Hạ Lam híp mắt, "Không phải anh muốn cho tiền chứ?"

"Dĩ nhiên sẽ không." Cao Học Văn cầm lấy danh thiếp, "Nếu như thuận lợi giải quyết chuyện này, em sẽ thưởng gì cho anh?" Hạ Lam ngừng một giây, duỗi tay đánh anh, "Nghiêm chỉnh một chút."

"Anh vẫn rất nghiêm chỉnh, nếu như mà anh không trả tiền, lại có thể khiến cho bọn họ không trở lại quấy rầy em... mẹ em, Thụy Lam và Tỉ Lam, như vậy nên tính là lập công lớn đi, anh có quyền yêu cầu phần thưởng." Hạ Lam kéo cà vạt của anh, "Ái phi muốn được thưởng gì?"

"Hi vọng hoàng thượng giúp nô tì sinh đứa bé."

Cho dù trong lòng cô đang buồn bực, nghe thấy câu này vẫn không nhịn được bật cười, "Chờ chuyện này thành công rồi hãy nói."

"Nghe Hạ Lam nói, hai người muốn cô ấy ra phí du học cho em gái?"

"Đúng." Diễn đàn L [ê] Q =ú= y Đ (ô) n

"Hạ Lam không vui lắm."

"Vậy dì cũng không có biện pháp." Tô Lâm Lâm cười lấy lòng, "Dì nghe người ta nói, cô giáo trường luyện thi hiếm khi rất tốt, con bé lại gả cho người chồng có thể diện như vậy, sáu trăm vạn đối với con bé mà nói, thật ra chỉ là chút lòng thành, coi như là làm chuyện tốt, giúp ba mình và em gái." Trời ạ, đời này thật không nghĩ tới có thể ngồi vào xe limousine dài, thật là quá sang trọng, quá thoải mái, con bé Lý Hạ Lam chết tiệt kia, làm sao số lại tốt thế này.

Lúc nhận được điện thoại của bà còn tưởng rằng là lừa gạt, nhưng khi chiếc xe này xuất hiện dưới khu nhà, cũng không dám hoài nghi nữa.

Loại xe này, bà chỉ thấy ở trong TV, nếu như không phải thật sự là Cao Học Văn, ai có thể ngồi lên được.

Cùng Lý Quang Tông vừa lên xe liền nhìn thấy thiếu gia nhà họ Cao ở ghế sau, bên cạnh có hai người đang báo cáo công việc với anh, có lẽ là nghe thấy không hài lòng, vừa mở miệng liền mắng hơn một phút, mắng xong, mới gật đầu một cái với bọn họ, nói rõ tại sao anh đến gặp bọn họ.

Tô Lâm Lâm và chồng vốn đã bàn bạc trước, gặp mặt liền trưng ra thái độ trưởng bối, thật không nghĩ đến vừa mở cửa liền nhìn thấy anh mắng cấp dưới xối xả, giật mình, liền không thể hiện được thái độ mình muốn.

"Có chuyện vẫn luôn làm tôi cảm thấy khó xử, nếu như hai người có thể giải quyết giúp tôi, có lẽ tôi có thể suy nghĩ một chút có ra số tiền đó hay không."

Vừa nghe phí du học của con gái sẽ tới tay, hai vợ chồng liền vội vàng gật đầu, "Không biết Cao tiên sinh gặp chuyện gì mà chúng tôi có thể làm giúp một tay?"

"Mẹ vợ tôi đối với chuyện năm đó, còn có hai trăm vạn trước đây, vẫn canh cánh trong lòng, cảm thấy mình quá ngu ngốc, tôi hi vọng về sau lúc bà nhớ tới chuyện này, có thể quên được một chút, không đổ hết lỗi lên người mình." Tô Lâm Lâm và Lý Quang Tông bàn bạc một chút, đắn đo cân nhắc ra ý của Cao Học Văn chính là hi vọng hai người đi nói xin lỗi thật tốt, thuận tiện trách mình một chút, như vậy tâm trạng của Trương Khả Mai sẽ khá hơn một chút.

Nghĩ là làm, buổi chiều hôm sau hai người đi đến nhà họ Lý, vốn cho rằng chỉ có Trương Khả Mai, thật không nghĩ đến Thụy Lam cũng ở đây, nói xin lỗi ở trước mặt vãn bối, thật sự rất lúng túng, nhưng suy nghĩ về sáu trăm vạn, lúng túng cũng không tính là gì.

Lý Quang Tông rất thẳng thắn, Tỉ Lam năm sáu tháng thì mình liền đi ngoại tình rồi, thật sự xin lỗi bà.

Tô Lâm Lâm nói tiếp, bà cũng hết cách rồi, bản thân mình biết tới cửa làm loạn thật sự rất kỳ cục, nhưng bụng càng lúc càng lớn, đối phương lại không chịu ly hôn, vì đứa bé, bà cũng chỉ có thể mặt dày làm vậy.

Lý Quang Tông còn nói, ông biết sau đó mình trở lại lừa hai trăm vạn, thật sự rất không nên, hi vọng vợ trước có thể tha thứ, tương lai nếu như có khả năng, nhất định sẽ trả lại hai trăm vạn này.

Mọi việc như thế, hai người tốn hơn một giờ để sám hối, thậm chí Lý Quang Tông ngay cả chuyện lúc qua lại đã trộm tiền lẻ của Trương Khả Mai cũng nói ra.

Mà lúc Hạ Lam biết, kịch hay đã sớm kết thúc.

Cao Học Văn sớm bảo người coi chừng hai người này, phát hiện bọn họ đi đến nhà họ Lý, lập tức liên lạc với Thụy Lam —— khi anh nghĩ đến kế hoạch này đã điện thoại cho em trai Hạ Lam.

Thụy Lam về nhà trừ làm bạn với mẹ, chủ yếu là muốn khởi động máy, ghi âm ghi hình lại toàn bộ quá trình sám hối này, tất cả chuyện xấu bọn họ đã làm, không thể chối cải.

Cao Học Văn nói với bọn họ, về sau bất kỳ kẻ nào còn quấy rầy nhà họ Lý nữa, anh sẽ gửi phim lên tòa án, yêu cầu cưỡng chế trả lại hai trăm vạn, lại thảo luận với đoàn luật sư Cao thị hành động "Lừa gạt" này sẽ sinh ra vấn đề pháp luật gì, hơn nữa cũng sẽ gửi đến hộp thư của Lý Y Lam, để cho cô biết được mặt khác của cha mẹ, dĩ nhiên, nếu như hai người biết thân biết phận, phim này sẽ không xuất hiện tại tòa án, cũng sẽ không xuất hiện ở hộp thư của Lý Y Lam, muốn như thế nào, chính bọn họ tự quyết định.

Hai người vừa nghe, đều ỉu xìu.

Phải trả hai trăm vạn, còn phải gánh vác tội lừa gạt uy hiếp.

Y Lam rất hiền lành, rất đơn thuần, cô là đứa bé ngay cả đồ bị bỏ đi rơi trên mặt đất cũng sẽ nhặt lên, tình cảm đạo đức rất cao, chẳng qua có hơi bị chiều hư, nếu để cho cô biết mình là đứa bé do ngoại tình sinh ra, mẹ tới cửa làm loạn, cha còn quay đầu lừa gạt vợ trước, chỉ sợ cả đời này đứa nhỏ này sẽ không để ý đến bọn họ nữa, dưới tình huống này, bọn họ ngoại trừ "Biết thân biết phận", hoàn toàn không có lựa chọn khác.

Vài ngày sau.

Hạ Lam nghe nguyên nhân hậu quả, cũng không nhịn được muốn nhảy lên hô to vạn tuế —— đối phó với loại người như thế, không thể dùng thủ đoạn bình thường.

"Cao Học Văn anh là thiên tài." Hạ Lam ở trên giường gọi tới gọi lui, "Trời ạ, em thật là muốn xem vẻ mặt của bọn họ khi biết mình tự đào hố cho mình nhảy vào."

"Anh biết rõ em chắc chắn muốn xem, cho nên anh đã chép lại."

Hạ Lam mở to mắt, "Thật sao?"

Người đàn ông cười xấu xa từ miệng túi lấy một cái USB ra, Hạ Lam lập tức giành lấy, cắm vào laptop, ở văn phòng xem đoạn phim không tới năm phút đồng hồ, nhưng Hạ Lam lại thấy rất sảng khoái —— đời này hai người bọn họ vốn ngang nhiên sống, cuối cùng cũng bị ngã một lần, sảng khoái.

Cao Học Văn ở trong thời gian ngắn nắm được nhiều quyền lực không phải là không có nguyên nhân, đầu anh thật sự rất thông minh, lại có thể nghĩ ra chiêu này, quá thần kỳ.

Không cần trả giá thật lớn, khiến người nên câm miệng liền câm miệng, còn để cho mẹ cô thở ra một hơi, thật không biết nên nói như thế nào mới phải.

Hạ Lam liên tục xem đến lần thứ tư, mới hài lòng tắt phim, sau đó thở ra một hơi thật dài, "Cảm ơn anh." Giải quyết vấn đề khó khăn của em, hơn nữa quá trình rất sung sướng.

"Anh mới phải cảm ơn em ỷ lại vào anh." Cao Học Văn ôm lấy cô, "Có thể em không biết, anh luôn cảm thấy mình không xứng với em... em đối với anh mà nói, vẫn luôn là bông hoa mọc trên đỉnh núi cao, cho nên khi em đến tìm anh nói này chuyện, anh rất vui mừng." Hạ Lam cười cười, trong lúc bất chợt, lại cảm thấy không đúng lắm, "Anh mới vừa nói gì?"

" Khi em đến tìm anh nói này chuyện, anh rất vui mừng."

"Không phải, câu trước nữa."

"Em đối với anh mà nói, vẫn luôn là bông hoa. . . . . ." Nguy rồi.

Hạ Lam cau mày, yên tĩnh một hồi lâu mới mở miệng, "Em không phải là cô gái khổ cực theo đuổi anh, mà là bông hoa mọc trên đỉnh núi cao không cách nào hái được sao? Từ lúc nào trí nhớ của anh đã khôi phục rõ ràng?" Người đàn ông do dự, có nên nhân cơ hội này khai báo nguyên nhân hậu quả với cô hay không, "Anh. . . . . ." Hạ Lam không phải người ngốc, chỉ cần để cho cô nghĩ thông suốt mọi chuyện, cô có thể chắp vá ra toàn bộ.

"Hay là nên nói, thật ra thì anh vẫn nhớ rõ, lại biên soạn một quá khứ khác với em?" Hạ Lam thấy ánh mắt anh thoáng hiện một chút bối rối, "Em đoán đúng rồi?"

"Hạ Lam, mọi chuyện không giống những gì em nghĩ——"

"Cao Học Văn, anh có biết hơn nửa năm qua em vẫn bị một vấn đề quấy rầy hay không: Tương lai trí nhớ anh khôi phục, có thể cho rằng em là kẻ lừa gạt hay không, đối với em mà nói, đối tượng yêu thương của anh là cô gái thích anh từ nhỏ, cô ấy thâm tình với anh, ngu ngốc chờ, anh muốn báo đáp phần tâm ý này, giống như chuyện cổ tích về nàng tiên cá vậy, đối tượng hoàng tử thật sự muốn kết hôn, là vị công chúa cứu anh, cho nên cuối cùng em nghĩ, nếu như anh nhớ lại quan hệ thật sự của chúng ta, sẽ nhìn em như thế nào, có thể cảm thấy em rất đê tiện hay không, vừa nghĩ tới tương lai mình lại bị anh đánh giá như vậy, em liền cảm thấy rất khổ sở."

"Hạ Lam, chuyện này tuyệt đối là anh không tốt, nhưng mà, cho anh một chút thời gian giải thích."

"Được, em để cho anh giải thích." Hạ Lam nhìn đồng hồ đeo tay một cái, "Năm phút sau, em chờ anh ở phòng khách." Cô đi ra khỏi phòng của anh, một mặt là thể hiện cô không vui, mặt khác cô cũng cần một chút thời gian và không gian.

Thật là, thật là muốn nói tục. . . . . .

Ba phút trước, cô còn cảm thấy người đàn ông này thật sự quá đáng yêu, ba phút sau, đột nhiên phát hiện anh rất đáng ghét. Bởi vì bác sĩ nói, không cần phủ nhận nhận thức của anh, cho nên chỉ cần anh kiên trì hai người đã từng yêu nhau, bọn họ nhất định phải đã từng yêu nhau.

Bởi vì quá khứ, anh hối hận, anh thân thiết, trở thành chuyện đương nhiên —— nếu như anh thật sự thích cô, phải theo đuổi cô, mà không phải tính toán lừa cô.

Một lát sau cho dù anh nói gì, cô đều không biết nên làm sao để quay lại như trước đó, cô là học sinh rất điển hình của khối khoa học tự nhiên, cô thích từ trình bày và phân tích rồi thu được kết quả, mà không phải từ tưởng tượng.

Bây giờ cô rất nóng nảy. Truyện chỉ được đăng tải duy nhất tại diễn đàn %L.ê% ^Q.u.ý^ *Đ.ô.n*

Thiên sứ nhỏ lý tính nói, chuyện này quá khó chấp nhận, tuyệt đối phải làm cho anh đẹp mắt.

Thiên sứ nhỏ cảm tính nói, không thể bởi vì anh nói dối, liền phủ định từng ly từng tý trong nửa năm qua.

Anh ta không thể vì muốn nhanh chóng đạt được mục đích, mà bày kế với cô, bày kế còn chưa tính, nhưng loại kế này lại khiến cho cô cảm thấy ác cảm, giống như mình đang lừa gạt anh ta.

Nhưng Lý Hạ Lam, cô nên biết, anh ấy tốt với cô như thế nào.

Đúng, tôi biết rõ, nhưng chuyện này không phải lời nói dối bình thường, chuyện này là lừa gạt đến nửa năm, hơn nữa rõ ràng cô đã hỏi anh suy nghĩ như thế nào về chuyện nàng tiên cá, khi đó anh lại có thể không thẳng thắn với cô?

Nhưng Lý Hạ Lam, có một người bởi vì cô muốn ăn ong kem mật, lúc tan làm đặc biệt mang theo tủ lạnh nhỏ đi xếp hàng, mua về nhà cho cô, để cho cô có thể ăn được mùi vị ngọt ngào này, biết sau khi cô dạy xong còn phải soạn bài, thời gian vô cùng có hạn, cho nên ở nhà với cô.


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương