Ngài Cừu Đen
-
Chương 25: Trên chiếc giường
Cơ thể tôi nhẹ bẫng trên không trung rồi đáp nhẹ xuống giường. Mở mắt ra đã thấy Paric nằm kế bên, nhờ men rượu mà khuôn mặt hắn trong mắt tôi trở nên ma mị hơn. Tôi tự hỏi sự tàn ác khi xưa của hắn là thế nào trong khi trước mặt tôi là một con Cừu chiều chuộng thương yêu tôi hết mực, không còn quá đáng như hồi đầu tôi về ở cùng hắn.
"Paric..."
"Hửm?"
"Không có gì."
"Em có chuyện gì sao?"
"Không, em chỉ muốn gọi tên ngài." tôi muốn hỏi hắn một chuyện nhưng cái miệng tôi lại nói dối. Tôi sợ rằng nếu hỏi ra hắn sẽ khó xử... nên thôi.
Ngài Cừu mỉm cười với tôi, ôm tôi sát lại và chạm môi lên vầng trán trắng hồng nóng hổi, để đầu tôi chui vào hõm cổ hắn. Tôi mỉm cười đổi chủ đề.
"Ngày mai chúng ta sẽ đi đâu đây?"
"Đến một nơi mà em sẽ không thích."
"Có một nơi như vậy à?" cũng có thể lắm chứ.
"Ừ."
"Nói em nghe thử xem nào." đôi mắt lờ đờ của tôi híp lại vì nụ cười rộng hơn.
"Nhà của bác ta."
"Ồ, tại sao ngài lại nghĩ em không thích nhà của ông ấy?"
"Vì ta nghe nói con gái rất hay ghen."
Hẳn là hắn đang nói về tôi và cô em họ - Envia kia. Tại sao lại ghen chứ?
"Về phần của cô gái kia thì em không biết nhưng về phía em, chẳng có gì phải ghen cả. Ngài và cô ấy đã có gì với nhau đâu."
"Vậy phải có gì rồi em mới ghen hả?"
"Có thể..." ngưng một chút, tôi nói tiếp:"...hoặc không."
"Tại sao không?"
"Em không có thời gian nhàn rỗi để chơi cái trò trẻ con ấy."
"Em đã lớn được bao nhiêu đâu chứ?" tôi đồng ý với hắn, tôi chẳng lớn được bao nhiêu cả. Nhưng....
"Đủ lớn để nhận thức được cái gì đáng và không đáng."
Tiếng phì cười trầm ấm vang ra từ đỉnh đầu tôi, cảm giác được làn da mặt của đàn ông trên đầu tôi chuyển đổi, có thể hắn đang cười rất tươi. Tôi có thể cảm nhận được mình đã khiến hắn vui vẻ như thế nào với câu trả lời của bản thân. Nhưng có gì buồn cười chứ? Hay hắn đang nghĩ tôi là cụ non? Một đứa trẻ sống chưa được bao nhiêu năm có thể bỏ qua một trò ghen tuông ấu trĩ mà biết bao kẻ mới lớn đều mắc phải hay thốt lên một lời mà có thể tôi sẽ chẳng làm được.
Tôi đã không nói cho Paric biết, một lí do khác mà tôi nghĩ rằng mình sẽ không ghen...là vì tôi không nghĩ mình và hắn sẽ có thể bên nhau cả đời, ở bên nhau được bao nhiêu thời gian đâu mà còn tốn thì giờ chơi trò ghen tuông vô ích. Vì không thể chắc chắn được tôi sẽ có hắn cả đời nên tôi không muốn mình phải vấn vào quá sâu, không đặt tình cảm vào quá nhiều. Để đến một ngày nào đó tôi sẽ không lụy tình và có thể mở lòng cho một ai khác, một kẻ nào đó mà không phải là Paric bước vào cuộc đời tôi như Paric đã từng và sẽ trở thành bạn đời của tôi cho đến khi tôi chết đi.
Nhưng tôi vẫn sẽ trân trọng tình cảm của Paric và tình cảm mới chớm nở trong tôi. Tôi vẫn sẽ hạnh phúc cùng hắn, chỉ là không biết sẽ kéo dài được đến đâu. Nếu sau này hắn có tình cảm với Envia, tôi sẽ để hắn đi đến với cô ta....nghĩ là vậy mà chẳng biết có làm được hay không? Hoặc đến lúc đó tôi sẽ như một con dở hơi điên cuồng đau khổ vì tình như bà chị hàng xóm thuở nhỏ của tôi, ôm trong lòng nỗi đau khi bị phản bội, khi mất đi trái tim của kẻ mà mình yêu say đắm...và rồi tất cả sẽ chỉ còn được gói gọn trong hai chữ "đã từng". Tôi không nói ra vì sợ hắn sẽ không còn vui vẻ như hắn bây giờ. Tôi muốn hắn cứ luôn cười và vui vẻ như vậy. Tôi muốn tất cả những người tôi yêu quý đều luôn vui vẻ và hạnh phúc... Bừng tỉnh ra khỏi cơn lũ tâm lí trong đầu, tôi nhớ ra một việc quan trọng khác và cảm thấy vô cùng áy náy.
"Lâu lắm rồi em chưa viết thư cho cha...."
"Để ngày mai rồi viết, ta sẽ nhờ Fiddle chuyển thư cho ông ấy, sẽ nhanh mà."
"Fiddle? Có phải anh chàng Đại Bàng to lớn vạm vỡ đã chuyển lời triệu hồi em về nhà lúc em ở làng sói Bóng Đêm không?"
"Ừ, là anh ta." hắn nói tiếp:"Anh chàng Đại Bàng to lớn vạm vỡ? Ta chưa bao giờ nghe em gọi gã nào như vậy. Em thích anh ta sao?" Paric bỗng nâng cằm tôi lên, hắn híp mắt nghi ngờ nhìn tôi.
Tôi nhịn không được phì cười, trong lòng suy nghĩ không biết có nên ghẹo hắn một phen không.
"Ừ đấy, em thích anh chàng Đại Bàng to lớn vạm vỡ ấy đấy. Thì sao nào?" tôi kênh mặt lên, khiêu khích nhìn hắn.
"Thì ta sẽ ghen đấy." hắn cười cười véo nhẹ má tôi.
"Ngài là con gái à? Em còn chưa ghen mà ngài đã ghen?" tôi bật cười khanh khách:"Ghen rồi ngài làm được gì em nào?" cái đầu tôi nghiêng sang một bên, liếc nhìn hắn đưa tình. Hắn chòm người dậy trong chớp mắt đã đè tôi chặt trên giường, mặt gần sát mặt tôi cất giọng trầm nhẹ đến đỗi khiến lòng tôi run lên vì chất giọng quyến rũ gợi tình ấy.
"Em nói thử em ta có thể làm gì được em. Hửm?" còn chưa kịp mở miệng trả lời đôi môi tôi đã bị mút chặt. Hắn hôn lấy hôn để, dồn dập tấn công tôi như thể hắn là Sói còn tôi là Cừu vậy. Hôn được một nửa hắn buông tha cho bờ môi đã mọng đỏ lên của tôi. Cái cổ nhỏ là mục tiêu tiếp theo của hắn, cắn cắn nhẹ vài cái rồi lại hôn hít liếm mút.
Trong khi tôi đang đê mê hưởng thụ hắn đã nhanh nhảu cởi phăng những miếng vải che lấp cơ thể tôi, vứt chúng bừa bãi ra sàn nhà. Con Cừu ấy hôn khắp cơ thể tôi sau đó chạy dài một đường thẳng xuống vùng kín nữ tính. Tôi giật mình, miệng còn chưa thốt ra được chữ "đừng", thứ cơ mạnh mẽ nóng hổi mà ươn ướt chạm vào nơi đó, quá nhiều ẩm ướt, quá linh động.....tôi không nghĩ rằng Paric sẽ dùng miệng làm cho tôi, dù sao cảm giác cũng lạ lẫm vô cùng, nhưng tôi rất nhạy cảm, không thể chịu nổi kích thích này. Vì vậy tôi nhanh chóng duỗi tay đẩy đầu hắn ra nhưng các cơ của tôi đều mềm nhũn, run rẩy đến chút sức cũng không có. Miệng không ngừng hơi thở nặng nề, rên rỉ:"Đừng...Paric...đừng...bẩn lắm."
Hắn liếc nhìn nơi đó của tôi rồi lại liếc nhìn tôi, lưỡi uốn lượn lên xuống rồi ấn vào một điểm làm hai chân tôi tê rần, rất khó chịu, tôi không quen với kích thích quá mạnh thế này. Nhưng hắn cứ không buông tha tôi, nhiệt tình ấn ấn vào nơi đó sau khi thấy tôi có phản ứng mãnh liệt. Tôi gồng mình rên rỉ, sự tê dại truyền từ đỉnh đầu lan đến tận ngón chân. Tôi mất đi sức chống cự, vừa ngượng ngùng lại vừa bị kích thích không ngừng. Khép chân lại cũng chẳng được với hắn, đành bất lực van xin:
"Làm ơn đừng...em không chịu được..Paric...dừng lại đi chân em có cảm giác như bị chuột rút vậy...a.." hắn vẫn cứng đầu như vậy, lại bắt đầu dùng hai ngón tay thô to cho vào bên trong, lưỡi thì vẫn không buông tha cho nơi ấy. Tôi cắn chặt răng khi mà hắn bắt đầu ma sát và quấy rối bên trong, cho đến khi chỉ còn nửa hơi thở tôi mới mở miệng ra hô hấp, tay bịt lấy miệng che đi tiếng rên.
Hai hàng nước mắt chảy dài vì khoái cảm mà tôi đã không kiềm được chúng. Hắn rút tay ra, thay vào đó là chiếc lưỡi to dài chui tọt vào trong công kích. Tôi cong chân, tay nắm chặt lấy ga giường vò nát chúng trong lòng bàn tay và lên đỉnh trong hơi thở bấn loạn, loại hình mới mẻ này là lần đầu tiên tôi được nếm trải, quá nhiều kích thích mạnh khiến tôi như muốn điên lên, muốn giải phóng...
Sự thăng hoa của tôi còn chưa rút, cơ thể còn chưa ổn định hắn đã rút dương v*t nhét vào cái sự nhỏ bé vừa lên cao trào của tôi rồi đẩy một phát. Tôi la lên đầy hoảng hốt, hắn không cho tôi một chút thời gian phục hồi nào cả, ôm một chân của tôi duỗi lên trần nhà khiến tôi nằm nghiêng sang một bên. Dùng một tư thế mới mẻ để đâm xuyên tôi bằng sự to lớn của hắn. Bụng dưới của tôi có cảm giác như muốn nứt ra, nhức nhói lan vào tim đang đập liên hồi của tôi.
"A...đau... Ngài làm em đau...." tôi cau mày, đau đớn đến đáng thương, tại sao hắn lại to lớn đến vậy? Mà lại còn tinh lực mạnh mẽ dồi giàu. Tôi chết mất, sức công phá của hắn quá sức chịu đựng của tôi rồi. Nhưng khi tôi nức nở những lời như vậy hắn đã bắt đầu kiềm chế, giữ tốc độ chậm rì rút ra đâm vào cho tôi quen dần với sự khổng lồ của hắn đi.
Khoái cảm không lâu lại tìm đến tôi và tôi đã rất vui vẻ đón nhận nó như tôi đang vui vẻ đón nhận Paric vào sâu hơn nữa bên trong. Hắn cứ nhấp rồi lại nhấp cho đến khi sự hưng phấn dẫn dắt để tôi đòi hỏi nhiều hơn, nhiều hơn nữa. Và hắn đã cho tôi nhiều hơn cả sự mong đợi.
Dù đang là mùa đông, hắn nóng hổi, nóng như một ngày nắng giữa tháng hè vậy. Hắn vòng chân tôi qua hai bên hông hắn, tay chống hai bên tôi tiếp tục chơi trò thụt đẩy. Mà càng ngày hắn lại càng nhanh, động đến run giường. Tôi thì quấn lấy hắn, hôn lên môi lên cổ, lên xương quai xanh và cơ ngực của hắn. Nghe thấy tiếng tim hắn đập còn nhanh hơn cả tim tôi cũng đủ sướng tai. Đôi bàn tay bé xíu sờ loạn trên cơ thể hắn, dừng lại trên ti, tôi sờ nắn thử xem thế nào. Chưa bao giờ tôi được nghịch chỗ này của đàn ông dù đã thấy vô số lần.
"Ngài....cảm thấy..thế nào?" câu hỏi được thốt ra trong khi tôi đang vò nhẹ hai viên thịt ấy. Hắn không trả lời, chỉ thấy hắn hưng phấn hơn, bàn tay to di chuyển, đến lượt hai viên nhỏ của tôi bị hắn giày vò trong tay. Hành động này là để trả lời câu hỏi của tôi sao? Ý là cảm giác của hắn cũng giống của tôi? Thật tuyệt vời.
"Em muốn lên trên..."
Nụ cười nhếch môi hiện trên khuôn mặt đầy thần thái mê hoặc đối phương của Paric, hắn nhẹ nhàng ôm tôi xoay một cái làm cho tôi ngồi ở trên, hắn nằm dưới, cái "chày giã" vẫn còn bên trong cơ thể tôi khít chặt căn đầy. Tôi chống tay lên cơ bụng nhìn hắn lõa lồ nằm dưới, khuôn mặt gợi tình đê mê, ánh mắt khao khát dục vọng....
"Đừng có ngồi yên nhìn ta như thế..."
Lời nói của hắn khiến tôi bừng tỉnh ra khỏi sự say mê của bản thân với sự khiêu gợi của kẻ dưới thân tôi. Mông tôi nâng lên rồi ngồi xuống thật nhẹ nhàng, dễ chịu vô cùng nhưng Paric sắp không nhịn được nữa, hắn yêu cầu tôi nhanh lên nhưng dù tôi có nhanh hết sức thì vẫn không đủ gãi ngứa cho hắn. Nhưng tôi đã làm tốt nhất có thể rồi, hắn híp mắt lườm tôi sau đó hung hăng nắm chặt eo nhỏ của tôi và nâng thân dưới lên. Thứ kia đâm đâm vào nơi mẫn cảm bên trong, thật xuất sắc...
Tôi bám vào hai cánh tay hắn, ưỡn cơ thể ngẩng mặt lên vừa thở vừa rên. Tôi mặc kệ bản thân nhìn có phóng túng dâm đãng thế nào. Điều khiến tôi chú tâm nhất bây giờ là Paric khiến tôi sướng điên lên. Bỗng hắn bật dậy đè tôi xuống giường lần nữa. Hắn mạnh mẽ ấn sâu vào trong nên tôi cứ sợ hãi với sự cuồng nhiệt của hắn mà chống tay chống chân đẩy cơ thể tiến lên phía trước không cho hắn chui sâu vào nhưng chiếc giường cũng có giới hạn, tôi nhích đến khi tôi trồi ra ngoài mép giường, không còn nệm để đỡ, đầu tôi ngã ngữa ra ngoài. Trước mắt tôi là chiếc gương to đùng phản chiếu hình ảnh của Paric và tôi đang giao phối.
Tôi hơi ngượng ngùng ngẩn đầu lên muốn xích vào trong giường một chút nhưng Paric không để tôi làm vậy. Hắn biết tôi gặp vấn đề gì và muốn chọc ghẹo tôi bằng cách ép tôi nhìn hình ảnh dâm dục kia trong gương. Hắn đã thắng và tôi buộc phải thưởng thức những gì diễn ra trong tấm gương kia. Thật lỗ mãng...nhưng cũng rất kích thích. Không lâu sau hắn mới chịu kéo tôi lên làm đến tận khuya, cuối cùng ôm chặt tôi vào lòng và phóng thích..
"Paric..."
"Hửm?"
"Không có gì."
"Em có chuyện gì sao?"
"Không, em chỉ muốn gọi tên ngài." tôi muốn hỏi hắn một chuyện nhưng cái miệng tôi lại nói dối. Tôi sợ rằng nếu hỏi ra hắn sẽ khó xử... nên thôi.
Ngài Cừu mỉm cười với tôi, ôm tôi sát lại và chạm môi lên vầng trán trắng hồng nóng hổi, để đầu tôi chui vào hõm cổ hắn. Tôi mỉm cười đổi chủ đề.
"Ngày mai chúng ta sẽ đi đâu đây?"
"Đến một nơi mà em sẽ không thích."
"Có một nơi như vậy à?" cũng có thể lắm chứ.
"Ừ."
"Nói em nghe thử xem nào." đôi mắt lờ đờ của tôi híp lại vì nụ cười rộng hơn.
"Nhà của bác ta."
"Ồ, tại sao ngài lại nghĩ em không thích nhà của ông ấy?"
"Vì ta nghe nói con gái rất hay ghen."
Hẳn là hắn đang nói về tôi và cô em họ - Envia kia. Tại sao lại ghen chứ?
"Về phần của cô gái kia thì em không biết nhưng về phía em, chẳng có gì phải ghen cả. Ngài và cô ấy đã có gì với nhau đâu."
"Vậy phải có gì rồi em mới ghen hả?"
"Có thể..." ngưng một chút, tôi nói tiếp:"...hoặc không."
"Tại sao không?"
"Em không có thời gian nhàn rỗi để chơi cái trò trẻ con ấy."
"Em đã lớn được bao nhiêu đâu chứ?" tôi đồng ý với hắn, tôi chẳng lớn được bao nhiêu cả. Nhưng....
"Đủ lớn để nhận thức được cái gì đáng và không đáng."
Tiếng phì cười trầm ấm vang ra từ đỉnh đầu tôi, cảm giác được làn da mặt của đàn ông trên đầu tôi chuyển đổi, có thể hắn đang cười rất tươi. Tôi có thể cảm nhận được mình đã khiến hắn vui vẻ như thế nào với câu trả lời của bản thân. Nhưng có gì buồn cười chứ? Hay hắn đang nghĩ tôi là cụ non? Một đứa trẻ sống chưa được bao nhiêu năm có thể bỏ qua một trò ghen tuông ấu trĩ mà biết bao kẻ mới lớn đều mắc phải hay thốt lên một lời mà có thể tôi sẽ chẳng làm được.
Tôi đã không nói cho Paric biết, một lí do khác mà tôi nghĩ rằng mình sẽ không ghen...là vì tôi không nghĩ mình và hắn sẽ có thể bên nhau cả đời, ở bên nhau được bao nhiêu thời gian đâu mà còn tốn thì giờ chơi trò ghen tuông vô ích. Vì không thể chắc chắn được tôi sẽ có hắn cả đời nên tôi không muốn mình phải vấn vào quá sâu, không đặt tình cảm vào quá nhiều. Để đến một ngày nào đó tôi sẽ không lụy tình và có thể mở lòng cho một ai khác, một kẻ nào đó mà không phải là Paric bước vào cuộc đời tôi như Paric đã từng và sẽ trở thành bạn đời của tôi cho đến khi tôi chết đi.
Nhưng tôi vẫn sẽ trân trọng tình cảm của Paric và tình cảm mới chớm nở trong tôi. Tôi vẫn sẽ hạnh phúc cùng hắn, chỉ là không biết sẽ kéo dài được đến đâu. Nếu sau này hắn có tình cảm với Envia, tôi sẽ để hắn đi đến với cô ta....nghĩ là vậy mà chẳng biết có làm được hay không? Hoặc đến lúc đó tôi sẽ như một con dở hơi điên cuồng đau khổ vì tình như bà chị hàng xóm thuở nhỏ của tôi, ôm trong lòng nỗi đau khi bị phản bội, khi mất đi trái tim của kẻ mà mình yêu say đắm...và rồi tất cả sẽ chỉ còn được gói gọn trong hai chữ "đã từng". Tôi không nói ra vì sợ hắn sẽ không còn vui vẻ như hắn bây giờ. Tôi muốn hắn cứ luôn cười và vui vẻ như vậy. Tôi muốn tất cả những người tôi yêu quý đều luôn vui vẻ và hạnh phúc... Bừng tỉnh ra khỏi cơn lũ tâm lí trong đầu, tôi nhớ ra một việc quan trọng khác và cảm thấy vô cùng áy náy.
"Lâu lắm rồi em chưa viết thư cho cha...."
"Để ngày mai rồi viết, ta sẽ nhờ Fiddle chuyển thư cho ông ấy, sẽ nhanh mà."
"Fiddle? Có phải anh chàng Đại Bàng to lớn vạm vỡ đã chuyển lời triệu hồi em về nhà lúc em ở làng sói Bóng Đêm không?"
"Ừ, là anh ta." hắn nói tiếp:"Anh chàng Đại Bàng to lớn vạm vỡ? Ta chưa bao giờ nghe em gọi gã nào như vậy. Em thích anh ta sao?" Paric bỗng nâng cằm tôi lên, hắn híp mắt nghi ngờ nhìn tôi.
Tôi nhịn không được phì cười, trong lòng suy nghĩ không biết có nên ghẹo hắn một phen không.
"Ừ đấy, em thích anh chàng Đại Bàng to lớn vạm vỡ ấy đấy. Thì sao nào?" tôi kênh mặt lên, khiêu khích nhìn hắn.
"Thì ta sẽ ghen đấy." hắn cười cười véo nhẹ má tôi.
"Ngài là con gái à? Em còn chưa ghen mà ngài đã ghen?" tôi bật cười khanh khách:"Ghen rồi ngài làm được gì em nào?" cái đầu tôi nghiêng sang một bên, liếc nhìn hắn đưa tình. Hắn chòm người dậy trong chớp mắt đã đè tôi chặt trên giường, mặt gần sát mặt tôi cất giọng trầm nhẹ đến đỗi khiến lòng tôi run lên vì chất giọng quyến rũ gợi tình ấy.
"Em nói thử em ta có thể làm gì được em. Hửm?" còn chưa kịp mở miệng trả lời đôi môi tôi đã bị mút chặt. Hắn hôn lấy hôn để, dồn dập tấn công tôi như thể hắn là Sói còn tôi là Cừu vậy. Hôn được một nửa hắn buông tha cho bờ môi đã mọng đỏ lên của tôi. Cái cổ nhỏ là mục tiêu tiếp theo của hắn, cắn cắn nhẹ vài cái rồi lại hôn hít liếm mút.
Trong khi tôi đang đê mê hưởng thụ hắn đã nhanh nhảu cởi phăng những miếng vải che lấp cơ thể tôi, vứt chúng bừa bãi ra sàn nhà. Con Cừu ấy hôn khắp cơ thể tôi sau đó chạy dài một đường thẳng xuống vùng kín nữ tính. Tôi giật mình, miệng còn chưa thốt ra được chữ "đừng", thứ cơ mạnh mẽ nóng hổi mà ươn ướt chạm vào nơi đó, quá nhiều ẩm ướt, quá linh động.....tôi không nghĩ rằng Paric sẽ dùng miệng làm cho tôi, dù sao cảm giác cũng lạ lẫm vô cùng, nhưng tôi rất nhạy cảm, không thể chịu nổi kích thích này. Vì vậy tôi nhanh chóng duỗi tay đẩy đầu hắn ra nhưng các cơ của tôi đều mềm nhũn, run rẩy đến chút sức cũng không có. Miệng không ngừng hơi thở nặng nề, rên rỉ:"Đừng...Paric...đừng...bẩn lắm."
Hắn liếc nhìn nơi đó của tôi rồi lại liếc nhìn tôi, lưỡi uốn lượn lên xuống rồi ấn vào một điểm làm hai chân tôi tê rần, rất khó chịu, tôi không quen với kích thích quá mạnh thế này. Nhưng hắn cứ không buông tha tôi, nhiệt tình ấn ấn vào nơi đó sau khi thấy tôi có phản ứng mãnh liệt. Tôi gồng mình rên rỉ, sự tê dại truyền từ đỉnh đầu lan đến tận ngón chân. Tôi mất đi sức chống cự, vừa ngượng ngùng lại vừa bị kích thích không ngừng. Khép chân lại cũng chẳng được với hắn, đành bất lực van xin:
"Làm ơn đừng...em không chịu được..Paric...dừng lại đi chân em có cảm giác như bị chuột rút vậy...a.." hắn vẫn cứng đầu như vậy, lại bắt đầu dùng hai ngón tay thô to cho vào bên trong, lưỡi thì vẫn không buông tha cho nơi ấy. Tôi cắn chặt răng khi mà hắn bắt đầu ma sát và quấy rối bên trong, cho đến khi chỉ còn nửa hơi thở tôi mới mở miệng ra hô hấp, tay bịt lấy miệng che đi tiếng rên.
Hai hàng nước mắt chảy dài vì khoái cảm mà tôi đã không kiềm được chúng. Hắn rút tay ra, thay vào đó là chiếc lưỡi to dài chui tọt vào trong công kích. Tôi cong chân, tay nắm chặt lấy ga giường vò nát chúng trong lòng bàn tay và lên đỉnh trong hơi thở bấn loạn, loại hình mới mẻ này là lần đầu tiên tôi được nếm trải, quá nhiều kích thích mạnh khiến tôi như muốn điên lên, muốn giải phóng...
Sự thăng hoa của tôi còn chưa rút, cơ thể còn chưa ổn định hắn đã rút dương v*t nhét vào cái sự nhỏ bé vừa lên cao trào của tôi rồi đẩy một phát. Tôi la lên đầy hoảng hốt, hắn không cho tôi một chút thời gian phục hồi nào cả, ôm một chân của tôi duỗi lên trần nhà khiến tôi nằm nghiêng sang một bên. Dùng một tư thế mới mẻ để đâm xuyên tôi bằng sự to lớn của hắn. Bụng dưới của tôi có cảm giác như muốn nứt ra, nhức nhói lan vào tim đang đập liên hồi của tôi.
"A...đau... Ngài làm em đau...." tôi cau mày, đau đớn đến đáng thương, tại sao hắn lại to lớn đến vậy? Mà lại còn tinh lực mạnh mẽ dồi giàu. Tôi chết mất, sức công phá của hắn quá sức chịu đựng của tôi rồi. Nhưng khi tôi nức nở những lời như vậy hắn đã bắt đầu kiềm chế, giữ tốc độ chậm rì rút ra đâm vào cho tôi quen dần với sự khổng lồ của hắn đi.
Khoái cảm không lâu lại tìm đến tôi và tôi đã rất vui vẻ đón nhận nó như tôi đang vui vẻ đón nhận Paric vào sâu hơn nữa bên trong. Hắn cứ nhấp rồi lại nhấp cho đến khi sự hưng phấn dẫn dắt để tôi đòi hỏi nhiều hơn, nhiều hơn nữa. Và hắn đã cho tôi nhiều hơn cả sự mong đợi.
Dù đang là mùa đông, hắn nóng hổi, nóng như một ngày nắng giữa tháng hè vậy. Hắn vòng chân tôi qua hai bên hông hắn, tay chống hai bên tôi tiếp tục chơi trò thụt đẩy. Mà càng ngày hắn lại càng nhanh, động đến run giường. Tôi thì quấn lấy hắn, hôn lên môi lên cổ, lên xương quai xanh và cơ ngực của hắn. Nghe thấy tiếng tim hắn đập còn nhanh hơn cả tim tôi cũng đủ sướng tai. Đôi bàn tay bé xíu sờ loạn trên cơ thể hắn, dừng lại trên ti, tôi sờ nắn thử xem thế nào. Chưa bao giờ tôi được nghịch chỗ này của đàn ông dù đã thấy vô số lần.
"Ngài....cảm thấy..thế nào?" câu hỏi được thốt ra trong khi tôi đang vò nhẹ hai viên thịt ấy. Hắn không trả lời, chỉ thấy hắn hưng phấn hơn, bàn tay to di chuyển, đến lượt hai viên nhỏ của tôi bị hắn giày vò trong tay. Hành động này là để trả lời câu hỏi của tôi sao? Ý là cảm giác của hắn cũng giống của tôi? Thật tuyệt vời.
"Em muốn lên trên..."
Nụ cười nhếch môi hiện trên khuôn mặt đầy thần thái mê hoặc đối phương của Paric, hắn nhẹ nhàng ôm tôi xoay một cái làm cho tôi ngồi ở trên, hắn nằm dưới, cái "chày giã" vẫn còn bên trong cơ thể tôi khít chặt căn đầy. Tôi chống tay lên cơ bụng nhìn hắn lõa lồ nằm dưới, khuôn mặt gợi tình đê mê, ánh mắt khao khát dục vọng....
"Đừng có ngồi yên nhìn ta như thế..."
Lời nói của hắn khiến tôi bừng tỉnh ra khỏi sự say mê của bản thân với sự khiêu gợi của kẻ dưới thân tôi. Mông tôi nâng lên rồi ngồi xuống thật nhẹ nhàng, dễ chịu vô cùng nhưng Paric sắp không nhịn được nữa, hắn yêu cầu tôi nhanh lên nhưng dù tôi có nhanh hết sức thì vẫn không đủ gãi ngứa cho hắn. Nhưng tôi đã làm tốt nhất có thể rồi, hắn híp mắt lườm tôi sau đó hung hăng nắm chặt eo nhỏ của tôi và nâng thân dưới lên. Thứ kia đâm đâm vào nơi mẫn cảm bên trong, thật xuất sắc...
Tôi bám vào hai cánh tay hắn, ưỡn cơ thể ngẩng mặt lên vừa thở vừa rên. Tôi mặc kệ bản thân nhìn có phóng túng dâm đãng thế nào. Điều khiến tôi chú tâm nhất bây giờ là Paric khiến tôi sướng điên lên. Bỗng hắn bật dậy đè tôi xuống giường lần nữa. Hắn mạnh mẽ ấn sâu vào trong nên tôi cứ sợ hãi với sự cuồng nhiệt của hắn mà chống tay chống chân đẩy cơ thể tiến lên phía trước không cho hắn chui sâu vào nhưng chiếc giường cũng có giới hạn, tôi nhích đến khi tôi trồi ra ngoài mép giường, không còn nệm để đỡ, đầu tôi ngã ngữa ra ngoài. Trước mắt tôi là chiếc gương to đùng phản chiếu hình ảnh của Paric và tôi đang giao phối.
Tôi hơi ngượng ngùng ngẩn đầu lên muốn xích vào trong giường một chút nhưng Paric không để tôi làm vậy. Hắn biết tôi gặp vấn đề gì và muốn chọc ghẹo tôi bằng cách ép tôi nhìn hình ảnh dâm dục kia trong gương. Hắn đã thắng và tôi buộc phải thưởng thức những gì diễn ra trong tấm gương kia. Thật lỗ mãng...nhưng cũng rất kích thích. Không lâu sau hắn mới chịu kéo tôi lên làm đến tận khuya, cuối cùng ôm chặt tôi vào lòng và phóng thích..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook