muốn câu - dẫn tôi sao?”
Giọng nói lười biếng của anh dừng ở bên tai cô.
Đồng thời, Tưởng Đình Kiệt ngước mắt mà không hề báo trước, đáy mắt sâu thẳm nhìn chăm chú vây khốn ánh mắt Kỷ Ngôn Tâm, giống như lốc xoáy thâm nhập, không thể tự thoát ra được.
Ngay lúc này, Kỷ Ngôn Tâm bổng hít sâu một hơi, tim đập dần dần mất khống chế.
Cô giống như bị Tưởng Đình Kiệt mê hoặc hồn phách.
Cho đến khi Kỷ Ngôn Tâm chú ý tới khóe môi Tưởng Đình Kiệt hơi hơi nâng lên độ cong, giống như là đang cười dáng vẻ thất thần của cô.
Giây tiếp theo, bỗng nhiên cô bừng tỉnh.
Đáng chết!
Vậy mà cô mới vừa bị sắc đẹp Tưởng Đình Kiệt mê hoặc.
Với tình trạng này, cô và anh nói chuyện như thế nào?
Khi tỉnh táo lại, Kỷ Ngôn Tâm sâu kín híp mí mắt, nhìn thấy khoảng cách của bản thân và Tưởng Đình Kiệt gần như thân mật. Vì vậy, cô đơn giản lười biếng dựa vào bàn làm việc, tóc dài buông xõa rơi xuống dọc theo bả vai. Cô trang điểm xinh đẹp tinh xảo, cộng thêm mỉm cười, liếc mắt một cái, toàn thân tràn ngập cám dỗ khiến anh không cách nào kháng cự.
“Ngài Tưởng, tôi đúng là muốn câu - dẫn anh!”
Giọng nói Kỷ Ngôn Tâm khi nói chuyện lộ ra cảm giác nũng nịu.
Bỗng chốc, Tưởng Đình Kiệt lười biếng nhướng mày. Nhưng dù bận, anh vẫn ung dung dựa vào ghế, tầm mắt sắc bén xem kỹ và đánh giá Kỷ Ngôn Tâm đang bày ra tư thế quyến rũ.
“Ồh? Vậy hôm nay cô trang điểm là muốn lấy lòng tôi sao?”
“Anh vừa lòng không?”
Trong mắt Kỷ Ngôn Tâm có bao nhiêu ý cười ma mị, thì cố tình trong lòng cũng có bấy nhiêu suy tính.
Lúc này, bỗng nhiên Tưởng Đình Kiệt nhíu mày, làm như thật lắc đầu nói: “Không hài lòng, căn bản cô không biết tôi thích cái gì!”
“Ngài Tưởng, anh không hài lòng tôi chỗ nào? Tôi đều có thể sửa!”
Ngay lúc này, Kỷ Ngôn Tâm tuyệt đối khinh bỉ dáng điệu sủng nịnh của bản thân. Nhưng mà vì chuyên đề phát sóng trực tiếp, nhất định cô phải lấy lòng người đàn ông này!
Hiển nhiên, Tưởng Đình Kiệt rất vừa lòng cô ngoan ngoãn, gật đầu nói: “Đúng là cô có thể sửa……”
“Anh muốn tôi sửa cái gì?”
Ngay khi vừa dứt lời.
Giờ phút này, Tưởng Đình Kiệt không hề báo trước duỗi tay đánh úp về phía bộ ngực Kỷ Ngôn Tâm. Lòng bàn tay to cầm nơi đầy đặn mềm mại của cô. Sau giây phút dừng lại ngắn ngủi, bỗng nhiên ngón tay thon dài của anh móc lấy cúc áo trên áo cô, động tác gần như thô lỗ trực tiếp xé mở trên áo cô. Chỉ một thoáng anh đã cởi bỏ nội y màu hồng nhạt của Kỷ Ngôn Tâm, khiến cho bộ ngực trắng nõn đang được bao bọc bại lộ trong tầm mắt. Ánh mắt anh tựa như một hồi điên cuồng xâm lược, nhìn lướt qua da thịt cô, làm cô run rẩy. Đồng thời, anh muốn thưởng thức phản ứng của cô.
“Tôi thích cô câu - dẫn như vậy!”
“Anh!”
Kỷ Ngôn Tâm biết Tưởng Đình Kiệt sẽ làm cái gì với mình. Nhưng mà cô không nghĩ tới anh dám làm ở trong văn phòng!
Cùng lúc đó, bàn tay to của Tưởng Đình Kiệt vuốt ve bộ ngực mềm mại của cô, híp mắt cười như không cười nói: “Ngay cả chuẩn bị tâm lý làm cái này mà cô cũng không có, còn dám nói đến câu - dẫn tôi sao?”
“Anh nghĩ tôi muốn dùng thân thể để câu - dẫn anh hay sao?"
Hết chương 13.
Beta: Thơ Thơ
Trước nay Kỷ Ngôn Tâm đều không thể phủ nhận Tưởng Đình Kiệt là một người đàn ông tràn ngập sức quyến rũ mê hoặc. Đặc biệt là tư thế anh chỉnh tề quần áo, giấu không được khí chất quân vương sinh ra đã có sẵn. Giống như nhìn đến người của anh đều sẽ kìm lòng không được phải ngước nhìn thêm lần nữa. Có lẽ đây là nguyên nhân Tưởng Đình Kiệt làm phụ nữ ở thành phố A chạy theo như vịt.
Lúc này, ngay cả Kỷ Ngôn Tâm cũng không thể may mắn thoát khỏi.
Không khí trong văn phòng yên lặng tỏa ra cảm giác ái muội kỳ lạ.
Xung quanh yên tĩnh, khi tới gần Tưởng Đình Kiệt tiếng tim đập hỗn loạn của Kỷ Ngôn Tâm càng thêm rõ ràng.
“Cô dùng loại ánh mắt si mê này nhìn tôi, là muốn câu - dẫn tôi sao?”
Giọng nói lười biếng của anh dừng ở bên tai cô.
Đồng thời, Tưởng Đình Kiệt ngước mắt mà không hề báo trước, đáy mắt sâu thẳm nhìn chăm chú vây khốn ánh mắt Kỷ Ngôn Tâm, giống như lốc xoáy thâm nhập, không thể tự thoát ra được.
Ngay lúc này, Kỷ Ngôn Tâm bổng hít sâu một hơi, tim đập dần dần mất khống chế.
Cô giống như bị Tưởng Đình Kiệt mê hoặc hồn phách.
Cho đến khi Kỷ Ngôn Tâm chú ý tới khóe môi Tưởng Đình Kiệt hơi hơi nâng lên độ cong, giống như là đang cười dáng vẻ thất thần của cô.
Giây tiếp theo, bỗng nhiên cô bừng tỉnh.
Đáng chết!
Vậy mà cô mới vừa bị sắc đẹp Tưởng Đình Kiệt mê hoặc.
Với tình trạng này, cô và anh nói chuyện như thế nào?
Khi tỉnh táo lại, Kỷ Ngôn Tâm sâu kín híp mí mắt, nhìn thấy khoảng cách của bản thân và Tưởng Đình Kiệt gần như thân mật. Vì vậy, cô đơn giản lười biếng dựa vào bàn làm việc, tóc dài buông xõa rơi xuống dọc theo bả vai. Cô trang điểm xinh đẹp tinh xảo, cộng thêm mỉm cười, liếc mắt một cái, toàn thân tràn ngập cám dỗ khiến anh không cách nào kháng cự.
“Ngài Tưởng, tôi đúng là muốn câu - dẫn anh!”
Giọng nói Kỷ Ngôn Tâm khi nói chuyện lộ ra cảm giác nũng nịu.
Bỗng chốc, Tưởng Đình Kiệt lười biếng nhướng mày. Nhưng dù bận, anh vẫn ung dung dựa vào ghế, tầm mắt sắc bén xem kỹ và đánh giá Kỷ Ngôn Tâm đang bày ra tư thế quyến rũ.
“Ồh? Vậy hôm nay cô trang điểm là muốn lấy lòng tôi sao?”
“Anh vừa lòng không?”
Trong mắt Kỷ Ngôn Tâm có bao nhiêu ý cười ma mị, thì cố tình trong lòng cũng có bấy nhiêu suy tính.
Lúc này, bỗng nhiên Tưởng Đình Kiệt nhíu mày, làm như thật lắc đầu nói: “Không hài lòng, căn bản cô không biết tôi thích cái gì!”
“Ngài Tưởng, anh không hài lòng tôi chỗ nào? Tôi đều có thể sửa!”
Ngay lúc này, Kỷ Ngôn Tâm tuyệt đối khinh bỉ dáng điệu sủng nịnh của bản thân. Nhưng mà vì chuyên đề phát sóng trực tiếp, nhất định cô phải lấy lòng người đàn ông này!
Hiển nhiên, Tưởng Đình Kiệt rất vừa lòng cô ngoan ngoãn, gật đầu nói: “Đúng là cô có thể sửa……”
“Anh muốn tôi sửa cái gì?”
Ngay khi vừa dứt lời.
Giờ phút này, Tưởng Đình Kiệt không hề báo trước duỗi tay đánh úp về phía bộ ngực Kỷ Ngôn Tâm. Lòng bàn tay to cầm nơi đầy đặn mềm mại của cô. Sau giây phút dừng lại ngắn ngủi, bỗng nhiên ngón tay thon dài của anh móc lấy cúc áo trên áo cô, động tác gần như thô lỗ trực tiếp xé mở trên áo cô. Chỉ một thoáng anh đã cởi bỏ nội y màu hồng nhạt của Kỷ Ngôn Tâm, khiến cho bộ ngực trắng nõn đang được bao bọc bại lộ trong tầm mắt. Ánh mắt anh tựa như một hồi điên cuồng xâm lược, nhìn lướt qua da thịt cô, làm cô run rẩy. Đồng thời, anh muốn thưởng thức phản ứng của cô.
“Tôi thích cô câu - dẫn như vậy!”
“Anh!”
Kỷ Ngôn Tâm biết Tưởng Đình Kiệt sẽ làm cái gì với mình. Nhưng mà cô không nghĩ tới anh dám làm ở trong văn phòng!
Cùng lúc đó, bàn tay to của Tưởng Đình Kiệt vuốt ve bộ ngực mềm mại của cô, híp mắt cười như không cười nói: “Ngay cả chuẩn bị tâm lý làm cái này mà cô cũng không có, còn dám nói đến câu - dẫn tôi sao?”
“Anh nghĩ tôi muốn dùng thân thể để câu - dẫn anh hay sao?"
Hết chương 13.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook