Snape mệt mỏi trở lại phòng làm việc, cùng Malfoy nói chuyện đúng là việc tổn hao tâm lực nhất, tuy rằng giao tình giữa hai bên cũng không tệ lắm nhưng hắn cũng không dám khẳng định nếu để Malfoy biết Potter cũng là một hồn khí thì y sẽ có phản ứng thế nào, tình hữu nghị của Slytherin luôn được thành lập sau một thời gian dài quan sát cùng thử, cho nên tình hữu nghị của Slytherin mới có thể luôn thưa thớt cùng chân thành, là loại tình bạn có thể giao phó cả mạng sống cho nhau. Thế nhưng trước khi nói Lucius là một Slytherin thì phải luôn nhớ rằng y mang họ Malfoy, đối với một Malfoy thì lợi ích gia tộc mới là trọng yếu nhất! Vì lợi ích gia tộc, một Malfoy cao ngạo có thể không do dự phủ phục dưới chân Chúa Tể Hắc Ám; vì lợi ích gia tộc, Malfoy cũng không hề do dự mà phản bội Chúa Tể Hắc Ám, cho nên Snape không thể bảo đảm Lucius vì lợi ích gia tộc, có thể đem bí mật về Harry bán đứng hay không, đây cũng là một trong những lý do Snape cấm Harry cùng người nhà Malfoy tiếp xúc, làm bạn với Lucius hơn chục năm nay, hắn thật sự đã quá hiểu bản chất của Malfoy rồi.

“Potter?! Trò thế nào lại ở nơi này? Chẳng lẽ ngay cả lễ nghi đơn giản nhất là không được tự tiện xông vào phòng riêng người khác khi chủ nhân chưa cho phép trò cũng không hiểu sao?” Snape nhíu mày, nhìn tiểu sư tử mắt xanh – nguyên nhân của mọi rắc rối vẫn đang lăn qua lăn lại trên ghế sô pha mà bực mình.

Harry ngừng lại mọi động tác, kinh hỉ nhìn Snape: “Giáo sư! Ngài đã trở về! Ngài đi đâu mà không có ở Hogwarts vậy?!”

Snape nheo mắt, vì hàm nghĩa lộ ra trong lời Harry nói: “Potter, là cái gì cho trò nghĩ rằng bản thân có thể xen vào việc riêng của giáo sư?! Trò sao lại biết ta không có tại Hogwarts? Ta nhớ rõ bản thân quyết định ra ngoài cũng là mới nghĩ đến hôm nay, Potter là dùng cách gì mà có thể… Ân, biết trước?!”

Harry bĩu môi, bởi lời nói châm chọc của Snape, khó có được tỏ vẻ hờn dỗi.

Snape bước nhanh đi qua, không chút nào để ý đến vẻ mặt có chút mất tự nhiên của Harry, đem Harry đang nửa nằm nửa ngồi trên sô pha kéo lên, khiến cậu ngồi thẳng thắn lại, mới nói: “Potter, thời gian của ta rất quý giá, nếu như trò không có gì muốn nói, vậy thì mời ly khai phòng làm việc của ta, chỗ này cũng không phải tháp Gryffindor của nhà ngươi!”

“Harry!” Harry rầu rĩ nói, gần đây mỗi khi nghe giọng nói Snape tràn đầy phiền chán gọi Potter, cậu cảm thấy những lời ấy thật chói tai, đại khái là tại biết rõ ân oán giữa phụ thân cùng Snape, cũng có thể là do đã bắt đầu lý giải tâm tình Snape lúc gọi ra dòng họ này, nhưng mà Harry càng ngày càng cảm thấy bản thân không thể thay thế phụ thân chịu đựng oán khí từ Snape được nữa.

“?!” Snape cũng không nghe rõ những lời Harry vừa lầm bầm nói.

“Giáo sư, ngài có thể gọi con Harry sao?” Harry ngẩng đầu đón nhận tầm mắt Snape, cô lấy dũng khi nói ra.

Snape sửng sốt một chút, thật không ngờ Harry đột nhiên nói sang chuyện này, đón nhận tầm nhìn từ cặp mắt xanh trong suốt mang theo chút khẩn cầu kia, Snape có chút chật vật quay đầu đi, cố che giấu bản thân thất thố, Snape xoay người trở lại sau bàn công tác ngồi xuống, một lần nữa chỉnh lý lại cảm xúc bản thân, mới mở miệng nói: “Potter, trò nghĩ mình là ai?! Lẽ nào bản chất tự đại của gia tộc Potter trên người trò đã bắt đầu phát tác, ân? Trò dựa vào cái gì đi yêu cầu giáo sư của mình phải gọi mình bằng tên thánh? Trò vẫn chưa trả lời vấn đề ta vừa đưa ra, trò đến tột cùng dùng cách gì biết ta không ở —— Hogwarts!”

Khuôn mặt Harry thoáng sầm lại khi nghe Snape cự tuyệt nhưng ngay lập tức biến mất, cậu bĩu bĩu môi, móc ra một tấm da dê cũ nát, “Ngày hôm nay Fred cùng George tìm con xin lỗi vì thời gian trước đối xử với con không tốt, đây là lễ vật xin lỗi bọn họ đưa con, con cũng chỉ là xem thử một chút thì phát hiện không thấy ngài ở đâu trong Hogwarts, sau đó mới đến phòng làm việc chờ ngài về.”

Snape đứng dậy nhận tấm da dê trống trơn từ tay Harry, cẩn thận rút ra đũa phép, phóng ra vài đạo dò xét chú ngữ, thấy không có hắc ma pháp, mới thở dài một hơi: “Potter, ta nghĩ đã nhắc nhở trò cẩn thận với những vật phẩm ma pháp không rõ nguồn gốc?! Anh em nhà Weasley sao lại đối xử không tốt với trò? Ta nhớ rõ ngươi phải nhận được một đám sư tử nhà Gryffindor sủng ái mới đúng!”

“Không có gì, chỉ là tháng 10 vừa rồi con rời khỏi đội bóng Quidditch của nhà.” Harry tận lực đem sự tình nói như thực sự không có gì.

Đội bóng Quidditch?! Rời khỏi?! Lông mày Snape dần nhướn cao, tựa hồ trong lúc bản thân bận rộn… ngao chế lang dược cùng nghiên cứu làm sao tiêu diệt cái vấn đề nhỏ trên đầu Potter kia, nên đã bỏ qua không ít chuyện, đương nhiên cũng không ngoại trừ khả năng có người tận lực đem chuyện này hạ xuống thấp nhất. Với những hiểu biết của Snape về Gryffindor, thì việc Potter làm hậu quả hẳn là không đơn giản như cậu ta nói mới đúng.

“Potter, tốt nhân trò nên nói cho rõ, vì sao lại rời khỏi đội bóng Quidditch? Sau khi rời khỏi đã xảy ra những chuyện gì?” Snape ngừng việc kiểm tra tấm da dê lại, nghiêm túc ra lệnh.

“Giáo sư, ngài không biết?!” Harry kinh ngạc nhìn Snape, cậu cho rằng Snape vẫn luôn biết, chỉ là bảo trì trầm mặc mà thôi, trên thực tế, Harry từng vì Snape trầm mặc mà buồn bã vài ngày, ai biết, giáo sư của cậu căn bản không biết!?

“Potter, ta không hy vọng phải nhắc lại câu hỏi lần thứ hai?!” Snape mân thẳng môi.

“Được rồi, được rồi, giáo sư ngài thật sự ngoài ngao chế độc dược ra thì chẳng quan tâm gì nữa…” Harry lầm bầm nói xong đem chuyện mình rời khỏi đội bóng cùng những chuyện phát sinh thành thật nói ra một lượt.

Mặ dù Harry nói hời hợt, nhưng Snape biết theo bản tính của Gryffindor thì chuyện gì sẽ xảy ra, hắn nhẹ nhàng đánh xuống tay vịn ghế, “Potter, ta không biết cũng không muốn biết trò làm loại hành vi không chút sáng suốt này rốt cục là muốn chứng mình cái gì! Nhưng mà —— hành động này của trò không khác gì đang khiêu chiến Dumbledore, chẳng lẽ trò chưa hiểu?! Sở dĩ Dumbledore dung túng trò, là bởi vì trò là một Gryffindor, thuộc Nhà Gryffindor, ta đã nghĩ trò lý giải được điểm này, không phải sao? Nhưng mà —— trò lại tự đem mình cô lập với đám Gryffindor đó, mà anh em nhà Weasley xin lỗi trò chính là trải đường cho trò quay trở lại Gryffindor, nhưng dường như trò cũng không hề nghĩ đến sẽ nắm bắt cơ hội này, hết lần này tới lần khác khiêu chiến tính nhẫn nại của Dumbledore, trò mong muốn đối địch với Dumbledore đến thế sao?!”

“Lẽ nào con vẫn phải để Dumbledore tùy ý bài bố sao?” Harry có chút không cam lòng mân môi.

“Ông ta là hiệu trưởng Hogwarts, Bạch pháp sư vĩ đại nhất, mà trò, là học sinh trường Hogwarts! Các ngươi hiện tại có chung một kẻ địch!” Đối với Potter đang dần dần hiểu biết mọi chuyện, có chút chuyện cũng không cần nói quá rõ ràng.

“Con đã hiểu.” Harry có chút chán nản đáp lại, trên thực tế cậu càng mong ở lại trong Phòng Cần Thiết, một chiếc giường mang phong cách Gryffindor đặt trong phòng làm việc Độc Dược, nhưng dường như là không được, “Thực ra, hiệu trưởng có gửi con một tờ giấy, mời con ngày mai tan học đến phòng hiệu trưởng nói chuyện, giáo sư, có vật phẩm nào có khả năng ngăn Chiết Tâm Trí Thuật không? Hay loại thuốc nào chống Chân Dược.”

Snape đầu đầy hắc tuyến, hắn không nhìn được nói: “Potter, còn muốn ta nói lại bao nhiêu lần nữa? Dumbledore mặc dù có những chuyện khiến người khác không hài lòng, nhưng mà ông ta sẽ không dùng Chiết Tâm Trí Thuật hay Chân Dược trên người một đứa trẻ mới hơn mười tuổi! Hơn nữa, căn bản không cần mấy thứ này, ông ta cũng có thể từ những lời trò nói biết đến những gì cần biết, trò tốt nhất là nên quan tâm đến mớ cảm xúc dễ dàng kích động của mình trước đi!”

Harry sờ sờ mũi, ngượng ngùng không đáp lại lời Snape nói, trong lúc nhất thời bầu không khí có chút nặng nề

“Potter, nói cho ta biết, cái này dùng như thế nào?! Lẽ nào nó chỉ biết châm chọc người khác sao?” Huy động đũa phép một hồi lên tấm da dê, Snape đột nhiên hổn hển hỏi.

Harry sửng sốt một chút, tiếp nhận tấm da dê, chỉ thấy bên trên ghi đầy những lời Dây Nhợ Lòng Thòng cùng Chân Nhồi Bông châm chọc Snape, rốt cục phần nào hiểu mối bất hòa giữa các bậc trưởng bối cùng Snape ghi trong mộng, Merlin! Ngay cả vật phẩm học sáng tạo ra cũng không quên vũ nhục giáo sư, thật sự hơi quá đáng! Quyết định, ngày mai sẽ nghĩ biện pháp bảo Dobby đem Sirius đuổi về nhà cũ Black ‘chiếu cố’! ( Min: Vì Chân Nhồi Bông mặc niệm vài giây. Harry ngươi thật dại…giáo sư a.)

“Giáo sư, cái này chỉ cần dùng đũa phép chỉ vào nó nói ‘Ta trang nghiêm tuyên bố ta không làm chuyện gì tốt’, ngài xem, sơ đồ Hogwarts cùng hành trình của mọi người đều xuất hiện, rất thú vị phải không!” Harry khuôn mặt lấy lòng cười nói, “sau khi xem xong, chỉ cần đối nó nói ‘ Trò đùa kết thúc’, nó sẽ lại biến về một tấm da dê trống trơn.”

Snape nhíu mày, bởi khẩu lệnh của tấm da dê, “Đúng là khẩu lệnh theo phong cách Gryffindor, ta nghĩ trò cũng đã hiểu rồi, phải không? Tịch thu, Potter, ta sẽ không cho trò giữ tấm da dê này, nhất là với thành tích dạ du cho đến giờ của trò!”

Harry đã sớm biết Snape sẽ nói như vậy, cậu gật đầu, suy nghĩ một chút lại thăm dò hỏi: “Hay là thỉnh thoảng cho con dùng một chút… Ách, con cái gì cũng chưa nói…”

Cuối cùng dưới ánh nhìn lạnh băng của Snape cậu đành ngậm miệng, trên thực tế, cậu đem cái này đưa ra cũng là vì muốn Snape vui vẻ một chút, gần đây tính tình Snape luôn nóng nảy, khiến cậu có chút lo lắng, bởi vậy khi hai anh em sinh đôi Weasley đem món đồ cậu từng thấy trong mộng do các bậc cha chú sáng tạo ra này làm quà xin lỗi, Harry liền không do dự đem nó đưa tới đây, mong muốn Snape có thể vì thế vui vẻ một chút, không chút nào chú ý đến đây là vật các vị trưởng bối của mình lưu lại.

~~Hết chương 38~~

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương