Day7 – 1. 30PM

Ăn cơm trưa xong, Dương Thư cùng Trình Hành Chi đã khôi phục ký ức cùng nhau ngồi ở trên giường tiếp tục xem phim võ hiệp (XXXXXX).

Nam thần biểu thị phim này được hậu kỳ chế tác tốt, anh vẫn luôn không có thời gian xem, hiện tại vừa vặn có thể cùng tức phụ nhi đồng thời xem phim rồi

Ăn quả táo được chính tay thần tượng gọt hệt như chó gặm, fan hâm mộ cũng không thể không phùn tào…

Vừa đến phần diễn của mình liền giả vờ đẹp trai nghiêm túc cái gì, vừa đến phần diễn người khác liền quấn quít lấy cậu đùa giỡn lưu manh cái gì, vừa đến phần diễn của nam phụ nào đó liền tua nhanh cái gì, vừa đến phần diễn ăn quả đắng của chính mình liền rõ ràng next qua cái gì…

Nam thần, anh không phải là xem phim, là mà là xem mình đẹp trai tới mức nào phải không?!

“Lại còn phiền phức dùng tay tua nhanh như thế, còn không bằng anh đi xem MV của fan làm đi…” Sau khi Trình Hành Chi lại tua nhanh lần nữa, Dương Thư đỡ trán nói.

“Nhưng đồng nhân video không phải đều làm theo CP (couple) sao?!” Nam thần đem cậu kéo vào trong lồng ngực hung hăng hôn một cái chốc, sau đó chất vấn: “Em nguyện ý nhìn anh cùng nam nhân khác yêu nhau?!”

“Làm người ai mà không có máu hủ… Mợ nó, không đúng…” Fan hâm mộ giải thích đến một nửa đột nhiên ý thức được vấn đề, “Anh làm sao biết mấy chuyện này?!”

“Giai Giai phổ cập tri thức cho anh…” Nam thần ngừng một chút, nói bổ sung: “Trương Giai Giai, người quản lí của anh. Anh thề với vợ, anh cùng với cô ấy ngoài quan hệ đồng nghiệp cùng bạn bè, không còn gì khác.”

… Nguyên lai Trương Giai Giai là người đồng đạo.

Bất quá bất kể là cái nào đều có quy tắc ngầm bất thành văn ── mấy người có máu hủ đều là não tàn!

Mượn chức vụ mà quang minh chính đại đưa cho thần tượng xem, còn tiện thể phổ cập tri thức cái gì… Khiến cho người ta muốn nói với cô ấy rằng GJ (Good Job)!

Nếu như đối phương phát hiện trong máy mình có mấy cái MV đồng nhân, không phải sẽ bấm xóa đến một trăm lần sao?!

Dương Thư trong lòng suy đi tính lại trăm ngàn lần, bất quá cuối cùng hội tụ thành một câu nói:

… Nam thần anh là một tên gay còn có thể cùng quản lí phát sinh quan hệ trên mức bạn bè sao?

Day7 – 3. 00PM

Dương Thư thu gom gần trăm cái MV còn chưa xong, đại thần trong giới hủ, người quản lí của nam thần, Trương Giai Giai đã đuổi tới.

Nam thần cùng người bao dưỡng của anh không có chút nào giật mình, bởi vì đối phương từ một giờ trước đã không ngừng gọi điện thoại cho Dương Thư, xác nhận Trình Hành Chi còn đàng hoàng ở tại nhà cậu, không có chạy trốn.

Cân nhắc đến thuộc tính đặc biệt của Trình Cảnh Thu, Dương Thư không có chút nào bất ngờ “hủ bà bà” có thể có số điện thoại của cậu.

Thế nhưng “hủ bà bà” vừa thấy nam thần đã bắt đầu gào khóc, fan hâm mộ thế nhưng một chút cũng không có nghĩ đến.

“Tôi biết anh thấy bộ phim này kém thông minh nên không muốn diễn, nhưng mà hợp đồng đã kí rồi sao anh còn đổi ý chơi trò mất tích chứ?!” Trương Giai Giai nhìn quanh bốn phía một cái, khóc lợi hại hơn: “Hơn nữa vì không trở lại, anh cư nhiên còn đánh nhau với tóc vàng đến mức phá nát nhà mình… Sau này chẳng lẽ anh lại tiếp tục Kim ốc tàng kiều sao.”

“Kí hợp đồng rồi liền phải cố gắng diễn, điểm nghệ đức ấy tôi vẫn phải có. Tôi thật ra là đã mất trí nhớ mấy ngày có được hay không?! Không mất trí nhớ tôi có thể chủ động tìm Chương Dịch đánh nhau sao?! Hơn nữa…” Trình Hành Chi ghét bỏ gạt cánh tay đang lôi kéo mình không tha, sau đó ôm lấy người bao dưỡng, đầy mặt hả hê mà nói: “Nơi này nhà vợ tôi, nên tôi mới muốn kim ốc tàng kiều!”

… Bị Kim ốc tàng kiều là chuyện đáng để khoe sao, huống hồ tôi đây rõ ràng là cống rãnh giấu kiều a!

Tuy rằng cùng nam thần khôi phục ký ức ở chung thời gian ngắn ngủi, thế nhưng Dương Thư đã phát hiện ra tính cách trẻ con là thuộc tính căn bản của đối phương, cùng mất hay không mất trí nhớ hoàn toàn không liên quan.

Cậu thở dài, vừa định thay Trình Hành Chi giải thích, kết quả là nhìn thấy “hủ bà bà” lập tức mưa tạnh trời trong, sau đó nửa giây do dự cũng không có, liền vui vẻ ra mặt gọi điện thoại cho người sản xuất phim cùng đạo diễn.

… Quả nhiên nghệ sĩ cái gì quản lí cái gì, fan hâm mộ trong nháy mắt cảm giác mình vẫn là Too young, too simple, sometimes naive.

Day7 – 3. 30PM

Năng lực hành động Max, Giai Giai trong vòng nửa canh giờ liền làm xong tất cả, xác nhận Trình Hành Chi buổi tối trở về trường quay phim tiếp tục đóng bộ phim này.

Bất quá, nam thần biểu thị nhất định phải có vợ mình đi theo mới bằng lòng tiếp tục đóng phim.

Mà Dương Thư liền có tật giật mình, không muốn cùng thần tượng cùng nhau xuất hiện trước mặt đại chúng.

Cũng may, sau khi Gấu nhỏ ở trước mặt cậu hát tám lần, cậu liền khuất phục.

Hát “Anh vẫn không thể cùng em chia tay, không thể cùng em chia tay”, rồi lại đến “Ôn nhu của em là chờ đợi lớn nhất kiếp này “

Coi như không có cưỡng ép, thế nhưng hát như thế vẫn không thể nhẫn nhịn nha!

Day7 – 5. 30PM

Ba người bọn họ cưỡi ô tô đi đến chỗ đoàn làm phim (XXX) càng ngày càng gần, Dương Thư nhịp tim cũng càng lúc càng nhanh.

Từ khi nhặt được Trình Hành Chi về nhà tới bây giờ chỉ ngắn ngủn có bảy ngày, mà cậu lại có cảm giác giống như đã xa xôi một đời vậy. Mà chuyện có thể cùng nam thần gặp gỡ tương ngộ, quả thật là điều mà trong mơ cậu cũng chẳng dám mong chờ.

Cho tới bây giờ cậu vẫn có cảm giác sương mù dày đặc, kích động, mừng rỡ, ngạc nhiên, nghi ngờ, mờ mịt cùng sợ sệt… Vào cái ngày mà cậu đem nam thần mất trí ấy về nhà, cuộc đời của cậu cũng đã hoàn toàn thoát khỏi quỹ đạo bình thường, hiện tại càng lại càng không biết sẽ đi đến nơi nào.

“Vừa nãy anh đã không nói cho em…” Đang lúc này, ngồi ở bên cạnh cậu, Trình Hành Chi dùng lực nắm chặt lấy đôi tay nãy giờ vẫn đan vào nhau, sau đó hai mắt sáng lấp lánh mà theo dõi cậu, từng chữ từng câu mà nghiêm túc nói: “Dương Thư, bất luận tương lai em giàu có hay là bần cùng, bất luận tương lai thân thể em khỏe mạnh hay gầy yếu, anh đều nguyện ý cùng em vĩnh viễn ở cạnh nhau. Cho nên bất luận tương lai sẽ phát sinh cái gì, con đường phía trước có bao nhiêu khó khăn, anh mong em không cần phải sợ, cũng đừng lùi bước, dũng cảm đứng ở bên cạnh anh, được không?”

… Đều đã bị anh quăng lên thuyền giặc, vậy mà bây giờ mới nói, anh không cảm thấy chậm sao?!

Tuy rằng nói như vậy, thế nhưng người đang ở trên thuyền, tâm tình cũng dần dần bình tĩnh lại.

Ngạc nhiên nghi ngờ dần tản đi, mê man đã biến mất, sợ sệt cũng tan thành mây khói không thấy hình bóng. Tựa hồ chỉ cần người ở bên cạnh vẫn luôn nắm tay của cậu, coi như phía trước có song gió nhiều hơn nữa, cậu cũng sẽ không còn sợ hãi.

“Ừ”, cậu cũng nắm chặt tay người bên cạnh, gật gật đầu, “Em đáp ứng anh.”

Thế là cứ như vậy, Dương Thư cùng nam thần của cậu sau khi nói xong lời thề vĩnh viễn ở cùng nhau, liền một đời một kiếp không chia cách.

END

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương